Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 728: Tướng do tâm sinh

Ngọc Quân Chân Quân lên tiếng, trong giọng nói giống như có một lực uy hiếp không rõ, ở xung quanh Vạn Tượng phong có hơn mười vạn tu sĩ tụ tập, rất nhanh đều yên tĩnh lại!
"Quy tắc tranh đoạt Dị Tượng bảng được chia làm hai phần, đào thải chiến và bài danh chiến, chi tiết cụ thể ta sẽ không lắm lời nữa."
Tu sĩ có thể đến thành Vạn Tượng này, gần như đều là thiên kiêu nhân tài kiệt xuất của các đại tông môn thế lực.
Cho dù có một số tán tu cũng đã sớm nghe về cụ thể quy tắc.
Ngọc Quân Chân Quân trầm giọng nói: "Ta chỉ nhấn mạnh một chuyện, năm đó dự tính ban đầu khi Linh Lung tiên tử sáng lập Dị Tượng bảng này không phải là vì để Nhân tộc tàn sát lẫn nhau, đả sinh đả tử, các ngươi cần ghi nhớ điểm này!"
Thông qua cách leo lên Vạn Tượng phong, thực sự sẽ tránh được chuyện đổ máu cùng thương vong.
Đây chính là chỗ thông minh của Linh Lung tiên tử.
Trong thời đại Thượng Cổ loạn thế kia, bất kỳ một thiên kiêu nào vẫn lạc, đều sẽ là tổn thất khổng đối với nhân tộc!
Khi Ngọc Quân Chân Quân nói lời này, ánh mắt đảo qua Tô Tử Mặc cùng Đế Dận, rõ ràng có ý riêng.
Đế Dận cười lạnh, hừ nhẹ một tiếng.
Ngọc Quân Chân Quân lại đánh đồng Tô Tử Mặc cùng hắn với nhau, nhưng trong lòng hắn, Tô Tử Mặc căn bản không có tư cách này!
"Ha ha."
Trên một đám mây khác, Hỗn Nhất Chân Quân của Hỗn Nguyên tông đột nhiên khẽ cười một tiếng, nói: "Ngọc Quân đạo hữu cũng đã nói, Linh Lung tiên tử sáng lập ra Dị Tượng bảng là vì Nhân tộc, nhưng..."
Hỗn Nhất Chân Quân hơi dừng lại rồi đột nhiên lại đổi giọng, trong ngữ khí tản mát ra ý sát phạt, chậm rãi nói ra: "Trong số những người tu chân là nhân tộc ở phía dưới này, giống như có một Yêu tộc trà trộn vào!"
Phía dưới có rất nhiều yêu thú, phần lớn là Linh thú tọa kỵ của các thiên kiêu, cũng sẽ không tham gia tranh đoạt Dị Tượng bảng.
Hỗn Nhất Chân Quân nhắc tới Yêu tộc kia là ai, không cần nói cũng biết.
Lời nói này Hỗn Nhất Chân Quân lại không hề che giấu, tu sĩ phía dưới đều nghe được rất rõ ràng.
Bá bá bá!
Vô số tu sĩ đều quay đầu ghé mắt, trong nháy mắt, vô số ánh mắt đều rơi vào trên người Tô Tử Mặc!
Thiên Minh Chân Quân của Phong Lôi điện sâu kín nói ra: "Ngọc Quân đạo hữu, từ lúc nào mà một đầu súc sinh cũng có tư cách tranh đoạt Kim Đan Dị Tượng bảng "
"A Di Đà Phật."
Duy Phúc tăng nhân của Kim Cương tự khẽ ngâm một tiếng Phật hiệu, thấp giọng nói: "Nếu việc này là thật, tuyệt đối không thể để Yêu tộc tham gia tranh đoạt Dị Tượng bảng!"
Hai mươi năm trước, Giác Sân hòa thượng của Kim Cương tự thua Tô Tử Mặc, xem như đã kết thù hận.



Tử Điện Quyết


lại nằm trong tay Tô Tử Mặc, Từ Thành của Phong Lôi điện cũng suýt nữa bị trấn sát, Phong Lôi điện không có khả năng buông tha cho Tô Tử Mặc!
Bây giờ, Hỗn Nguyên tông, Phong Lôi điện của Tiên môn đều không che giấu sát ý của mình, Kim Cương tự Phật môn cũng thừa cơ bỏ đá xuống giếng!
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Chuyện trên người hắn, hắn cực kỳ rõ ràng.
Hắn là Nhân tộc.
Nhưng bởi vì tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương, trong ngực hắn lại có một viên nội đan.
Đây là chuyện không thể chối cãi được.
Lúc trước, trước khi Điệp Nguyệt rời đi, nàng không muốn để Tô Tử Mặc tiếp tục tu luyện xuống, chỉ sợ cũng ngờ tới tương lai hắn sẽ đối mặt với tình thế như vậy.
Lạc Tuyết Chân Quân nhíu chặt lông mày.
Nàng có lòng muốn giúp, nhưng chuyện này nếu Tô Tử Mặc không có cách nào giải thích, không thể chứng minh thì dù nàng có ra mặt cũng không làm nên chuyện gì!
Trong lòng đám người nhóc mập mạp cũng âm thầm lo lắng.
Bất quá, loại sự tình này, bọn hắn không có tư cách lên tiếng.
Bọn hắn ra mặt giải thích, sẽ chỉ làm tình huống càng hỏng bét!
"Kỳ thật, chuyện này cũng rất đơn giản."
Bắc Đẩu Chân Quân của Thiên Cương giáo mỉm cười, nhàn nhạt nói ra: "Nếu là Yêu tộc lẫn vào người tu chân thì giết đi cho rồi, xong hết mọi chuyện."
Lời nói này vân đạm phong khinh nhưng lại làm cho người ta không rét mà run!
Trong lòng đám người nhóc mập mạp hơi hồi hộp một chút.
Thẳng đến lúc này, bọn hắn mới ý thức tới, những siêu cấp tông môn, những đại thế lực bên trong thành Vạn Tượng này, không chỉ muốn tước đoạt tư cách Tô Tử Mặc tham gia tranh đoạt Dị Tượng bảng.
Những người này còn muốn lấy mạng của Tô Tử Mặc!
"Thượng thiên có đức hiếu sinh, sát tâm của các vị đạo hữu quá nặng đi."
Viên Không tăng nhân của Huyền Không tự khe khẽ thở dài, nói: "Phật gia có lòng dạ từ bi, ta có một đề nghị."
Rốt cục có Nguyên Anh Chân Quân đứng ra nói chuyện giúp Tô Tử Mặc.
Đám người nhóc mập mạp tinh thần chấn động!
Tô Tử Mặc lại vẫn bình tĩnh, mặt không biểu tình.
Trong đôi mắt của vị đại hòa thượng này, Tô Tử Mặc không cảm giác được một chút thiện ý nào.
Viên Không tăng nhân tiếp tục nói ra: "Chúng sinh vạn vật vốn bình đẳng, coi như vị Tô thí chủ này là Yêu tộc, cũng không cần tổn thương tới tính mệnh. Huống chi, hắn có thể là ngộ nhập lạc lối, chỉ cần có thể dừng cương trước bờ vực, bỏ xuống đồ đao, chưa hẳn không thể trở về về chính đồ."
Thiên Minh Chân Quân của Phong Lôi điện cười như không cười hỏi: "Xin hỏi đại sư, như thế nào là dừng cương trước bờ vực, là bỏ xuống đồ đao? "
"Chỉ cần lấy nội đan trong cơ thể Tô thí chủ là cđược." Viên Không tăng nhân mỉm cười nói.
Nghe được câu này, đám người nhóc mập mạp đồng thời hoảng sợ biến sắc!
Tru tâm!
Viên Không tăng nhân này nhìn như đang giúp đỡ Tô Tử Mặc nói chuyện, nhưng lại ác hơn, độc hơn!
Đào ra nội đan, nhất định sẽ trọng thương!
Không nói tới chuyện sẽ không cơn sức tranh đoạt Dị Tượng bảng, ở nơi có vô số cường địch, vô số tu sĩ đang nhìn chằm chằm như thế này, Tô Tử Mặc lại có thể sống bao lâu
"Hắc hắc."
Sở Vũ Chân Quân của Bá Vương điện cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: "Khs khen cho kẻ tỏ vẻ đạo mạo nghiêm trang."
Ánh mắt Tô Tử Mặc băng lãnh, không nói lời nào.
Sát cơ trong lòng của hắn đã đè nén đến cực hạn!
Muốn đào ra nội đan của hắn, căn bản không có khả năng!
Vẻ mặt đám người nhóc mập mạp đầy oán giận, trong lòng thầm mắng nhưng lại không dám nói ra.
Mặc kệ như thế nào, dù sao đối phương cũng là Nguyên Anh Chân Quân!
Ở trong thành Vạn Tượng này, Nguyên Anh Chân Quân có quyền sinh sát tuyệt đối!
"Vị sư phụ này, ngươi nói không đúng."
Đúng lúc này, bên trong đám người phía dưới lại vang lên một thanh âm.
Như một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, dẫn tới một mảnh xôn xao!
Phía dưới đều là Kim Đan Chân Nhân.
Có Kim Đan Chân Nhân đui mù lại dám đi phản bác lời nói của Nguyên Anh Chân Quân
Đám người theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy sau lưng Tô Tử Mặc, có một tiểu hòa thượng tuổi quá trẻ đi ra.
Minh Chân!
Đám người nhóc mập mạp đều há to miệng, trừng lớn hai mắt, cả kinh đến mức cái cằm suýt đã rơi ở trên mặt đất.
Bọn hắn bất mãn cũng chỉ là thầm mắng to trong lòng.
Minh Chân lại dám đứng dậy, ở trước mắt bao người, trực tiếp phản bác Viên Không tăng nhân!
Trên thực tế, đám người nhóc mập mạp không hiểu rõ Minh Chân.
Hàng năm Minh Chân đều ở dưới đáy Táng Long cốc, còn chưa ra đời lâu, có một trái tim trong sáng.
Trong lòng hắn, đúng chính là đúng, sai chính là sai.
Hắn không cần biết ngươi là tông môn nào, thuộc thế lực nào, có thân phận gì.
Nguyên Anh Chân Quân cũng tốt, Phản Hư Đạo Nhân cũng được, cho dù Đại Thừa Lão Tổ sai rồi thì Minh Chân cũng sẽ chỉ ra!
"Vị sư phụ này, ngươi muốn lấy nội đan của Tử Mặc xuống, đây không phải thương hại, mà là tàn nhẫn."
Minh Chân trầm giọng nói: "Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật. Bản ý của câu nói này là để người thả ra đao trong tay xuóng, cũng để người bỏ xuống đao trong lòng xuống."
"Mà đại sư ngươi lại muốn chặt đứt cánh tay cầm đao của đối phương!"
"Khi ngươi nói ra đề nghị này, đồ đao trong lòng ngươi đã cầm trong tay!"
"Ngươi có lẽ nhìn không thấy, vừa rồi hình dạng của ngươi trở nên dữ tợn doạ người như là ác ma lệ quỷ! Phật môn chú trọng tướng do tâm sinh, đại sư, ngươi nhập ma rồi!"
"Lợi hại!"
Tô Tử Mặc tán thưởng một tiếng.
Chữ nào cũng là châu ngọc!
Lời nói này, giống như một chuôi lợi kiếm, đâm thẳng tới Đạo Tâm của Viên Không tăng nhân!
Đừng nói là Tô Tử Mặc, ngay cả hơn mười vị Nguyên Anh Chân Quân tại chỗ cũng nói thầm một tiếng lợi hại, mắt không chớp nhìn Minh Chân phía dưới, ánh mắt đại thịnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận