Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1284: Tìm người

Huyền Cơ Cung, Thiên Cơ Đạo phủ.
Hai bóng người lấp lóe, Thiên Cơ mang theo Tiên Kiếm về tới đạo phủ của chính mình.
Sắc mặt Tiên Kiếm tái nhợt, có chút thở hổn hển, trong đôi mắt lộ ra vô tận oán hận, cắn răng nói: "Hoang Võ! Tiên Kiếm ta cùng ngươi không đội trời chung!"
Lần này, mặc dù hắn được Thiên Cơ cứu trở về, nhưng Nguyên Thần lại bị thương rồi!
Nguyên Thần tổn thương rất khó khỏi hẳn.
Lấy nội tình của Kiếm Tông, cũng không có linh đan diệu dược cùng loại với Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan.
Lần này tru sát Tu La, vốn là tình thế bắt buộc, không nghĩ tới, lại bị một Hoang Võ Đạo Quân đảo loạn tất cả kế hoạch!
Thiên Cơ lạnh nhạt nói ràng: "Kỳ thật, ngươi cũng không cần quá mức oán giận, chí ít Tu La đã bị phế, mục đích của ngươi cũng coi như đã đạt được."
"Không sai, tiện nhân Tần Phiên Nhiên kia cũng chết rồi!"
Tiên Kiếm gật đầu một cái.
Dừng lại một chút, Tiên Kiếm quay đầu hỏi: "Thiên Cơ huynh, ngươi có Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan không? Nếu có, ngươi muốn bảo vật gì, ta có thể giúp ngươi lấy tới!"
"Thật xin lỗi."
Thiên Cơ áy náy cười một tiếng.
Ánh mắt Tiên Kiếm ảm đạm, sắc mặt lại trở nên âm trầm.
Sâu duwois đáy mắt của Thiên Cơ lóe lên một tia trào phúng, sau đó lại lập biến mất.
Đừng nói trên người hắn không có Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan, cho dù có, hắn cũng tuyệt đối không có khả năng giao cho Tiên Kiếm!
Giữa hắn cùng Tiên Kiếm chỉ xem như lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Hơn nữa Tiên Kiếm này lòng dạ chật hẹp, vong ân phụ nghĩa, cho dù có đưa đem Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan cho hắn, hắn cũng sẽ không nhớ kỹ phần ân tình này!
Tần Phiên Nhiên như thế nào ?
Còn không phải bị hắn vô tình chém giết sao!
Vân Vũ Đạo Quân và hắn mặt ngoài đã có giao tình nhiều năm như vậy, cũng bị hắn tính kế, thân vẫn đạo tiêu.
Một lúc sau, Tiên Kiếm giống như tùy ý hỏi một câu: "Đúng rồi, Thiên Cơ huynh lsao lại trùng hợp đuổi tới như vậy?"
"Lúc đầu khi ta thôi diễn, chuyến này của các ngươi sẽ không có bất kỳ sai lầm gì, ta cũng không đi cùng."
Thiên Cơ nói: "Nhưng cũng không lâu sau, ta lại lần nữa thôi diễn một lần, phát hiện quỹ tích chuyện này bắt đầu đột nhiên trở nên mơ hồ."
"Ta ý thức được, ở trong này có lẽ sẽ xuất hiện biến cố gì, nên ta mới lập tức khởi hành."
Mặc dù trên mặt Thiên Cơ vẫn là vẻ ôn hòa, kiên nhẫn giải thích, nhưng trong lòng hắn lại cười lạnh một tiếng.
Hắn nghe được trong lòng Thiên Cơ đã có chút oán khí đối với hắn rồi!
Tiên Kiếm lại nói: "Thiên Cơ huynh, Hoang Võ kia đã hao hết thể lực, lại liên tục bộc phát Nguyên Thần bí thuật, lực chiến đấu giảm mạnh! Một cơ hội ngàn năm một thuở như thế, sao ngưoi không thuận thế trấn sát hắn?"
"Giết không được."
Thiên Cơ vẫn không hề lộ ra vẻ không kiên nhẫn, lắc đầu nói: "Với thủ đoạn của ta, quả thật có thể tuỳ tiện đánh bại Hoang Võ. Nhưng muốn trấn sát hắn lại căn bản không có khả năng."
"Hoang Võ hiểu nhiều loại độn thuật lắm, nếu như hắn thấy tình thế không đúng, thi triển loại độn thuật này trốn đi, ta cũng không đuổi kịp."
"Mặt khác, Hoang Võ đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của ta, cảm ứng của hắn quá nhạy cảm!"
Ầm!
Tiên Kiếm đám một quyền lên trên bàn đá, phát tiết lửa giận trong lòng, cắn răng nói: "Bỏ lỡ cơ hội lần này, chỉ sợ lại khó có cơ hội khác để trấn sát Hoang Võ!"
" Hoang Võ kia tu luyện ra ba Thiên Địa Pháp Tướng, mỗi một đạo đều cao tám trượng bảy, mà hắn chỉ là Pháp Tướng cảnh trung kỳ."
"Nếu chờ hắn bước vào Hợp Thể cảnh, chỉ sợ chỉ có Đại Thừa Lão Tổ rời núi, mới có thể trấn trụ hắn!"
Hợp Thể cảnh chính là dung nhập Thiên Địa Pháp Tướng vào nhục thân.
Nếu Hoang Võ bước vào Hợp Thể cạnh, dung nhập cả ba đạo Thiên Địa Pháp Tướng tu luyện ra, lực chiến đấu của hắn sẽ đạt tới hoàn cảnh nào?
Thiên Cơ nghe Tiên Kiếm phàn nàn, vẫn không vội không buồn, lạnh nhạt nói ràng: "Cũng chưa chắc không có cơ hội."
"Ồ?"
Tiên Kiếm lông mày nhíu lại, hỏi ngược lại: "Chỉ giáo cho ?"
Thiên Cơ nói: "Còn có trăm năm nữa chính là tranh đoạt Pháp Tướng bảng."
"Ngươi nói..."
Tiên Kiếm như có điều suy nghĩ, trầm ngâm một chút, lại lắc đầu nói: "Đây coi là cơ hội gì, lấy lực chiến đấu bây giờ của Hoang Võ, đều đủ để trở thành đệ nhất nhân trên Pháp Tướng bảng!"
"Còn nữa, phía sau Hoang Võ còn có một vị Đại Thừa Lão Tổ, tranh đoạt Pháp Tướng bảng có động tĩnh lớn như vậy, khó đảm bảo vị Lão Tổ này sẽ không hiện thân, đến lúc đó ai dám động đến hắn ?"
Thiên Cơ cười nhạt một tiếng, nói: "Dựa theo ta thôi toán, vị ở dưới đáy Táng Long Cốc kia, khẳng định không sống quá trăm năm!"
Tiên Kiếm lắc đầu nói: "Dù vậy, một ít siêu cấp tông môn như tứ đại bàng môn, Phiêu Tuyết cốc, Nhiên Đăng miếu này cũng đều giao hảo cùng hắn, muốn vây giết Hoang Võ dưới ánh mắt của vạn chúng, căn bản không có khả năng."
Trước đó, những siêu cấp tông môn này còn có thể nói Hoang Võ là yêu ma, công khai lấy danh nghĩa trảm yêu trừ ma để bóp chết Hoang Võ.
Mà bây giờ, lý do này đã thành trò cười.
Tiên Kiếm lại nói: "Huống chi, lấy thủ đoạn của Hoang Võ, nếu muốn chạy trốn, chỉ sợ ngay cả Hợp Thể Đại Năng đều không ngăn cản nổi."
"Chờ một chờ, nhất định sẽ có cơ hội."
Thiên Cơ nhắm hai mắt lại, thâm ý sâu sắc nói một câu.
Đúng lúc này, vẻ mặt Thiên Cơ khẽ động, hình như có cảm giác, khẽ vung ống tay áo, cửa lớn đạo phủ mở ra, bên ngoài có linh hạc đưa tin bay vào.
Linh hạc đưa tin này nhìn cực kỳ quỷ dị, hai mắt đầy âm khí âm u.
"Một trong cửu tộc-Vu tộc ?"
Tiên Kiếm khẽ nhíu mày.
Loại linh hạc này, chỉ có Vu tộc mới có được!
Thiên Cơ nói với linh hạc một câu, sau đó thả linh hạc trở về.
Cũng không lâu sau, cửa ra vào Thiên Cơ Đạo phủ đã có mấy tu sĩ đến, hất lên trường bào, đỉnh đầu đội mũ rộng.
"Hóa ra là Vu Hạt trưởng lão đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa, mong rằng thứ tội."
Thiên Cơ hơi chắp tay, mỉm cười nói ràng.
"Thiên Cơ đạo hữu khách khí."
Tu sĩ áo lục cầm đầu chậm chậm nói ràng, cởi mũ trên đầu xuống dưới, lộ ra một gương mặt già nua khô gầy, đầu tóc thưa thớt, hai con ngươi u lục.
"Vị này Tiên Kiếm-từng là phong hào đệ tử Kiếm Tông, bây giờ đã bước vào Hợp Thể cảnh, vị này là Vu tộc Vu Hạt trưởng lão."
Thiên Cơ giới thiệu sơ lược về song phương một chút.
"Nghe qua đại danh."
Vu Hạt mỉm cười, hai con ngươi lấp lóe một chút, đột nhiên nói ràng: " Nguyên Thần của Tiên Kiếm đạo hữu thụ thương rồi."
"Trưởng lão nhãn lực cao minh."
Tiên Kiếm sầm mặt lại, giọng căm hận nói: "Không dối gạt trưởng lão, tại hạ bị kẻ địch đánh lén, đả thương Nguyên Thần!"
Nếu nói thật, cùng một Pháp Tướng Đạo Quân đấu Nguyên Thần mà bị thua, hắn không gánh nổi mặt mũi.
"Vu Hạt trưởng lão đến đây cần làm chuyện gì ?"
Thiên Cơ không hàn huyên cùng Vu Hạt, gọn gàng dứt khoát hỏi.
"Ta muốn mời ngươi xuất thủ, giúp ta tìm tìm một người."
Vu Hạt trầm giọng nói.
"Vu tộc bí thuật đông đảo, thủ đoạn thôi diễn tìm người này cũng không ít, làm sao lại tìm tới ta ?" Thiên Cơ cười một tiếng, từ chối cho ý kiến.
"Ta đúng là đã dùng qua bí pháp Vu tộc, nhưng không tìm thấy."
Vu Hạt lắc lắc đầu.
"Ồ?"
Thiên Cơ hai mắt nhắm lại, hỏi: "Ngay cả bí pháp Vu tộc cũng không tìm tới, người kia có lai lịch ra sao ?"
"Nói đúng ra, hắn không là một người."
Vu Hạt lật tay lại, trong tay có cầm một miếng vảy màu đen.
"Đây là cái gì ?"
Tiên Kiếm khẽ nhíu mày.
Trên miếng vảy màu đen kia, tản ra hơi thở cực kỳ đáng sợ, giống như là yêu khí, lại có chút khác biệt.
Yêu ma ?
Loại yêu ma nào lại đáng để Vu tộc hưng sư động chúng như vậy, tìm được Huyền Cơ Cung!
Thiên Cơ quét mắt nhìn, vẻ mặt nghiêm túc, nhận lấy miếng vảy, chăm chú nhìn trong chốc lát, sắc mặt không khỏi đại biến, lên tiếng kinh hô: "Thái Cổ cấm kỵ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận