Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2767: Kiếm bia lại reo

Lúc trước Tô Tử Mặc đạt được kiếm điển, đã có cảm giác được kinh văn trên tờ giấy trắng kia huyền ảo phức tạp, chỉ sợ là xuất phát từ một loại công pháp nào đó cực kỳ thượng thừa.
Lúc đó, hắn từng sử dụng Linh Tê quyết, hai đại chân thân đồng thời quan sát tờ giấy trắng ghi kiếm điển, mặc dù có một ít cảm ngộ, nhưng không thể dựa vào một đoạn kinh văn không liền mạch, không trọn vẹn không được đầy đủ để lĩnh ngộ ra đạo pháp gì.
Hai đại chân thân đều không ngộ ra, người khác càng không khả năng.
Nếu không thì tờ giấy trắng cổ xưa kia cũng không có khả năng tùy tiện được đặt trong bí các thư viện.
Bây giờ, Tô Tử Mặc có cơ hội tham ngộ Đại La Kiếm điển hoàn chỉnh, loại cảm giác này hoàn toàn khác biệt rồi.
Lúc trước quan sát kiếm điển không trọn vẹn nên hắn có rất nhiều mê hoặc, lúc này đã có một tia cảm ngộ rồi.
Tô Tử Mặc nhìn qua Đại La Kiếm bia, ánh mắt trong vắt, trong tay cầm hạt Bồ Đề, tâm thần dần dần đắm chìm vào trong đó.
Đại La Kiếm điển, hai chữ kiếm điển phía sau tự nhiên không cần phải nhiều lời.
Đại chính là cực kỳ rộng, ý chỉ vô lượng.
La là lưới, ý chỉ bao la.
Đại La tức là bao la vô lượng, bao dung nhiều loại.
Thiên kiếm điển này chính là kiếm đạo tụ lại thành người, bao la vạn tượng.
Cho nên mỗi vị kiếm tu đi đến trước Đại La Kiếm bia tham ngộ kiếm điển, căn cứ vào đạo pháp của bản thân, đều có khả năng lĩnh ngộ ra kiếm đạo khác nhau.
Mặc dù Bắc Minh Tuyết tu hành dưới Lục Kiếm phong, nhưng kiếm đạo của nàng tự thành một phái, rõ ràng khác biệt tám đại kiếm đạo ở Kiếm giới.
Ban đầu khi Bắc Minh Tuyết độ Cửu Cử thiên kiếp, kiếm đạo của nàng đã hiện ra hình thức ban đầu.
Mà lần này tham ngộ Đại La Kiếm điển, đối với nàng chính là cơ duyên cho kiếm đạo của chính mình!
Tô Tử Mặc tu hành đến nay, cũng chưa từng tu hành kiếm đạo mà đã tốn quá nhiều thời gian cùng tinh lực.
Hắn tu hành rất nhiều thứ, tiên phật ma yêu bốn đạo đều có, kiếm đạo chỉ là một nhánh trong đó.
Hắn tiếp xúc nhiều nhất chính là ba đại kiếm quyết.
Ba đại kiếm quyết lĩnh ngộ đến cực hạn, sẽ diễn sinh ra Sát Lục kiếm đạo.
Mà hắn có cơ hội nhất, cũng tương đối dễ dàng tìm hiểu ra chính là Sát Lục kiếm đạo!
Trong kiếm đạo, mỗi đạo ẩn chứa ngàn loại đạo pháp áo nghĩa.
Mà Sát Lục hoàn toàn không thể nghi ngờ gì là có thể đại biểu cho một loại áo nghĩa kiếm đạo!
Tô Tử Mặc và Bắc Minh Tuyết ở trước Đại La Kiếm bia, một đứng một ngồi, trên người kiếm khí vờn quanh, cùng nhìn bí điển kiếm đạo, tìm hiểu kiếm đạo áo nghĩa khác nhau.
Khí tức của Bắc Minh Tuyết trở nên sâu xa thần bí, cả người giống như một lỗ đen tinh không, đang không ngừng hấp thu cắn nuốt.
Mà khí tức của Tô Tử Mặc lại trở nên càng cường thịnh, phong mang lăng lệ, sát ý lạnh thấu xương!
Lục Vân nhìn đến một màn này, âm thầm gật đầu.
Trên người Tô Tử Mặc lộ ra Sát Lục Kiếm Ý đã cực kỳ thuần túy.
Mà trước đó hắn đã lĩnh ngộ ra Tru Tiên kiếm, lần này tham ngộ Đại La Kiếm điển, rất có thể sẽ càng tiến một bước trên Sát Lục kiếm đạo.
Mà Bắc Minh Tuyết bên kia lại có chút kỳ quái, kiếm đạo của nàng, ngay cả cả tám đại phong chủ đều chưa từng gặp qua.
Nếu như nói bây giờ Tô Tử Mặc là một chuôi trường kiếm vừa ra khỏi vỏ, phong mang bức người, không ai có thể coi nhẹ sự tồn tại của hắn.
Như vậy chung quanh Bắc Minh Tuyết chính là một mảnh hư vô.
Giống như tất cả vật chất đều đã bị kiếm đạo của nàng cắn nuốt, biến mất không thấy.
"Nhìn tư thế này, Bắc Minh Tuyết có thể sẽ sáng tạo ra một loại kiếm đạo mới rồi." Phong chủ Tuyệt Kiếm phong dùng thần thức truyền âm nói.
Lục Vân khẽ gật đầu, nói: "Bắc Minh Tuyết chuyên tu kiếm đạo, thiên phú kiếm đạo của nàng hẳn là còn muốn cao hơn sư tôn nàng."
Ngừng lại một chút, Lục Vân lại nói: "Nhưng muốn cảm ngộ ra một loại kiếm đạo mới lại khó như lên trời, tu vi cảnh giới, nhãn lực, kiến thức của Bắc Minh Tuyết, còn chưa không đủ, không biết lần này có thể thành công không?."
Tám đại phong chủ đều không rời khỏi, mà bảo vệ ở nơi này, đề phòng người ngoài quấy rầy.
Tám người cũng đều dùng thần thức để giao lưu.
Trên thực tế, Lục Vân nói không sai.
Bắc Minh Tuyết có căn cơ là võ đạo, võ hồn là kiếm, thiên phú kiếm đạo đúng là vượt qua Thanh Liên chân thân của Tô Tử Mặc.
Nhưng Tô Tử Mặc có tạo hóa quá mạnh.
Bản thân Tạo Hóa Thanh Liên chính là biển chứa trăm sông, bao dung vạn vật, cho dù đồng thời tu luyện bốn đạo tiên phật ma yêu cũng không ảnh hưởng chút nào.
Quan trọng hơn là khi Võ Đạo bản tôn độ kiếp thứ mười, từng có một đạo thiên kiếp hình người là kiếm tu giáng lâm, kiếm đạo khủng bố.
Không có gì bất ngờ xảy ra thì đạo thiên kiếp biến ra hình người kia, chính là La Thiên Đại Đế năm đó!
Nói cách khác, Tô Tử Mặc từng tận mắt nhìn thấy La Thiên Đại Đế thi triển kiếm đạo của hắn.
Không chỉ như thế, hắn còn từng giao thủ cùng La Thiên Đại Đế, cả người như lạc vào kỳ cảnh, được cảm thụ kiếm đạo của La Thiên Đại Đế.
So sánh với Đại La Kiếm điển trước mắt, nhớ lại tình hình lúc đó, chẳng khác gì là La Thiên Đại Đế tự mình truyền thụ kiếm đạo cho Tô Tử Mặc!
Chỉ là Đại La Kiếm điển suy cho cùng là cấm kỵ bí điển, vô cùng huyền diệu phức tạp.
Cho dù Bắc Minh Tuyết bế quan ở nơi này trước, dùng thiên phú của nàng, cũng không có khả năng có lĩnh ngộ trong thời gian ngắn.
Bắc Minh Tuyết nhắm chặt hai mắt, hơi nhíu mày, dường như đã sa vào mê hoặc to lớn.
Tô Tử Mặc mặc dù có hình ảnh La Thiên Đại Đế năm đó thi triển kiếm đạo, nhưng khi so sánh với Đại La Kiếm điển, vẫn có một số điểm không hiểu rõ.
Đúng lúc này, trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Trong thức hải của hắn, Thanh Liên nguyên thần xòe bàn tay ra, một ánh sáng màu xanh nổi lên, lơ lửng ở trước người hắn, chính là kiện bảo vật thứ tư do Tạo Hóa Thanh Liên sinh ra—— Thanh Bình kiếm.
Thanh Liên nguyên thần cầm Thanh Bình kiếm trong tay.
Toàn thân Thanh Liên nguyên thần khẽ run, linh giác, cảm giác, ngộ tính của hắn đối với kiếm đạo trong phút chốc đã tăng lên mấy lần!
Sự huyền diệu của Thanh Bình kiếm đã bắt đầu phát huy tác dụng!
Tô Tử Mặc tay cầm hạt Bồ Đề, bên trong thức hải, Thanh Liên nguyên thần nắm lấy Thanh Bình kiếm, nhớ lại tình hình La Thiên Đại Đế thi triển Đại La kiếm đạo, lại so sánh với Đại La Kiếm điển trước mắt, đột nhiên hắn có cảm giác rộng rãi sáng sủa, thể hồ quán đỉnh!
Những điểm không rõ lúc trước được giải quyết dễ dàng.
Ông!
Đại La Kiếm bia chấn động mạnh, lại lần nữa truyền ra từng đợt kiếm ngân vang, vang vọng thiên địa, khiến tám đại kiếm phong cùng Vạn Kiếm cung chấn động lớn!
" Xảy ra chuyện gì thế?"
"Không rõ, giống như ở phía Vạn Kiếm cung."
"Không phải lại là Bắc Minh sư muội lĩnh ngộ ra cái gì chứ?"
Vô số kiếm tu phá quan xông ra, theo tiếng nhìn lại.
Ở phía Vạn Kiếm cung, có từng đạo thần thức vô cùng cường hoành trong chớp mắt đã bao phủ xuống tới.
Mấy lão gia hỏa Kiếm giới đã bị kinh động!
Mới qua bao lâu ?
Đại La Kiếm bia lại lần nữa vang lên!
Chữ viết trên Đại La Kiếm bia ở trong mắt Tô Tử Mặc dường như từ trên kiếm bia rơi xuống tới, mỗi một chữ viết đều là từng vết kiếm, đại biểu cho một loại kiếm ý.
Dường như có một bóng người đang thi triển vô thượng kiếm đạo ở trên Đại La Kiếm bia, nhẹ nhàng mà động, lưu lại từng dấu vết.
Tô Tử Mặc đắm chìm trong cảm ngộ của chính mình, không biết rõ tám đại phong chủ chung quanh đang trợn to hai mắt, vẻ mặt đầy kinh sợ, khó có thể tin nhìn hắn.
Ngay cả Bắc Minh Tuyết ở bên cạnh đều đã tỉnh lại từ trong cảm ngộ.
Nàng cảm ngộ đã gặp được bình cảnh, không thể tiếp tục.
Đúng lúc này, nàng lại nghe được tiếng kiếm reo réo rắt, vô thức mở to mắt đi nhìn, lập tức nhìn đến một cảnh tượng rung động.
Chỉ thấy Tô Tử Mặc nhắm chặt hai mắt, tay cầm Thanh Bình kiếm, dường như đã rơi vào một trạng thái kỳ diệu, đang múa kiếm trước Đại La Kiếm bia, dáng người phiêu dật, kiếm pháp huyền diệu.
Mỗi khi thi triển một kiếm, đều sẽ lưu lại một vết kiếm ở giữa không trung, dần dần nhập vào trong Đại La Kiếm bia, hoàn mỹ phù hợp cùng chữ viết phía trên.
Bắc Minh Tuyết nhìn Tô Tử Mặc thi triển kiếm đạo, tâm thần chấn động mạnh, giống như có cảm ngộ, bình cảnh vừa gặp phải cũng được buông lỏng!
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận