Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2046: Thượng Quan Thiên

Sau mười nhịp hít thở, tộc nhân Vương thị lại có hơn một nửa tu sĩ có thể kích phát ra ánh sao, có thẻ ở lại Quần Tinh Môn.
Tạ Thiên Phong thấy một màn như vậy, không kìm nén được, lớn tiếng nói: "Ta đến!"
Nói xong, Tạ Thiên Phong dẫn theo tộc nhân Tạ thị leo lên Quan Tinh Thai.
Nhìn tư thế của người trong năm đại gia tộc này, có lẽ ngày thường, bọn hắn cũng không thiếu minh tranh ám đấu.
Lần này gặp nhau ở Quần Tinh Môn, khẳng định sẽ không thiếu một phen tranh đấu.
Quả nhiên, trong cơ thể Tạ Thiên Phong hiện ra ánh sao đầu tiên.
Đến nhịp hít thở thứ tư, những ánh sao này ly thể dần dần ngưng tụ thành một vệt sáng ở chung quanh thân thể hắn, chậm chậm kéo lên trời xanh.
"Nhìn tư thế này, chùm sáng ngôi sao của Tạ Thiên Phong hình như nhở hơn Vương Vũ một vòng, không biết đến cuối có thể đạt tới mấy trượng."
"Nghe nói tổ tiên Vương thị từng đạt được một bộ luyện thể thần công, về thể chất huyết mạch thì Tạ Thiên Phong hơi kém một chút."
Tô Tử Mặc nghe lâu như vậy, đã hiểu rõ được gần hết.
Nếu huyết mạch cường thịnh, kích phát ra chùm sáng ngôi sao, chẳng những độ cao kinh người, phạm vi cũng sẽ cực kỳ rộng lớn, mà tia sáng còn hừng hực sáng chói.
Giống như Vương Vũ vừa rồi ngưng tụ ra chùm sáng ngôi sao, phạm vi đạt tới một nửa người.
Mà chùm sáng ngôi sao của Tạ Thiên Phong chỉ vừa mới bao vây lấy hắn.
Trong nháy mắt, mười nhịp hít thở đi qua.
Chùm sáng ngôi sao quanh Tạ Thiên Phong cũng chỉ đạt tới ba trượng, rõ ràng thấp hơn so với Vương Vũ.
"Ha ha."
Lâm Minh mỉm cười, nói: "Chùm sáng quanh Tạ huynh hình như không cao bằng Vương Vũ huynh đệ."
Sắc mặt Tạ Thiên Phong có chút khó coi, hừ lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua đám người Lâm Minh, Vương Vũ cách đó không xa, nói: "Hôm nay chỉ là thí luyện nhập môn, không tính là gì. Sau khi chúng ta vào tông sẽ khác, cứ chờ xem!"
Nói xong, Tạ Thiên Phong dẫn theo tộc nhân Tạ thị đi xuống Quan Tinh Thai.
Trong đám tộc nhân Tạ thị, cũng có hơn nửa số người có thể kích phát ra ánh sao, bái vào Quần Tinh Môn.
Cũng không lâu sau, Lâm Minh dẫn theo tộc nhân, leo lên Quan Tinh Thai.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Lâm Minh cũng kích phát ra chùm sáng ngôi sao.
Chùm sáng ngôi sao của hắn mặc dù vượt qua ba trượng, nhưng vẫn không thể nhảy tới bốn trượng.
Tính đến trước mắt, Vương Vũ vẫn cao nhất!
"Thượng Quan sư muội, Tả sư huynh, đến lượt các ngươi rồi?"
Lâm Minh chắp tay với hai phe thế lực khác.
Hắn nhìn tới trên người vị 'Thượng Quan sư muội' kia, ánh mắt có chút nóng bỏng, nhưng rất nhanh đã che giấu.
Tả thị, Thượng Quan thị là hai trong số năm gia tộc lớn ở Nhật Nguyệt Quận.
Người dẫn đầu Tả thị mặc trường sam màu trắng, thân thể thẳng tắp, phong thái tuấn dật, ngũ quan rõ ràng, ánh mắt thâm thúy, xét về khí độ thì người này rõ ràng cao hơn Lâm Minh, Tạ Thiên Phong, Vương Vũ.
Tả Trúc Hiên- Địa Tiên bát giai!
Một bên khác, người dẫn đầu Thượng Quan thị chính là một nữ tử tuổi trẻ- Thượng Quan Thiên, cũng là Địa Tiên bát giai.
Hai người sóng vai mà đứng, nhìn tự xa tựa như một đôi bích nhân.
Trên mặt của Lâm Minh cùng Tạ Thiên Phong đều lộ ra một tia đố kỵ cùng ghen tuông.
"Thượng Quan sư muội, ngươi tới trước đi ?"
Tả Trúc Hiên mỉm cười, nhìn Thượng Quan Thiên, ánh mắt ôn nhu, nhẹ giọng hỏi.
"Tả sư huynh trước đi."
Thượng Quan Thiên hơi lắc đầu, khẽ từ chối.
"Cũng tốt."
Tả Trúc Hiên cười nhạt một tiếng, nói: "Ta không khiêm tốn nữa."
Nói xong, Tả Trúc Hiên sửa sang lại quần áo, mang theo tộc nhân sau lưng đi lên Quan Tinh Thai.
Khi Tả Trúc Hiên đạp vào Quan Tinh Thai, trong cơ thể hắn lập tức hiện ra từng điểm sáng, có vẻ còn sáng hơn cả Vương Vũ!
Hô!
Trong cơ thể Tả Trúc Hiên hiện lên ánh sao, rất nhanh ngưng tụ ra một chùm sáng ngôi sao, phạm vi thậm chí có thể chứa hai người!
Chùm sáng ngôi sao bắn lên trời.
Một trượng!
Hai trượng!
...
Đến tận khi đột phá bốn trượng, tốc độ chùm sáng ngôi sao tăng lên, mới dần dần chậm lại.
Đám người không mắt chớp nhìn chằm chằm một màn này, nín thở ngưng thần.
ba người Lãnh Quang Thiên Tiên của Quần Tinh Môn cũng sáng mắt.
"Lẽ nào kẻ này sẽ kích phát ra chùm sáng đột phá năm trượng?"
"Rất khó! Chùm sáng ngôi sao năm trượng, đã bao nhiêu năm chúng ta chưa thấy qua rồi?"
Thời gian mười hơi thở trong chớp mắt đã qua.
Mọi người ở đây đều nghĩ rằng Tả Trúc Hiên kích phát ra chùm sáng ngôi sao đã đạt tới cực hạn.
Chỉ thấy Tả Trúc Hiên ngửa mặt lên trời thét dài, khí huyết trong cơ thể bắn ra, truyền ra từng tiếng thủy triều.
Ngay sau đó, chùm sáng ngôi sao quay chung quanh hắn cũng tăng vọt lên một tấc, trực tiếp đột phá, đạt tới năm trượng!
Trong đám người truyền đến từng tiếng kinh hô.
"Tốt!"
Ba người Lãnh Quang Thiên Tiên cũng không nhịn được vỗ tay cười, tán thưởng một tiếng.
"Hừ!"
Tạ Thiên Phong hơi hơi cười lạnh, nói: "Thật có thể ra chút danh tiếng."
Sắc mặt Lâm Minh cũng có chút âm trầm, nhìn thoáng qua Thượng Quan Thiên cách đó không xa.
Thượng Quan Thiên nhìn chùm sáng ngôi sao cao năm trượng trên đỉnh đầu Tả Trúc Hiên, trong đôi mắt cũng nổi lên một tia dị sắc, gật đầu mỉm cười.
"Ha ha."
Tả Trúc Hiên mang theo đông đảo tộc nhân đi xuống Quan Tinh Thai, trở lại bên người Thượng Quan Thiên, mỉm cười nói: "Thượng Quan sư muội, tới phiên ngươi, đừng áp lực."
"Ừm."
Thượng Quan Thiên gật gật đầu, mang theo tộc nhân Thượng Quan thị sau lưng đi lên Quan Tinh Thai.
Một bên khác, Tô Tử Mặc thấy số người thông qua thí luyện đã khá nhiều rồi lắm, hắn cũng không chờ đợi nữa, cũng đi lên Quan Tinh Thai.
Hắn muốn ẩn nấp ở Quần Tinh Môn, yên lặng bế quan tu hành, thì không thể quá mức thể hiện.
Nếu thu hút người ngoài chú ý, khẳng định không được an bình.
Suy nghĩ một lúc, hắn đã đi tới Quan Tinh Thai, thả người nhảy lên.
"Ma men từ đâu tới, lăn xuống!"
Thân hình Tô Tử Mặc còn chưa ổn định, lại bị một bóng dáng xông lại, hung hăng đá Tô Tử Mặc một cước, căn bản không có ý muốn nương tay.
Tô Tử Mặc cười lạnh.
Người ra tay chỉ là một tên Huyền Tiên cửu giai.
Nhưng ỷ vào thân phận là tộc nhân Thượng Quan thị, mới không có sợ hãi.
Một cước có trăm chỗ sơ hở thế này, Tô Tử Mặc có vô số thủ đoạn có thể phế bỏ người này tại chỗ!
Nhưng hắn không muốn để người khác chú ý, bộ pháp dưới chân lảo đảo, lắc lư mấy lần, nhìn như trùng hợp lại cực kỳ huyền diệu né được một cước của tộc nhân tên Thượng Quan thị kia.
Tô Tử Mặc lộ ra dáng vẻ say rượu rồi chợt bừng tỉnh, tiếp tục đi về phía Quan Tinh Thai.
Tên tộc nhân Thượng Quan thị đã một cước thất bại, lại không kìm được thế chân, cứ thế rơi từ trên Quan Tinh Thai xuống.
Chờ hắn kịp phản ứng lại, Tô Tử Mặc đã lắc lư ung dung đi tới vị trí trung tâm trên Quan Tinh Thai.
Kế hoạch của Tô Tử Mặc rất rõ ràng.
Đây đều là tộc nhân Thượng Quan thị, có không ít người đều có thể kích phát ra ánh sao, hắn xen lẫn trong này, cho dù có ánh sao hiện lên, cũng sẽ không để người chú ý.
Huống chi, sự chú ý của đám người khẳng định đều đặt trên người Thượng Quan Thiên, căn bản sẽ không có người đi lưu ý một con ma men như hắn!
Toàn thân Tô Tử Mặc tản ra hơi rượu, đi vào trong đám người, mấy tộc nhân Thượng Quan thị đều lộ ra chán ghét, vội né tránh.
Có tộc nhân Thượng Quan thị không nhẫn nại được, sắc mặt không có ý tốt đi tới Tô Tử Mặc, còn muốn muốn ra tay đánh Tô Tử Mặc xuống Quan Tinh Thai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận