Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 743: Dùng hết át chủ bài

Bất Động Căn Bản Ấn chính là một chiêu pháp ấn bên trong


Đại Minh Chân Kinh


- Công pháp thượng thừa nhất Phật môn.
Nhưng khi Đại Minh tự bị hủy diệt,


Đại Minh Chân Kinh


đã thất truyền từ lâu.
Không nghĩ tới, lần tranh đoạt Dị Tượng bảng này, chẳng những có Tịnh Thế Thanh Liên dị tượng truyền thừa của Pháp Hoa tự hiện thế, pháp ấn thất truyền của Đại Minh tự cũng tái hiện nhân gian!
Mấy vị Nguyên Anh Chân Quân của Phật môn như Viên Không tăng nhân, Duy Phúc tăng nhân đều liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt lấp lóe.
Bất Động Căn Bản Ấn phối hợp với


Đại Minh Chú


, lực phòng ngự cực kì khủng bố.
Bất động như sơn, mọc rễ trên đất!
Đại Hỗn Nguyên Chưởng của Đế Dận đánh tới trên người Tô Tử Mặc, chỉ bắn ra từng màn sáng phật quang thần thánh hoàn mỹ, lực lượng khổng lồ lại phản chấn ngược về.
Thân hình Tô Tử Mặc không nhúc nhích tí nào!
Mà thế công của Đế Dận vốn mạnh như mưa to gió lớn lại lập tức xuất hiện một thoáng trì trệ dừng lại.
Hai con ngươi Tô Tử Mặc sáng rõ, bờ môi khẽ mở, lần thứ hai phun ra một Phạn âm.
"Ma!"
Phạn âm vang vọng đất trời.
Cùng lúc đó, Tô Tử Mặc nhô bàn tay ra, linh lực ngưng tụ ra một thủ ấn Phật môn khác.
Một bàn tay to lớn lóe ra kim quang xuất hiện ở giữa không trung, năm ngón tay mở ra, giống như hình thành một lao ngục, bắn về phía Đế Dận.
Một trong Đại Minh pháp ấn-Tù Tiên ấn!
Pháp ấn tế ra, ngay cả Tiên cũng có thể bị cầm tù!
Dựa vào Bất Động Căn Bản Ấn, Tô Tử Mặc đã ổn định lại thế cục, lần thứ nhất xuất thủ phản kích!
Thần sắc Đế Dận vẫn như thường, xương khớp trên hai lỗ tai khẽ động, sau đó lại quỷ dị áp sát vào gương mặt, che chắn tất cả thanh âm ở bên ngoài!
Hắn làm thế, uy lực của Đại Minh Chú sẽ lập tức giảm đi rất nhiều.
"Yên Diệt Kiếm Khí!"
Đối mặt với bàn tay lớn màu vàng óng là Tù Tiên ấn đang bao phủ đến kia, Đế Dận thét dài một tiếng, hai tay bắt Linh quyết, đầu ngón tay bắn ra một đạo kiếm khí tối tăm mờ mịt.
Đạo kiếm khí này phá không, sinh cơ và linh khí trong hư không bị thôn phệ không còn một mảnh!
"Đây là bí thuật của Nhân Hoàng!"
Lâm Huyền Cơ thân là nhập thế đệ tử của Huyền Cơ cung, kiến thức rộng rãi, vừa nhìn đã nhận ra lai lịch của kiếm khí này, than thở: "Đế Dận quả nhiên là chiếm được truyền thừa của Nhân Hoàng."
Xì xì xì!
Kiếm khí chém tới bàn tay màu vàng óng, bắn ra tiếng vang động rợn người.
Ở giữa bàn tay màu vàng óng nổi lên một vết kiếm màu xám.
Ầm ầm!
Bàn tay màu vàng óng đứt gãy, lại bị kiếm khí này kia thành hai đoạn!
"Ngươi cũng chỉ chút thủ đoạn này thôi? "
Đế Dận cười lạnh một tiếng.
Nhưng tiếng cười chưa dứt đã bị từng tiếng kiếm ngân vang vọng đất trời đánh úp tới.
Tranh tranh tranh!
Trong hư không, từng phi kiếm bay múa ngang dọc, hào quang rực rỡ.
Hai mươi bảy thanh phi kiếm, toàn bộ đều là cực phẩm phi kiếm.
Hơn nữa trên thân mỗi một thanh kiếm còn lóe ra lôi quang hừng hực, điện xà vờn quanh, nhìn cực kỳ bất phàm.
Những phi kiếm bay múa theo một loại quỹ tích đặc biệt, lưu lại ở giữa không trung từng vết kiếm, nhanh chóng ngưng tụ ra một tòa đại trận sắc bén!
"A, lại là kiếm trận!"
"Không ngờ Tô Tử Mặc còn có thủ đoạn như vậy."
Trong đám người, thiên kiêu của Cổ Trận môn nhìn kiếm trận trên thạch đài, chân mày nhíu chặt, lâm vào trầm tư.
Kiếm trận này tản ra khí tức sắc bén đáng sợ như thế, nhưng hắn lại không nhận ra lai lịch của đạo kiếm trận này!
"Ngươi cũng thử xem thủ đoạn của ta đi!"
Tô Tử Mặc hét lớn một tiếng, khống chế Chúc Chiếu kiếm trận cấp ba phóng thẳng đến Đế Dận.
Kiếm khí đua tiếng, ở giữa không trung không ngừng xoay tròn, giống như là một mặt trời bắn ra kiếm khí, tản ra khí tức hủy diệt, giống như có thể xé rách tất cả!
"Ông!"
"Ma!"
Phạn âm lại vang lên.
Hai tay Tô Tử Mặc bắt ra hai loại Linh quyết khác nhau, Kim Đan vận chuyển, linh lực mãnh liệt, sau đầu lóe ra thần thánh vầng sáng.
Hàng Yêu ấn, Phục Ma Ấn!
Hai Đại Minh pháp ấn khác đồng thời đánh ra!
Hai bàn tay màu vàng óng to lớn xuất hiện, từ hai phương hướng khác nhau đánh về phía Đế Dận!
Thế này còn chưa xong!
Hai Phật môn pháp ấn được đánh ra, Tô Tử Mặc lại vận chuyển tâm pháp, hai tay ở trước ngực ôm thành cầu, trong lòng bàn tay bắn ra ánh lửa, vậy mà ngưng tụ ra một quả cầu lửa thật lớn!
"Đi!"
Tô Tử Mặc chỉ về phía trước.
Quả cầu lửa này thật lớn bay ra, nhiệt độ trong hư không đột nhiên kéo lên.
Vẫn ở giữa không trung, quả cầu lửa này liền đột nhiên nổ tung, chia thành mấy chục quả cầu lửa lớn chừng quả đấm, giống như là núi lửa dâng trào bắn ra!
"Kinh lôi!"
Ở trên đỉnh đầu Đế Dận, mây đen dày đặc không ngừng xoay tròn, sau đó hình thành một vòng xoáy to lớn đen kịt, sấm sét vang dội, trời đất quay cuồng.
Một đạo lôi quang to hơn thùng nước rơi xuống, hung hăng đập tới Đế Dận!
Kinh diễm!
Khủng bố!
Không gì sánh kịp!
Hơn mười vạn tu sĩ dưới bệ đá, hơn mười vị Nguyên Anh Chân Quân trên đám mây, giờ này khắc này đều lặng ngắt như tờ, trong mắt khó nén rung động.
Không có ai ngò được khi Tô Tử Mặc phản kích lại cường thế, lăng lệ, mãnh liệt như thế, thật sự khiến cho người ta phải ngạt thở!
Chỉ trong chớp mắt, Tô Tử Mặc đã đánh ra rất nhiều linh thuật bí pháp.
Trong đó, không chỉ có kiếm trận, có bí thuật Phật môn đã thất truyền, còn có linh thuật Hỏa hệ, linh thuật lôi điện của Phong Lôi điện...
Đám người Nhân Đồ, Từ Thành trừng lớn hai mắt, nếu là bọn họ đối mặt với thế công khủng bố như vậy, cũng chỉ có tế ra Kim Đan dị tượng mới có thể hóa giải!
Đế Dận nhắm hai mắt lại, trên mặt vẫn không hề có chút bối rối nào.
"Chém!"
Đế Dận điều khiển Yên Diệt Kiếm Khí, trực tiếp đâm trúng vào vùng trung tâm của Chúc Chiếu kiếm trận!
Đây là nơi quang mang của kiếm trận mạnh nhất, cũng là nơi yếu ớt nhất.
Chúc Chiếu kiếm trận ầm ầm vỡ vụn.
Yên Diệt Kiếm Khí cũng dần ảm đạm vô quang, tan mất ở giữa thiên địa.
"Phụ Sơn Thuật!"
Hai tay Đế Dận nhanh chóng bắt linh quyết, ngưng tụ ra ở trước người hắn hai tòa Linh Sơn cao vút trong mây, ngăn cản hai Phật môn pháp ấn ở bên ngoài!
Ầm! Ầm!
Hai đại pháp ấn đánh lên trên Linh Sơn, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa!
"Diệt!"
Đế Dận há miệng, phun ra một luồng khí lưu kinh khủng, ở giữa không trung lại hình thành một cơn gió lốc, trong nháy mắt thổi bay quả cầu lửa đang đập tới kia!
Hí!
Thấy cảnh này, không ít tu sĩ đều hít một hơi khí lạnh.
Chiêu này đã vượt ra khỏi phạm trù linh thuật bí pháp.
Cho dù để mọi người ở đây biết phương pháp tu hành bí thuật này, mọi người cũng không tu luyện được.
Chiêu này cần có phế phủ có lực cực kỳ cường đại, không có nội tạng huyết mạch cường đại chèo chống, bộc phát đạo bí thuật này, phế phủ của người dùng đều sẽ nổ tung!
Kinh lôi giáng lâm, Đế Dận chỉ cảm thấy choáng váng!
Tốc độ quá nhanh.
Đế Dận đã không kịp bắt Linh quyết đẻ phóng thích linh thuật bí pháp ra phòng ngự.
Đế Dận ngửa đầu.
Con ngươi nhanh chóng co vào, tựa như một vòng trăng tròn, dần dần bị thôn phệ, cuối cùng biến thành một đôi trăng khuyết đen nhánh, chung quanh đều là tròng trắng mắt kinh khủng.
Nhãn thuật —— Nguyệt Thực Chi Nhãn!
Hai vệt ánh sáng lạnh lẽo lóe lên ở trong đôi mắt Đế Dận.
Trước mắt bao người, giữa không trung rơi xuống đạo lôi quang cường tráng này, lại bị hai vệt ánh sáng lạnh lẽo này chém vỡ đến mức chia năm xẻ bảy, đùng đùng loạn hưởng!
Đây chính là uy lực của đồng thuật.
Chỉ một đôi mắt đã có thể bộc phát ra lực sát phạt kinh khủng như vậy!
Đối mặt với phản kích hung hăng của Tô Tử Mặc như vậy, linh thuật bí pháp của Đế Dận không ngừng bộc phát để cản lại!
Đám tu sĩ phía dưới xem cuộc chiến, thì đây quả thật là được mở rộng tầm mắt.
" Được, tốt, tốt!"
Đế Dận liên tục gật đầu, ánh mắt băng lãnh, không thèm che giấu sát ý, lớn tiếng nói: "Trăm năm qua, chưa bao giờ có tu sĩ có thể bức ta vận dụng tới Linh khí, ngươi là người thứ nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận