Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 924: Tiên Môn Đạo Hỏa

Minh Hỏa Điện.
Trong đại điện m trầm khô lạnh, dưới ánh nến lập lòe lúc sáng lúc tối, một khuôn mặt lạnh lùng âm trầm hiện ra.
Không bao lâu sau, một tu sĩ Minh Hỏa Điện bước nhanh vào trong đại điện, quỳ một gối xuống đất, ôm quyền nói: "Khởi bẩm sư tôn, đều đã tìm được Du bá cùng bảy vị sư huynh Phản Hư cảnh, bọn hắn..."
"Đều đã chết."
Điện chủ Minh Hỏa Điện sâu kín nói, dường như không ngạc nhiên chút nào.
Bây giờ đã là buổi trưa, thời gian này rồi mà đám Du bá còn chưa có trở lại, mang ý nghĩa là lần này chặn giết đã thất bại!
Chỉ là ông ta vẫn không thể hiểu được chi tiết trong chuyện này.
Dựa theo tin tức do nhãn tuyến trong Bách Luyện Môn truyền về, bốn người Nam Cung Lăng tiến về Phong Vân Thành, căn bản không có cường giả Pháp Tướng cảnh đi theo.
Lần này có cả Du bá xuất thủ, làm sao lại thất bại được?
Trong đầu Điện chủ Minh Hỏa Điện hiện ra một cái tên-Mặc Linh.
Ông ta nhíu nhíu mày.
Chuyện này không có khả năng!
Theo tin tức đáng tin, Mặc Linh chỉ là Nguyên Anh cảnh, không có khả năng uy hiếp được đám người Du bá!
"Mang thi thể tới đây."
Điện chủ Minh Hỏa Điện bình phục tâm thần, nói một câu.
Mấy tu sĩ Minh Hỏa Điện khiêng tám cỗ thi thể, đi vào trong đại điện, thận trọng đặt trên mặt đất rồi mới chậm rãi lui ra ngoài.
Điện chủ Minh Hỏa Điện đi xuống dưới đài cao, đi tới bên cạnh tám cỗ thi thể, ánh mắt ngưng lại.
"Thọ nguyên hao hết rồi?"
Điện chủ Minh Hỏa Điện nhíu chặt lông mày.
Rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì mà có thể khiến Du bá hao hết thọ nguyên rồi chết ?
Kiểu chết này quá quỷ dị!
Không thể là do Du bá dùng tới thủ đoạn gì chủ động hao hết thọ nguyên của chính mình đi.
Điện chủ Minh Hỏa Điện quét mắt qua, nhìn về phía bảy bộ thi thể còn lại, đồng tử khẽ co lại.
Vết thương trên bảy bộ thi thể đều rất đơn giản!
Hoặc là mi tâm bị đâm xuyên, hoặc là đầu bị đập nát, trên người không có vết thương nào khác!
Bị giết rất gọn gàng!
"Ừm ?"
Điện chủ Minh Hỏa Điện hít mũi ngửi một chút, vẻ mặt khẽ biến, dường như ông ta phát hiện ra cái gì đó.
"Sư tôn, sao thế ạ?"
Một tên tu sĩ đứng cách đó không xa-chính là đệ nhất luyện khí thiên tài của Minh Hỏa Điện, cũng là người sẽ tham gia trận tỷ thí luyện khí cùng Bách Luyện Môn - Minh Hàn!
"Có khí tức của yêu khí."
Điện chủ Minh Hỏa Điện trầm ngâm một tiếng, nói: "Yêu khí thật bá đạo!"
Minh Hàn nhíu mày hỏi: "Lẽ nào mấy người Du bá gặp phải chuyện ngoài ý muốn, bị yêu ma cao cấp tập kích ?"
"Có khả năng."
Nhưng rất nhanh, Điện chủ Minh Hỏa Điện lại lắc lắc đầu, nói: "Không đúng! Nếu là bị yêu ma cao cấp tập kích, vậy bốn tên tiểu bối kia cũng sẽ không sống nổi, sao lại không thấy thi thể của bọn hắn?"
Đúng lúc này, một tên đệ tử Minh Hỏa Điện từ ngoài cửa chạy nhanh vào, quỳ rạp xuống đất cung kính nói: "Khởi bẩm Điện chủ, nhãn tuyến ở Bách Luyện Môn truyền đến tin tức, bốn người Nam Cung Lăng đã bình yên vô sự trở về Bách Luyện Môn!"
Điện chủ Minh Hỏa Điện sầm mặt lại, trong mắt dấy lên hai ngọn lửa âm u, sát cơ ẩn hiện.
Tên đệ tử Minh Hỏa Điện kia cúi thấp đầu, thân thể run rẩy, không dám nói lời nào.
Một lúc lâu sau, lửa giận trong mắt Điện chủ Minh Hỏa Điện mới dần dần thu lại, phất tay nói: "Ngươi đi xuống đi!"
Tên đệ tử Minh Hỏa Điện kia như được đại xá, nhanh chóng lùi xuống.
"Sư tôn, ngài không cần lo lắng."
Minh Hàn ngạo nghễ nói: "Đợi qua một tháng nữa chính là Thiên Hạc trà hội, đến lúc đó, đệ tử chắc chắn sẽ đánh bại Liễu Hàm Yên, tạo danh tiếng cho Minh Hỏa Điện!"
"Ừm."
Điện chủ Minh Hỏa Điện gật gật đầu, nói: "Chỉ cần ngươi thắng được trận tỉ thí luyện khí này, sẽ có siêu cấp tông môn ra mặt vì ngươi!"
"Đến lúc đó sẽ rất nhiều thế lực trợ giúp, dưới ánh mắt nhìn của vô số người, thanh danh của Bách Luyện Môn sẽ rơi xuống, chắc chắn sẽ bị xóa tên khỏi tứ đại bàng môn!"
"Sư tôn yên tâm."
Minh Hàn tự tin nói ràng: "Liễu Hàm Yên không thắng được!"
Điện chủ Minh Hỏa Điện âm u cười một tiếng, híp hai mắt, lạnh giọng nói: "Bách Luyện Môn, ta cũng muốn xem xem, các ngươi dùng thứ gì để thắng ván này!"
...
Từng có kinh nghiệm lần này, ba người Nam Cung Lăng xem như hoàn toàn ngoan ngoãn lại.
Còn có một tháng nữa sẽ diễn ra Thiên Hạc trà hội.
Ba người nghe Xích Tinh Đạo Quân nhắc nhở nên đều bế quan.
Tô Tử Mặc cũng được thanh tịnh, mỗi ngày ngoại trừ lĩnh hội Thiên Sát Kiếm quyết, chính là sẽ thử ngưng tụ Tiên Môn Đạo Hỏa, luyện tập hỏa hệ pháp thuật mà Cực Hỏa Đạo Quân truyền thụ cho hắn.
Bây giờ, hắn đã tu luyện ra Phật Môn Đạo Hỏa.
Mặc dù dùng « Xích Diễm Tâm Kinh » ngưng tụ ra Phật Môn Đạo Hỏa đã có uy lực không tầm thường, nhưng đối đầu với pháp thuật hàng đầu thì vẫn không thể địch lại.
Nếu như có thể ngưng tụ thêm một đạo hỏa nữa.
Tam Muội Đạo Hỏa xem như ngưng tụ ra hai loại, uy lực sẽ tăng mạnh!
Bây giờ, hắn trở về Tu Chân giới, thủ đoạn Yêu tộc không tiện lộ ra.
Cho nên hắn phải cố gắng luyện tập pháp thuật hỏa hệ, như vậy lực chiến đấu của hắn sẽ tăng lên nhiều hơn!
Thời gian một tháng chỉ chớp mắt đã qua.
Một ngày này, Tô Tử Mặc đang ngồi trong động phủ của mình, hai mắt nhắm nghiền, bên cạnh lơ lửng một ngọn lửa màu vàng, xoay chầm chậm quanh hắn.
Hai tay của hắn đặt tự nhiên trên hai đầu gối, lòng bàn tay giơ lên, không ngừng ngưng tụ pháp quyết.
Thất bại!
Lại ngưng tụ một lần nữa.
Lại thất bại.
Lại ngưng tụ lần nữa!
Cũng không biết trải qua bao nhiêu lần thất bại.
Đột nhiên!
Sau một tiếng vang dòn.
Trên đầu ngón tay của Tô Tử Mặc hiện ra một ngọn lửa màu đỏ.
Lúc đầu còn chập chờn yếu ớt giống như chỉ cần một trận gió thổi tới là sẽ bị dập tắt!
Rất nhanh, ngọn lửa nhỏ này đã dần ổn định hơn.
"Tiên môn đạo hỏa, thành rồi!"
Nhìn ngọn lửa này, trong lòng Tô Tử Mặc vô cùng mừng rỡ, mỉm cười, đầu ngón tay nhẹ bắn.
Ngọn lửa đỏ này nổi lơ lửng trước người hắn, cùng với ngọn lửa mày vàng một trước một sau vây quanh thân thể của hắn không ngừng xoay tròn.
Một chiêu này cũng được coi là một pháp thuật hỏa hệ, tên là Xích Diễm Xoáy Đèn.
Có hai ngọn lửa vờn quanh thế này, có thể công có thể thủ, bất kỳ địch nhân nào muốn thử đến gần đều sẽ bị hỏa diễm đốt cháy!
"Tiểu sư thúc tổ, tiểu sư thúc tổ, nhanh mở cửa!"
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa ầm ầm truyền đến.
Tô Tử Mặc hơi chuyển động ý nghĩ một chút, hai ngọn lửa đã biến mất trong hư không, sau đó, cửa động phủ giống như là bị một đôi tay vô hình kéo lấy, từ từ mở ra.
Như Huyên nhanh chân chạy vào.
Theo sát phía sau chính là Nam Cung Lăng cùng Liễu Hàm Yên.
Một tháng không thấy, ba người không thay đổi gì lớn.
Chỉ là Liễu Hàm Yên nhìn càng thêm trầm ổn, giống như đã chuẩn bị kỹ càng.
"Tiểu sư thúc tổ, đi thôi, chỉ có mỗi ngươi vẫn có thể thành thành thật thật ngốc trong động phủ, tu sĩ khác đều đã đợi không kịp rồi."
Như Huyên nói: "Thiên Hạc trà hội sắo cử hành rồi, hôm nay Bách Luyện Môn chúng ta sẽ xuất phát!"
Nghe đến đó, trong lòng Tô Tử Mặc cũng nổi lên một tia gợn sóng.
Rốt cục cũng chờ đến một ngày này.
Thời gian trôi qua trăm năm, rốt cục đã có thể lại nhìn thấy cố nhân.
Lần này trong Thiên Hạc trà hội, không có gì bất ngờ xảy ra thì ít nhất hắn có thể nhìn thấy Kỷ Thành Thiên cùng Lãnh Nhu.
Ba người bọn hắn từng cùng bái nhập Phiếu Miểu Phong, trải qua quá nhiều chuyện.
Còn có Tiểu Ngưng và Dạ Linh.
Không biết trăm năm qua, bây giờ bọn hắn thế nào.
Đương nhiên, còn có một người!
Trong mắt Tô Tử Mặc nổi lên một tia hàn quang rồi lại nhanh chóng biến mất.
Đế Dận!
Lần này trên Thiên Hạc trà hội, thiên kiêu Nguyên Anh cảnh ở Trung Châu tề tụ, Tô Tử Mặc tin tưởng Đế Dận cũng sẽ không bỏ lỡ trận thịnh hội này!
Nếu ở Thiên Hạc trà hội gặp được Đế Dận, hắn nhất định sẽ tìm cơ hội xuất thủ, trấn sát Đế Dận tại chỗ!
Đương nhiên, trăm năm đi qua.
Hắn trưởng thành vô cùng nhanh, lực chiến đấu tăng mạnh.
Đế Dận cũng sẽ không dậm chân tại chỗ!
Trong lòng Tô Tử Mặc ẩn ẩn đang mong đợi, mặc niệm nói: "Đế Dận, tin tưởng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận