Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2121: Sát phạt quyết đoán

Trong sơn cốc.
Tô Tử Mặc đang tìm kiếm mục tiêu ở xung quanh, trong tầm mắt đột nhiên xuất hiện hai người, trên thân mặc Kim Hắc Linh Vũ giáp, bên hông đeo trường đao.
"Ừm ?"
Tô Tử Mặc dừng lại, hơi híp mắt nhìn.
Hình Lục Vệ!
Tiên tông đại tuyển, chỉ cần là Địa Tiên là có thể tới tham gia, Hình Lục Vệ tự nhiên cũng nằm trong phạm vi này.
Nhưng sau khi hai tên Hình Lục Vệ này nhìn thấy hắn lại dừng chân, vẻ mặt khác thường, đôi mắt sáng rõ, rõ ràng giống như phát hiện ra cái gì!
Phản ứng như vậy rất khác cùng những người khác khi nhìn thấy một Địa Tiên lục giai.
Hai Hình Lục Vệ này thậm chí không phát ra thần thức để dò xét tu vi của hắn, chỉ lập tức dừng chân lại, ánh mắt khóa chặt hắn, vẻ mặt đầy kích động!
"Bọn họ nhận ra ta!"
Căn cứ vào phản ứng của hai tên Hình Lục Vệ kia, trong nháy mắt Tô Tử Mặc đã đưa ra phán đoán, trong đầu hiện lên một suy nghĩ: "Thân phận bại lộ!"
Phỏng đoán này thực sự quá doạ người, cũng khiến người ta quá kinh hãi!
Nhưng lúc này, Tô Tử Mặc đã không có thời gian để suy nghĩ nhiều.
Một tên Hình Lục Vệ đứng bên trái đã vỗ tay lên trên túi trữ vật, lấy ra một phù lục truyền tin!
Lúc này, với khoảng cách của song phương mà muốn thôi động thân pháp đuổi tới gần để ngăn cản thì đã không kịp rồi.
Thân hình Tô Tử Mặc lấp lóe, đột nhiên biến mất nguyên tại chỗ không thấy gì nữa!
Chân Long Cửu Thiểm!
"Ừm ?"
Trịnh Mậu không chớp nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, mới vừa lấy ra một tấm phù lục truyền tin, thấy Tô Tử Mặc biến mất thì thoáng sửng sốt một chút.
Người đâu ?
Tô Tử Mặc kia vậy mà lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa!
Ngay khi Trịnh Mậu đang sững sờ, Tô Tử Mặc đã xuất hiện lại, vẻ mặt lạnh lùng, cách hai người này chưa tới mười trượng!
Đột nhiên!
Tô Tử Mặc lại biến mất!
Lại không thấy ?
Đây là cái gì ?
Thuấn di ?
Trịnh Mậu trừng lớn hai mắt, đồng tử đang kịch liệt co vào.
Lý Huyền đứng bên cạnh cũng không kịp phản ứng.
Đúng lúc này, Lý Huyền hình như có cảm giác, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía sau lưng Trịnh Mậu, ngạc nhiên biến sắc, giống như chứng kiến một chuyện đáng sợ nhất trên thế gian này.
Cùng một thời gian, Trịnh Mậu cảm thấy cả người lạnh toát, hơi lạnh từ lòng bàn chân chạy lên, da đầu tê dại!
Một khí tức tử vong chưa từng có trước đó đã bao phủ xuống!
Ầm!
Một bàn tay trắng nõn đập xuống trên đỉnh đầu hắn.
Lực lượng khổng lồ trực tiếp xuyên thủng xương sọ hắn, chấn vỡ nát nguyên thần!
Đôi mắt Trịnh Mậu ảm đạm, trong lòng bàn tay cầm phù lục truyền tin còn chưa kịp xé nát, cả người đã mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
Liên tục phóng thích ra Chân Long Cửu Thiểm, thừa dịp Trịnh Mậu còn đang sững sờ chưa kịp phản ứng, Tô Tử Mặc vỗ một chưởng đánh chết hắn, không cho hắn bất kỳ cơ hội phản ứng nào!
"Ngươi..."
Lý Huyền cố nén chấn kinh trong lòng xuống, chợt giận dữ, xoẹt một tiếng, trở tay rút Hình Lục đao ra, khí huyết phun trào, mở miệng giận dữ mắng mỏ.
Hắn vốn muốn nói ngươi thật lớn gan.
Nhưng câu nói này hắn chỉ nói được một chữ đã thấy Tô Tử Mặc đánh chết Trịnh Mậu, động tác của Tô Tử Mặc lại không ngừng, quay đầu đánh tới hắn!
"Ngươi cũng nạp mạng đi!"
Trong tiếng hít thở, Tô Tử Mặc xòe bàn tay ra, ngưng tụ Đại Hỗn Nguyên Chưởng, hung hăng đánh xuống đầu Lý Huyền!
Đại Hỗn Nguyên Chưởng bộc phát ra khí tức cực kỳ thảm liệt, lực lượng vặn vẹo, nghiền ép khiến không gian chung quanh phát ra tiếng nổ tí tách vô cùng dọa người.
Lý Huyền không thể nói ra mấy lời cuối cùng đã bị khí tức thảm liệt kia chặn trở về.
Trong lòng Lý Huyền đầy kinh hãi, vận chuyển khí huyết trong cơ thể tới cực hạn, hai tay vung Hình Lục đao, chém tới Đại Hỗn Nguyên Chưởng của Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc không có ý đồ thu tay lại.
"Muốn chết!"
Lý Huyền cười lạnh.
Hình Lục đao trong tay hắn cực kỳ sắc bén, có thể gọt vàng đoạn ngọc, chính là Địa Tiên pháp bảo hoàn mỹ, thân thể máu thịt có khả năng chống lại sao? !
Thân là Hình Lục Vệ của Đại Tấn vương triều, binh khí trong tay đương nhiên sẽ không quá tệ.
Coong!
Hình Lục đao chém lên Đại Hỗn Nguyên Chưởng, lại truyền ra tiếng va chạm của lưỡi mác, cực kỳ chói tai!
"Làm sao có thể!"
Lý Huyền kinh hãi thất sắc.
Còn không chờ hắn kịp phản ứng đã cảm giác được một lực lượng vặn vẹo cường đại mãnh liệt bộc phát trong nháy mắt.
Hai tay của hắn căn bản cầm không được Hình Lục đao, trực tiếp tuột tay bay đi!
Với sự cường đại của Thanh Liên chân thân lúc này, thậm chí có thể đối cứng với pháp bảo Địa giai tiên thiên.
Hình Lục đao không đả thương được hắn một chút nào!
Tô Tử Mặc đoạt lấy Hình Lục đao, trở tay quăng ra.
Phốc phốc!
Trường đao trực tiếp đâm rách Kim Hắc Linh Vũ giáp, đâm xuyên ngực Lý Huyền, trái tim nổ tung, khí huyết trong cơ thể trong nháy mắt giảm xuống!
Cùng là một thanh Hình Lục đao, ở trong tay những người khác nhau lại bạo phát ra lực sát thương khác nhau.
Tô Tử Mặc chém một đao, chẳng những xuyên thủng lồng ngực của Lý Huyền, ngay cả Kim Hắc Linh Vũ giáp trên người hắn đều bị chấn vỡ.
Đao khí cuồng bạo còn chém nát tạng phủ trong cơ thể Lý Huyền.
Bộ thân thể này đã triệt để phế đi!
Đứng trước khoảnh khắc mạng sống như treo trên sợi tóc, Lý Huyền phản ứng cực nhanh, chuẩn bị lựa chọn nguyên thần xuất khiếu, thoát đi nơi này.
Nhưng Tô Tử Mặc phản ứng càng nhanh hơn, đâm một đao xuyên qua lồng ngực Lý Huyền, bàn tay thuận thế chộp xuống mặt Lý Huyền, nguyên khí phun trào, trong nháy mắt ngưng tụ ra một tù ngục.
Nguyên thần của Lý Huyền, căn bản không trốn thoát được, chỉ có thể thành thành thật thật mà ở bên trong thức hải!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh lùng, ánh mắt âm trầm, nhìn chằm chằm Lý Huyền trước người, chỉ cần lòng bàn tay hắn phát lực là trực tiếp có thể chém giết nó!
"Hắc hắc hắc!"
Lý Huyền tự biết khó thoát khỏi cái chết, nhìn Tô Tử Mặc trước người, vừa cười, vừa khục ra máu, nói: "Tô Tử Mặc, dù ngươi giết ta, ngươi cũng không trốn thoát được đâu! Điện hạ đã dẫn người tới, ngươi cư chờ chết đi!"
Phốc!
Nghe đến đó, trong lòng Tô Tử Mặc không còn hoài nghi nữa, bàn tay dùng sức, trực tiếp bóp nát đầu Lý Huyền, nguyên thần tịch diệt!
Sắc mặt Tô Tử Mặc âm trầm.
Đúng như hắn sở liệu, thân phận của hắn đã bị bại lộ.
Cục diện tệ hơn là Nguyên Tá quận vương đã dẫn người đến rồi!
Người biết rõ hướng đi của hắn chỉ có tông chủ Tinh Vũ của Quần Tinh Môn.
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là Tinh Vũ mật báo.
Nhưng rất nhanh, Tô Tử Mặc đã phủ định phỏng đoán này.
Nếu Tinh Vũ muốn đối phó hắn, căn bản không cần thiết vẽ vời cho thêm chuyện ra, lúc trước có thể trấn áp hắn rồi giao cho Nguyên Tá quận vương.
Càng huống chi, mặc dù Tinh Vũ biết rõ hắn tới tham gia tiên tông đại tuyển, lại không biết hắn huyễn hóa thành dáng vẻ bây giờ.
Mà hai tên Hình Lục Vệ này rõ ràng có thể nhận ra bộ dáng của hắn!
Tại sao lại có thể như vậy ?
Ngay khi Tô Tử Mặc đang nhíu mày trầm tư, phía trên dãy núi Bàn Long lại lâm vào yên tĩnh quỷ dị.
Tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, vẻ mặt tràn đầy chấn kinh, khó có thể tin nhìn bóng dáng trong sơn cốc kia.
Ngay cả bốn người Thiên Uyên, Dương Nhược Hư cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
Phản ứng của Tô Tử Mặc vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.
Hắn không trốn, cũng không đau khổ chiến đấu với hai Hình Lục Vệ.
Chỉ sau hai ba chiêu, hai Hình Lục Vệ là Địa Nguyên cảnh tầng tám đã bị Tô Tử Mặc chém giết tại chỗ, không có chút lực phản kháng nào!
Thân pháp liên tục lấp lóe hai lần kia làm người ta khắc sâu ấn tượng.
Nhưng càng khiến người ta khiếp sợ là Tô Tử Mặc lộ ra đến tỉnh táo cùng sức phán đoán trong nháy mắt.
Tô Tử Mặc ở trong sơn cốc, căn bản không rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì,
Nhưng trong nháy mắt khi hắn nhìn thấy hai Hình Lục Vệ, lại ý thức được tình huống không đúng, trực tiếp động thủ, sát phạt quả quyết, ngay cả tứ đại Thiên Tiên như Thiên Uyên, Dương Nhược Hư cũng kinh hãi!
Trước đây, Thiên Uyên còn từng đánh giá kẻ này có chút nhân từ nương tay.
Phen giao thủ này, mới khiến đám người kiến thức được sự đáng sợ của người ở trong sơn cốc kia!
Nhưng mọi người vẫn chưa ý thức được, sự đáng sợ mà bọn họ nhìn thấy cũng chỉ là một góc núi băng của Tô Tử Mặc.
Nanh vuốt chân chính của Tô Tử Mặc còn chưa lộ ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận