Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3114: Chiến một trận công bằng

Ầm!
Bên trong Động Thiên đại viên mãn của Vân U Vương, ẩn chứa một tia lực lượng Thế Giới, trấn áp về hư không phía trước, bộc phát ra một tiếng vang thật lớn!
Nhưng lần này, lại đập hụt rồi!
Ngay lúc Động Thiên của Vân U Vương trấn áp xuống, Dạ Xoa Quỷ vừa rồi kia lại biến mất ở trong hư không, không thấy đâu nữa!
Làm sao có thể?
Theo lẽ thương, ở dưới loại trạng thái chiến đấu này, hư không vỡ vụn vặn vẹo, không có khả năng tùy ý xuyên thẳng qua ở trong hư không.
Trừ khi. . .
"Hư Không Dạ Xoa!"
Vân U Vương giật mình, nghĩ đến một loại khả năng.
Hư Không Dạ Xoa thuộc về Vương Giả bên trong Dạ Xoa tộc!
"Cạc cạc!"
Sau lưng Vân U Vương, truyền đến một tiếng cười quái dị: "Chớ khẩn trương, chỉ cần ngươi thành thành thật thật đợi ở chỗ này, ta sẽ không đả thương ngươi."
Vân U Vương cũng không quay đầu, đột nhiên trở tay chém ra một kiếm.
Bạch!
Ánh sáng lạnh lấp lóe.
Hư không sau lưng bị chém thành mảnh nhỏ, ngay cả khuôn mặt dữ tợn của con quỷ Dạ Xoa kia, đều bị chém thành mảnh vỡ.
Chết rồi?
"Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn nên tiết kiệm một chút khí lực đi."
Cách đó không xa, lại một lần nữa có tiếng của con quỷ Dạ Xoa kia truyền đến, mang theo một tia châm chọc trêu tức, giống như là đang vô tình chế giễu hắn.
Một con Hư Không Dạ Xoa cấp Chuẩn Đế!
Hư Không Dạ Xoa này biến mất ở trong hư không, Vân U Vương bó tay không có cách nào cả, không có biện pháp gì để bắt hắn.
Hắn dần dần tỉnh táo lại.
Lấy thủ đoạn ẩn nấp của Hư Không Dạ Xoa này, nếu như muốn giết hắn, những năm qua, tuyệt đối là có vô số cơ hội!
Nhưng con Hư Không Dạ Xoa này lại không hề ra tay với hắn.
Chẳng lẽ là đối phương không có địch ý gì hay sao?
Con Hư Không Dạ Xoa này xuất hiện, chỉ là muốn giữ hắn ở lại nơi này, nhưng đến tột cùng là có mục đích gì, lại không được biết rõ được.
"Vương thượng, đã xảy ra chuyện gì thế!"
Cánh cửa đại điện bị đánh vỡ tan, hai vị Tiên Vương dẫn theo đông đảo cấm vệ của hoàng cung xông vào.
Không đợi Vân U Vương kịp nói chuyện, ở trên đỉnh đầu của hai vị Tiên Vương này, một cái khe quỷ dị vỡ ra, khuôn mặt quỷ dữ tợn kinh khủng kia lại một lần nữa xuất hiện.
Khuôn mặt quỷ này mở cái miệng to như chậu máu ra, một ngụm cắn rụng đầu của vị Tiên Vương phía dưới, trong chốc lát, máu me đầm đìa, máu từ chỗ cổ chảy ra như suối!
Thi thể không đầu mềm nhũn ngã xuống.
Vị Tiên Vương bên cạnh kia bị dọa cho hồn vía lên mây, con ngươi co lại, không kịp nghĩ nhiều, lập tức chống một phương Động Thiên lên.
Chỉ thấy ở bên trong cái khe kia, đột nhiên có một bàn tay quỷ to lớn nhô ra, trên đầu ngón tay lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, chụp xuống.
Động Thiên của vị Tiên Vương này, ở trước mặt bàn tay quỷ kia, giống như là tờ giấy, trong nháy mắt đã vỡ vụn.
"A!"
Cùng với một tiếng hét thảm, vị Tiên Vương này ở trước mắt mọi người, bị bàn tay quỷ kia bắt đi, thân hình chui vào trong cái khe hư không kia, tiếng kêu im bặt mà dừng!
Răng rắc răng rắc!
Sau đó, bên trong truyền ra một tràng tiếng động làm người ta sợ hãi, giống như là có người đang nhấm nuốt xương cốt.
Trong cái khe hư không đã khép kín, từng dòng máu đỏ tươi chảy ra!
Hai vị Tiên Vương, trong chớp mắt đã người chết đạo tiêu tan.
Hơn nữa, kiểu chết vô cùng thê thảm!
Đông đảo cấm vệ chỉ là Chân Linh, nào từng thấy qua cách thức giết người bực này, từng tên lộ ra sắc mặt trắng bệch.
Quan trọng nhất chính là, Vân U Vương có chiến lực cao nhất lại chỉ đứng ở cách đó không xa mà nhìn, hoàn toàn không có ý tứ ra tay ngăn cản.
Cũng không phải là hắn không muốn.
Mà là hai vị Tiên Vương kia chết quá nhanh!
Đông đảo cấm vệ phát ra một tràng tiếng la hét, cũng không đoái hoài tới tội lớn chống lại Vương mệnh, đồng loạt rời khỏi đại điện, thoát khỏi nơi này.
Vân U Vương nắm chặt hai nắm đấm, sắc mặt âm trầm.
Con Hư Không Dạ Xoa này chỉ là không ra tay với hắn, nhưng đối với người ở bên cạnh hắn, ra tay lại không hề nương tay!
Bình tĩnh mà xem xét, coi như con Hư Không Dạ Xoa này không né tránh, đối kháng chính diện với hắn, thì hắn hơn phân nửa cũng sẽ dữ nhiều lành ít.
"Đến tột cùng là ngươi muốn làm gì!"
Vân U Vương trầm giọng hỏi.
"Hắc hắc."
Tiếng Hư Không Dạ Xoa truyền đến, lơ lửng không cố định, "Chủ thượng nhà ta chỉ để cho ta trông chừng ngươi, không thể để cho ngươi chạy loạn."
"Chủ thượng của nhà ngươi là ai?"
Vân U Vương lại hỏi.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh nào, con Hư Không Dạ Xoa kia lại đã biến mất không thấy đâu nữa.
Nhưng Vân U Vương biết, con Hư Không Dạ Xoa kia vẫn đang ở bên trong cung điện này nhìn hắn chằm chằm!
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua.
Mỗi một lần hô hấp ở trong tòa đại điện này, đối với Vân U Vương mà nói, đều là một sự dày vò to lớn.
Hắn bị một con Hư Không Dạ Xoa trông chừng, không có cách nào rời đi , giống như là bị giam lỏng ở chỗ này.
Mà hắn căn bản là không biết, mình sẽ phải đón nhận cái gì tiếp theo.
Đây là một loại sợ hãi không rõ ràng.
Cũng không biết là đã trôi qua bao lâu.
Bên ngoài đại điện, truyền đến một tràng tiếng ồn ào náo động, giống như là có thiên quân vạn mã xuất hiện ở bên trong Vân U Vương Cung!
Vân U Vương còn chưa kịp tỏa ra thần thức để dò xét, ở cửa đại điện, đã có một đám người xuất hiện.
Người cầm đầu mặc áo bào màu xanh tóc đen, mặt mày thanh tú, trong lúc hoảng hốt, nhìn có chút quen mắt.
"Ngươi là. . ."
Vân U Vương thấy rõ người tới, hai mắt đột nhiên trừng lớn, vẻ mặt hơi biến đổi, khẽ quát một tiếng: "Tô Tử Mặc!"
Sau lưng Tô Tử Mặc, còn có một đám người đi theo.
Hắn nhận ra đó là vợ chồng Lâm Chiến của Chiến Quốc, Phong Tàn Thiên từng mưu phản Thần Tiêu Tiên Vực, còn có mấy vị Phong chủ của Kiếm Giới, rất nhiều người còn lại, hắn đều chưa thấy qua.
Tu vi cảnh giới của tên Tô Tử Mặc này, chỉ là Động Thiên đại thành, cũng không có uy hiếp gì đối với hắn.
Nhưng bọn Lâm Chiến sau lưng Tô Tử Mặc, đều không phải là những người dễ đối phó!
"Tô Tử Mặc, ngươi vậy mà không chết!"
Vân U Vương lạnh lùng nói.
Tô Tử Mặc không nói nhảm với hắn, chỉ lạnh nhạt nói: "Vân U Vương, ngươi hủy một bộ chân thân của ta, ta tới lấy tính mạng của ngươi."
"Chỉ dựa vào ngươi?"
Vân U Vương cười lớn một tiếng, nhìn khắp bốn phía, nói: "Nếu không có những người xung quanh này giúp ngươi, chỉ dựa vào ngươi còn không giết được ta!"
"Tô Tử Mặc, đây là ân oán ở giữa ngươi và ta, muốn giết ta, thì tự mình đến, quang minh chính đại đánh với ta một trận!"
Vân U Vương nói có vẻ đường đường chính chính, âm vang có lực.
Ngay khi hắn nhìn thấy Tô Tử Mặc, đã đoán ra được.
Đối phương chính là đến tìm để báo thù!
Với tình thế này, muốn cầu được một con đường sống, cũng chỉ có thể ở trên người Tô Tử Mặc.
Ngày đó sau khi đuổi giết Tô Tử Mặc không có kết quả, hắn trở về đã đột phá đến Động Thiên viên mãn, về sau từng đạt được một món đại cơ duyên, mới có thể bước vào Chuẩn Đế.
Cường giả giống như là bọn họ, trải qua nhiều năm lắng đọng tích lũy, chỉ cần có bất kỳ một chút cơ duyên kỳ ngộ nào đó, đều có thể tiến thêm một bước!
Chỉ cần có thể bức bách Tô Tử Mặc giao đấu với hắn, hắn sẽ có thể thuận thế khống chế Tô Tử Mặc, ép người khác, sau đó thoát khỏi nơi đây.
Đương nhiên, đây chỉ là mong muốn đơn phương của hắn.
Trừ khi Tô Tử Mặc bị điên, nếu không sẽ không đồng ý với lời khiêu chiến này của hắn.
"Được."
Nhưng ngay lúc này, chỉ nghe thấy Tô Tử Mặc mở miệng nói: "Ta cho ngươi cơ hội này."
Tô Tử Mặc đồng ý?
Vân U Vương hơi sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời đều có chút không thể tin được.
"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!"
Vân U Vương vội vàng nói: "Ngươi và ta công bằng chiến một trận, không cho phép người ngoài giúp đỡ!"
Tô Tử Mặc không đáp, rời xa bọn Lâm Chiến, một thân một mình trực tiếp bước về phía Vân U Vương, vẻ mặt bình tĩnh.
Vân U Vương trông thấy Tô Tử Mặc đã tiến vào phạm vi công kích của hắn, trước mắt sáng rực, đột nhiên thúc giục khí huyết, trong cơ thể có hải triều phun trào, đồng thời chống Đại Động Thiên viên mãn chất chứa một tia lực lượng Thế Giới lên, bao phủ về phía Tô Tử Mặc!
Chỉ cần khống chế Tô Tử Mặc, là có thể phá vỡ ván cờ không thể giải này!
Đối mặt với thế công của Vân U Vương, bước chân của Tô Tử Mặc cũng không dừng lại.
Ầm ầm!
Ở phía sau hắn, truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Ngay sau đó, năm vùng hư không sụp đổ xuống, diễn biến thành năm tòa Đại Động Thiên tỏa ra khí tức kinh khủng, hào quang tràn ngập, bắn ra đạo pháp phù văn vô tận, hình thành một mảnh hải dương hừng hực!
Dường như là trong chớp mắt, đã nuốt hết Đại Động Thiên viên mãn của Vân U Vương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận