Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2485: Điểm phá chân thân

Ở Càn Khôn cung tiên khí lượn lờ, mờ mịt bốc lên, một bóng người khoanh chân ngồi ở phía trước, như ẩn như hiện.
Khi Tô Tử Mặc bước vào Càn Khôn cung, tiên khí trong cung điện dần dần tán đi, lộ ra thân hình thẳng tắp của tông chủ thư viện.
"Bái kiến tông chủ."
Tô Tử Mặc đi đến cách đó không xa, rồi khom mình hành lễ.
Tông chủ thư viện mở hai mắt ra, trong đôi mắt dường như có mênh mông trời sao, cuồn cuộn hồng trần, bắn ra một tia sáng dị sắc, mỉm cười nói: "Thế nào, xem như đệ tử ký danh, ngay cả một tiếng sư tôn cũng không muốn gọi sao ?"
Tô Tử Mặc vừa nhìn vào mắt tông chủ thư viện, tâm linh đã bị một lực lượng vô hình xúc động.
Tông chủ thư viện nhìn như đang chất vấn, nhưng trong ngữ khí lại không có ý trách móc hay bất mãn.
Tô Tử Mặc cũng không cảm nhận được lực áp bách gì.
Ngược lại, trong lòng hắn dâng lên một tia áy náy.
"Bái kiến sư tôn."
Tô Tử Mặc hơi cúi đầu, một lần nữa hành lễ, gọi một tiếng.
Tông chủ thư viện dịu giọng nói: "Không sao cả, nếu ngươi không nguyện bái vào mạch ta, chờ đến khi ngươi bước vào Chân Nhất cảnh, có thể chọn các Tiên Vương trưởng lão khác."
"Với thiên phú của ngươi, dù là Tiên Vương trưởng lão nào cũng sẽ không cự tuyệt."
Dừng lại một lúc, tông chủ thư viện đột nhiên hỏi: "Chuyện hôm nay, ta không phạt nặng Nguyệt Hoa, trong lòng ngươi có bất mãn không ?"
"Đệ tử không dám."
Tô Tử Mặc nói.
Tông chủ thư viện lắc đầu cười khẽ, nói: "Không dám là ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng vẫn có bất mãn."
Tô Tử Mặc không nói gì, xem như ngầm thừa nhận.
Tông chủ thư viện nói: "Nguyệt Hoa dù sao cũng là đệ nhất Chân Tiên của thư viện, tương lai tới Cửu Tiêu đại hội, hắn còn phải đại biểu thư viện chiến đấu tranh đoạt Chân Tiên bảng, ta phải chừa cho hắn chút thể diện."
"Nhưng ngươi yên tâm, chờ ngươi bước vào Chân Nhất cảnh, trở thành đệ tử chân truyền, vi sư có thể làm chủ, để ngươi cùng Mặc Khuynh sớm ngày kết làm đạo lữ."
"A?"
Tô Tử Mặc sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc.
Trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng, sao tông chủ lại đột nhiên nói tới hắn cùng Mặc Khuynh sư tỷ vậy.
Tông chủ thư viện cười nói: "Người tu tiên có cơ hội kết làm đạo lữ, chính là duyên phận đã tu luyện mấy đời, không cưỡng cầu được. Mặc dù Nguyệt Hoa truy cầu Mặc Khuynh nhiều năm, nhưng những năm gần đây, Mặc Khuynh rõ ràng luôn có ý đối với ngươi, những chuyện này vi sư biết rõ mắt."
"Không có, sư tôn có lẽ đã hiểu lầm rồi..."
Tô Tử Mặc muốn giải thích.
Tông chủ thư viện hơi hơi cười một tiếng, nói: "Ngươi có thể yên tâm, về chuyện nỳ, vi sư sẽ thay ngươi làm chủ."
Tô Tử Mặc phát hiện chuyện này, có lẽ hắn không thể giải thích rõ được.
Nhiều năm qua Mặc Khuynh sư tỷ đều luôn bế quan trong động phủ, rất ít khi lộ mặt, chớ nói chi là tiếp xúc cùng người.
Nhưng những năm gần đây, Mặc Khuynh sư tỷ lại thường chạy đến động phủ của hắn, tự nhiên dễ làm cho người ta liên tưởng.
Mà Mặc Khuynh sư tỷ trợ giúp hắn nhiều lần, một lần cuối cùng còn theo hắn tiến về Thương Vân sơn, giằng co cùng Chân Tiên cường giả của Đại Tấn tiên quốc!
Nếu nói hai người chỉ là tình nghĩa đồng môn bình thường, chỉ sợ căn bản không ai tin tưởng.
Tô Tử Mặc im lặng không nói.
Hắn đã nhận bức họa mà Mặc Khuynh sư tỷ vẽ, không có gì bất ngờ xảy ra thì Mặc Khuynh sư tỷ hẳn là sẽ không đến tìm hắn nữa.
Thời gian lâu dài, hai người không tiếp xúc nữa, mọi người tự nhiên sẽ hiểu được.
Hiện tại cưỡng ép giải thích, ngược lại có khả năng càng tô càng đen.
"Mặt khác, một trận chiến ở Tuyệt Lôi Thành, ta cũng nghe nói rồi."
Tông chủ thư viện nhàn nhạt nói: "Tấn vương tới tìm ta, ta vừa mới tiễn hắn đi, cái chuyện này đến đây là chấm dứt."
Tông chủ thư viện nói có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng Tô Tử Mặc nghe lại thấy chấn động tâm thần!
Kỳ thực, một trận chiến ở Tuyệt Lôi Thành này gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn đã sớm tính tới chuyện Đại Tấn tiên quốc tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
Nhưng hắn không ngờ chuyện lần này lại kinh động khiến cả Tấn vương tự thân ra mặt!
Tông chủ thư viện nói rất nhẹ nhàng, nhưng Tô Tử Mặc hiểu rõ nếu không phải tông chủ thư viện đứng giữa hòa giải, thay hắn ngăn cản Tấn vương, có lẽ bây giờ hắn đã là một người chết!
Tông chủ thư viện không nhiều lời, sau khi Tấn vương đến, giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng có thể tưởng tượng được rằng tông chủ thư viện nhất định đã bỏ ra cái giá không nhỏ, hoặc là giữa hai người đã giao thủ, cũng có thể là tông chủ thư viện đã thỏa hiệp gì đó, mới có thể tiễn Tấn vương đi, kết thúc chuyện này.
Khó trách trong khoảng thời gian này, Đại Tấn tiên quốc lại yêb tĩnh như thế, không có bất kỳ phản ứng nào.
"Đa tạ sư tôn!"
Tô Tử Mặc cúi người thật sâu cảm tạ tông chủ thư viện.
Tông chủ thư viện không giải thích quá nhiều, nhưng hắn biết rõ này trong chuyện này chứa đựng nguy hiểm cùng áp lực.
"Đứng lên đi."
Trong mắt tông chủ thư viện, lướt qua một tia vui mừng, nói: "Đã thu ngươi vào môn hạ, tự nhiên phải vào vệ ngươi."
"Lần này tranh đấu Thiên bảng, Phương Thanh Vân đã vẫn lạc, Càn Khôn thư viện cũng chỉ có thể nhờ vào ngươi."
"Sư tôn yên tâm!"
Tô Tử Mặc trầm giọng nói: "Tranh đoạt Thiên bảng đối với ta là tình thế bắt buộc!"
Đứng đầu Thiên bảng chỉ là thứ yếu.
Chủ nếu là bởi vì, hắn và Vân Đình sẽ gặp nhau ở bài danh chiến Thiên bảng, giữa hai người sẽ có một trận chiến không thể tránh né!
Tô Tử Mặc muốn Nhân Sát Kiếm quyết của, mà Vân Đình cũng muốn Thiên Sát, Địa Sát Kiếm quyết của hắn!
Không có gì bất ngờ xảy ra, ai có thể thắng được thì người đó chính là đứng đầu Thiên bảng.
"Ngươi cũng không nên khinh thường."
Tông chủ thư viện hơi lắc đầu, nói: "Theo ta được biết, Vân Đình đã tu luyện tới Thiên Tiên cửu giai, ngươi cùng hắn chênh lệch ba tầng cảnh giới, Trấn Ngục đỉnh của ngươi lại bị Hoang Võ cướp đi..."
Nói đến đây, tông chủ thư viện hơi dừng lại.
Tô Tử Mặc không tỏ vẻ gì, vẻ mặt bình tĩnh.
Hắn mặc dù không có ngẩng đầu nhìn, nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của tông chủ thư viện đang nhìn chăm chú vào hắn, giống như là đang quan sát gì đó.
Vân Trúc nói không sai, nàng có thể đoán ra được, Thanh Liên chân thân đã từng có thanh đồng phương đỉnh kia chính là Trấn Ngục đỉnh, tông chủ thư viện tự nhiên cũng có thể đoán được.
Chỉ là tông chủ thư viện thôi diễn ra tất cả, nhìn rõ thiên cơ, lại không thể tính ra lai lịch của Võ Đạo bản tôn.
Khi biết được Trấn Ngục đỉnh xuất hiện trong tay Hoang Võ, gần như tất cả mọi người sẽ theo bản năng cho rằng là Hoang Võ cướp đi từ trong tay hắn.
Đây cũng là lời giải thích hợp lý nhất.
Vân Trúc có thể suy đoán ra hắn cùng Hoang Võ có quan hệ, chủ yếu hay là bởi vì ở A Tỳ Địa Ngục, hắn đã lộ ra sơ hở.
Mà tông chủ thư viện lại không biết rõ chuyện xảy ra ở A Tỳ Địa Ngục, lại không thể thôi diễn ra lai lịch của Võ Đạo bản tôn, tự nhiên đoán sai phương hướng.
Lần này tông chủ thư viện dừng lại cực kỳ ngắn ngủi, gần như không phát hiện được.
Chỉ nghe hắn tiếp tục nói: " Trấn Ngục đỉnh của ngươi lại bị Hoang Võ cướp đi, trong hạn chế là không được vận dụng huyết mạch, ngươi căn bản không thể thắng được Vân Đình."
"Ừm ?"
Tâm thần Tô Tử Mặc đại chấn!
Vừa mới nhắc tới Trấn Ngục đỉnh cùng Hoang Võ, hắn còn có thể bình tĩnh, bất động thanh sắc.
Nhưng nghe tông chủ thư viện nói ra câu 'Không sử dụng huyết mạch' này thời, tâm thần hắn không khỏi xuất hiện gợn sóng.
Tông chủ thư viện rõ ràng đang ám chỉ gì đó!
Tô Tử Mặc cũng rõ ràng tâm tình hắn chập chờn mạnh như thế, căn bản không có khả năng giấu diếm được tông chủ thư viện.
Hắn hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn lại.
Tông chủ thư viện nhìn Tô Tử Mặc như lâm đại địch, cười một tiếng, nói: "Không cần khẩn trương, huyết mạch Tạo Hóa Thanh Liên của ngươi, ta đã sớm cảm ứng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận