Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2852: Thẳng hề nhảy nhót

Đôi con ngươi này của Hạ m, một đen một trắng, toả ra một loại lực lượng thần bí, dường như có thể thay đổi cả âm dương, lật đổ thiên địa!
"Đừng nhìn vào măt hắn!"
Trong đám người, Vương giả các tộc lên tiếng nhắc nhở Chân Linh đứng sau lưng.
Hai mắt âm dương của Hạ m cũng không nhìn tới người khác, chỉ nhìn vào Tô Tử Mặc.
Chỉ cần Tô Tử Mặc có vẻ muốn né tránh, thì lần đầu hai người giao phong, Tô Tử Mặc đã thua rồi!
Chờ ở trong chiến trường Tà Ma hai người lại gặp nhau lần nữa, Hạ m sẽ chiếm cứ thượng phong về tâm lý.
Tranh đấu giữa hai người đã bắt đầu từ khi Hạ m bước vào Phụng Thiên quảng trường!
Chỉ là nằm ngoài dự liệu.
Tô Tử Mặc cũng không hề né tránh, cũng không chẳng thèm để ý đến, chỉ cười giống như không cười nhìn Hạ m, không biết hắn đang nghĩ đến chuyện gì thú vị.
Lông mày Hạ m khẽ nhíu lại.
Tô Tử Mặc phản ứng như thế quả thật khiến hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Khi nãy mặc dù hắn không có phóng thích ra lực lượng chân chính trong mắt m Dương, nhưng trong con ngươi của hắn cũng ẩn chứa lực âm dương.
Chân Linh bình thường khi tiếp xúc ánh mắt như thế, tâm thần tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng!
Nếu từ đầu đến cuối cứ nhìn chằm chằm vào hai mắt m Dương của hắn, thậm chí sẽ khiến hai mắt mờ đi!
Mà đôi mắt Tô Tử Mặc trong suốt, nhìn vào mắt m Dương của hắn nhưng từ đầu đến cuối, trong con ngươi đều không có nổi lên gợn sóng gì, không bị ảnh hưởng chút nào.
Chuyện này có chút kỳ quái.
Hạ m tự nhiên không rõ, trong hai mắt của Tô Tử Mặc có chứa hai viên Chúc Chiếu thạch và U Huỳnh thạch có lai lịch thần bí.
Nếu như nói hai mắt của Hạ m chỉ chứa một tia lực âm dương.
Vậy Chúc Chiếu, U Huỳnh chính là thủy tổ của âm dương!
Dù sao còn ở trên Phụng Thiên quảng trường, hai bên không thể thực sự ra tay chiến đấu với nhau.
Hạ m không thu được chỗ tốt, lập tức thu mắt, chỉ về một màn sáng lớn ở phía xa trên quảng trường, nói: "Tô Trúc, ta sẽ ở khu thứ bảy chiến trường Tà Ma chờ ngươi."
Đám người nghe mà tinh thần một chấn.
Chiến trường Tà Ma có tổng cộng mười khu vực, bình thường, Chân Linh cường giả của ba ngàn giới tiến vào trong đó, sẽ ngẫu nhiên xuất hiện ở các khu vực khác nhau.
Một trận chiến giữa hai người này có thể nói là muôn người chú ý.
Nếu hai người xuất hiện ở khu vực khác nhau, muốn chạm mặt ở chiến trường Tà Ma trong, không biết phải chờ tới lúc nào, đám người trong chiến trường cũng chưa chắc có cơ hội tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa hai vô thượng Chân Linh này!
Mà bây giờ, nếu hai bên ước định giao thủ ở khu thứ bảy, đám người đều có mục tiêu.
Một khi tiến vào chiến trường Tà Ma, đồng thời chạy tới khu thứ bảy, nhất định có cơ hội quan sát được trận đại chiến này!
Tô Tử Mặc cười mà không nói.
Hạ m lại nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi một cơ hội công bằng giao thủ, nếu như ngươi không nắm chắc, có thể liên thủ cùng Lâm Tầm Chân, ta sẽ cùng tiếp đón."
Xoạt!
Trong đám người truyền đến một trận xao động.
Hạ m nói lời này lộ ra vẻ quá mức bá đạo tự tin, đây là muốn một người nghênh chiến với hai vị vô thượng Chân Linh!
Lời này nếu là người khác nói, có lẽ sẽ dẫn tới một ít nghi vấn, nhưng Hạ m nói ra lòi này, đám người lại cảm thấy nên là như thế.
"Ngươi không tiếp nổi."
Tô Tử Mặc lạnh nhạt đáp.
"A ?"
Hạ m ngẩng đầu bật cười, giống như vừa nghe được một chuyện thú vị nhất trên thế gian.
"Ha ha!"
Ở phía Huyết giới cũng truyền đến một tiếng bật cười, người cầm đầu mặc huyết bào, trong tay cầm một chuôi quạt xếp, chính là vô thượng Chân Linh một thế này của Huyết Đằng tộc-Huyết Ôn.
Huyết giới cũng là siêu cấp đại giới.
Vị Huyết Ôn này cũng là cường giả trên ngọc bia Chiến Công, ở ba ngàn giới cũng có chút tiếng tăm.
"Huyết Ôn huynh, ngươi cười cái gì ?"
Minh Huy Thần Tử quen biết với Huyết Ôn, giả bộ không biết cố hỏi.
Huyết Ôn bĩu bĩu môi, đong đưa quạt xếp, khoan thai nói: "Có một số người không biết trời cao đất rộng, thật sự nghĩ chính mình lĩnh ngộ được một đạo vô thượng thần thông là có thể tranh phong cùng Hạ huynh, thật tình không biết hắn chẳng qua chỉ là một thằng hề nhảy nhót mà thôi."
"Ồ?"
Minh Huy Thần Tử ra vẻ kinh ngạc, hỏi: "Huyết huynh không coi trọng vị phong chủ kiếm phong thứ chín kia của Kiếm giới? Huyết huynh, người ta là chủ một phong đấy, thân phận tôn quý, coi trời bằng vung, mấy ngày trước còn ở chỗ ta giết rồi hai vị đạo hữu từ Thiên giới, cực kì hung hăng càn quấy."
"Coi trọng, đương nhiên là coi trọng."
Huyết Ôn cười thần bí, lời nói xoay chuyển, nói: "Ta rất coi trọng hắn, trong vòng mười chiêu, bị Hạ huynh chém giết tại chỗ!"
Thạch Phá là người Thạch giới có ân oán với Kiếm giới nhếch miệng cười, nói: "Ta cược trong vòng năm chiêu, kẻ này tất chết!"
"Ha ha!"
Minh Huy Thần Tử cười lớn một tiếng.
Chân Linh của ba ngàn giới tụ tập ở nơi này, đúng là không có bao nhiêu người đánh giá cao Tô Tử Mặc.
Càng huống chi, Tô Tử Mặc là thế hệ mới xuất hiện trong ngàn năm qua, tuyệt đại đa số vô thượng Chân Linh ở đây cũng không nhận ra, càng không nói tới giao tình gì, tất cả mọi người đều chỉ muốn xem náo nhiệt.
"Ta thấy thằng hề nhảy nhót chính là ngươi đấy!"
Đúng lúc này, trong đám người truyền đến một tiếng khẽ quát.
Đám người theo tiếng nhìn đi.
Huyết Ôn nhíu nhíu mày, âm thanh này rõ ràng là hướng về phía hắn.
Người nói chuyện lại là người ở Hoa giới.
Tô Tử Mặc cũng nhìn qua, chỉ thấy U Lan Tiên Vương mà lúc trước từng gặp mặt một lần ở Phụng Thiên giới, đang nhìn về phía hắn rồi khẽ cười, gật gật đầu.
Nữ tử nói chuyện đứng ở bên cạnh U Lan Tiên Vương, dung mạo tú lệ, mang theo ba phần anh khí, ba phần hào thái, nhìn giống như đệ tử của U Lan Tiên Vương.
Tô Tử Mặc khẽ động thần thức, ở trên người nữ tử này, hắn cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc.
Thanh Liên nhất tộc ?
Trong đầu Tô Tử Mặc lóe qua một suy nghĩ.
Du Lan nhỏ giọng nói: "Kia hẳn là đệ tử của U Lan Tiên Vương, Mộc Liên, mặc dù là nữ tử, nhưng lại có hiệp danh, mà nhất tộc của nàng hẳn là có ân oán cực sâu cùng Huyết giới."
"Tiểu mỹ nhân, ngươi vừa mới nói cái gì ?"
Huyết Ôn nhìn thấy người nói chuyện là một vị mỹ nữ, vẻ mặt phẫn nộ trong nháy mắt biến mất, liếm môi một cái, cười tủm tỉm hỏi.
Mộc Liên cười lạnh nói: "Tô Trúc đạo hữu dù có không tốt, nhưng hắn đã từng một người một kiếm chém qua mười đối thủ cùng cấp, trong đó còn có một vô thượng Chân Linh, ngươi thì tính là gì gì ?"
"Tô Trúc đạo hữu chí ít cũng dám giao thủ cùng Hạ m, mà ngươi, ngay cả lá gan cùng giao thủ Hạ m cũng không có! Ngươi ở đó nói xằng nói bậy, mới thật sự là thằng hề nhảy nhót!"
Huyết Ôn không hề tức giận, cười đùa tí tửng nói: "Tiểu mỹ nhân, muốn muốn đánh cược không? Nếu như trong vòng mười chiêu Hạ huynh thắng Tô Trúc, ngươi ngoan ngoãn qua tới xin lỗi ta, thế nào ?"
"Nếu Tô Trúc đạo hữu chịu được hơn mười chiêu thig sao ?"
Mộc Liên nhìn vẻ mặt vui cười của Huyết Ôn, cảm thấy vô cùng chán ghét, trong lòng quyết tâm, lớn tiếng hỏi.
"Ta mà thua thì tùy mỹ nhân xử trí!"
Huyết Ôn có tuyệt đối tự tin đối Hạ m, tự nhiên không có chỗ cố kỵ.
"Mộc Liên tỷ tỷ, ngươi không cần cược cùng hắn rồi."
Đúng lúc này, ở phía Long tộc bên kia, vang lên giọng nói của một thiếu nữ, là Long Ly đứng rồi.
Long Ly nói rất nghiêm túc: "Dù ngươi thắng cược, Huyết Ôn kia cũng sẽ không nhận thua, ta nghe nói vị Huyết Ôn này nổi danh nhất chính là mạnh miệng, da mặt dày..."
"Tiểu nha đầu, ngươi nói cái gì!"
Huyết Ôn có chút xấu hổ, ánh mắt trầm xuống, nhíu mày hỏi nói.
Long Ly không sợ hãi gì, hơi hơi nhún vai, nói: "Ta nghe người ta nói, ngươi từng được một bộ luyện thể cổ pháp, tên là mình đồng da sắt. Chỉ là Huyết Đằng nhất tộc ngươi trời sinh đầu gối mềm, không có xương cốt, chỉ có thể tu luyện mình đồng pháp, cho nên da mặt tu luyện dầy như tường thành..."
"Ha ha ha ha!"
Trong đám người đột nhiên truyền đến một trận cười vang.
Tiếng tăm của Huyết Ôn ở ba ngàn giới đúng là không tốt, công pháp tu luyện cũng đúng là có như thế.
Nhưng có cách hiểu như vậy, thông qua giọng nói thanh thúy của thiếu nữ non nớt, ngược lại làm người nghe hiểu ý cười cười.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận