Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1996: Thiên Sát, Địa Sát

Phương Huyền trừng mắt nhìn Đường Tử Y, trong con ngươi vằn vện tia máu.
Hắn bây giờ nhìn có vẻ suy yếu, nhưng chỉ cần Đường Tử Y tới gần một chút, hắn vẫn có thể trước khi chết, thừa dịp khí huyết còn chưa triệt để suy bại, bộc phát ra phản kích sau cùng!
Nhưng Đường Tử Y là thích khách đỉnh cấp, quá cẩn thận rồi.
Một đòn trí mạng, tuyệt đối không dây dưa, bảo trì một khoảng cách an toàn đối với Phương Huyền.
Nàng không cần lại có cử động gì dư thừa nữa, chỉ cần yên tĩnh đứng nhìn Phương Huyền, kiên nhẫn chờ đợi, hắn hẳn sẽ phải chết không cần nghi ngờ!
Móng tay của nàng sắc bén, phía trên có ẩn giấu sấm sét, cắt đứt cổ họng của Phương Huyền, căn bản là không có cách nào khép lại!
Phương Huyền chỉ có thể chờ chết!
Tô Tử Mặc nhìn một màn này, lòng thầm than thở.
Trước đó Phương Huyền từng chủ động ra tay với Đường Tử Y, hai người chém giết, chưa phân thắng bại.
Không nghĩ tới, cuối cùng Phương Huyền vẫn phải chết ở trong tay Đường Tử Y.
Cái này là đỉnh cấp thích khách đáng sợ!
Đương nhiên, Phương Huyền chết cũng không oan.
Đây chính là bằng với ba tuyệt thế yêu nghiệt là Tô Tử Mặc, Vân Đình, Đường Tử Y ra tay!
Thế gian này, sợ là không có bất kỳ một Huyền Tiên nào, có thể ở bên dưới sự vây công của ba người mà còn có thể giữ được tính mạng.
Trong chốc lát này, ánh mắt của Phương Huyền ảm đạm, sắc mặt tái nhợt, thân hình bắt đầu lắc lư, hoàn toàn không chịu nổi nữa.
Trên đỉnh đầu Phương Huyền, ánh sáng rực rỡ lấp lóe, một nguyên thần xuất khiếu đi ra.
Hắn chỉ có thể bỏ qua thân thể.
Nhưng nguyên thần của hắn chưa kịp bay ra bao xa, đã nhiễm phải nguyền rủa trong Đế mộ, khí tức yếu ớt, trở nên ảm đạm không còn ánh sáng, dần dần tán loạn.
Phương Huyền vô địch ở dưới hạ giới, vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp, luận tư chất, tiềm lực, cũng không kém hơn Tô Tử Mặc bao nhiêu.
Nhưng hắn vẫn bị vẫn lạc ở nơi này, sau này cũng sẽ không có người nào nhớ hắn.
Đây cũng là sự tàn khốc trên thượng giới.
Tô Tử Mặc bởi vì xuất thân của Phương Huyền, liên tưởng đến chính mình, mới có rất nhiều cảm khái.
Nhưng vẻ mặt của Vân Đình lại như thường.
Hắn vốn là Quận vương trên thượng giới, mặc dù tuổi tác còn nhỏ, nhưng đối với loại chuyện này lại đã sớm coi nhẹ rồi.
Từ xưa đến nay, có quá nhiều yêu nghiệt giống như là Phương Huyền bị vẫn lạc rồi, nhiều như nước biển!
Theo Vân Đình thấy, người chết yểu, cũng không tính là gì cả.
Chỉ có cường giả chân chính, mới có thể không ngừng phát triển, sừng sững đứng vững không ngã!
Vân Đình liếc nhìn Tô Tử Mặc, đột nhiên hỏi: "Vừa rồi vì sao ngươi thu tay lại?"
Đây là đang hỏi việc Tô Tử Mặc vốn đã ngưng tụ ra mười vạn tám ngàn luồng Thiên Sát Kiếm Khí, sau đó lại tán đi.
Tô Tử Mặc nói: "Nếu như ngươi đã lựa chọn biến chiêu, ta cũng sẽ không bỏ đá xuống giếng."
"A..."
Vân Đình khẽ cười một tiếng, nhíu mày nói: "Ngươi có chút tự mình đa tình ra, ta dám biến chiêu, tự nhiên là có đầy đủ tự tin, chịu được Thiên Sát Kiếm Khí của ngươi!"
"Mà ngươi lại khác so với ta. Vừa rồi, nếu như ta không biến chiêu, ngươi đã chết rồi!"
Tô Tử Mặc cũng cười, nói: "Ngươi cũng chỉ là vẽ vời cho thêm chuyện, coi như ngươi không biến chiêu, ta cũng có thể toàn thân trở ra ở phía dưới hai người các ngươi hợp lực!"
Hai người mặc dù đã tạm thời dừng tay, trong lời nói lại vẫn đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Câu nói này của Tô Tử Mặc, cũng không phải là nói bừa.
Đương nhiên, cho dù hắn có thể toàn thân trở ra, tất nhiên là cũng sẽ bại lộ bí mật về Thanh Liên Chân Thân.
Vân Đình bĩu môi, nói: "Át chủ bài của ngươi, đã bại lộ ra hết rồi. Loại thần thông thời gian kia quả thật là rất không tệ, nhưng nếu như ta đã nhìn thấy, đã có chuẩn bị, sẽ không có uy hiếp gì đối với ta nữa rồi."
Tạm dừng một chút, Vân Đình liếc qua Đường Tử Y đứng ở cách đó không xa, ngạo nghễ nói: "Hai người các ngươi cùng lên đi, một mình ta tiếp hết!"
Vân Đình quá tự phụ rồi!
Hắn khinh thường hợp lực với người khác, nhưng lại cũng không e ngại người khác hợp lực đối phó hắn!
Mặt của Đường Tử Y không biểu tình.
Đối với nàng mà nói, không tồn tại vấn đề lấy nhiều hiếp ít gì cả.
Đối với thích khách mà nói, chỉ truy cầu kết quả.
Nàng cũng không có gánh nặng gì trong lòng.
Cho dù Vân Đình không nói, nàng cũng sẽ tìm cơ hội để giải quyết Vân Đình!
Ngay lúc này, có bốn bóng người cấp tốc tới gần, vây Đường Tử Y vào trong đó.
Ngay lúc Phương Huyền bỏ mình, bốn vị thiên kiêu của bốn Tiên Tông lớn, cũng đã xông qua sự ngăn cản của đại quân âm binh!
Bốn người cũng đều là người thông minh tuyệt đỉnh, nhìn rất thấu triệt đối với thế cục.
Tô Tử Mặc và Vân Đình giống như là hai con mãnh hổ, cách làm sáng suốt nhất bây giờ của bọn họ, chính là để cho hai con mãnh hổ này tranh chấp, tương tàn chém giết!
Mà nếu như bốn người bọn họ có thể giải quyết xong mối tai hoạ ngầm là Đường Tử Y, sẽ có thể tọa sơn quan hổ đấu, ước lượng thế cục, trở thành người thắng cuối cùng!
Nếu để cho Tô Tử Mặc và Đường Tử Y hợp lực, giết chết Vân Đình, chưa chắc là bốn người bọn họ đã có thể địch lại hai người bọn Tô Tử Mặc.
Bốn người sau khi giao lưu một phen, chuẩn bị hợp lực, vây giết Đường Tử Y trước!
vVẻ mặt của Đường Tử Y không thay đổi, nhưng trong lòng lại hơi giật mình.
Bốn người này cũng không phải là những tu sĩ trong Thập Tuyệt Ngục kia, bốn người này đến từ bốn Tiên Tông lớn, ai cũng đều khó giải quyết!
Nếu như đơn đả độc đấu, nàng có lòng tin có thể chém giết bất kỳ người nào trong đó.
Coi như đối đầu với hai người trong đó, nàng cũng có thể cam đoan không bại.
Nhưng ở bên dưới sự vây công của bốn đại cường giả này, tự thân nàng còn khó đảm bảo, chớ nói chi là đi ám sát Vân Đình.
"Nữ thí chủ, ngươi cũng đừng chạy loạn khắp nơi nữa, so chiêu một chút với mấy người chúng ta đi!"
Hòa thượng đầu trọc cười híp mắt nói một câu, đung đưa ống tay áo rộng lớn, vượt lên trước ra tay.
Theo sát phía sau, nam tử tháp sắt, đạo sĩ trung niên, nữ tử mặc váy lam cũng đồng loạt ra tay.
Bốn người hợp lực, bộc phát ra thế công như mưa dông gió giật, làm người ta cảm thấy ngạt thở!
Mặc dù tình thế nguy gấp, trên mặt Đường Tử Y, vẫn không có một chút kinh hoảng nào, vẻ mặt trầm ổn, di chuyển xê dịch, bắt đầu chém giết đại chiến với bốn đại thiên kiêu.
Một bên khác, Vân Đình hơi hơi lắc đầu, nói: "Đáng tiếc đáng tiếc, vị cô nương này tự thân cong khó đảm bảo, không giúp được ngươi rồi."
"Đánh bại ngươi, một mình ta đã đầy đủ!"
Ánh mắt của Tô Tử Mặc sáng rực, khí thế bắt đầu kéo lên.
"Tốt!"
Sự bén nhọn trên người Vân Đình, cũng càng thêm mạnh mẽ, chậm rãi nói: "Ta cũng muốn xem xem, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!"
Chỉ thấy hai tay của Tô Tử Mặc đều bắt thành kiếm chỉ, lại vận chuyển hai loại kiếm quyết hoàn toàn khác biệt, đều tràn ngập ra sát cơ khủng bố khiếp người!
Tô Tử Mặc vốn còn muốn giấu Địa Sát Kiếm Quyết, để làm chuẩn bị ở sau.
Nhưng vừa rồi nhìn thấy sự khủng bố của Nhân Sát Kiếm Khí, hắn cũng không dám giữ lại, đồng thời tế ra hai đại kiếm quyết Thiên Sát, Địa Sát!
Trên trời cao, di tinh dịch túc.
Ở đầu ngón tay trái của Tô Tử Mặc, mười vạn tám ngàn luồng Thiên Sát Kiếm Khí không ngừng tụ lại, ngưng tụ thành một thanh Thiên Sát kiếm có kiếm khí quấn quanh, mũi nhọn giao thoa!
Tay phải của Tô Tử Mặc vung vẩy kiếm chỉ, mặt đất run rẩy, không ngừng rạn nứt, bên trong có một con đằng xà to lớn do kiếm khí ngưng tụ thành chui ra!
Bầu trời vỡ ra, một con Thương Long to lớn nhô đầu ra, vô cùng uy dũng, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Vân Đình.
Địa phát sát cơ, long xà khởi lục!
Hai đại kiếm quyết Thiên Sát, Địa Sát đồng thời ngưng tụ ra, Tô Tử Mặc đã thúc giục đến cực hạn!
Bên trong đại điện, đều có thể cảm nhận được sát ý vô tận, giống như là muốn hủy diệt đất trời!
Bốn đại thiên kiêu đang vây công Đường Tử Y thoáng nhìn một màn này, đều âm thầm kinh hãi.
Khí tức của hai đại kiếm quyết này thật sự là đáng sợ!
Sát phạt tới cực hạn!
Bốn đại thiên kiêu đang ở bên ngoài chiến trường còn như vậy, khó có thể tưởng tượng, mũi nhọn của hai đại kiếm quyết chỉ thẳng vào Vân Đình, hắn sẽ phải thừa nhận áp lực như thế nào.
Nếu như bốn người nhìn thấy khuôn mặt của Vân Đình, chắc chắn sẽ kinh hãi thất sắc!
Vân Đình vậy mà đang cười.
Trong đôi mắt không che giấu được sự vui vẻ, mừng như điên.
Cuối cùng, rốt cục Vân Đình không kìm nén được nữa, ngửa mặt lên trời cười to, vẻ mặt mừng như điên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận