Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2701: Công dã tràng

Linh Lung Tiên Vương cũng không ở lại ngôi sao tàn lụi, thừa dịp sự chú ý của Tông chủ của Thư Viện, còn đặt ở trên Đế Mộ, quả quyết rời đi.
Sau khi Tô Tử Mặc tiến vào bên trong Đế Mộ, Đế Mộ lại dần dần biến mất ở trong biển sao, không thấy đâu nữa.
Tông chủ của Thư Viện nhìn về chỗ Đế Mộ biến mất, sắc mặt âm trầm.
Hắn đã hoàn toàn mất đi cảm ứng đối với Tô Tử Mặc.
Thí Sư Chú, Tô Tử Mặc khẳng định là không có cách nào phá giải.
Hơn nữa, kẻ này hẳn sẽ phải chết không cần nghi ngờ.
Chỉ là, bên trong phần mộ kia, khắp nơi đều tràn đầy nguyền rủa mạnh mẽ, Tô Tử Mặc bị loại nguyền rủa đó bao quanh, đã che giấu hết khí tức của Thí Sư Chú đi.
Càng huống chi, cho dù hắn có thể cảm ứng được vị trí của Tô Tử Mặc thì có thể làm gì?
Toà Đế Mộ này, rõ ràng là đã xảy ra biến cố gì đó không rõ.
Lúc này, kể cả để cho hắn đi vào, dùng tính cách cẩn thận của hắn, đều chưa hẳn sẽ tùy tiện xông vào trong đó.
Trong lòng Tông chủ của Thư Viện, dâng lên cảm giác cực kì không cam lòng.
Mưu đồ lần này, bố cục lần này, kéo dài đến vạn năm, có thể nói là không chê vào đâu được, tính toán tất cả mọi người vào trong.
Sự phát triển của thế cục, từ đầu đến cuối luôn bị khống chế ở trong tay hắn.
Một khi thành công, hắn sẽ lấy được thu hoạch to lớn đến mức khó mà tưởng tượng!
Càng quan trọng hơn là, tất cả đều sẽ lặng yên không có một tiếng động mà hoàn thành.
Người biết rõ lá bài tẩy của hắn, cũng sẽ bị hắn gạt bỏ khỏi bàn cờ này!
Ai có thể nghĩ đến, ở bước ngoặt sau cùng, một biến cố lại xuất hiện, dẫn đến toàn bộ bàn cờ đều bị lật tung lên!
Không đạt được thứ quan trọng nhất là Tạo Hóa Thanh Liên cấp mười hai, liên đới tới mấy loại bảo vật được diễn sinh ra, kể cả « m Dương Phù Kinh » ở bên trong, đều không thể lấy được.
Còn có Lục Nhâm Thần Khóa của Linh Lung Tiên Vương.
Bây giờ, hắn bị loại lực lượng Đế Cảnh tối tăm phong ấn ở bên trong mắt trái của Tô Tử Mặc kia gây thương tích, sau đó lại bị uy áp mạnh mẽ ở trong Đế Mộ trùng kích, đã không thích hợp để ra tay nữa, chỉ có thể mặc cho Linh Lung Tiên Vương trốn về Chiến Quốc.
Mặc dù có thể diệt trừ Huyền Lão, nhưng Huyền Lão ở bên trong bàn cờ này, căn bản cũng không phải là quân cờ quan trọng.
Hắn tu luyện tới Chuẩn Đế, bất cứ lúc nào cũng có thể diệt trừ Huyền Lão.
Tông chủ của Thư Viện nghĩ tới nghĩ lui, bố cục lần này, vậy mà chỉ lấy được một quyển Ngọc Thanh Ngọc Sách!
Cũng may là ba quyển Ngọc Sách, đều ở trong tay hắn.
Bộ bí điển cấm kỵ hoàn chỉnh này, cũng có thể trợ giúp hắn tiến thêm một bước, bước vào Đế Cảnh!
Tông chủ của Thư Viện toả ra thần thức, bắt đầu không ngừng tuần tra ở trên ngôi sao tàn lụi.
Hồi lâu sau, cũng không thể phát hiện ra tung tích của Huyền Lão.
"Không chết? Chẳng lẽ là đã chạy trốn rồi?"
Tông chủ của Thư Viện nhíu mày.
Huyền Lão đã không có uy hiếp gì đối với hắn nữa, bị lực lượng cấp bậc Chuẩn Đế của hắn làm trọng thương, thương chồng thêm thương, kể cả không chết, cũng không chống được bao lâu nữa!
Chiến Quốc bên kia vẫn còn cục diện rối rắm.
Tông chủ của Thư Viện xé rách hư không, rời khỏi nơi này.
...
Thanh Tiêu Tiên Vực, vương thành của Chiến Quốc.
Linh Lung Tiên Vương từ chỗ ngôi sao tàn lụi truyền tống trở về, xuất hiện ở trên chiến trường, nhìn bọn Vân U Vương còn đang đại chiến, hơi cười lạnh nói: "Vân U Vương, các ngươi bị Tông chủ của Thư Viện chơi rồi, lại vẫn còn ở nơi này tranh đấu."
Ngay lúc này, Tông chủ của Thư Viện, Bát trưởng lão của Thư Viện ở trên chiến trường cũng đồng thời rút lui ra khỏi chiến trường.
"Ngươi nói cái gì?"
Bọn Vân U Vương vốn vẫn ôm lấy một ít đề phòng đối với Tông chủ của Thư Viện, nghe thấy câu nói này của Linh Lung Tiên Vương, đồng loạt dừng tay, khẽ quát một tiếng.
Linh Lung Tiên Vương cười lạnh nói: "Tông chủ của Thư Viện để các ngươi ở bên này tranh đấu, chân thân của hắn, đã sớm chạy đi đuổi giết Tô Tử Mặc rồi!"
"Uhm?"
Mấy người bọn Vân U Vương, Tấn Vương cũng đều là người thông minh, ngay lập tức đã kịp thời phản ứng lại, đồng loạt quay đầu, nhìn về phía Tông chủ của Thư Viện ở bên cạnh.
Ngay lúc này, chân thân của Tông chủ của Thư Viện cũng từ ngôi sao tàn lụi trở về, xuất hiện ở nơi này.
"Trong chuyện này xác thực là có chút hiểu lầm."
Vẻ mặt của Tông chủ của Thư Viện bình tĩnh, ánh mắt nhìn thẳng vào bọn Vân U Vương, không hề tránh né.
Lúc này, muốn giật dây bọn Vân U Vương tranh tiếp tục đấu với Lâm Chiến, đã không thực tế nữa.
Bày ở trước mặt hắn, là hiềm nghi khó thoát khỏi.
Tông chủ của Thư Viện nói: "Ta tính toán suy diễn ra vị trí của kẻ này, ý thức được hắn muốn trốn khỏi Thiên Giới, không kịp thông báo cho các vị, cũng chỉ có thể đi chặn giết hắn trước một bước."
"Không nghĩ đến, Đế Mộ đột nhiên xuất hiện, kẻ này vọt thẳng vào bên trong Đế Mộ, ta cũng không thể làm gì."
Loại lời nói này nửa thật nữa giả, quan trọng nhất là, Tông chủ của Thư Viện đã phủi sạch sẽ chuyện liên quan tới mình.
Lâm Chiến nghe đến đó, vừa sợ vừa giận, vô ý thức nhìn về phía Linh Lung Tiên Vương, muốn xác nhận thật giả của việc này.
Trong lòng Linh Lung Tiên Vương hiện lên một kế sách, vốn định buồn nôn Tông chủ của Thư Viện một chút.
Định nói Tông chủ của Thư Viện đã lấy được Tạo Hóa Thanh Liên cấp mười hai, tiếp đó, khẳng định là bọn Vân U Vương sẽ nhìn chằm chằm vào Tông chủ của Thư Viện không thả, để bọn họ rơi vào tình huống chó cắn chó.
Lại không nghĩ đến, dường như là Tông chủ của Thư Viện đã đoán được tình hình mà chính mình có thể phải đối mặt.
Sau khi nói xong câu nói này, hắn trực tiếp thi pháp ở trước mặt mọi người, sờ nhẹ lên mi tâm, đưa một đoạn hình ảnh ra hiển hóa ở trên không trung.
Đây là một đoạn hình ảnh ở bên trong trí nhớ của Tông chủ của Thư Viện.
Đoạn hình ảnh này chỉ có phần lưng chừng, chỉ ngắn ngủi mấy lần hít thở, nhưng thông qua thị giác của Tông chủ của Thư Viện, có thể thấy rõ ràng cảnh Tô Tử Mặc bị Đế Mộ cắn nuốt.
Không có phương thức nào, càng có thể chứng minh chính mình hơn phương thức này!
Bởi vì đoạn hình ảnh này đến từ trí nhớ của Tông chủ của Thư Viện.
Loại thủ đoạn này của Tông chủ của Thư Viện quả thực là ghê gớm, loại thủ đoạn này chính là đang nghịch hướng sưu hồn với chính mình!
Ở đây đều là cường giả Tiên Vương đỉnh cấp, nhưng không có người nào dám thử chuyện này!
Bọn Vân U Vương vốn còn có chút oán khí đối với Tông chủ của Thư Viện, lúc này đều nhíu mày, có chút kiêng kị nhìn rồi Tông chủ của Thư Viện một cái.
"Ngươi!"
Lâm Chiến nhìn chằm chằm vào Tông chủ của Thư Viện, đằng đằng sát khí.
Hắn tự nhiên là nhìn rất rõ ràng, nếu không có Tông chủ của Thư Viện bức bách, làm sao Tô Tử Mặc lại tự đi tìm chết, xông vào bên trong Đế Mộ?
Lâm Chiến chuẩn bị tiến lên, chém giết Tông chủ của Thư Viện, báo thù cho Tô Tử Mặc!
"Đừng đi!"
Linh Lung Tiên Vương chú ý tới cử động của Lâm Chiến, vội vàng dùng thần thức truyền âm, nhắc nhở một tiếng.
Cùng lúc đó, thân hình của Linh Lung Tiên Vương hơi động, đi đến bên cạnh Lâm Chiến, nhìn hắn một cái thật sâu, hơi hơi lắc đầu.
Vẻ mặt của Linh Lung Tiên Vương khác thường, giọng nói khẩn trương, vợ chồng hai người hiểu nhau nhiều năm, như có thần giao cách cảm, Lâm Chiến biết rõ trong đó tất có duyên cớ.
Lâm Chiến hít sâu một hơi, tạm thời ép lửa giận và sát cơ trong lòng xuống.
Mặt của Tông chủ của Thư Viện không hề đổi sắc, nhưng trong lòng thầm nói đáng tiếc.
Tô Tử Mặc bỏ mình, hắn đã không có lý do gì để nhằm vào Lâm Chiến và Linh Lung Tiên Vương.
Nhưng vừa rồi nếu như Lâm Chiến ra tay với hắn trước, khẳng định là Linh Lung Tiên Vương cũng sẽ bị liên luỵ vào.
Mặc dù hắn đã bị thương, nhưng cũng có thể thuận thế, trấn áp Linh Lung Tiên Vương, mưu cầu Lục Nhâm Thần Khóa!
"Đế Mộ xuất hiện ở nơi nào?"
Tấn Vương trầm giọng hỏi.
Kể cả Tô Tử Mặc bị ép vào Đế Mộ, hắn cũng dự định đi tới hiện trường xem thử.
"Ngôi sao tàn lụi."
Tông chủ của Thư Viện cũng không giấu diếm.
Vẻ mặt của Tấn Vương lạnh như băng, trực tiếp xé rách hư không rời đi.
Vân U Vương, Viêm Dương Tiên Vương, Thanh Dương Tiên Vương cũng trước sau rời đi, xuất hiện ở trên ngôi sao tàn lụi.
Ngôi sao này vẫn luôn tĩnh mịch, chưa bao giờ có loại náo nhiệt như thế này.
Chỉ là, bọn Vân U Vương đã tìm kiếm một phen ở trên ngôi sao tàn lụi, lại cũng không thu hoạch được gì, cuối cùng đồng loạt rời đi.
Ngôi sao tàn lụi lại một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Cũng không biết là đã trôi qua bao lâu, trên không bên trên ngôi sao tàn lụi đột nhiên nứt ra một cái khe, một bóng người từ bên trong ngã ra, nặng nề rơi ở trên mặt đất, người dính đầy bụi đất, nhìn có chút chật vật.
"Đau chết ta rồi!"
Người này vừa lẩm bẩm, vừa bò dậy, cõi lòng đầy mong đợi phóng tầm mắt nhìn ra xung quanh.
Nhìn khung cảnh thê lương hoang vu xung quanh, lòng nhiệt tình của hắn đã nguội đi một nửa.
"Xoạt! Đây là nơi chim không thèm ị quỷ quái nào đây? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận