Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 808: Đấu pháp

Thanh niên áo bào đen chuyển mắt, có chút hăng hái nhìn hầu tử cách đó không xa.
Trong số những hộ pháp ở Hắc Sa Lĩnh, thực lực của Tra hộ pháp chỉ có thể coi là trung đẳng, nhưng một thức man ngưu va chạm này, không có bao nhiêu hộ pháp có thể chính diện chống đỡ.
Hắn không tin, hầu tử trước mắt vừa mới trở thành yêu ma này lại có thể ngăn cản được công kích của Tra hộ pháp!
Ầm ầm!
Tiếng chân như sấm!
Tra hộ pháp lao nhanh đến, khi hắn vọt tới trước người hầu tử, khí thế đã đạt tới cực hạn!
"Bò.... ò... !"
Tra hộ pháp nổi giận gầm lên một tiếng, đâm mạnh về phía trước một nhát!
"Đến hay lắm!"
Hầu tử rốt cục cũng động, bàn tay đập khẽ vào Thiên Quân, trường côn đột nhiên bắn lên.
Hầu tử đưa tay nắm chặt lấy Thiên Quân, hai tay vung mạnh, hung hăng đập xuống đầu trâu ở phía trước!
Thiên Quân xẹt giữa không trung, hiện ra từng tàn ảnh!
Ầm!
Hai đại yêu thú đụng vào nhau!
Ngay sau đó, tiếng xương nứt rợn người vang lên!
Trước mắt bao nhiêu người, đầu của Tra hộ pháp lại bị một gậy của hầu tử đánh lún vào trong lòng đất, đầu óc vỡ toang, máu tươi chảy khắp nơi!
Nguyên Thần của Tra hộ pháp cũng bị một gậy này của hầu tử đập nát, bỏ mình tại chỗ!
Đàn yêu xôn xao!
Không có ai ngờ được rằng hai đại hộ pháp của Hắc Sa Lĩnh vừa mới giao thủ mà đã lập tức bỏ mình tại chỗ.
Rất nhiều yêu thú xông lên cũng dần giảm dần khí thế.
Tạch tạch tạch!
Trên người Thiên Quân hiện ra từng vết rách, tản ra từng đạo kim quang.
Thanh niên áo bào đen nhắm hai mắt lại, nhìn thật cẩn thận, thầm nghĩ: "Kim quang lúc trước vừa lóe lên đã biến mất hẳn là vật này!
Khi hầu tử tế luyện Thiên Quân, trên thân trường côn chỉ rơi xuống một khối rỉ sắt.
Mà bây giờ, sau khi va chạm với Tra hộ pháp, vì lực va chạm kinh khủng nên rỉ sắt trên thân Thiên Quân liên tiếp vỡ vụn, thi nhau tróc ra, lộ ra thân côn kim sắc tỏa ra quang mang vạn trượng!
Chỉ nhìn bề ngoài như thế thôi, người nào cũng có thể nhìn ra trường côn này là một kiện trân bảo hiếm có trên đời.
"Yêu Hầu chớ phách lối, đợi hắc bạch song hùng tới thu thập ngươi!"
Vừa dứt lời, đã có hai yêu ma lao đến. Thân thể khổng lồ cồng kềnh nhưng hành động lại khá linh hoạt.
Một kẻ toàn thân đen kịt, một người khác lại toàn thân tuyết trắng, là hai Hùng Yêu!
Hai Hùng Yêu này cùng tế ra một thanh trường đao, đồng thời xông tới, trường đao từ giữa không trung chém xuốn!
Hai Hùng Yêu phối hợp ăn ý, tâm hữu linh tê, rõ ràng rất am hiểu thuật hợp kích.
Hai thanh trường đao kia cũng không phải vật phàm, phía trên có khắc hai vòng pháp văn, đây là hai kiện trung phẩm Chân Quân Pháp khí!
"Mặc kệ ngươi là song hùng (gấu), hay là song hùng (hùng này nghĩa là đực), đều cút ngay cho ta!"
Hầu tử liên tục vung vẩy Thiên Quân, trái một gậy, phải một côn, toàn bộ nện lên hai thanh trường đao.
Coong! Đang!
Tia lửa bắn ra, hai thanh trường cũng gẫy thành mấy mảnh!
Trung phẩm Chân Quân Pháp khí vậy mà lại không đỡ được lực đập của Thiên Quân!
Đôi trong mắt màu máu của hầu tử đảo quanh Thiên Quân một vòng, không phát hiện ra dấu vết gì, trong lòng cực kỳ vui mừng, ngửa mặt lên trời cười to.
"Ha ha ha! Tốt, tốt, tốt! Đúng là bảo bối tốt, sau này ngươi đi theo ta, tuyệt đối sẽ không để ngươi bị long đong!"
Hắc bạch song hùng mất đi pháp khí đều giật nảy mình, vừa mới vọt tới gần đã lập tức muốn thối lui.
Sao hầu tử có thể cho bọn hắn cơ hội này chứ?.
Sau hai tiếng kêu thảm, hai thân thể khổng lồ cồng kềnh trực tiếp bị hai gậy của hầu tử đánh bay, khi rơi ầm ầm xuống đất thì đã là đứt đoạn gân cốt, chỉ còn nửa cái mạng.
Một bên khác, xà nữ đã đi tới trước mặt tiểu hồ ly.
Xà nữ mị nhãn như tơ, duỗi ra ngón tay ngọc trắng nón, muốn chạm tới gò má của tiểu hồ ly, mềm mại lên tiếng nói: "Tiểu muội tử, làn da của ngươi thật mềm mại, giống như có thể bóp ra nước vậy, thật hâm mộ rồi. Đến đây, để tỷ tỷ sờ một chút."
Dưới nụ cười xinh đẹp của xà nữ lạ giấu đi sát cơ trí mạng!
Chỉ là có rất ít người có thể phát hiện.
Xà nữ ở trong Hắc Sa Lĩnh có tiếng là xà hạt mỹ nhân, có không ít yêu ma đa mất mạng trong tay nàng.
Xét về tu vi thì nàng mạnh hơn tiểu hồ ly.
Nhưng những thủ đoạn mị hoặc của nàng ở trước mặt tiểu hồ ly lại không hề có tác dụng gì.
Tiểu hồ ly lui lại nửa bước, hiểm lại càng hiểm né được ngón tay của xà nữ đang duỗi tới, thần sắc bình tĩnh.
Một mùi tanh nhàn nhạt bay tới.
Ở giữa ngón tay của xà nữ lại có kẹp một cây châm nhỏ màu xanh đậm!
Vừa rồi nếu tiểu hồ ly thật sự đẻ xà nữ đụng tới gương mặt của mình, cho dù không mất mạng thì gương mặt này cũng coi như bị hủy.
Tâm tư xà nữ độc ác làm người sợ hãi!
Trong mắt tiểu hồ ly cũng hiện lên vẻ tức giận, ô lớn đen kịt trong tay như là trường thương đâm thẳng về phía trước một cái, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã áp sát!
Có một năm lịch luyện trong chiến trường Thượng Cổ, tiểu hồ ly đã nhanh chóng trưởng thành, không còn nhu nhược, không còn nhát gan.
"Ha ha, tiểu muội tử tức giận rồi à? "
Xà nữ cười duyên một tiếng, nhẹ nhàng lui lại, bàn tay khẽ giương lên.
Một chất lỏng màu xanh biếc bắn về phía tiểu hồ ly!
Không ít yêu ma ở xung quanh nhìn thấy chất lỏng màu xanh biếc này, thần sắc đều biến đổi, trong mắt lóe lên vẻ kiêng dè, vội vàng né tránh, sợ bị dính đến.
Chất lỏng màu xanh biếc này là độc mãnh liệt nhất trên người xà nữ!
Chỉ cần bị nhiễm phải một chút thì đều sẽ bị ăn mòn thành nước mủ!
Có những Pháp khí bị dính nọc độc này vào cũng đều sẽ bị hủy đi, vô cùng lợi hại!
Tiểu hồ ly không chút hoang mang, xòe ra ô lớn đen kịt trong tay, mặt dù mở rộng che chắn trước người nàng.
Nọc độc của xà nữ rơi hết trên mặt dù!
Không phản ứng chút nào!
Những nọc độc đáng sợ này, rơi ở bên trên mặt dù lại không có khuấy động ra một chút gợn sóng nào.
Giống như trâu đất xuống biển nậy, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, giống như đã bị ô lớn đen kịt thôn phệ!
Nhìn tới ô lớn đen kịt ở trước mặt này, xà nữ thầm kinh hãi.
Cái ô lớn đen kịt này giống như là một vô tận thâm uyên đầy bóng tối, chỉ cần nhìn hơi lâu một chút là ánh mắt và tm Thần đều sẽ bị nó lôi kéo vào.
Xà nữ có ảo giác rằng đừng nói là nọc độc của nàng, cho dù là nàng rơi trên ô lớn đen kịt này đều sẽ bị thôn phệ đến mức hài cốt không còn!
Cùng lúc đó, Thanh Thanh cùng mấy yêu ma cũng đang chém giết cùng một chỗ!
Thanh Thanh biến ra bản thể, tiếng hạc ré không ngừng, vỗ cánh gào thét, ỷ vào thân pháp tốc độ, không ngừng xuyên toa tung hoành giữa năm yêu ma, dần dần có chút giật gấu vá vai.
Dù sao nàng cũng chỉ mới vừa trở thành yêu ma cấp thấp, còn chưa hoàn toàn thích ứng với lực lượng thuộc về yêu ma.
Bị năm yêu ma liên thủ công kích, không gian để Thanh Thanh tránh chuyển xê dịch đã là càng ngày càng thu nhỏ!
"Yêu nữ, ngoan ngoãn chịu trói đi, thiếu chủ nhất định sẽ thương tiếc ngươi!"
Một yêu ma nói bằng giọng đầy dâm tà.
Chúng yêu ồn ào cười to.
Sắc mặt Thanh Thanh lạnh lẽo, trong lòng hơi động, há mồm phun ra một chiếc quạt lông tinh xảo, quạt lông lớn lên theo gió, ở giữa không trung càng lúc càng lớn.
Quạt lông này toàn thân xanh biếc, trên thân quạt dường như có hỏa diễm đang thiêu đốt, khiến không gian chung quanh đều bị đốt đến mức hơi vặn vẹo!
"Ừ"
Sắc mặt đám yêu ma biến đổi.
Chiếc quạt lông xanh biếc này nhìn qua cực kỳ bất phàm, hơn nữa còn tản ra khí tức nóng bỏng!
"Chết đi!"
Mi tâm Thanh Thanh lấp lóe, lực Nguyên Thần tràn vào bên trong quạt lông xanh biếc, sau đó hung hăng quạt về phía năm yêu ma!
Hô!
Một ngọn lửa xanh lục trong nháy mắt đã bốc cháy lên, bao phủ lấy năm yêu ma!
A! A! A!
Mặc kệ năm yêu ma giãy giụa như thế nào, đều khó mà dập tắt ngọn lửa trên người.
Trong nháy mắt, huyết nhục trên người năm yêu ma này đã hóa thành tro tàn, chỉ còn từng miếng xương trắng từ giữa không trung rơi xuống, khói xanh bốc lên cuồn cuộn.
Tê!
Bầy yêu thấy cảnh này đều hít một hơi khí lạnh.
Cái quạt lông này lại có uy lực như thế!
Trong nháy mắt, bên phe Hắc Sa Lĩnh đã có mấy yêu ma bỏ mình, tổn thất nặng nề!
Đại chiến bộc phát, bầy yêu đấu pháp, Hắc Sa Lĩnh đã rơi vào hạ phong!
Sắc mặt của thanh niên áo bào đen trở nên có chút khó coi, hắn ngồi dậy từ bên trên đại liễn, giống như chuẩn bị xuất thủ.
Đột nhiên!
Thanh niên áo bào đen như có cảm giác.
Cách đó không xa, có hai ánh mắt rơi ở trên người hắn như hai thanh lợi kiếm, lại có ý cảnh cáo uy hiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận