Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1366: Giết người

"Ngươi là sư phụ của nàng, nên cho nàng một Nguyên Thần pháp khí... Ử, nói thế cũng thông."
Đông Phương Dật gật gật đầu, ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc tràn đầy trêu tức, cười hỏi: "Cho nên, bây giờ ngươi đứng ra là muốn làm gì ?"
"Giết người."
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không hề thay đổi, chỉ nói hai chữ.
Kỳ thật, tới tham gia thế gia thi đấu, hắn cũng không có dự định xuất thủ.
Chỉ là, Tây Môn thế gia cùng Đông Phương thế gia hùng hổ dọa người, không nói tới mười mấy vị Nguyên Anh Chân Quân xuất thủ vây giết Bắc Minh Tuyết, thậm chí hai Phản Hư Đạo Nhân còn tự mình xuất thủ!
Việc này đã chạm đến ranh giới cuối cùng của Tô Tử Mặc rồi!
Nhiều khi hắn có thể khoanh tay đứng nhìn, để Bắc Minh Tuyết tiếp nhận đủ áp lực, chỉ như thế mới có thể giúp nàng nhanh chóng trưởng thành.
Nhưng Phản Hư Đạo Nhân xuất thủ thì tính chất đã thay đổi hoàn toàn!
Dù Nguyên Thần của hắn bị hao tổn, hắn cũng là Hoang Võ Đạo Quân!
Đệ tử của hắn không cho phép bất luận kẻ nào băt nạt!
"Giết người ?"
Đông Phương Dật không nhịn được bật cười, lại hỏi: "Ngươi muốn giết ai ?"
"Ngươi."
Một chữ này từ trong miệng Tô Tử Mặc nói ra, ngay sau đó chỉ thấy hắn đột nhiên tiến lên, đạp mạnh lên trên mặt đất.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn!
Mặt đất dưới chân Tô Tử Mặc, lại bị bàn chân của hắn đạp lún!
Đám người đứng chung quanh không kịp chuẩn bị, suýt đã té ngã, vẻ mặt ngạc nhiên.
Chỉ thấy một bóng người đột ngột từ dưới mặt đất bắn lên, mang theo bụi đất cuồn cuộn, trong nháy mắt đã bay lên ngang với đài quan chiến tịch!
Vẻ mặt Bắc Minh Ngạo kinh hãi, ngửa đầu nhìn thân ảnh giữa không kia, theo bản năng lẩm bẩm nói: "Đây, đây mà còn là người ư ?"
Thân ảnh này và bóng dáng ốm yếu trong đầu hắn đã khác nhau quá nhiều!
Tô Tử Mặc căn bản không muốn nói nhảm nhiều với Đông Phương Dật, thả người bay tới giữa không trung, tóc đen vũ động, mắt sáng như đuốc, giống như thiên thần từ trên trời giáng xuống vậy!
"Ngươi dám!"
Đông Phương Dật hét lớn một tiếng, vẻ mặt vừa sợ vừa giận.
Hắn thật sự không ngờ một nam tử nhìn ốm yếu như thế này, lại dám xuất thủ đối với hắn, còn có thể bộc phát ra lực lượng doạ người như thế!
Đông Phương Dật cũng phản ứng cực nhanh, bàn tay vỗ lên trên túi trữ vật, một thanh tối trường thương màu đen đã nắm trong tay!
Pháp lực phun trào, thân thương run rẩy, lóe ra năm vòng pháp văn.
Hoàn mỹ Đạo Nhân pháp khí!
"Chết đi cho ta!"
Đông Phương Dật hét lớn một tiếng, tay phải bắt pháp quyết, tay trái nắm chặt trường thương đâm về phía Tô Tử Mặc, pháp thuật từ tay phải cũng đồng thời bắn ra!
Oanh!
Pháp thuật đánh tới trước, ầm ầm đánh vào ngực Tô Tử Mặc!
Trong lòng Đông Phương Dật mừng rỡ.
Pháp thuật này của hắn cho dù là thân thể máu thịt của Pháp Tướng Đạo Quân cũng không thể chịu được.
Chỉ là, vui mừng trong mắt của hắn mới vừa hiện lên, đã lập tức chuyển thành ngạc nhiên!
Pháp thuật của hắn, vậy mà lại không hề tạo thành một chút xíu ảnh hưởng nào đối với Tô Tử Mặc!
Người này giống như là không có chuyện gì vậy!
Mặc dù huyết mạch của Tô Tử Mặc không mạnh, nhưng bộ thân thể này của hắn, cũng không thể xem như thân thể máu thịt bình thường.
Thanh Liên chân thân chính là lấy Tạo Hóa Thanh Liên lục phẩm làm cơ sở, dựa vào rất nhiều pháp khí hàng đầu của các siêu cấp tông môn để rèn thành!
Độ cứng cáp của Thanh Liên chân thân có thể so sánh với tiên thiên Đạo Quân pháp khí!
Một Phản Hư Đạo Nhân đánh ra pháp thuật, căn bản không thể rung chuyển được hắn.
Đối mặt với trường thương đã đâm đến, Tô Tử Mặc đột nhiên xòe tay ra, trong lúc nguy hiểm đã nắm chặt lấy mũi thương, hung hăng giật mạnh!
Lực lượng khổng lồ, đánh thẳng tới.
Bàn tay Đông Phương Dật căn bản không giữ được trường thương nữa.
Chuôi trường thương này xoay trong trong lòng bàn tay của hắn!
Phốc phốc!
Toàn thân Đông Phương Dật run lên, chậm chậm cúi đầu.
Chỉ thấy lồng ngực của hắn lại bị Tô Tử Mặc dùng đuôi thương đâm ra một lỗ máu lớn, đuôi thương đẫm máu ló ra từ phía sau lưng của hắn!
Trái tim của hắn đã bị trường thương đâm xuyên, khí huyết nhanh chóng trôi qua!
Trong mắt Đông Phương Dật thoáng hiện ra vẻ khó có thể tin.
Đột nhiên!
Trước mắt của hắn hoa lên, giống như có một bóng người hiện lên.
"Không tốt!"
Đông Phương Dật kinh hô một tiếng.
Hắn thân là thiên kiêu của Đông Phương thế gia, cũng phản ứng cực nhanh, trước tiên lựa chọn Nguyên Thần xuất khiếu.
Một đạo thần quang từ đỉnh đầu bay ra, muốn chạy thục mạng về nơi xa.
Chỉ là khi hắn còn chưa chân chính thoát khỏi nhục thân, đã có một bóng đen lớn bao phủ xuống!
Phốc!
Bàn tay Tô Tử Mặc đập vào trên đỉnh đầu Đông Phương Dật.
Một chưởng trực tiếp đập nát đầu Đông Phương Dật, Nguyên Thần cũng bị đánh đến mức chia năm xẻ bảy, tịch diệt tại chỗ, thân tử đạo tiêu!
Chết rồi!
Đông Phương Dật là người dẫn đầu của Đông Phương thế gia, vừa rồi còn phách lối không ai bì nổi, thế mà ở trước mắt của vô số lại bị người khác vỗ chết bằng một chưởng!
Từ khi Tô Tử Mặc xuất thủ đến lúc Đông Phương Dật vẫn lạc, toàn bộ quá trình cũng không vượt qua ba lần hít thở.
Tròng mắt của quần tu, đều muốn lọt ra ngoài!
"Ngươi, ngươi... Thật to gan!"
Tây Môn Trạch chỉ vào Tô Tử Mặc, trong giọng nói lại không tự chủ mang theo vẻ run rẩy.
Ở trên người Tô Tử Mặc, hắn cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm!
"Ngươi cũng nạp mạng đi đi!"
Ánh mắt Tô Tử Mặc như điện, cất bước tiến lên, không có động tác dư thừa, đánh thẳng một quyền tới Tây Môn Trạch!
Một quyền này có khí thế quá mức hung mãnh, Tây Môn Trạch sinh lòng sợ hãi, căn bản không dám đối cứng.
Bạch!
Trong mi tâm của hắn có một mặt gương đồng bay ra.
Ông!
Tây Môn Trạch vận chuyển thần thức.
Mặt gương đồng này lớn lên theo gió, nhanh chóng nở lớn, ngăn tại trước người hắn, gần như hình thành một tấm chắn không thể phá vỡ, phía trên lóe ra sáu vingf pháp văn!
Tiên Thiên Đạo Nhân pháp khí!
Trong suy nghĩ của Tây Môn Trạch, chỉ cần có thể ngăn cản một chiêu này của Tô Tử Mặc thì hắn có thể chạy thoát ra ngoài!
Động tĩnh lớn như vậy, Pháp Tướng Đạo Quân trong sơn trang chắc hẳn đã chú ý tới, chờ Pháp Tướng Đạo Quân chạy đến, người này nhất định phải chết.
Khi trong đầu Tây Môn Trạch đang suy nghĩ như thế, nắm đấm của Tô Tử Mặc đã ầm ầm đánh vào gương đồng!
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn!
Toàn thân Tây Môn Trạch đại chấn!
Răng rắc!
Ngay sau đó, một bên tai của hắn, truyền đến một tiếng dị hưởng, giống như có vật gì đó vỡ vụn!
Sau một khắc, mắt hắn đã tối sầm lại, chỉ cảm thấy trên đầu đau đớn, rồi không còn tri giác.
Thậm chí đến cuối cùng hắn cũng không hiểu rõ, chính mình chết như thế nào.
Những tu sĩ khác lại thấy rõ ràng!
So sánh cùng Đông Phương Dật, Tây Môn Trạch chết càng nhanh hơn!
Tây Môn Trạch tế ra gương đồng, Tô Tử Mặc đánh tới một quyền...
Một quyền này trực tiếp đánh xuyên qua gương đồng!
Tiên thiên Đạo Quân pháp khí lại bị Tô Tử Mặc dễ dàng đánh xuyên qua!
Một quyền này đánh xuyên qua gương đồng, thuận thế đánh vào đầu Tây Môn Trạch, trực tiếp đánh khiến đầu của hắn nhão nhoẹt, Nguyên Thần tịch diệt tại chỗ!
Trên trời dưới đất, lại lần nữa lâm vào yên lặng ngắn ngủi.
Yết hầu của quần tu giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, không thể hít thở!
Trên mặt của mỗi người đều hiện ra đủ loại thần sắc như hoảng sợ, ngạc nhiên, rung động.
Tu sĩ của tam đại thế gia ở đây có tu vi cảnh giới cao nhất, cũng chỉ là Phản Hư Đạo Nhân, cũng chính là Đông Phương Dật, Tây Môn Trạch cùng Nam Cung Lăng.
Phản Hư Đạo Nhân ở trong lòng bọn họ tuyệt đối là cao cao tại thượng, rất khó chạm đến cảnh giới.
Nhưng trong nháy mắt, hai vị Phản Hư Đạo Nhân đã biến thành hai thi thể!
Mà hai người dẫn đầu này là bị người khác dùng nắm đấm đập chết!
Những Trúc Cơ tu sĩ, Kim Đan Chân Nhân, thậm chí là Nguyên Anh Chân Quân kia nào đã từng thấy hạng người sát phạt quyết đoán như vậy, người nào cũng bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, trong lúc nhất thời cứng đờ tại nguyên chỗ, không dám động đậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận