Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2482: Đều là hiểu lầm

Vị nữ tử này vô cùng lạ mắt, chỉ mặc áo tơ trắng nhạt nhưng lại tựa như được thiên địa chung linh, vạn vật dục tú, trên người lộ ra khí chất trang nhã cao quý.
Gió nhẹ lướt qua, tay áo nữ tử tung bay, lộ ra dáng người thon thả uyển chuyển, khiến người nhìn động tâm.
Thư viện có đông đảo nữ tu, nhưng so sánh cùng vị nữ tử áo tơ trắng này, trong nháy mắt đã biến thành tầm thường.
Ngay cả Ngôn Băng Oánh được xưng là đệ nhất mỹ nữ nội môn, ở trước mặt vị nữ tử này, cũng biến thành ảm đạm phai mờ.
"Ở Thần Tiêu tiên vực còn có nữ tử như vậy?"
"Chỉ sợ chỉ có Mặc Khuynh sư tỷ ở chân truyền địa phương mới có thể so sánh."
Rất nhiều đệ tử thư viện nhìn thấy vị nữ tử áo tơ trắng này, đều là sinh lòng cảm khái.
Một người cảm thán nói: "Đều nói tứ đại tiên tử là tuyệt sắc nhân gian, tiên tư ngọc dung, nhưng trừ Mặc Khuynh sư tỷ ra, chúng ta chưa từng gặp qua ba vị còn lại."
"Nhưng ta nghĩ ba vị tiên tử kia ít nhất phải so được với vị đạo hữu này, mới tính là danh bất hư truyền."
Trong khi đám người cảm khái, vị nữ tử này dường như cũng phát hiện ra đám người bên này, đi tới nơi này.
Đám đệ tử thư viện ở đây tuy có nhiều, nhưng người có thể nhận ra thân phận của vị nữ tử này cũng không nhiều, Nguyệt Hoa Kiếm Tiên chính là một người trong đó.
"Thư Tiên Vân Trúc ?"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên hơi nhíu mày, lẩm bẩm một tiếng: "Nàng ta tới làm gì ?"
"Nguyệt Hoa sư huynh, ngươi vừa mới nói gì ?"
Tâm thần Tiếu Ly run lên, ngữ khí không kìm được thoáng cao lên, vội vàng truy hỏi: "Thư Tiên? Là một trong tứ đại tiên tử- Thư Tiên?"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên thầm nói nên không có mấy người nghe được, nhưng Tiếu Ly vừa cao giọng hỏi thế, đám người thư viện đã nghe được rõ ràng!
Đám người trong nháy mắt nổ tung, không ngừng ồn ào!
Vị nữ tử áo tơ trắng này, lại chính là Thư Tiên-Một trong tứ đại tiên tử!
Tứ đại tiên tử là nhân vật cỡ nào ?
Có không ít đệ tử thư viện ngay cả Họa Tiên Mặc Khuyn trong tông môn còn chưa từng gặp qua, huống chi là ba vị tiên tử khác.
Không ngờ rằng hôm nay đám người lại nhìn thấy một vị khác trong tứ đại tiên tử, Thư Tiên Vân Trúc!
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên không để ý đến Tiếu Ly, ngược lại lộ ra nụ cười, tiến lên nghênh đón Vân Trúc, chắp tay nói: "Hóa ra là Vân Trúc tiên tử đại giá quang lâm, tại sao không thông báo trước một tiếng, ta cũng tiện tự mình đi nghênh đón."
Đám đệ tử thư viện ở đây, có thể nói chuyện cùng Thư Tiên Vân Trúc, chỉ sợ cũng chỉ có Nguyệt Hoa Kiếm Tiên.
Mặc dù Dương Nhược Hư, Tiếu Ly cũng là Chân Tiên, nhưng danh tiếng quá nhỏ, lực chiến đấu trong số các Chân Tiên cũng không được đánh giá cao.
Càng huống chi, trước đó hai người chưa từng gặp Thư Tiên Vân Trúc, căn bản không có giao tình.
Vân Trúc không hàn huyên cùng Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, giống như có chút sốt ruột, lập tức hỏi: "Nguyệt Hoa đạo hữu, ngươi có thấy Đào Đào không ?"
"Đào Đào..."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nghe mà được khoé mắt nhảy lên, luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Nhưng trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng, trầm giọng nói: "Vân Trúc tiên tử, ngươi đừng vội, ngươi nói xem Đào Đào là ai, hình dạng thế nào ?"
Vân Trúc nói: "Hắn là đạo đồng bên cạnh ta, đại khái tám chín tuổi, tên là Đào Yêu."
Nụ cười trên mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cứng đờ, đầu ông một tiếng, biến thành có chút hỗn loạn.
Đạo đồng Đào Đào kia của Vân Trúc, chính là Đào Yêu ?
Đây là... Trùng hợp sao?
Đám người trên quảng trường, cũng dần dần an tĩnh lại, vô số ánh mắt vội chuyển động, nhìn tới đồng tử phấn trang ngọc trác bên cạnh Tô Tử Mặc.
"Quận chúa, ta... Ta ở chỗ này."
Đào Yêu rụt rè hô một câu.
Giọng nói của hắn mặc dù yếu ớt, nhưng Vân Trúc lại nghe được rõ ràng, nàng vội vàng xoay người nhìn lại, nhìn thấy Đào Yêu bình yên vô sự, mới thở nhẹ một hơi, lộ ra nụ cười.
Sắc mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên xấu hổ, ho nhẹ một tiếng, nói: "Vân Trúc tiên tử, ta nghĩ trong chuyện này có thể là có hiểu lầm..."
Sau khi Vân Trúc nhìn thấy Đào Yêu thì rất mừng rỡ, giống như không nghe thấy Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nói cái gì, thân hình khẽ động, đã đi tới bên cạnh Đào Yêu.
"Ai bắt nạt ngươi rồi ?"
Vân Trúc nhíu mày hỏi.
Nàng nhìn tới lệnh bài đã vỡ vụn giữa eo Đào Yêu, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói ràng: "Ai đánh nát lệnh bài mà ta đưa cho ngươi rồi?"
Mọi người ở đây đều có thể cảm nhận được tức giận trong lòng Thư Tiên Vân Trúc.
Mà trong mắt tất cả mọi người, đạo đồng tên là là Đào Yêu này rõ ràng là người bên cạnh Thư Tiên Vân Trúc, căn bản không quan hệ gì tới Hoang Võ ở Ma Vực!
Không ít đệ tử thư viện âm thầm cười trộm, lộ ra vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Đám người nhìn Nguyệt Hoa Kiếm Tiên bằng ánh mắt mang vẻ đáng thương, chờ xem hắn giải quyết chuyện này như thế nào.
Nghe Vân Trúc hỏi thăm, cái miệng nhỏ nhắn của Đào Yêu bĩu ra, nháy đôi mắt to ngập nước, duỗi tay nhỏ ra, chỉ vào Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, nói: "Là hắn!"
Vân Trúc liếc mắt.
"Ta không phải, ta không có..."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên vội vàng giải thích nói: "Vân Trúc tiên tử, ta thật sự không biết rõ, hắn là đạo đồng bên cạnh ngươi, đây là hiểu lầm."
Vân Trúc cơi lệnh bài giữa eo Đào Yêu xuống, rót chân nguyên vào, lệnh bài mặc dù vỡ vụn, nhưng phía trên vẫn hiện ra một chữ 'Trúc'.
"Hiểu lầm ? Ngươi thấy rõ chưa, đây là lệnh bài thiếp thân của ta!"
Vân Trúc lạnh lùng nói: "Đào Đào không phải đạo đồng bên cạnh ta thì là đạo đồng của ai?"
"Quận chúa."
Đào Yêu tỏ vẻ mặt ủy khuất, nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay Vân Trúc, nước mắt rưng rưng nói: "Vừa nãy người kia nói ta là đạo đồng của Hoang Võ nào đó, còn nói ta là người Ma Vực, mắng ta ti tiện..."
"Đào Đào không khóc, ngoan."
Vân Trúc vội vàng ngồi xổm người xuống, hai tay nâng gương mặt trắng nõn nà của Đào Yêu, ôn nhu an ủi.
Đào Yêu không dính nhân quả, không nhuốm máu tanh, khí tức trên người tinh khiết, mặc cho ai nhìn thấy hắn đều sẽ sinh ra hảo cảm.
Hơn nữa dáng vẻ của hắn luôn nhu thuận, thiên chân vô tà, bây giờ tỏ vẻ ủy khuất, trong nháy mắt đã khiến không ít tu sĩ đồng tình.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên chỉ trích Đào Yêu, đám người vốn đã không cho là đúng, sau khi Vân Trúc hiện thân, lại càng xác minh phán đoán của đám người.
Nhìn thấy bộ dáng đáng thương lã chã như khóc của Đào Yêu, đám người đều cảm thấy đau lòng thương tiếc.
Ngay cả Trần trưởng lão cũng hơi lắc đầu, mặt lộ vẻ không đành lòng, thở dài một tiếng: "Ai, đứa bé tốt bao nhiêu, bị bắt nạt thành dáng vẻ này, đây là phải chịu ủy khuất lớn rồi!"
Xích Hồng quận chúa cùng Liễu Bình đứng ở bên cạnh, đôi mắt trợn tròn, nhìn mà sửng sốt.
Hai người mặc dù không biết rõ lai lịch chân chính của Đào Yêu, nhưng cũng biết rõ Đào Yêu căn bản không phải đạo đồng của Vân Trúc.
Mà bây giờ, một lớn một nhỏ này diễn kịch đến mức hai người bọn hắn cũng suýt đã tin tưởng!
"Hắc hóa rồi, hắc hóa rồi!"
Liễu Bình nhìn Đào Yêu, giống như lần đầu tiên biết Đào Yêu vậy, trong miệng lẩm bẩm.
Tô Tử Mặc cũng trợn mắt hốc mồm.
Hắn thấy Vân Trúc xuất hiện, trong nháy mắt đã hiểu rõ dụng ý của Vân Trúc, cho nên hoàn toàn yên tâm, không hề nói chuyện, để Vân Trúc đến xử lý chuyện này.
Nhưng hắn không ngờ Vân Trúc lại cùng Đào Yêu làm ra chuyện như thế.
Vân Trúc tùy tính tiêu sái, ngẫu nhiên ưa thích chơi đùa cũng thôi.
Đào Yêu là đứa trẻ ngoan như vậy thế mà cũng có thể diễn theo nàng, mà còn phối hợp rất tốt.
Vân Trúc đứng dậy nhìn Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, ánh mắt lạnh lẽo, nói: "Nguyệt Hoa, ngươi nói một chút xem đạo đồng của ta từ khi nào biến thành người của Hoang Võ, lại gia nhập Ma Vực từ khi nào?"
"Ta..."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên bị hỏi khó, vẻ mặt có vẻ quẫn bách, trong lòng quýnh lên, cả người toát mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận