Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2127: Thảm liệt

Tạch tạch tạch!
Trên chiến trường, đột nhiên truyền đến tiếng động quái dị, giống như có vật gì đó sắp phá vỡ băng cứng vạn dặm kia để tái nhập thiên địa!
Đám Hình Lục Vệ chuyển động ánh mắt, nhìn tới Tô Tử Mặc bị đóng băng trong dòng lũ kia.
"Ngọn lửa không bị dập tắt ?"
"Đây là bí pháp gì, vậy mà có thể chống lại được nhiều đại thần thông của chúng ta như vậy ?"
Đông đảo Hình Lục Vệ cũng phát hiện ra điểm dị thường, lông mày nhíu chặt.
Thạch thống lĩnh lạnh lùng nói: "Không thèm biết hắn dùng bí pháp gì, cùng lắm thì chúng ta lại phóng thích một lần thần thông bí pháp, một mình hắn có thể đỡ lại tất cả chúng ta sao? Dù có hao tổn cũng có thể mài chết hắn!"
Xì xì!
Phía trên tầng băng, hiện ra từng vết rách, bên trong bốc lên sương mù cuồn cuộn.
Băng cứng vạn dặm sắp bị hoà tan!
Rất nhiều Hình Lục Vệ lại lần nữa thôi động nguyên thần, ngưng tụ ra thần thông bí pháp, chuẩn bị ra tay.
Đúng lúc này, chỉ thấy phía dưới tầng băng, bốn ngọn lửa bên người Tô Tử Mặc không ngừng xoay chuyển, nhanh chóng đụng vào nhau, bắn ra một tia sáng hừng hực!
Một luồng khí tức làm người sợ hãi tràn ra, ánh lửa ngút trời!
Tầng băng trên chiến trường trong nháy mắt bị hòa tan, một lần nữa biến thành dòng lũ cuồn cuộn chảy nhanh.
Tứ Muội Đạo Hỏa ngưng tụ!
Rầm rầm!
Bị đạo hỏa bao phủ, dòng lũ kia sôi trào lên trong chớp mắt, mặt nước không ngừng bốc lên bọt khí, sương mù tràn ngập khắp nơi!
Bóng dáng của Tô Tử Mặc như ẩn như hiện trong màn sương mù mênh mông, biến thành cực kỳ thần bí.
Từ khi dòng lũ bị đóng băng đến lúc sôi trào, chỉ tốn thời gian hai ba hơi thở.
Hơi nước nhiệt độ cao trong dòng lũ cuồn cuộn này khiến đông đảo Hình Lục Vệ đều cảm thấy oi bức khó chịu, mồ hôi đầm đìa, cực kỳ khó chịu.
"Ra tay!"
Thạch thống lĩnh hét lớn một tiếng.
Tô Tử Mặc bình tĩnh, ở mi tâm bắn ra một ngọn lửa thần thức, chui vào Tứ Muội Đạo Hỏa trước người.
Hô!
Một đám lửa trong nháy mắt nổ tung, lan tràn ra chiến trường, cuốn ra ngoài như gió lốc!
Dòng lũ trên chiến trường trong nháy mắt bị bốc hơi không còn một mảnh!
Chín mươi chín Hình Lục Vệ, toàn bộ bị rơi vào trong biển lửa!
Những Hình Lục Vệ này nghĩ rằng Tô Tử Mặc đã hoàn toàn bị đóng băng, nên cả đám đều đến gần, lúc này Ngũ Muội Đạo Hỏa lan tràn ra, không có người nào có thể may mắn thoát khỏi!
"A! A! A!"
Trên chiến trường, truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Không chịu nổi đầu tiên chính là Hình Lục Vệ mới chỉ có tu vi Địa Nguyên cảnh tầng tám.
Ngũ Muội Đạo Hỏa bộc phát ra uy lực đã vượt qua mức cực hạn mà bọn hắn có thể chịu đựng, dù những Hình Lục Vệ này ngưng tụ ra thần thông bí pháp gì, cũng khó có thể ngăn cản Ngũ Muội Đạo Hỏa.
Bị Ngũ Muội Đạo Hỏa đốt cháy, Kim Hắc Linh Vũ giáp đều bị đốt thành đỏ bừng.
Rất nhiều Hình Lục Vệ đã bị đốt phỏng, từng tiếng xì xì không ngừng vang lên, khói xanh cuồn cuộn bốc lên.
Có Kim Hắc Linh Vũ giáp thậm chí bị đốt chảy thành nước thép nóng hổi, dính ở trên người Hình Lục Vệ, muốn lăn lộn thoát khỏi cũng không được.
Từng người đều bị thiêu đốt đến đỏ bừng, vẻ mặt thống khổ, chạy trốn tứ phía, muốn dập tắt ngọn lửa trên người.
Nhưng những Hình Lục Vệ này không thể chạy được bao xa đã không chống đỡ nổi, bị đốt thành tro bụi, chỉ còn lại từng chuôi Hình Lục đao ở lại trên mặt đất.
Chín mươi chín tên Hình Lục Vệ, rất nhanh đã bị Ngũ Muội Đạo Hỏa thiêu đốt cgiết chết gần bốn mươi người!
Cảnh tượng thảm liệt như vậy, dẫn tới một mảnh xôn xao!
Bất luận là tu sĩ ở gần đó hay là tu sĩ trên dãy núi Bàn Long đang xem cuộc chiến, tất cả đều có vẻ mặt kinh hãi!
Nguyên Tá quận vương trừng lớn hai mắt, nhìn cảnh này mà muốn rách cả mí mắt, thân hình hơi rung nhẹ, hai hàm răng nghiến chặt.
"Chuyện này..."
Tứ đại Thiên Tiên đều không khống chế nổi tâm thần, thi nhau đứng bật dậy từ trên ghế, khó có thể tin nhìn đoàn đại hỏa trên chiến trường kia.
Lực sát thương này, lực phá hoại này thực sự quá đáng sợ!
Gần bốn mươi Hình Lục Vệ, trong khoảnh khắc đều chôn thân trong biển lửa, người bị trọng thương lại càng nhiều!
Mấy chục tên Hình Lục Vệ Còn lại, dựa vào tu vi cảnh giới cao hơn, nguyên khí hùng hậu, thần thông bí thuật liên tiếp bộc phát, xem như tạm thời giữ được tính mạng.
Nhưng có một số Hình Lục Vệ là Địa Nguyên cảnh tầng chín, nhục thân huyết mạch không quá cường đại, bị đoàn đạo hỏa kia đốt đến mức da tróc thịt bong, tạng phủ cũng bị cháy đen.
Dù có thể giữ được tính mạng, bộ thân thể này cũng đã hoàn toàn bị phế!
Bây giờ trên chiến trường, số lượng Hình Lục Vệ còn lực chiến đấu cũng chỉ khoảng bốn mươi người.
Những kẻ còn lại hoặc là đã chôn thân trong biển lửa, hoặc là đã bị thương nặng, hoặc là nhục thân bị phế.
Trong biển lửa, tiếng kêu rên không ngừng.
Một màn này khiến đám người chứng kiến quá rung động.
Hình Lục Vệ đại biểu cho Đại Tấn tiên quốc, luôn chấp chưởng hình phạt cùng giết chóc, đều là từ Địa Tiên cùng Thiên Tiên cấp cao nhất tạo thành.
Mà bây giờ, một trận đại hỏa đánh ra, chẳng những khiến Hình Lục Vệ trọng thương, dường như còn khiến thể diện của Đại Tấn tiên quốc bị đốt thành rời rạc vỡ vụn!
Trong sơn cốc, đông đảo tu sĩ vây xem nghe tiếng kêu thảm trên chiến trường, nhìn qua thảm trạng của Hình Lục Vệ, cảm thụ lại càng thêm rõ ràng.
Ngay cả thiên kiêu như Vân Lôi quận vương, Xích Hồng quận chúa, lúc này sắc mặt đều biến thành tái nhợt.
Đối mặt với ngọn lửa khủng bố như vậy, dù là bọn họ cũng rất khó toàn thân trở ra!
"Bày trận, bày trận!"
Thạch thống lĩnh bị đốt đến mức cả người dính đầy bụi đất, còn đang lớn tiếng gào thét, bởi vì hít vào lượng lớn bụi mù nên giọng nói đã biến thành khàn khàn.
"Chỉ cần ngăn cách thiên địa nguyên khí, ngọn lửa này tự nhiên sẽ bị dập tắt!"
Một tên thống lĩnh Hình Lục Vệ khác cũng lớn tiếng nói.
Chỉ thấy đám người Thạch thống lĩnh đập tay vào trên túi trữ vật, tế ra từng bộ từng bộ trận kỳ, ném xuống trên chiến trường.
Trên không dãy núi Bàn Long, thấy một màn như vậy, vẻ mặt Cô Tinh thoáng thả lỏng, vội vàng nói: "Điện hạ đừng gấp, những Hình Lục Vệ còn lại này đều là cường giả cấp cao nhất."
"Mặc dù bọn hắn đều bị bỏng, nhưng khi nào bố trí xong Huyền Quang Tuyệt Nguyên trận, nhất định có thể nghịch chuyển thế cục, bắt sống kẻ này!"
Sắc mặt Nguyên Tá quận vương âm trầm, hai tay vốn đang siết chặt cũng chậm chậm buông ra, gật đầu một cái, nói: "Không sai. Ngọn lửa bí pháp này dù có uy lực rất lớn, nhưng tất nhiên sẽ khiến người này tiêu hao cực nhiều!"
"Điện hạ anh minh!"
Cô Tinh nói: "Đến lúc đó, dù là cận chiến chém giết, hay thần thức tranh phong, Hình Lục Vệ đều sẽ chiếm được ưu thế tuyệt đối."
Bên trong chiến trường.
"Là Huyền Quang Tuyệt Nguyên trận của Đại Tấn." Vẻ mặt Xích Hồng quận chúa nghiêm túc.
" Nếu trận pháp này được bố trí ra, có thể ngăn cách thiên địa nguyên khí, đến lúc đó cũng chỉ có thể vận dụng thần thức bí pháp hoặc là cận chiến chém giết."
Vân Lôi quận vương nói: "Ngọn lửa kia mặc dù lợi hại nhưng cũng sẽ thành vô dụng rồi."
Xích Hồng quận chúa khẽ nhíu mày, nói: "Người này làm sao lại đứng nguyên tại chỗ thế, không có bất kỳ phản ứng gì, cũng không ngăn cản Hình Lục Vệ bày trận ?"
"Vừa rồi ngọn lửa bí thuật kia có thể có uy lực như vậy, có lẽ hắn cũng tiêu hao rất nhiều sức lực."
Vân Lôi quận vương nói: "Ta đoán người này đã là nỏ mạnh hết đà, cực kỳ suy yếu, không còn sức tái chiến. Aizzz, người này dựa vào một ngọn lửa bí thuật, cũng coi như thiên kiêu khó có được, bây giờ sắp bị hủy trong tay Hình Lục Vệ, đúng là có chút đáng tiếc."
Từng đạo trận kỳ phá không bay đến, quay chung quanh Tô Tử Mặc.
Hắn không nhúc nhích, giống như đã thật sự mất đi lực chiến đấu, từ đầu đến cuối đều không có ra tay ngăn cản đám Thạch thống lĩnh bày trận.
Hắn giống như một người đứng xem, chỉ lẳng lặng nhìn bọn người Thạch thống lĩnh ném trận kỳ vào trong lòng đất, bao vây hắn lại.
Tô Tử Mặc bình tĩnh, nhìn bọn người Thạch thống lĩnh thi nhau tiến vào đại trận, trong đôi mắt dần dần nổi lên một tia đùa cợt mà người ngoài không dễ dàng phát hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận