Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 726: Dị tượng bảng mở ra

Đám người Tô Tử Mặc cùng trở về đại điện Phiêu Tuyết cốc.
Trên đường trở về, cũng đại khái biết được những chuyện xảy ra với Minh Chân trong thời gian mấy ngày này.
Đúng như Tô Tử Mặc sở liệu, mặc dù hai người lạc nhau, nhưng tu vi của Minh Chân vững chắc, thực lực hùng hậu, kinh nghiệm chiến đấu cũng không ngừng tăng cao trong mấy năm qua.
Một đường đi tới, mặc dù gặp được rất nhiều hung thú, sinh linh thượng cổ ngăn cản nhưng đều là hữu kinh vô hiểm.
Minh Chân mặc trang phục của một tăng nhân, cách ăn mặc mộc mạc, nhìn thấy náo nhiệt cũng chỉ ngâm khẽ một tiếng Phật hiệu, rồi rời đi, quả nhiên là lục căn thanh tịnh, vô dục vô cầu.
Đại đa số người tu chân đều sẽ không chủ động ra tay với hắn.
Trong thời gian này, Minh Chân nhìn thấy có tu sĩ bắt nạt nữ tu, thực sự không nhìn được mới chủ động xuất thủ một lần, đả thương một người trong Ma môn.
Nghe Minh Chân miêu tả, trong lòng Tô Tử Mặc hiểu rõ.
Tên tu sĩ Ma môn kia, cũng không phải hạng người vô danh, không có gì bất ngờ xảy ra thì người này hẳn là Ma tử Thượng Quan Vũ của Vân Vũ tông-một trong bảy tông Ma môn!
Người này cũng coi là người quen.
Lúc trước ở dưới Nhân Hoàng điện, Thượng Quan Vũ suýt nữa đã bị Tô Tử Mặc trấn sát, sau đó trọng thương đào tẩu.
Không ngờ hai mươi năm qua, người này cũng tới đến chiến trường Thượng Cổ trung cấp.
Vân Vũ tông luôn truy cầu đại đạo nguyên thủy, tránh thoát trói buộc giữa nam nữ, trừ bỏ giam cầm thân thể và tâm linh, m Dương giao hòa, thiên địa tương hợp.
Chỉ tiếc, Thượng Quan Vũ gặp phải là Minh Chân.
Minh Chân có một trái tim trong sáng, hàng năm luôn tụng kinh lễ Phật, tham thiền ngộ đạo, tâm cảnh hoàn mỹ.
Đừng nói là Vân Vũ tông, cho dù là Cơ yêu tinh, tiểu hồ ly đồng thời xuất thủ, đều khó mà rung chuyển được đạo tâm của hắn!
Sau đó không bao lâu, Minh Chân lại gặp phải Đế Dận.
Lúc trước, hai người từng có xung đột dưới đáy Táng Long cốc, Đế Dận đương nhiên sẽ không tha cho hắn.
Ở trước mặt Đế Dận, Minh Chân vẫn kém hơn một chút.
Kim Đan dị tượng còn chưa kịp phóng ra đã bị Đế Dận bắt sống!
“Hai tháng sau, chính là lúc tranh đoạt Kim Đan Dị Tượng bảng, ngươi cứ dưỡng thương trước đã.”
Tô Tử Mặc sắp xếp cho Minh Chân xong rồi, lui ra, nhìn qua cửa một gian Tu Luyện Thất cách đó không xa vẫn đóng chặt, thần sắc sầu lo nhưng chỉ có thể nhẹ nhàng thở dài.
Những ngày này, tiểu Ngưng đều ở trong phòng, càng ngày càng gầy gò, vẫn luôn không chịu đi ra.
Tô Tử Mặc cũng không biết nên đi khuyên như thế nào.
Càng quyến luyến đối với hồng trần lại càng khó chặt đứt hồng trần.
Một đao kia chém xuống, lại càng đau nhức!
Người khác không giúp được tiểu Ngưng, cửa này chỉ có thể dựa vào chính nàng.
Huống chi, lúc này Tô Tử Mặc cũng đang phải gánh chịu áp lực cực lớn!
Không chỉ bởi vì Đế Dận.
Mà còn bởi vì trong thành Vạn Tượng này, có rất nhiều siêu cấp tông môn thế lực đối địch với hắn!
Giống như là Phong Lôi điện, tông môn này bắt buộc phải có


Tử Điện Quyết


, tuyệt đối không có khả năng buông tha hắn.
Mà bây giờ, trừ lúc hắn vừa mới vào thành, Phong Lôi điện, Thanh Phong quán, Tử Tiêu phái liên thủ thăm dò hắn một lần thì về sau lại không có động tĩnh gì nữa.
Tô Tử Mặc tin tưởng, những siêu cấp tông môn kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ!
Trong thành Vạn Tượng, Nguyên Anh Chân Quân có thể xuất thủ không chút kiêng kỵ.
Trong lúc vô hình, chuyện này lại tăng thêm rất nhiều biến số.
Không chỉ như vậy.
Trong lòng Tô Tử Mặc còn băn khoăn một chuyện khác.
Chính là chuyện về Niệm Kỳ.
Mà sau lưng của Niệm Kỳ lại liên lụy đến một thế lực càng kinh khủng hơn—— Thần tộc!
Ngay cả Lạc Tuyết Chân Quân nghe được hai chữ ‘Thần tộc’ đều phải biến sắc.
Thần tộc xuất hiện trong chiến trường Thượng Cổ, rốt cuộc có ý muốn như thế nào
Còn có Dạ Linh.
Dạ Linh từ đầu đến cuối đều không lộ ra bản thể.
Cho dù là trong khi giao thủ với Đào Ngột, hắn cũng chỉ lấy trạng thái hình người để đối địch.
Một mặt có thể hiểu thành Dạ Linh không cần huyễn hóa ra bản thể cũng có thể trấn sát Đào Ngột.
Một mặt khác lại có thể lý giải thành, Dạ Linh có điều lo lắng!
Rất nhiều dấu hiệu để Tô Tử Mặc có khuynh hướng nghiêng về giả thiết thứ hai.
Nhưng Dạ Linh đang lo lắng chuyện gì?
Hắn huyễn hóa ra bản thể, chẳng lẽ sẽ có đại phiền toái gì?
Rất nhiều chuyện cùng xuất hiện, khiến Tô Tử Mặc cảm thấy hơi nặng nề.
...
Từ khi Dạ Linh trấn sát Đào Ngột, bên trong thành Vạn Tượng lâm vào bình tĩnh.
Nhưng theo thời gian trôi qua, bầu không khí bên trong thành lại càng ngột ngạt, khiến đám người không thở nổi, giống như là trước giờ bão táp xảy ra!
Mưa gió nổi lên!
Lại qua mười lăm ngày.
Một tin tức truyền đến, rốt cục đã phá vỡ sự bình tĩnh trong thành Vạn Tượng!
Tranh đoạt Kim Đan Dị Tượng bảng, sẽ chính thức bắt đầu sau ba ngày!
Thời gian này sớm hơn thường lệ cả nửa tháng!
Rất nhiều tu sĩ đều ầm ĩ nghị luận, nhưng không có ai biết nguyên nhân.
Ba ngày sau, sáng sớm.
Ánh bình minh vừa ló rạng, trong thành đã có từng bóng người bay lên, bay thẳng đến Vạn Tượng phong.
Một buổi thịnh hội như thế, trăm năm mới có một lần, cho dù không tham gia, cũng không có ai bỏ lỡ!
Đám người Tô Tử Mặc tụ tập trong đại điện Phiêu Tuyết cốc, chuẩn bị xuất phát.
Một tiếng cọt kẹt vang lên, cửa phòng tu luyện ở giữa mở ra.
Đám người quay lại nhìn nơi phát ra theo tiếng động.
Bất ngờ là tiểu Ngưng cũng đi ra!
Những ngày gần đây, đây là lần thứ nhất tiểu Ngưng rời khỏi Tu Luyện Thất!
Đã lâu không thấy, sắc mặt của nàng hơi tái nhợt, cả người đã gầy đi rất nhiều.
Nhưng bây giờ, nàng giống như đã nghĩ thông rồi, bên trong ánh mắt đã có thêm một tia sáng cùng sức sống.
“Tiểu Ngưng”
Tô Tử Mặc dịu dàng gọi, giồng như sợ quấy nhiễu đến nàng.
Tiểu Ngưng mỉm cười, nói: “Ca, ta không sao.”
Nhìn thấy tiểu Ngưng tinở nụ cười, Tô Tử Mặc cũng thoải mái hơn, thở phào một hơi, yên lòng.
“Tiểu Ngưng tỷ tỷ, ngươi không có việc gì là tốt, những ngày gần đây, công tử và chúng ta đều đang nhớ ngươi, ngóng trông ngươi nhanh tốt.” Tiểu hồ ly tiến lên trước, nhẹ nhàng kéo lại cánh tay tiểu Ngưng.
Nhóc mập mạp, Lãnh Nhu, Kỷ Thành Thiên đều tỏ vẻ vui mừng, trong mắt đều chứa cổ vũ.
Hốc mắt Tiểu Ngưng ửng đỏ, xá một cái thật sâu với đám người, nói: “Những ngày này, tiểu Ngưng đã để mọi người lo lắng rồi.”
“Vượt qua cánh cửa này liền tốt.”
Kỷ Thành Thiên ôn hòa nói ra: “Cố nhân đã qua đời, cần quý trọng người bên cạnh, mới sẽ không có nhiều tiếc nuối.”
Bình tĩnh mà xem xét.
Tình huynh muội giữa Tô Tử Mặc cùng tiểu Ngưng khiến đám người rất hâm mộ.
Từ khi bọn hắn tu hành đến nay, người thân nhất sớm đã rời đi, tất cả đều đã chặt đứt trần duyên.
Phần tình huynh muội này, trong Tu Chân giới đầy tàn khốc này thật sự rất là khó được.
“Đi thôi, hôm nay lên đường, chiếu cố hào kiệt trong thiên hạ này!”
Thấy tiểu Ngưng không sao, tâm tình của Tô Tử Mặc thật tốt, vung tay lên, mang theo đám người rời khỏi Phiêu Tuyết cốc, đi về phía Vạn Tượng phong.
Vạn Tượng phong cao đến mười tám ngàn trượng, đỉnh núi cao vút trong mây, thị lực khó mà nhìn thấy.
Cả ngọn núi nguy nga đại khí, trải qua vô số tuế nguyệt, không biết nơi này đã chứng kiến bao nhiêu lịch sử hưng suy, chứng kiến bao nhiêu thiên kiêu quật khởi rồi vẫn lạc.
Ở dưới ngọn núi này, bất kỳ tu sĩ nào đều trở thành vô cùng nhỏ bé!
Tu sĩ giữa không trung lít nha lít nhít, đều nhanh chóng bay về phía Vạn Tượng.
Lần này tranh đoạt Dị Tượng bảng sẽ dị thường kịch liệt.
Trong chín phái Tiên môn, ngoài Lưu Ly cung bị Tô Tử Mặc diệt đi, thiên kiêu tám phái khác đều đến đông đủ!
Người thì tay áo bồng bềnh, kẻ lại phiêu dật xuất trần, có người băng thanh ngọc khiết, cũng có kẻ theo gió mà đi.
Trong bảy tông Ma môn, Ma tử Ẩn Sát môn bị Tô Tử Mặc trấn sát, thiên kiêu của sáu tông còn lại đều đã tới!
Kẻ thì tản ra sát khí trùng thiên, kẻ lại tràn ngập Huyết Hải, có người có dáng vẻ điên đảo chúng sinh, hoặc là hổ lang nhìn quanh.
Trong sáu tự Phật môn, thiên kiêu Nhiên Đăng miếu còn chưa tới, thiên kiêu tăng nhân năm tự còn lại đều đã tề tụ!
Người thì dáng vẻ trang nghiêm, hoặc Kim Cương Nộ Mục, hoặc vô dục vô cầu, hoặc phật quang trong vắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận