Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2213: Ưu thế xếp hạng

Đấu vòng loại trong Cửu Trọng Thiên tiến hành đến lúc này, tu sĩ chân chính có tư cách xếp hạng trên Địa bảng đã không có nhiều.
Trước mắt xếp thứ nhấtchính là chuyển thế tiên nhân Phong Ẩn của Ngự Phong Quan, đã đến tầng trời thứ năm.
Thái Hoa tiên nhân của Phi Tiên Môn theo sát phía sau, cũng không kém bao nhiêu.
Trong tầng trời thứ năm đã không có nguy hiểm gì, khá lá ôn hòa.
Chỉ là bên trong không gian ở tầng trời thứ năm có trọng lực hạn chế cực kì khủng bố, Địa Tiên cửu giai ở trong không gian này dù có vận dụng tiên pháp thần thông, cũng không nhảy cao được, chớ nói tới chuyện ngự không phi hành.
Những tuyệt thế yêu nghiệt giống như là Phong Ẩn, Thái Hoa, đương nhiên có thể ngự không trong khoảng thời gian ngắn mà đi.
Nhưng nếu làm thế, nguyên khí sẽ tiêu hao quá mức kịch liệt, cái được không đủ bù cái mất.
Cho nên, cho dù hai người phi thăng tới nơi này, cũng đều lựa chọn đi bộ, chạy về phía bia đá Địa bảng.
Mặc dù chỉ là đấu vòng loại, nhưng cũng có thể thể hiện ra thủ đoạn của hai tiên nhân chuyển thế.
Hai người một trước một sau, chênh lệch không lớn, nhưng lại bỏ xa xa đám người phía sau.
Khi hai người đến bia đá Địa bảng, người xếp hạng thứ ba còn chưa phi thăng tới tầng trời thứ năm!
Thấy một màn như vậy, Chân Tiên Tạ Linh thoáng gật đầu, nói: "Xem ra lần này dự đoán Địa bảng không có sai lầm quá lớn, trong trận đấu vòng loại này, hai vị trí đầu đã xác định được."
"Hai vị đạo hữu Thanh Phong, Bạch Hải, chúc mừng hai vị."
Tạ Linh nhìn về phía Thanh Phong Thiên Tiên cùng Bạch Hải Thiên Tiên, trên mặt đầy ý cười, từ xa nâng chén chúc mừng.
Hai vị Thiên Tiên cũng vội vàng đáp lễ.
Thanh Phong Thiên Tiên nói: "Trước khi Phong Ẩn tiên nhân chuyển thế, xem như sư huynh của tại hạ, lần này chiến đấu Địa bảng, đối với hắn chỉ là tùy tiện tham dự một chút, không có áp lực gì."
Thanh Phong Thiên Tiên nói rất tùy ý, nhưng trong giọng nói lại lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Bạch Hải Thiên Tiên cũng cười nói: "Lần này nếu không có những chuyện khác, Thái Hoa tiên nhân cũng sẽ không rời núi, tới tham gia lần tranh đoạt Địa bảng này."
Từ Tiểu Thiên vừa nghe những đại nhân vật trong bữa tiệc đàm luận, vừa nhỏ giọng hỏi: "Điện hạ, xếp hạng trong trận đấu vòng loại này chỉ là tạm thời, cho dù xếp thứ nhất hay thứ hai thì có thể có lợi gì ? Đấu vòng loại kết thúc, không phải còn có bài danh chiến sao?"
"Tác dụng rất lớn."
Tạ Khuynh Thành cười cười, giải thích nói: "Một trăm Địa Tiên lọt vào top đầu sau trận đấu vòng loại kết thúc, sẽ không có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi nào, lập tức sẽ cử hành bài danh chiến."
Từ Tiểu Thiên nháy mắt mấy cái, trong lúc nhất thời không thể hiểu được.
Tạ Khuynh Thành nói tiếp: "Chuyện này có nghĩa là người đến tầng trời thứ năm càng sớm, xếp hạng đấu vòng loại càng cao, thì đạt được thời gian nghỉ ngơi khôi phục sẽ càng dài!"
"A!"
Từ Tiểu Thiên kịp phản ứng, bừng tỉnh nói: "Nói cách khác, những người giống như Phong Ẩn, Thái Hoa, bây giờ đến nơi là có thể lập tức nghỉ ngơi, khôi phục nguyên khí. Mà những người càng đến muộn, xếp hạng càng thấp thì sẽ không có thời gian nghỉ ngơi, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến bài danh chiến lúc sau!"
"Không sai."
Tạ Khuynh Thành gật gật đầu, nói: "Xếp hạng càng cao trong đấu vòng loại không chỉ có những ưu thế này."
"Còn có ưu thế khác sao ?"
Từ Tiểu Thiên kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của hắn, chỉ một điểm vừa rồi cũng đủ để tu sĩ xếp hạng phía trên chiếm hết thượng phong khi xếp hạng cao.
"Chế độ thi đấu trong bài danh chiến là quyết đấu hai hai."
Tạ Khuynh Thành nói: "Trình tự đại khái chính là người đứng thứ nhất đấu vòng loại sẽ đấu với người xếp hạng thứ 100, người thứ hai đấu với người thứ chín mươi chín, cứ thế mà suy ra."
"Chỗ tốt trong quy định này chính là có thể tránh cho hai tuyệt thế thiên kiêu sớm gặp nhau, xuất hiện tranh đấu quá mức thảm liệt, dẫn đến một vị thiên kiêu khác bị loại."
Chuyện này không khó lý giải.
Giống như hai người Phong Ẩn, Thái Hoa, nếu gặp nhau ở vòng thứ nhất bài danh chiến, hai người nhất định sẽ có một người bị loại, đối với việc xếp hạng trên Địa bảng thì quá không công bằng.
Từ Tiểu Thiên âm thầm líu lưỡi, nói: "Nói cách khác, xếp hạng ở đấu vòng loại càng thấp thì khi tham gia bài danh chiến, sẽ gặp phải đối thủ càng cường đại!"
"Không sai."
Tạ Khuynh Thành gật đầu nói: "Nếu đấu vòng loại xếp thứ một trăm, chín mươi chín, thì khi tham gia bài danh chiến sẽ đối đầu với Phong Ẩn, Thái Hoa, có thể lựa chọn trực tiếp nhận thua."
Từ Tiểu Thiên nói: "Khó trách những người này đều muốn mau chóng đến bia đá Địa bảng, nghĩ muốn xếp hạng cao một chút, hóa ra thứ tự xếp hạng còn có chênh lệch lớn như vậy."
Đúng lúc này, Phong Ẩn đứng trước tấm bia đá Địa bảng, có chút chần chờ, thân hình khẽ động, đằng không bay lên.
Tấm bia đá này cao tới mười trượng.
Độ cao mười trượng đối với rất nhiều Địa Tiên thì dù không sử dụng tiên pháp, chỉ dựa vào nhục thân khí huyết cũng có thể nhảy lên.
Nhưng ở bên trong tầng trời thứ năm, có trọng lực lĩnh vực tồn tại, bay lên càng cao, hạn chế trọng lực lại càng lớn.
Đến cuối cùng, có thể là phải chịu trọng lực gấp mấy trăm, mấy ngàn lần!
Độ cao mười trượng đối với Địa Tiên quả thực là khó như lên trời!
Đám người trên quảng trường thấy Phong Ẩn bay lên, tốc độ càng ngày càng chậm.
Sáu trượng, bảy trượng, tám trượng...
Phong Ẩn đã bay tới độ cao tám trượng trên bia đá mà vẫn không khắc tên lên.
Đúng lúc này, Thái Hoa cũng tới trước tấm bia đá.
Hắn nhìn Phong Ẩn trên đỉnh đầu, trong đôi mắt lóe lên thần quang, trực tiếp thôi động thần thức, vận chuyển tiên quyết, cũng bay lên, không ngừng phi thăng!
"Kỳ quái."
Từ Tiểu Thiên lẩm bẩm một tiếng, nói: "Không phải khắc chữ lưu tên trên tấm bia đá Địa bảng là được rồi sao, tại sao phải bay cao như vậy ?"
Trong lòng hắn hơi động, dường như nghĩ đến điều gì, hỏi nói: "Điện hạ, chẳng lẽ khắc tên của mình trên tấm bia đá càng cao, cũng có tác dụng gì đối với bài danh chiến ?"
"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi."
Tạ Khuynh Thành cười một tiếng, nụ cười này khiến rất nhiều nữ tử trên quảng trường đều ảm đạm phai mờ.
Tạm dừng một chút, Tạ Khuynh Thành nói: "Chỉ là vì Phong Ẩn, Thái Hoa là chuyển thế tiên nhân, tuyệt thế yêu nghiệt như thế thường có ngạo khí trời sinh, đã muốn lưu chữ trên tấm bia đá, thì tuyệt đối sẽ không nằm dưới người khác."
"Nếu hai người tùy tiện khắc chữ lưu tên trên tấm bia đá, lại để người khác khắc trên tên của bọn hắn thì hai người không thể tiếp nhận."
Khắc chữ lưu tên trên tấm bia đá chính là dấu ấn của mỗi người!
Phong Ẩn cùng Thái Hoa là chuyển thế tiên nhân, đã muốn khắc chữ lưu tên, thì phải khắc ở nơi cao nhất, nhìn xuống bầy tu, áp đảo người khác!
Tạ Khuynh Thành nhìn hai bóng người đang chậm chậm phi thăng trước tấm bia đá, nói: "Mỗi lần đấu vòng loại Cửu Trọng Thiên, một số thiên kiêu yêu nghiệt, đều sẽ âm thầm chiến đấu trên đây, để phân cao thấp."
"Nói như vậy, có thể phi thăng đến độ cao tám trượng đã là cực hạn."
"Nhưng xem thủ đoạn của Phong Ẩn, Thái Hoa, chỉ sợ sẽ vượt qua tám trượng!"
Phong Ẩn bay đến độ cao tám trượng thì tốc độ đã càng ngày càng chậm.
Nhưng hắn vẫn không ngừng lại, thôi động khí huyết đến cực hạn, trong cơ thể truyền ra từng tiếng thủy triều, tiếp tục bay lên!
Một lúc sau, hắn rốt cục đã đạt đến độ cao chín trượng!
Phong Ẩn hơi cúi đầu, nhìn thoáng qua Thái Hoa ở phía dưới đang nhanh chóng tới gần.
Nếu hắn dốc toàn lực, đương nhiên có thể lại lần nữa lên cao một chút.
Nhưng nếu làm thế hắn sẽ bại lộ quá nhiều thủ đoạn, tiêu hao cũng quá lớn, hoàn toàn không cần thiết.
Hắn tin tưởng Thái Hoa cũng sẽ không vì tranh đoạt khí thế nhất thời mà dốc hết toàn lực để tiếp tục lên cao.
Nghĩ đến đây, Phong Ẩn khắc chữ lưu tên ở vị trí cao chín trượng của bia đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận