Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2913: Lấy ta đứng đầu

Thiên Hoang tông.
Mấy vị Vương giả bị ép ở lại đây đều trợn mắt há mồm mà nhìn, tâm tình không ngừng thay đổi.
Khi ba mươi ba Vương giả giáng lâm, trong lòng bọn họ đầy tuyệt vọng, hối hận không thể sớm rời khỏi.
Sau đó, Dạ Xoa Cụ Vương xuất hiện, lại để bọn họ nhìn thấy một tia hi vọng.
Mà bây giờ, hơn một trăm vị Vương giả khủng bố không biết từ đâu ra xuất hiện, mấy người này hoàn toàn nhìn đến mức ngây ngốc rồi.
Hóa ra đây mới là nội tình của Thiên Hoang tông?
Mấy người Phong Tàn Thiên, Cơ Yêu Tinh cũng đều ngây ra tại chỗ.
Dạ Xoa Cụ Vương xuất hiện còn có thể hiểu được, dù sao đối phương tự xưng là giữ danh hiệu sợ hãi trong thất tình, còn có thể liên hệ tới cùng Thiên Hoang tông.
Những hơn một trăm Vương giả trong bầu trời sao kia thì từ đâu chạy tới ?
"Ồ ?"
Đúng lúc này, trong mắt Cơ Yêu Tinh lóe lên, trong lòng khẽ động.
"Làm sao?"
Phong Tàn Thiên nhận ra vẻ mặt Cơ Yêu Tinh khác thường, liếc mắt hỏi.
Cơ Yêu Tinh nhìn quanh bốn phía sau đó mới dùng thần thức truyền âm nói: "Những Vương giả này không phải Nhân tộc, mà là La Sát tộc!"
Nàng nhận được truyền thừa từ Cửu U Đại Đế.
Mà Cửu U Đại Đế chính là Tố Nữ La Sát, những nữ tử La Sát tộc này mặc dù nhìn không khác gì Nhân tộc, nhưng Cơ Yêu Tinh chỉ liếc mắt đã nhận ra lai lịch của các nàng.
"La Sát tộc ?"
Phong Tàn Thiên hơi nhíu mày.
Nhiều Vương giả La Sát tộc Như thế, vì sao lại trợ giúp Thiên Hoang tông ?
Chỉ trong chốc lát, ba mươi ba Vương giả do An Thế vương mang đến kia đã không còn thừa mấy, mà An Thế vương cũng đã bị Dạ Xoa Cụ Vương nhằm vào.
An Thế vương chỉ là tuyệt thế Tiên Vương, sao có thể là đối thủ của Dạ Xoa Cụ Vương.
Hai bên chỉ vừa đối mặt, Động Thiên của An Thế vương đã sụp đổ rồi, trong chớp mắt bị Dạ Xoa Cụ Vương băt lấy, xách trong bàn tay khổng lồ, giống như một con cừu non đợi làm thịt.
"Chờ chút!"
Phong Tàn Thiên dường như nghĩ đến cái gì, đột nhiên kêu gào một tiếng.
Chỉ là hắn vẫn chậm một nhịp.
Trong bầu trời sao, Dạ Xoa Cụ Vương đã há miệng to như chậu máu ra, cắn xuống khiến thiên linh cái của An Thế vương thủng một lỗ lớn, chuẩn bị nhai nuốt.
Nguyên thần của An Thế vương đều bị hắn nuốt vào trong bụng, thân tử đạo tiêu!
Nghe thấy âm thanh của Phong Tàn Thiên, Dạ Xoa Cụ Vương ngừng tay lại, nhìn Phong Tàn Thiên đứng trên mặt đất, đưa An Thế vương trong tay tới, trong miệng vừa nhai nuốt, vừa mơ hồ không rõ hỏi: "Thế nào, ngươi cũng muốn nếm thử sao ?"
Phong Tàn Thiên vội vàng lắc lắc đầu.
Hắn cũng không phải muốn giữ mạng cho An Thế vương, chỉ là muốn để Phong Tử Y tự tay giết chết An Thế vương, để đứa trẻ này báo thù cho cha mẹ.
Từ khi Phong Tử Y đi đến Thiên Hoang tông, mặc dù trùng phùng cùng Phong Tàn Thiên, nhưng vẫn luôn trầm mặc ít nói, rất ít lộ ra cảm xúc gì.
Phong Tàn Thiên biết rõ khi Phong Tử Y còn nhỏ từng tận mắt thấy song thân gặp nạn, mới có tính cách như thế.
Cho nên hắn mới muốn mượn cơ hội lần này, để mở ra khúc mắc với Phong Tử Y.
"Vị đạo hữu này có thể giao hắn cho ta sao ?"
Phong Tàn Thiên chắp tay hỏi.
"Ngươi muốn thì ngươi cầm đi."
Dạ Xoa Cụ Vương liếm môi một cái, lại nhắc nhở nói: "Nhưng mùi vị máu thịt của kẻ này bình thường, không bằng Cùng Kỳ lúc đầu kia."
Bịch một tiếng.
Thi thể của An Thế vương bị Dạ Xoa Cụ Vương tùy tiện ném trước mặt Phong Tàn Thiên.
Phong Tử Y nhìn An Thế vương đã vẫn lạc, tử trạng thê thảm, vẻ mặt hắn đầy hoảng sợ, chết không nhắm mắt, tâm tình bị đè nén nhiều năm cuối cùng cũng có thể phóng thích ra, nước mắt như mưa rơi.
Một ngày này nàng chờ quá lâu rồi.
Ở một bên khác, trận đại chiến này cũng đã kết thúc.
Tính cả An Thế vương tổng cộng có ba mươi ba Vương giả đã toàn bộ bỏ mình, không có một kẻ nào may mắn thoát khỏi!
Đám La Sát tộc này thậm chí còn tỉ mỉ quét dọn thanh lý chiến trường một lần, xóa đi tất cả dấu vết có thể lưu lại, mới đi đến chỗ Thiên Hoang tông.
Đưa rất nhiều chiến lợi phẩm thu dọn được tới trước mặt đám người Phong Tàn Thiên.
"Cái này..."
Trong lòng Phong Tàn Thiên càng thêm mê hoặc, khoát tay nói: "Lần này Thiên Hoang tông gặp kiếp nạn này, còn phải đa tạ các vị đạo hữu trượng nghĩa giúp đỡ, những bảo vật này vốn nên thuộc về các vị."
Đám La Sát tộc kia đưa mắt nhìn lẫn nhau, đều lắc lắc đầu, đặt những chiến lợi phẩm này trước mặt đám người Phong Tàn Thiên.
Tông môn này chính là do vị Hoang Võ đại nhân kia sáng lập, các nàng nào dám chiếm tiện nghi.
Đúng lúc này, một vị nữ tử khác chậm rãi xuát hiện ở trước mặt mọi người.
Ba người Minh Chân, Yến Bắc Thần, Cơ Yêu Tinh nhìn người tới, vẻ mặt khẽ động, rất nhanh đã nhớ lại thân phận người này, mặt lộ kinh ngạc.
Vị nữ tử này cũng đến từ Thiên Hoang đại lục, cùng một thế hệ với bọn họ- Ngọc La Sát!
"Là ngươi ?"
Cơ Yêu Tinh không nhịn được hỏi.
Ngọc La Sát gật gật đầu, khẽ cười với đám người Cơ Yêu Tinh, đánh tiếng chào hỏi, đồng thời ra hiệu cho hơn một trăm vị La Sát bên cạnh thả ra bí pháp, phong tỏa hư không chung quanh, phòng ngừa người ngoài thăm dò nghe trộm.
"Các ngươi quen biết sao?"
Phong Tàn Thiên hỏi nói.
Hắn mặc dù cũng tới từ Thiên Hoang đại lục, nhưng dù sao đã sớm phi thăng, cũng không nhận ra Ngọc La Sát.
Cơ Yêu Tinh gật gật đầu, kể lại lai lịch Ngọc La Sát một lần.
"Sao Ngọc tỷ tỷ có thể tìm tới ?"
Cơ Yêu Tinh hiếu kỳ hỏi: "Những cường giả La Sát tộc này lại là chuyện gì ?"
"Là chủ thượng dặn dò."
Ngọc La Sát thấy vẻ mặt mọi người mê hoặc, lại bổ sung nói: "Chủ thượng chính là Hoang Võ."
Sau đó, Ngọc La Sát kể lại chuyện ở Cửu U Tội Địa này, lại lấy ra đạo phù truyền tin mà Võ Đạo bản tôn giao cho nàng rồi đưa cho Cơ Yêu Tinh.
Bên trong chính là âm thanh của Võ Đạo bản tôn, không làm giả được.
"Phụng Thiên giới..."
Phong Tàn Thiên khẽ lẩm bẩm một tiếng.
Trước khi hắn bị Tấn vương cầm tù, đúng là từng nghe nói tới nơi này, chỉ là còn chưa kịp đi.
Nghe thấy những tộc nhân La Sát tộc này bị cầm tù ở Cửu U Tội Địa vô số năm tháng, Cơ Yêu Tin đã sinh lòng đồng tình.
Dù không có Võ Đạo bản tôn căn dặn, nàng nhận được truyền thừa của Cửu U Đại Đế, cũng hẳn nên thu xếp tốt cho hậu nhân của những Cửu U Đại Đế này.
Cơ Yêu Tinh nói: "Các vị yên tâm, chỗ truyền thừa kia ở biên giới trung thiên thế giới, ở một nơi hoang vu trong bầu trời sao, cực kỳ ẩn nấp, không có phương pháp đặc thù, rất khó dò xét ra."
"Đa tạ Cơ cô nương."
Ngọc La Sát khom người nói cám ơn.
Ở một bên khác.
Dạ Xoa Cụ Vương tuần tra ở chung quanh một phen, nhìn Phong Tàn Thiên rồi hỏi: "Ngươi là đầu lĩnh ở nơi này?"
"Đúng vậy."
Phong Tàn Thiên gật gật đầu.
Dạ Xoa Cụ Vương bĩu bĩu môi, nói: "Tu vi của ngươi quá kém, lực chiến đấu cũng không được, mới chiếm được mảnh cương vực bé tí như thế."
Dạ Xoa Cụ Vương không thèm che giấu vẻ xem thường trong nội tâm.
Đám người Phong Tàn Thiên nghe thế thì hơi nhíu mày.
Mặc dù trong lòng đám người Thiên Hoang tông có chút mâu thuẫn, nhưng dù sao đối phương vừa mới cứu bọn họ, tự nhiên cũng không phản bác được cái gì.
"Ngươi là vị nào trong Thất Tình Ma Tướng ?"
Dạ Xoa Cụ Vương lại hỏi.
"Thất tình chi nộ."
Phong Tàn Thiên trả lời.
"Được rồi."
Dạ Xoa Cụ Vương duỗi móng vuốt xấu xí ra, vỗ vỗ bả vai Phong Tàn Thiên, tùy ý nói rằng: "Sau ngày hôm nay, nơi này sẽ do ta quản, các ngươi đều nghe ta!"
"Kể từ hôm nay, Thất Tình Ma Tướng sẽ do Cụ vương đứng đầu! Hiểu không ?"
Vừa nói, ánh mắt Dạ Xoa Cụ Vương vừa nhìn chằm chằm vào đám người Phong Tàn Thiên, lộ ra một vẻ hung tàn cùng ý uy hiếp.
Hắn vốn thiên tính hung tàn, ngang ngược quái đản, trừ Võ Đạo bản tôn ra, người ngoài căn bản không thể áp chế lại hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận