Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1377: Chân chính bí mật

Đau đớn kịch liệt không ngừng kích thích Tô Tử Mặc.
Càng ngày càng nhiều máu tươi thấm ra đầm nước, mà xương cốt màu xanh biếc trong cơ thể Tô Tử Mặc cũng đang không ngừng sinh ra huyết mạch mới mẻ, phối hợp với Thái Cổ thần tuyền, không ngừng chữa trị nhục thân.
Chí Tôn Pháp Tướng có lực lượng quá mạnh rồi!
Cho dù Thanh Liên chân thân cũng không chịu nổi!
Ý thức của Tô Tử Mặc hỗn loạn, trở nên dần mơ hồ không rõ, đã ngất đi mấy lần, rồi lại bị đau nhức kịch liệt đau tỉnh.
Cũng không biết trải qua bao lâu.
Đau đớn trên người dần dần giảm xuống, sau khi vết thương khép lại thì không còn vỡ ra nữa, đã bắt đầu kết vảy, tróc ra.
Tô Tử Mặc thở ra một hơi.
Rốt cục đã sống sót vượt qua rồi.
Nhưng toàn bộ quá trình quá mức đau đớn, ý chí của hắn cường đại như vậy mà cũng ngất mấy lần, nếu là người khác chỉ sợ sớm đã sụp đổ!
Đây vẫn chỉ mới dung hợp hai đạo Chí Tôn Pháp Tướng.
Muốn hoàn toàn bước vào Hợp Thể cảnh, vẫn phải dung hợp đạo Chí Tôn Pháp Tướng thứ ba!
Nhưng Tô Tử Mặc hiểu rất rõ, bây giờ Thanh Liên chân than dung hợp hai đạo Chí Tôn Pháp Tướng đã đạt đến cực hạn.
Nếu cưỡng ép dung hợp đạo Chí Tôn Pháp Tướng thứ ba, Thanh Liên chân thân vô cùng có khả năng sẽ nổ tung mà chết!
Tô Tử Mặc không sợ, không có nữa điểm do dự.
Hôm nay, có Thái Cổ thần tuyền tương trợ, nếu như thế vẫn không thể Hợp Thể, thì về sau sẽ mãi mãi không có hi vọng bước vào Hợp Thể cảnh!
Đạo Chí Tôn Pháp Tướng thứ ba, Thiên Ma Pháp Thân!
Tô Tử Mặc trực tiếp dung nhập đạo Chí Tôn Pháp Tướng này vào nhục thân.
Oanh!
Trong đầu Tô Tử Mặc truyền đến một tiếng vang thật lớn!
Sau một khắc, ý thức của hắn dường như đã tách rời khỏi nhục thân, có thể thấy rõ ràng Thanh Liên chân thân đã nổ tung!
Huyết nhục bóc ra, tạng phủ vỡ nát, chỉ còn lại từng đoạn xương màu xanh biếc, còn đang chống đỡ.
Mà lúc này, từng đoạn xương cốt cũng đã hiện ra vết rách!
Thanh Liên chân thân bị hủy rồi!
Lần này bị thương so với một lần bị Đế Phạm xuất thủ kia còn nặng hơn, toàn bộ nhục thân đều gần như đã biến mất.
Bị lực lượng khổng lồ này ép nổ tung, Thanh Liên chân thân rất nhanh đã chỉ còn lại có một bộ hài cốt, sinh cơ đang nhanh chóng trôi qua, mặc dù có Thái Cổ thần tuyền cũng khó có thể đem cứu sống!
Nguyên Thần tóc đen được tạo hóa đài sen che chở, rất nhiều tia sáng quay chung quanh mới may mắn thoát khỏi.
Tô Tử Mặc kinh ngạc nhìn một màn này, trong mắt có chút ảm đạm.
Thất bại rồi sao?
Cỗ Thanh Liên chân thân này tu hành đến nay, gặp qua vô số hung hiểm, cuối cùng vẫn dừng bước ở Pháp Tướng cảnh, không thể thành tựu Hợp Thể.
Đương nhiên, Tô Tử Mặc cũng không bi thương.
Dù sao hắn còn có Long tộc chân thân, còn có Võ Đạo bản tôn.
Hơn nữa hắn cũng không chân chính vẫn lạc, chí ít vẫn bảo vệ được Nguyên Thần, tương lai còn có cơ hội tái tạo nhục thân.
Chỉ là, mất đi Thanh Liên chân thân, khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.
Trong lúc hắn đang nhìn chăm chú, chỉ thấy chung quanh hài cốt còn sót lại của chính mình, ở trong màn sương máu đang có một tảng đá lớn hình bầu dục không ngừng bay múa.
Tảng đá này có chiều cao hơn một người, vỏ ngoài thô ráp, tràn ngập khí tức cổ xưa, trên tảng đá mang theo một số đường vân thần bí, tràn ngập hai loại khí tức khác nhau.
Giống như vừa cương vừa nhu, lại giống âm giống dương.
Hai loại khí tức cực hạn cùng tồn tại trên tẳng đá lớn này, lại tràn ra một lực hút cực kỳ quỷ dị, nó đang thôn phệ lấy tinh nguyên từ trong huyết nhục tản ra vì Thanh Liên chân thân nổ tung!
Một màn này có chút quen thuộc.
Chỉ là, trong lúc nhất thời Tô Tử Mặc không nghĩ ra.
"Không ngờ ở dưới đáy Thái Cổ thần tuyền còn có một bảo vật như vậy."
Tô Tử Mặc thầm nghĩ.
Tạo hóa đài sen lơ lửng, Nguyên Thần tóc đen ngồi ở phía trên, muốn tiến đến gần xem xét một phen.
Hắn vừa mới tới gần, tảng đá lớn kia lại bắn ra một luồng sinh mệnh lực cực kỳ khổng lồ!
"Đây..."
Trong lòng Tô Tử Mặc đại chấn.
Sinh mệnh lực cường đại như thế, cho dù ở trên Long tộc cũng chưa từng thấy qua.
Chỉ có Long tộc chân than là có thể sánh ngang!
"Đây không phải bảo vật, đây là một quả trứng của một loại sinh linh nào đó!"
Tô Tử Mặc rất nhanh đã kịp phản ứng.
Nhưng trong lòng hắn lại càng thêm rung động!
Trứng của sinh linh gì lại có thể bắn ra sinh mệnh lực cường đại như thế, ngay cả hắn đều cảm thấy kinh hãi!
Quan trọng nhất chính là, nếu như bí mật bên dưới Bắc Minh trấn này, từ đầu đến cuối không có người phát hiện, vậy mang ý nghĩa là quả trứng này được truyền thừa từ thời đại Thượng Cổ xuống!
Đột nhiên, Tô Tử Mặc nhớ lại cảnh tượng xảy ra ở Tây Môn sơn trang.
Đó là khi Bắc Minh Tuyết tế ra huyết mạch dị tượng, có yêu thú khổng lồ hiện ra!
Trong đầu của hắn hiện lên một tia sáng, dần có rồi một suy đoán.
Trứng của Côn tộc?
Không.
Khả năng không lớn.
Côn tộc mặc dù thuộc cửu tộc Thái Cổ, nhưng thọ nguyên gần bằng với Long tộc gần, chỉ là một quả trứng thì tuyệt đối không thể có sinh mệnh lực đạt tới trình độ này.
Huống chi, trên quả trứng lớn này có hai loại lực lượng cực hạn thật sụ quá mạnh rồi!
Không phải trứng của Côn tộc, vậy chỉ có một khả năng.
Đây là một quả trứng Côn Bằng!
Côn Bằng - một trong tam đại Thái Cổ cấm kỵ!
Trong truyền thuyết, Côn Bằng có thể hóa cá, không biết dài mấy ngàn dặm, giống như là một mảnh đại lục vô biên lơ lửng ở trên biển;
Cũng có thể hóa chim, vừa vỗ cánh bay chính là vượt qua mấy chục ngàn dặm, trên người có thái âm thái dương lực, phun ra nuốt vào biển cả, bay lên như diều gặp gió, lượn khắp thiên địa!
Nếu Tô Tử Mặc không đoán lầm, trên quả trứng lớn này tràn ngập hai loại lực lượng cực hạn, có lẽ chính là thái âm thái dương lực!
Chỉ sợ cũng chỉ có trứng Côn Bằng, mới có thể bắn ra sinh mệnh lực cường đại như thế!
Trước đó, Tô Tử Mặc còn hơi nghi hoặc một chút.
Thái Cổ thần tuyền bên dưới Bắc Minh trấn mặc dù vô cùng trân quý, nhưng có liên quan gì cùng huyết mạch dị tượng của Bắc Minh Tuyết?
Bây giờ, hắn đã hiểu được.
Bắc Minh thế gia bảo vệ bí mật, căn bản không phải Thái Cổ thần tuyền, mà là quả trứng Côn Bằng này!
Bây giờ, quả trứng Côn Bằng này đang thôn phệ máu của hắn.
Sở dĩ hắn cảm giác cảnh này có chút quen thuộc, chính là bởi vì lúc trước khi Dạ Linh đang ấp trứng gần nở ra, cũng từng xảy ra loại tình huống này.
Thái Cổ thần tuyền, mặc dù tràn đầy sinh cơ, nhưng cũng chỉ là cam đoan duy trì cho Côn Bằng trứng sinh mệnh.
Muốn ấp trứng Côn Bằng ra, cần một lượng huyết nhục lớn!
Cho nên, trứng Côn Bằng này mới có thể chủ động thôn phệ huyết mạch của Tô Tử Mặc.
Nhưng Côn Bằng khác Hống.
Nếu bản thể của Côn Bằng hoàn toàn mở ra, thực sự quá khổng lồ, điều này cũng mang ý nghĩa là lực phun ra nuốt vào của nó cực mạnh, chút máu thịt trên Thanh Liên chân thân này đối với nó quả thực chính là giọt nước trong biển cả!
Muốn ấp trứng Côn Bằng ra, cần có một lượng huyết nhục khổng lồ, quả thực là khó có thể tưởng tượng!
Hơn nữa với lực phun ra nuốt vào của Côn Bằng, chỉ sợ dù là siêu cấp tông môn cũng không nuối nổi!
Thần thức của Tô Tử Mặc chỉ chạm đến Côn Bằng trứng một chút, cũng cảm thấy bên trong quả trứng lớn này, mênh mông như biển cả, không có cuối cùng!
"Quả trứng Côn Bằng này, cũng có chút khó giải quyết."
Tô Tử Mặc nói thầm một tiếng.
Quả trứng Côn Bằng nếu lộ ra, có thể sẽ khiến toàn bộ đại lục Thiên Hoang rung chuyển cùng hỗn loạn, đến lúc đó, không biết sẽ chọc cho ra bao nhiêu cường giả!
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc đột nhiên cảm giác được, thanh liên thi hài vốn đang chìm nổi trong thần tuyền xuất hiện một tia dị động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận