Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1082: Băng Sương Long Tức

"Long Mặc? Từ lúc nào mà Chúc Long nhất mạch lại xuất hiện một người như thế, làm sao trước đó chưa từng nghe nói?"
Có người lộ ra vẻ mặt mê hoặc.
"Kỳ quái, tại sao ta cảm thấy cái tên Long Mặc nghe khá quen tai."
Bầy long cùng nhìn về phía Tiềm Long bảng, ầm ĩ nghị luận.
Đột nhiên, trong bầy long truyền đến tiếng kinh hô.
"Ta biết rồi!"
Một Long tộc nói: " Long Mặc này chính là kẻ ngoại lai mới gia nhập Chúc Long nhất mạch một tháng trước!"
"A, là hắn! Hắn giống như vừa mới đại náo một trận ở Tạp Long, không nghĩ tới hắn lại có lực chiến đấu như vậy, đánh bại được cả Long Diệp!"
"Ta nghe nói các trưởng lão Chúc Long nhất mạch có ý tác hợp để hắn và Long Tịch thành hôn đấy."
"Long Tịch đã giết qua đó rồi, nàng có ngoại hiệu là bá vương long, loại chuyện này làm sao có thể nhịn được chứ! Long Mặc kia chuẩn bị ăn đau khổ đi!"
Có người bắt đầu cười trên nỗi đau của người khác.
"Không đúng."
Đúng lúc này, một vị Long tộc chỉ vào xếp hạng trên Tiềm Long bảng, nói: "Long Tịch xếp thứ tám trên Tiềm Long bảng, còn ở dưới cả Long Mặc..."
Đến lúc này, bầy long mới phản ứng được, Tiềm Long bảng xảy ra biến hóa, lực chiến đấu của Long Mặc còn cường đại hơn so với Long Tịch!
Vậy bây giờ Long Tịch giết qua đó, hậu quả...
Bầy long liếc mắt nhìn nhau rồi ngầm hiểu lẫn nhau, vôi vàn cùng chạy về phía khu vực của Chúc Long.
...
Tô Tử Mặc đánh bại Long Diệp, nhìn bầy long xung quanh đang tràn ngập kính sợ một chút, tâm tình rốt cục cũng bình tĩnh lại.
Như vậy cũng tốt, để mấy kẻ kia không đến làm phiền hắn nữa.
Trấn áp kẻ thứ năm trên Tiềm Long bảng, cũng coi như một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, giảm được rất nhiều phiền phức.
Hắn đang muốn tùy tiện tìm Long tộc, hỏi thăm xem long huyệt của chính mình ở đâu, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng xao động.
"Long Mặc ở đâu!"
Một giọng nói rất lớn vang lên, chấn động khiến màng nhĩ của Tô Tử Mặc cũng bị đau.
Bình thường, Chúc Long thuộc hỏa, khu vực ở lại có nhiệt độ cực cao, nhưng lúc này, nhiệt độ chung quanh lại chợt hạ xuống!
Bầy long vốn đứng ở chung quanh trông thấy người tới, vẻ mặt đều biến đổi, theo bản năng lui lại.
Tô Tử Mặc nhíu nhíu mày, quay người nhìn lại.
Cách đó không xa, mấy Long tộc sải bước lao đến, khí thế hùng hổ, người cầm đầu là một nữ tử trẻ tuổi, thân mặc áo bào trắng bó sát người, phác hoạ rõ thân hình cao gầy có lồi có lõm hoàn mỹ ra.
Nữ tử này có khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan lập thể, tổ hợp lại với nhau tạo thành một gương mặt tràn đầy mỹ cảm, đồi núi trước ngực cũng rất hùng vĩ tráng lệ.
"Ai là Long Mặc, đứng ra!"
Đi tới gần, nữ tử đột nhiên há miệng, rống lên một tiếng.
Vị nữ tử này tuyệt đối là một mỹ nữ.
Nhưng giọng nói kia quả thực quá dọa người.
Chí ít khi Tô Tử Mặc không có chuẩn bị thì cũng giật nảy mình.
Lúc này, bầy long tản ra bốn phía, Tô Tử Mặc đứng ở giữa nơi này lộ ra vẻ cực kỳ đột ngột.
Nữ tử chuyển động ánh mắt, lập tức nhìn thấy Tô Tử Mặc, nàng bước lớn ba bước đã đi tới gầ.
Nữ tử còn cao hơn Tô Tử Mặc nửa cái đầu!
"Ngươi nói cho ta biết Long Mặc ở đâu!"
Khi quan sát ở khoảng cách gần thì mới thấy nữ tử này có đôi mắt thâm thúy, hai con ngươi giống như hai viên ngọc đen nhánh, lóe ra ánh sáng rực rỡ.
Tô Tử Mặc âm thầm đau đầu.
Long tộc trước mắt này rõ ràng không phải người của Chúc Long nhất mạch.
Nghe tiếng nghị luận chung quanh, hình như vị nữ tử này đến từ Ly Long nhất mạch.
Hắn vừa mới đến Long Hài cốc, từ bên trong Thái Cổ thần tuyền đi ra, thực sự không biết rõ, chính mình làm sao lại có liên quan gì đến nữ tử của Ly Long tộc này.
Tô Tử Mặc nhìn ra được, vị nữ tử này đến khong có ý tốt.
Nhưng hắn vẫn khẽ cười, nói: "Ta chính là Long Mặc."
"Chính là ngươi ?"
Nữ tử sững sờ.
Trong đôi mắt như đá quý kia lóe lên một tia kinh ngạc, nhìn có chút ngốc manh, hoàn toàn không hợp với vẻ dữ dằn của nàng khi nãy.
Nhưng rất nhanh, nữ tử đã kịp phản ứng, hai tay nắm chặt, vặn vẹo cái cổ hai lần, cắn răng nói: "Tốt, ngươi thật lớn mật!"
Tô Tử Mặc như rơi vào trong sương mù.
Hắn căn bản không biết sao mình lại to gan rồi.
Lẽ nào Long Diệp với vị mỹ nữ Ly Long tộc này là đạo lữ ?
Chính mình đánh bại Long Diệp, cho nên phu nhân của Long Diệp giết tới cửa ?
"Ngươi là đạo lữ của Long Diệp?"
Tô Tử Mặc thử hỏi.
Phốc!
Bầy long đứng quanh đó truyền đến tiếng cười đè nén.
"Lần này Long Mặc thảm rồi!"
"Lại dám đùa giỡn Bá Vương Long như thế, đúng là liều mạng!"
Không ít Long tộc lộ ra vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
"Giả vờ đi, ngươi lại giả vờ đi!"
Nữ tử Ly Long tộc nghiến hàm răng trắng noãn, trong hai con ngươi giống như ngưng kết ra một tầng băng, lạnh giọng nói: "Ngươi chỉ là một kẻ huyết mạch không thuần mà còn dám cầu hôn ta, ta thấy ngươi là không biết sống chết!"
"Cầu hôn ?"
Tô Tử Mặc sửng sốt.
Hắn mới từ Thái Cổ thần tuyền đi ra, cầu hôn cái quỷ gì.
Nữ tử Ly Long tộc đột nhiên há miệng, phun về phía Tô Tử Mặc một làn khói trắng!
Nhiệt độ chung quanh chợt hạ xuống, trên mặt đất thậm chí ngưng tụ ra một tầng sương lạnh!
Long tức!
Mỗi Long tộc sinh ra đa có được năng lực.
Đương nhiên, Long tộc khác biệt thì lực lượng long tức cũng không giống nhau.
Vị nữ tử Ly Long tộc này có long tức chính là băng sương!
Tô Tử Mặc đang thất thần thì thấy nữ tử Ly Long tộc há miệng phun về phía hắn một ngụm khí.
Hương khí đánh tới, ngay sau đó, đỉnh đầu hắn, tóc đỏ, khuôn mặt, thân thể, tứ chi, đã bao phủ một tầng sương lạnh!
Sau đó, lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy nhanh chóng ngưng kết thành băng!
Trong nháy mắt, Tô Tử Mặc đã biến mất không thấy gì nữa, tại chỗ xuất hiện một bức tượng băng hình người!
"Lần này thảm rồi."
"Bị bá vương long phun ra long tức đông cứng, nội phủ đều sẽ bị trọng thương, chắc không có mười ngày nữa tháng thì không khỏi được."
Bầy long nghị luận ầm ĩ nhưng không có kẻ nào đồng tình.
"Hừ hừ!"
Nữ tử Ly Long tộc nhẹ nhàng đập vào tượng băng trước mắt, cười lạnh nói: "Cho ngươi giả bộ, đây chỉ là cho ngươi một chút đau khổ!"
Tạch tạch tạch!
Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên vang lên tiếng rạn nứt!
"Ừm ?"
Nữ tử Ly Long tộc sững sờ.
Ngay sau đó, dưới vô số đạo ánh mắt nhìn chăm chú, tượng băng hình người lại hiện ra một vết nứt, nhanh chóng mở rộng!
Trong nháy mắt đã giăng đầy toàn bộ tượng băng!
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn!
Một bóng người đi ra, khí huyết mãnh liệt, tóc đỏ như lửa, toàn thân tản ra khí thế thao thiên, mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm vào nữ tử Ly Long tộc.
Tê!
Bầy long hít vào một ngụm khí lạnh.
Người bị nữ tử Ly Long tộc dùng long tức đóng băng vậy mà lại không việc gì!
Nữ tử Ly Long tộc rất nhanh đã kịp phản ứng, toàn thân bốc lên khí huyết, khí tức băng lãnh tản ra, cả người đột nhiên vọt về phía Tô Tử Mặc!
Ầm!
Nữ tử Ly Long tộc xông tới rất nhanh, lui về lại càng nhanh!
Nàng mới vừa xông lên đã bị Tô Tử Mặc đánh một quyền bay trở về!
Nữ tử Ly Long tộc lăn trên mặt đất vài vòng, rất nhanh liền đứng dậy, có chút thở hào hển, cắn răng nói: "Ngươi còn dám đánh ta!"
Lời còn chưa dứt, nàng chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, bóng đỏ lấp lóe, thân hình của mình lại lần nữa ngã bay ra ngoài, bịch một tiếng, ầm ầm ngã trên mặt đất!
"Rống!"
Nữ tử Ly Long tộc giận tím mặt, gào thét một tiếng, trong cơ thể truyền ra tiếng lốp bốp, thân thể tăng vọt!
Quần áo của vị nữ tử này nứt ra, trên người sinh ra một lớp vảy bạc, giống như bông tuyết trong suốt, sắp xếp thật chặt cùng nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận