Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2177: Phương Thanh Vân

"Bàng sư huynh cứ như vậy chết đi rồi?"
"Không nghĩ tới, chiến lực của Dương sư huynh, vậy mà đã đáng sợ tới mức như thế rồi, chỉ là một chiêu đã có thể giết Bàng sư huynh!"
"Ta đoán là chiến lực bây giờ của Dương sư huynh, đã có thể sánh vai với Phương sư huynh rồi!"
Có đệ tử vừa mới bái vào Thư Viện không nhịn được hỏi: "Vị Phương sư huynh nào cơ?"
"Đương nhiên là người đứng đầu Nội môn bây giờ, Phương Thanh Vân."
"Không biết rõ loại Tuyệt Thế Thần Thông mà Dương sư huynh vận dụng vừa rồi tên là gì, vậy mà có thể làm hao hết mấy trăm ngàn năm tuổi thọ của Bàng sư huynh, thật sự là đáng sợ!"
"Không nghe rõ, hình như là Sát Na gì đó."
Xung quanh Đài luận kiếm, tiếng người huyên náo.
Sớm đã có tu sĩ chạy vào Nội môn, thông báo chuyện lớn này.
Bên trên Đài luận kiếm, không đánh nhau tới mức sống chết, nhưng hôm nay lại liên tiếp có hai người vẫn lạc, một là trưởng lão chấp pháp, một người khác là Thiên Tiên cấp chín đứng trong năm vị trí đầu trong Nội môn, chuyện này tuyệt đối sẽ làm cho Thư Viện phải chấn động!
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc vẫn bình tĩnh.
Chuyện này, vốn là là Đằng trưởng lão và Bàng Vũ vô lý trước, hắn chỉ là bị ép ra tay đánh trả, chỉ cần Thư Viện công chính, sẽ không giáng tội với hắn.
Sát Na Phương Hoa, là thông qua lực lượng của hai loại thần thông Hoang Vu, Tuế Nguyệt Như Đao, lĩnh ngộ tới mức cực hạn, diễn biến mà thành.
Năm tháng trôi đi, ở phía dưới loại thần thông này gia trì, trong chốc lát đã hoàn thành, tan biến trong chớp mắt!
Mặc kệ cho Bàng Vũ có bao nhiêu tuổi thọ, coi như tuổi thọ của hắn có ba mươi vạn năm, bị Sát Na Phương Hoa đánh trúng, đều rất khó may mắn thoát khỏi.
Đương nhiên, nếu như Sát Na Phương Hoa chém ở trên người Chân Tiên, sẽ không có bất kỳ hiệu quả gì.
Chân Tiên đã ngưng tụ ra Đạo quả, có Chân nguyên hộ thể, lực lượng của Sát Na Phương Hoa, căn bản là không có cách nào đánh xuyên.
Nếu như Bàng Vũ có chuẩn bị, dùng một loại Tuyệt Thế Thần Thông khác đối kháng với Sát Na Phương Hoa, hắn cũng sẽ không bỏ mình.
Chỉ tiếc là Bàng Vũ lại không thèm để Tô Tử Mặc ở trong mắt.
Hắn căn bản là không nghĩ tới, Tô Tử Mặc có thể bộc phát ra lực lượng uy hiếp được hắn!
Tất cả sự chú ý của hắn, đều đặt ở trên người Dương Nhược Hư.
Sự chú ý, lực lượng của hắn đều tập trung hết ở bên trên kiếm chỉ của mình, bộc phát ra một lần đối kháng kinh thiên động địa với Dương Nhược Hư!
Ngay trong nháy mắt này, Sát Na Phương Hoa đánh tới.
Đương nhiên, Tô Tử Mặc rõ ràng một chuyện.
Mặc dù Bàng Vũ vẫn lạc ở phía dưới Sát Na Phương Hoa, nhưng cũng không có nghĩa là, hắn có thể chính diện đánh giết Thiên Tiên cấp chín.
Lực lượng giữa hai bên chênh lệch nhau quá lớn.
Đừng bảo là là Thiên Tiên cấp chín, xem như là lực lượng của Thiên Tiên cấp ba, Thiên Tiên cấp bốn, hắn đều rất khó có thể ngăn cản.
Hắn cũng là tự mình hiểu lấy.
Nếu không phải là có Dương Nhược Hư xuất hiện lúc cuối cùng, hấp dẫn tất cả sự chú ý và lực lượng của Bàng Vũ, hắn đều chưa hẳn đã có thể thành công.
Bàng Vũ bỏ mình, có thể nói là chết ở trong tay Tô Tử Mặc.
Nhưng trong chuyện này, cũng có rất nhiều sự trùng hợp, là do trời xui đất khiến.
Ngay lúc Tô Tử Mặc đang suy nghĩ, trong lòng hắn đột nhiên có cảm giác, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Dương Nhược Hư ở trước mặt, đã xoay người lại, đang có ý tứ sâu xa nhìn hắn, trong đôi mắt bộc lộ ra một loại ánh mắt phức tạp.
Có kinh ngạc sợ hãi, có giật mình, có than thở...
Tất cả mọi người đều cho rằng Bàng Vũ vẫn lạc ở trong tay Dương Nhược Hư.
Nhưng Dương Nhược Hư lại rõ ràng, lực lượng một quyền vừa rồi kia của hắn, căn bản là không giết chết được Bàng Vũ, cũng không đạt được hiệu quả khủng bố như vậy.
Nếu không phải là hắn ra tay, thì là ai đây?
Bên trên Đài luận kiếm, chỉ có ba người.
Bàng Vũ đã chết, nếu không phải là do hắn ra tay, vậy cũng chỉ có thể là người thứ ba.
Chuyện này, có thể giấu diếm được tất cả mọi người, nhưng khẳng định là không thể lừa gạt được Dương Nhược Hư.
"Là ta..."
Tô Tử Mặc vừa mới mở miệng, nói ra hai chữ, Dương Nhược Hư lại đột nhiên khẽ nhíu mày, khoát tay áo, ngắt lời Tô Tử Mặc.
"Ngươi không cần thừa nhận chuyện này."
Dương Nhược Hư lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, thấp giọng nói.
Tô Tử Mặc đang định hỏi thăm, nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng quát nhẹ.
"Đã xảy ra chuyện gì rồi!"
Phương hướng Nội môn, có mấy bóng người đang phá không bay đến, tốc độ nhanh đến kinh người, trong nháy mắt, đã đi tới chỗ này, chậm rãi hạ xuống.
Người cầm đầu mặc một bộ trường bào màu xanh đậm, phía trên vẽ từng đám mây sặc sỡ, mái tóc đen buộc lên, khí vũ hiên ngang, vẻ mặt trầm ổn, bên hông đeo một thanh trường kiếm.
"Bái kiến Phương sư huynh!"
Tu sĩ xung quanh đồng loạt chắp tay hành lễ.
Phương Thanh Vân, người đứng đầu Nội môn!
Ở sau lưng Phương Thanh Vân, còn có bốn vị tu sĩ khác đi theo, có một nam một nữ, đều là thanh dật thoát trần, khí chất xuất chúng, khí tức trên người mạnh mẽ, so với Dương Nhược Hư cũng không phân cao thấp!
Một nam một nữ này tên là Đường Bằng và Ngôn Băng Oánh, ở bên trong Nội môn, cũng vô cùng nổi tiếng, chiến lực có thể đứng vào mười vị trí đầu!
Trong đó, Ngôn Băng Oánh càng nổi tiếng là đệ nhất tiên tử trong Nội môn, có không ít lời đồn có quan hệ với Phương Thanh Vân, chỉ là hai bên đều không công khai tuyên bố mà thôi.
"Gặp qua Đường sư huynh, Ngôn sư tỷ."
Đông đảo tu sĩ lại một lần nữa hành lễ.
Ánh mắt của Phương Thanh Vân sắc bén, ngay lập tức đã nhìn thấy Bàng Vũ vẫn lạc ở bên trên Đài luận kiếm.
Nhưng vẻ mặt của hắn không thay đổi, hơi híp mắt lại, nhìn về phía Dương Nhược Hư ở cách đó không xa, trên mặt không lộ ra vui buồn gì cả.
"Bàng sư huynh!"
Đường Bằng nhìn thấy thi thể của Bàng Vũ, trừng to hai mắt, hô lên một tiếng kinh hãi, trực tiếp xông lên trên Đài luận kiếm.
Ngôn Băng Oánh cũng duỗi bàn tay trắng nõn ra, che lấy đôi môi anh đào, hô lên một tiếng kinh hãi.
"Là ngươi làm!"
Đường Bằng mãnh liệt ngẩng đầu lên, hung tợn nhìn chằm chằm vào Dương Nhược Hư ở đối diện, mặt lộ ra sự hung hãn, lạnh giọng nói.
"Là ta."
Dương Nhược Hư không chần chờ, lập tức trả lời.
"Vậy ngươi nộp mạng cho ta đi!"
Đường Bằng đằng đằng sát khí, quát lên một tiếng chói tai, bàn tay đập lên trên túi trữ vật, từ bên trong lấy ra một đôi bao tay lấp lóe ánh sáng màu vàng, đeo lên trên hai bàn tay.
Đôi bao tay này, che phủ toàn bộ bàn tay của Đường Bằng lại.
Hơn nữa, mười móng tay sắc bén như đao, đụng vào nhau một cái, phát ra tiếng vang leng keng, tia lửa bắn ra tung tóe, giống như là một đôi vuốt ưng bén nhọn!
Bạch!
Thân hình của Đường Bằng lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ cũ.
Thuấn di!
Dương Nhược Hư khẽ nhíu mày.
Nếu là lúc bình thường đối phó với địch thủ, lúc này hắn cũng cần phải thuấn di rời đi.
Nhưng Tô Tử Mặc đang ở sau lưng hắn, nếu như hắn tránh đi, rất có thể là Tô Tử Mặc sẽ bị Đường Bằng đã điên cuồng giận chó đánh mèo, bỏ mình tại chỗ.
Nghĩ tới đây, Dương Nhược Hư đứng tại chỗ, bàn tay vỗ một cái lên trên túi trữ vật, bàn tay đột nhiên có thêm một thanh trường kiếm, đâm nghiêng một kiếm ra hư không phía sau!
Nơi đó, vốn không có vật gì.
Nhưng ngay lúc Dương Nhược Hư đâm ra một kiếm này, thân hình của Đường Bằng, đột nhiên xuất hiện, thò móng vuốt sắc bén màu vàng ra, chộp xuống đầu hắn.
Mà một kiếm này của Dương Nhược Hư, vừa vặn nghênh đón lấy.
Coong!
Kiếm và trảo va chạm với nhau, tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên.
Đường Bằng hơi chấn động một chút, thân hình khẽ động, lại một lần nữa rời đi.
Tốc độ của hắn cực nhanh, ở bên trên Đài luận kiếm, chỉ còn lại một vệt sáng, ánh mắt của đệ tử ngoại môn, căn bản là không đuổi kịp thân pháp của hắn!
Lấy thị lực của Tô Tử Mặc, đều không thể khóa chặt hắn, chỉ có thể nhìn thấy từng luồng tàn ảnh.
Tô Tử Mặc chỉ nhìn một lát, đã có cảm giác đầu váng mắt hoa!
Hắn âm thầm kinh hãi.
Những tên đệ tử nội môn ở trong Thư Viện này quá mức mạnh mẽ!
Nếu như Bàng Vũ không bị Dương Nhược Hư hấp dẫn đi tất cả sự chú ý, không có phòng bị gì với Sát Na Phương Hoa, cũng tuyệt đối là sẽ không bị hắn lập tức đánh trúng.
Phải biết, tên Đường Bằng này lúc còn nhỏ, từng chiếm được một phần cơ duyên lớn, có thể phạt tủy thay máu, trong cơ thể chảy xuôi dòng máu của Đại Bằng tộc, trời sinh có tốc độ kinh người!
Bên trong Nội môn, thân pháp của Đường Bằng xếp thứ nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận