Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 826: Phích lịch thủ đoạn

Giọng nói này truyền khắp Khiếu Nguyệt Sơn, nhưng trong tình cảnh đại chiến đang rất kịch liệt thế này, căn bản không có nhiều yêu thú để ý.
Mà mấy người Linh Hổ, Thanh Thanh lại cực kỳ phấn khởi!
Oanh!
Ở cửa ra vào động phủ trên đỉnh núi truyền đến một tiếng vang thật lớn, cửa đá nổ tung, vô số tảng đá lớn bắn tung ra, thanh thế doạ người!
Trong đống đá vụn này còn xen lẫn một bóng người, tốc độ cực nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt đã đi tới bên cạnh hầu tử.
"Thật nhanh!"
Trong lòng Cô Vân giật mình, chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên một cái, đạo thân ảnh này đã biến mất không thấy gì nữa.
Ánh mắt của hắn thậm chí không đuổi kịp tốc độ của người này!
Cô Vân tản ra thần thức, ngưng thần nhìn lại.
Chỉ thấy người tới mặc áo xanh, tóc đỏ, dung mạo thanh tú, nhưng toàn thân lại tản ra một luồng khí tức yêu dị tà mị!
Người tới giơ tay phải chụp tới, nắm chặt Thiên Quân vừa mới rơi xuống, trở tay đập ra một côn lên trên lưng Đoạn Dũng!
Ầm!
Huyết nhục văng tung tóe!
Thân thể cao lớn của Đoạn Dũng lại bị lực lượng khổng lồ từ Thiên Quân bắn ra nện thành hai đoạn, nội tạng bên trong văng giữa không trung, mùi tanh bốc lên tận trời!
Cùng lúc đó, người tới lại đưa tay phải ra, tốc độ cực nhanh, trực tiếp bắt lấy thân hình Huyết Bức ở Cuồng Phong động không ngừng lấp lóe.
Huyết Bức nhất tộc ở Cuồng Phong động có sở trường tốc độ.
Nhưng vẫn không trốn thoát được lòng bàn tay của người này!
"Chi chi chi!"
Huyết Bức là yêu ma trung cấp mà bị bàn tay người này bóp chặt yết hầu, trong miệng phát ra tiếng thét lên liên tiếp gấp rút ngắn ngủi, không ngừng giãy dụa nhưng làm thế nào cũng không thể tránh thoát.
Người này không chút do dự, lòng bàn tay vận lực!
Rắc!
Yết hầu của Huyết Bức ở Cuồng Phong động bị người này trực tiếp bóp vỡ!
Gọn gàng!
Toàn bộ quá trình nhanh giống như nước chảy mây trôi, không có một chút vướng víu nào.
Chỉ trong nháy mắt, nhục thân của hai yêu ma trung cấp đã bị hủy diệt!
Đối với yêu ma cấp thấp, nhục thân bị hủy tương đương với kết cục chắc chắn vẫn lạc.
Nhưng đối với yêu ma trung cấp thi Nguyên Thần của bọn hắn còn có thể xuất khiếu, mặc dù là ở trong chiến trường đầy đao quang kiếm ảnh này, bọn hắn cũng có khả năng tìm ra đường sống!
Quang mang lấp lóe, hai Nguyên Thần từ trong hai cỗ thi thể bắn ra.
Trong đó có một Nguyên Thần là tê giác lớn bằng ngón cái, một Nguyên Thần khác là một con dơi đỏ ngòm, đang nhanh chóng bỏ chạy về nơi xa.
Mất đi nhục thân, mặc dù khiến để Nguyên Thần lộ ra bên ngoài, mức độ nguy hiểm cũng tăng mạnh.
Nhưng không có nhục thân giam cầm, Nguyên Thần càng gần với thiên địa, cũng bớt đi được rất nhiều trở ngại, tốc độ càng nhanh hơn!
Chỉ tiếc là tốc độ của hai Nguyên Thần có nhanh hơn cũng không nhanh bằng tốc độ âm thanh!
Người tới ra tay hủy đi nhục thân của hai yêu ma trung cấp xong lại đột nhiên há miệng, rống to một tiếng.
"Giết!"
Như tiếng sét nổ vang làm tm Thần chấn động!
Hai Nguyên Thần này còn không chạy được xa đã bị tiếng rống này rống cho toàn thân run lên, thân thể cứng ngắc ngừng lại ở giữa không trung.
Một lúc sau, vầng sáng bao quanh hai Nguyên Thần dần dần ảm đạm xuống, trên người hiện ra một vết rách, rơi xuống từ giữa không trung.
Hai yêu ma trung cấp đã thần hình câu diệt!
Bầy yêu xôn xao!
Nếu như nói, giọng nói kia lúc đầu còn không thể thu hút sự chú ý của mọi người, vậy một màn này đã đủ để bầy yêu run lên!
Ngay cả hai đại lãnh chúa của Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động đều tạm thời dừng tay, lông mày nhíu chặt, ghé mắt nhìn lại.
Từ lúc đại chiến đến nay, Linh Yêu đã tử thương vô số.
Yêu ma cấp thấp cũng đã vẫn lạc mười mấy người.
Nhưng yêu ma trung cấp thì vẫn không có người nào vẫn lạc.
Mà người này chỉ vừa hiện thân, đã dùng thủ đoạn sét đánh trực tiếp giết chết hai yêu ma trung cấp, ai dám không nhìn!
Người này là ai ?
Đây là nghi hoặc lớn nhất, cũng là duy nhất trong lòng bầy yêu.
"Lãnh chúa!"
Đúng lúc này, Hắc Lang nhìn thấy người này, nhịn không được hô một tiếng.
"Là lãnh chúa, là đại lãnh chúa của Khiếu Nguyệt Sơn chúng ta!"
Toàn thân Thử đại vương đã đẫm máu, nhìn thấy người tới cũng tràn đầy mừng rỡ, mặt mày hớn hở, tinh thần phấn chấn, lớn tiếng la lên.
Đám yêu ở Khiếu Nguyệt Sơn nhảy cẫng hoan hô, sĩ khí đại chấn.
Đại chiến bộc phát, chúng yêu gần như đã quên đi lãnh chúa thần bí chưa bao giờ lộ diện này.
Không nghĩ tới vào thời điểm mấu chốt nhất, vị lãnh chúa thần bí này rốt cục đã hiện thân!
"Nghe nói tân nhiệm lãnh chúa của Khiếu Nguyệt Sơn các ngươi là yêu ma cấp thấp, ta vốn còn không tin, bây giờ vừa nhìn mới biết lời truyền ngôn là thật. Ha ha, Khiếu Nguyệt Sơn các ngươi thật sự là càng ngày càng không có tiền đồ."
Đúng lúc này, giữa không trung truyền đến một tiếng cười nhạo.
Chỉ thấy Cô Vân chắp hai tay sau lưng, nhìn qua bên này, trong mắt mang theo vẻ đùa cợt.
Yêu ma cấp thấp?
Bầy yêu của Khiếu Nguyệt Sơn đều khẽ sửng sốt, theo bản năng đều nhìn lại người tới.
"Người này... Giống như thật sự là yêu ma cấp thấp."
"Làm sao lại như vậy?"
"Ai!"
Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt bầy yêu Khiếu Nguyệt Sơn đã biến mất không thấy gì nữa, kẻ nào cũng rủ đầu ỉu xìu, lắc đầu thở dài.
Kỳ vọng càng nhiều, thất vọng lại càng lớn.
Chúng yêu vốn cho rằng, vị này tân nhiệm lãnh chúa, có thể mang theo bọn hắn đánh lui cường địch.
Nhưng bây giờ...
Một yêu ma cấp thấp thì có thể làm được gì ?
Trong tình huống hiện nay, chỉ cần yêu ma trung cấp có lực chiến đấu bình thường ra đánh thì hắn đều khó mà ngăn được.
Người tới chính là Tô Tử Mặc vừa mới kết thúc bế quan.
Quá trình hắn trấn sát hai yêu ma trung cấp cực kỳ ngắn ngủi, ngoại trừ mấy người khoanh tay đứng nhìn thì căn bản không có người nào chú ý tới.
Cho nên mặc dù nhìn thấy hai yêu ma trung cấp bỏ mình, bầy yêu ở Khiếu Nguyệt Sơn cũng không có cảm thụ trực quan.
Không ít Yêu tộc thậm chí còn tưởng rằng tân nhiệm lãnh chúa đi đánh lén.
Tô Tử Mặc đỡ hầu tử dậy, giao Thiên Quân vào trong tay của hắn, hỏi: "Còn chiến được không ?"
"Đương nhiên!"
Ánh mắt đỏ ngòm của hầu tử đã ảm đạm đi rất nhiều, lực lượng cuồng bạo cũng đã biến mất nhưng chiến ý trong mắt lại không hề suy giảm!
Tô Tử Mặc nói: "Đi giúp đám Linh Hổ đi, nơi này giao cho ta."
"Tốt!"
Hầu tử lớn tiếng đáp lại.
Hai lãnh chúa củaHắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động cũng không lên tiếng, chỉ híp hai mắt, tản ra thần thức cường đại, không ngừng đảo qua trên thân Tô Tử Mặc.
Hai người muốn nhìn thấu hư thực của Tô Tử Mặc!
Nhưng khiến hai người kinh ngạc chính là bọn hắn thậm chí còn không thể nhìn ra bản thể củaTô Tử Mặc là gì!
Nếu không phải trên người Tô Tử Mặc tản ra yêu khí nồng đậm, thậm chí bọn hắn sẽ coi là người trước mắt này là một người tu chân của nhân tộc!
Cô Vân cũng nhíu nhíu mày.
Nam tử tóc đỏ trước mắt này chỉ là yêu ma cấp thấp, nhưng hắn cũng không nhìn thấu người này!
Quỷ dị nhất chính là trên người nam tử tóc đỏ này, hắn cảm nhận được trái tim mình đập nhanh một cách khó hiểu!
Đây là tình huống trước nay chưa có.
Hắn là Giao tộc, trong những thuần huyết hung thú cũng được là cường giả đỉnh cao, mà tu vi của hắn còn cao hơn người này một đại cảnh giới, tại sao lại có cảm giác tim đập nhanh?
Nhất định là ảo giác!
"Ừm ? Không đúng!"
Hai mắt Cô Vân khép hờ, khẽ ngửi một hơi.
Khí tức Long tộc!
Vẻ mặt Cô Vân khẽ biến.
Trên người của người này tản ra khí tức Long tộc như có như không!
"Ta hiểu rồi!"
Cô Vân bừng tỉnh: "Món bảo vật Long tộc kia nhất định là ở trên thân của người này!"
Nếu là thế thì tất cả đều có thể giải thích rõ ràng.
Cũng chính là ỷ vào bảo vật Long tộc này, người này mới có thể lấy tu vi yêu ma cấp thấp để trở thành lãnh chúa của Khiếu Nguyệt Sơn!
Nghĩ thông được việc này, vẻ mặt Cô Vân vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng lại mừng thầm.
"Có thể trợ giúp một yêu ma cấp thấp ngồi lên vị trí lãnh chúa, bảo vật kia nhất định không phải phàm vật!"
"Thật sự là trời cũng giúp ta, ta cũng có chút mong đợi!"
Trong lòng Cô Vân mặc niệm, khóe miệng hơi vểnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận