Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2907: Nguy cơ

Thiên giới.
Thần Tiêu tiên vực.
Đại Tấn tiên quốc.
Trong một đại điện trong Vương cung, một nam tử mặc áo bào màu vàng ngồi ở giữa, khuôn mặt cương nghị, hai mắt hẹp dài, toàn thân toả ra uy nghiêm vô hình.
Vị này chính là kẻ thống trị của Đại Tấn tiên quốc-Tấn vương!
Bên cạnh Tấn vương có một vị nam tử khác, mặc trường bào màu trắng, vẻ mặt lãnh khốc, hai đầu lông mày lộ ra ý sát phạt.
Vị này ở Đại Tấn tiên quốc có thể nói là dưới một người trên vạn người!
Thiên Hình vương-Chấp chưởng hình phạt cùng giết chóc!
"Có tin tức rồi ?"
Thiên Hình vương mở miệng hỏi, âm thanh như kim loại va chạm, âm vang mạnh mẽ.
Tấn vương khẽ lắc đầu, nói: "Lại chờ một chút, Yên Thế cũng sắp về rồi."
Hai người lại tùy ý nói chuyện với nhau vài câu, không qua bao lâu, hư không bên ngoài đại điện đột nhiên sụp đổ, hiện ra một vòng xoáy đen kịt, một bóng người từ bên trong đi ra, vẻ mặt trầm ổn, ngũ quan có nét tương tự như Tấn vương.
Tấn vương thế tử- An Thế vương!
An Thế vương bước vào đại điện, đầu tiên là khom mình hành lễ với Tấn vương, sau đó lại hơi hơi chắp tay với Thiên Hình vương, đánh tiếng chào hỏi.
Trong ánh mắt mong đợi của Tấn vương cùng Thiên Hình vương, An Thế vương trầm giọng nói: "Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của phụ vương, Thiên Hoang tông kia hẳn là không có quan hệ cùng Ba Tuần Đế Quân, cũng không có nội tình gì, thực lực tổng hợp chỉ có thể coi là thế lực Thiên cấp kém nhất."
Tấn vương thở phào một hơi, gật gật đầu, nói: "Bản vương sớm đã hoài nghi, Hoang Võ ở Ma Vực kia chỉ mượn nhờ danh hiệu của Ba Tuần Đế Quân, cáo mượn oai hùm mà thôi."
"Từ khi Ba Tuần Đế Quân hiện thân một lần ở gần Đại Thiết Vi Sơn, sau đó lại hoàn toàn biến mất, chưa từng lộ mặt qua, bản vương hoài nghi hắn đã bỏ mình, hoặc là chôn thân trong A Tỳ Địa Ngục."
"Càng huống chi, nếu Thiên Hoang tông thật sự là thế lực do Ba Tuần Đế Quân bồi dưỡng, sẽ không yếu đuối như vậy, phát triển chậm như thế."
An Thế vương gật gật đầu, nói: "Trước mắt Ma Vực gần như đã bị Diệt Thế Ma Đế thống nhất, chỉ còn lại Thiên Hoang tông nép ở một góc, chiếm cứ một khối cương vực rất nhỏ, kéo dài hơi tàn."
"Mặc dù Diệt Thế Ma Đế không chiếm đoạt, nhưng những năm gần đây, một ít Vương giả vốn đã gia nhập Thiên Hoang tông cũng đều lần lượt rời khỏi, gia nhập dưới trướng Diệt Thế Ma Đế."
"Hiện nay, Ma Vương của Thiên Hoang tông chỉ có lác đác mấy người, mà lại đều là Ma Vương phổ thông, ngay cả tuyệt thế Ma Vương ngưng tụ ra đại Động Thiên đều không có, chớ nói tới Ma Vương đỉnh phong."
Thiên Hình vương vốn đang nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn, lúc này lại đột nhiên dừng lại, đột nhiên hỏi nói: "Có tin tức của Hoang Võ sao ?"
An Thế vương hơi lắc đầu, nói: "Căn cứ vào sự quan sát thăm dò mấy năm nay của ta, Ma Vực Hoang Võ cũng không ở Thiên Hoang tông."
"Ồ?"
Thiên Hình vương hơi nhíu mày.
An Thế Vương giải thích nói: "Ta từng để mấy bằng hữu ở Ma Vực đi Thiên Hoang tông giết chóc một phen, sau đó lại nghênh ngang rời đi, từ đầu đến cuối Hoang Võ chưa từng hiện thân."
"Với tính tình cường thế của Hoang Võ kia, nếu gặp phải loại việc này, sao có thể không lộ mặt ?"
Hoang Võ ở Chân Nhất cảnh chỉ vì một đạo đồng, đã dám một thân một mình giết tới Ngọc Tiêu tiên vực, gần như đồ hết đỉnh cấp Chân Tiên của Ngọc Tiêu tiên vực.
Về sau ở bên dưới Kiến Mộc, hắn lại một người đại chiến với Tiên Vương, Thiên Vương của tiên phật hai vực, lưu lại cho người ở Thiên giới ấn tượng cực kỳ khắc sâu.
Cường thế như vậy, tác phong làm việc sát phạt quả quyết, nếu bị người giết đến cửa thì thật sự rất không có khả năng tránh né không ra.
Thiên Hình vương cân nhắc nói: "Hắn không ở trong tông là tốt nhất, Hoang Võ còn có chút thủ đoạn."
An Thế vương cười nói: "Thiên Hình thúc, ngươi nghĩ nhiều rồi. Nghe nói ngày đó một trận chiến dưới Kiến Mộc, Hoang Võ kia vừa mới bước vào Động Thiên, lực chiến đấu nhiều nhất chỉ có thể sánh vai với Tiên Vương đỉnh phong."
"Động Thiên cảnh tu hành sao mà gian nan, mới chỉ hơn hai ngàn năm trôi qua, tu vi cảnh giới của hắn không có khả năng tăng tiến. Dù hắn ở Thiên Hoang tông, cũng không đáng lo."
Tấn vương nghe một lát, đột nhiên hỏi nói: "Phong Tàn Thiên đạt tới cảnh giới nào rồi?"
"Bẩm phụ vương, vẫn là Động Thiên cảnh tiểu thành."
Vẻ mặt An Thế vương nhẹ nhõm, nói: "Mặc dù tốc độ tu luyện của hắn đã cực nhanh, gần như đã tu luyện tiểu Động Thiên tới cực hạn, nhưng muốn bước vào cảnh giới tiếp theo, biến ra Động Thiên đại thành cũng không dễ dàng như vậy."
Ba vị ở đây đều từng luyện qua giai đoạn này, tự nhiên biết rõ tu hành Động Thiên cảnh gian nan.
Tiểu Động Thiên muốn thăng cấp lên thành đại Động Thiên, không chỉ cần là thời gian tích lũy, đạo pháp lắng đọng, còn cần có càng nhiều cơ duyên.
"Các ngươi biết rõ vì sao ta nghĩ đến hắn sao ?"
Tấn vương hỏi.
Đối với ân oán năm đó, ba người ở đây gần như đều là người tham dự.
Đạo quả của Phong Tàn Thiên vỡ vụn, bị cầm tù ở dưới Tuyệt Lôi Thành, bị Hình Lục đao ghim trên trụ đá, mấy chục vạn năm không thấy ánh mặt trời, toàn bộ là do Tấn vương cùng Thiên Hình vương ban tặng!
Trong thời gian này, Phong Vân Chu-Con trai của Phong Tàn Thiên lại bị Tấn vương thế tử dùng thủ đoạn vô sỉ giết hại.
Tấn vương chậm rãi nói: "Giữa hắn cùng chúng ta có thù sâu biển lớn, có thể nói là không chết không thôi, ta hiểu rõ hắn, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ!"
"Cuối cùng sẽ có một ngày, hắn sẽ giết đến đây, dù hắn chỉ thừa một hơi."
"Mà ta càng hiểu rõ thiên phú của hắn, nếu để hắn có đủ thời gian, hắn nhất định sẽ vượt qua ta, vượt qua chúng ta! Khi đó, chính là tận thế của Đại Tấn chúng ta."
Thiên Hình vương cũng chưa phản bác.
Trong lòng hắn cũng đồng ý với lời nói của Tấn vương.
Hắn thực sự không thể tưởng tượng được trong tình huống đạo quả vỡ vụn, mà Phong Tàn Thiên lại có thể bước vào Động Thiên cảnh.
Hắn cũng không thể tưởng tượng được Phong Tàn Thiên bị cầm tù mấy chục vạn năm, phải chịu thống khổ cùng đày đoạ như vậy, làm thế nào để vượt qua được!
Tấn vương dường như nghĩ tới chuyện gì, trên mặt lướt qua một tia không cam chịu, nói: "Năm đó, nếu ta có thể chia cắt được một bộ phận ừ Tạo Hóa Thanh Liên thập nhị phẩm, tuyệt đối có cơ hội thành Chuẩn Đế, thì không cần kiêng kị Phong Tàn Thiên như vậy."
"Chỉ tiếc... Đắp một núi đất, chỉ thiếu một sọt đất mà không thể hoàn thành!"
An Thế vương an ủi nói: "Phụ vương có thể yên tâm, ta đã thăm dò ra hư thực của Thiên Hoang tông, lần này chuẩn bị một chút, nhất định phải hủy diệt Thiên Hoang tông, mang đầu Phong Tàn Thiên về!"
"Có cần ta đi theo thế tử không ?"
Thiên Hình vương hỏi.
"Thiên Hình thúc, không cần phải lo lắng, lần này ta tự có tính toán, tuyệt đối không khả năng thất thủ."
An Thế vương khẽ cười, nói: "Lần này đi Thiên Hoang tông, thậm chí không cần sử dụng Tiên Vương của Đại Tấn ta."
" Hoang Võ kia từng giết rồi không ít Chân Tiên ở Ngọc Tiêu tiên vực, ở dưới Kiến Mộc lại đại chiến cùng Vương giả tiên phật hai vực, ở mấy đại tiên vực cùng Cực Lạc Tịnh Thổ đều có người kết thù kết oán cùng hắn."
"Chỉ cần liên hệ những người này tới, ít nhất cũng có thể tụ tập mười vị Vương giả!"
"Ma Vực bên kia, ta còn liên hệ được mấy bằng hữu, trong đó không thiếu Ma Vương đỉnh phong, mười mấy vị Vương giả đủ để san bằng Thiên Hoang tông!"
Tấn vương cân nhắc một chút, lại nói: "Để đề phòng vạn nhất, lại tìm một ít Vương giả, có khả năng dùng trọng bảo, tụ tập đến gần ba mươi vị Vương giả rồi lại động thủ."
"Chuyện này dễ nói."
An Thế vương gật gật đầu, nói: "Có mấy Vương giả tán tu, chỉ cần cho bọn hắn đủ nhiều chỗ tốt, bọn hắn chắc chắn sẽ không từ chối."
"Đi làm đi."
Tấn vương nói: "Càng nhanh càng tốt, ta ở vương cung chờ ngươi chiến thắng trở về."
An Thế vương khom người cáo lui.
Tấn vương nhìn bóng lưng An Thế vương, hơi hơi gật đầu, trong con ngươi lộ ra một tia khen ngợi.
Trong số đám con cháu của hắn, người có thành tựu lớn nhất, thiên phú tốt nhất chính là Yên Thế.
Tương lai nếu hắn vô vọng tiến thêm một bước, bước vào Đế cảnh, cũng chỉ có Yên Thế có tư cách cùng năng lực, tiếp tục chưởng quản thống ngự Đại Tấn tiên quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận