Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2565: Trần ai lạc định

"Tốt rồi, chuyện hôm nay đến đây thì dừng."
Thanh Dương Tiên Vương không nhanh không chậm lên tiếng, nhưng trong giọng nói lại ẩn chứa uy nghiêm vô hình.
Mọi người ở đây, bao gồm cả Kỳ Tiên Quân Du đều không tiếp tục dây dưa.
Một hồi này, vết thương trên mặt Mộng Dao đã khỏi hẳn.
Nàng nhìn Tô Tử Mặc cách đó không xa vẫn bình yên vô sự, trong lòng vẫn có không cam chịu, không nhịn được nói: "Thanh Dương Tiên Vương, kẻ này có thân phận khả nghi, mong tiền bối ra tay, nghiệm rõ chân thân của hắn!"
"Không cần nói nữa."
Thanh Dương Tiên Vương lạnh nhạt nói: "Khi nãy tông chủ thư viện gửi thư, trong đó đã nói rất rõ ràng, kẻ này cũng không phải là Long tộc, không có liên quan gì cùng Long giới."
Tông chủ thư viện ra mặt rồi!
Nghe được câu này, tất cả mọi người ý thức được Tô Tử Mặc đã hoàn toàn thoát khỏi nguy cơ.
Mà đám người Mộng Dao, Nguyệt Hoa Kiếm Tiên vừa bịa chuyện nói xấu hắn, lúc này càng có vẻ buồn cười.
"Ta đã sớm biết rõ Tô Tử Mặc khẳng định là không có quan hệ gì với Long giới mà."
"Đúng đấy, nếu hắn là dị tộc, tông chủ thư viện không phải đã sớm phát hiện rồi, còn có thể để hắn bái nhập vào tông môn ?"
"Có thể để tông chủ thư viện ra mặt bảo vệ, có thể thấy Càn Khôn thư viện rất coi trọng Tô Tử Mặc."
Trong đám tu sĩ nghị luận này, có không ít người khi nãy vẫn còn lớn tiếng kêu gào, hận không thể chém Tô Tử Mặc thành muôn mảnh.
Mà bây giờ, những người này trở mặt với tốc độ cực nhanh, làm người ta nhìn mà than thở.
Sắc mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên có chút khó coi.
Trong lòng hắn hiểu rõ chuyện hôm nay vốn sắp thành lại bại, tương lai hắn cũng rất khó lại có cơ hội ra tay với Tô Tử Mặc.
Với tiềm lực mà Tô Tử Mặc lộ ra lúc này, tương lai nhất định có thể trở thành Chân Tiên, đến lúc đó, hắn chính là thân truyền đệ tử của tông chủ.
Mà với căn cơ nội tình của Tô Tử Mặc, tương lai ở thư viện thậm chí có khả năng uy hiếp đến địa vị của hắn!
Hiện tại, hắn chỉ có thể hy vọng khi tranh đoạt vị trí đứng đầu Thiên bảng, Vân Đình có thể chém giết Tô Tử Mặc!
Như vậy mới có thể giải quyết xong tâm sự của hắn.
"Tông chủ thư viện đúng là tính toán kỹ lưỡng, không có gì không biết, chuyện ở Thần Tiêu Cung mà hắn đều biết rõ."
Thanh Dương Tiên Vương lẩm bẩm một tiếng đầy thâm ý.
"Tô sư đệ, bây giờ ngươi có thể yên tâm rồi."
Mặc Khuynh thở phào một hơi, nói: "Thư viện xưa nay công bằng, tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu ủy khuất, để mặc người khác nói xấu vu oan."
"Sư tôn lần này tự mình ra mặt bảo vệ ngươi, ta xem còn có ai dám nói này nói kia!"
Mặc Khuynh chán ghét liếc nhìn Nguyệt Hoa Kiếm Tiên một cái.
Lần này biểu hiện của Nguyệt Hoa Kiếm Tiên đã khiến nàng hoàn toàn thất vọng đối với vị sư huynh này.
Lúc đầu nàng vốn không có cảm giác gì đối với Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, nhưng ít ra trong nội tâm vẫn coi đối phương là sư huynh của chính mình.
Sau ngày hôm nay, ngay cả thân phận sư huynh này, nàng cũng không muốnthừa nhận!
Tô Tử Mặc im lặng không nói.
Tông chủ thư viện chịu ra mặt, hắn đương nhiên là cảm kích,
Nhưng Mặc Khuynh nhắc tới hai chữ công bằng kia, hắn lại không cho là đúng.
Kẻ giống như Nguyệt Hoa Kiếm Tiên muốn liên hợp với người để ra tay với đồng môn, lẽ ra nên phạt nặng mới đúng!
Kẻ nhẹ thì huỷ bỏ tu vi, trục xuất khỏi thư viện, kẻ nặng thì bị chém giết cũng không hề quá đáng.
Nhưng tông chủ thư viện cũng không có biểu thị gì.
Đương nhiên, trong này có lẽ cũng có nỗi khổ tâm, những nguyên do khác.
Trong lòng Tô Tử Mặc có chút bất mãn, nhưng sẽ không nói ra, cũng sẽ không mượn lực lượng tông môn để chèn ép Nguyệt Hoa Kiếm Tiên.
Chuyện hôm nay khiến song phương rơi vào tình trọng ngươi chết ta sống, không có chỗ trống để hòa giải nữa!
Chỉ dựa vào môn quy để trừng phạt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, thực sự quá hời cho hắn rồi.
Cuối cùng sẽ có một ngày, Tô Tử Mặc sẽ đích thân giải quyết hắn!
Đúng lúc này, Thanh Dương Tiên Vương Dương lại lên tiếng: "Thần Tiêu tiên hội xảy ra biến cố như vậy, bài danh chiến Thiên bảng hoãn ba ngày."
Đối với chuyện này, tất cả mọi người đều không có dị nghị.
Thứ nhất là vì ở đại điện Thần Tiêu đã vô cùng hỗn độn, cần chữa trị xây dựng lại.
Nơi này vốn là cho chiến trường chuẩn bị cho bài danh chiến Thiên bảng, sao có thể chịu được hơn mười vị Chân Tiên chém giết ?
Toàn bộ chiến trường đều đã biến thành phế tích, gần như không có chỗ đặt chân.
Thứ hai là một trận chiến khi nãy đã giết chết mười mấy vị Chân Tiên cường giả.
Ngay cả Tuyệt Vô Ảnh là một trong ba đại kiếm tiên đều thân tử đạo tiêu.
Đây cũng được tính la một việc lớn, dù là Đại Tấn tiên quốc hay Phi Tiên Môn, đều cần thời gian xử lý.
Đương nhiên, thời gian ba ngày đối với rất nhiều tu sĩ tới tham gia Thần Tiêu tiên hội cũng không phải không có chuyện để làm.
Ở Thần Tiêu Cung, có rất nhiều phiên chợ phường thị, có thể cung cấp rất nhiều bảo vật để tu sĩ tìm kiếm trao đổi, náo nhiệt phi phàm.
Hàng năm đều sẽ có một số tu sĩ đến những phường thị này để trao đổi bảo vật.
Thanh Dương Tiên Vương nói xong câu này thì lập tức rời đi.
Rất nhiều tu sĩ trong đại điện Thần Tiêu đều phấn khởi thảo luận trận đại chiến giữa các Chân Tiên khi nãy, sau đó dần dần lui tán.
Có tu sĩ lại đi dạo quanh Thần Tiêu Cung.
Có người thì trở lại nơi ở, nghỉ ngơi lấy sức, điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị nghênh chiến trận đấu ba ngày sau để tranh đoạt bài danh chiến Thiên bảng.
"Tô Tử Mặc, ngươi hãy thành thật nói xem ngươi và tỷ tỷ ta có quan hệ gì?"
Đúng lúc này, Vân Đình truyền âm hỏi Tô Tử Mặc, ngữ khí bất thiện.
"Tính là bạn bè."
Tô Tử Mặc trả lời.
"Bạn bè ? Lừa quỷ đấy à! Bạn bè gì mà có thể khiến tỷ ta liều mạng như vậy ?"
Vân Đình khịt mũi coi thường, chua chát nói: "Cho dù là ta xảy ra chuyện, tỷ ta cũng chưa hẳn sẽ khẩn trương như vậy!"
Hắn đã sớm nhìn ra Vân Trúc đối đãi với Tô Tử Mặc có chút không giống bình thường.
Biểu hiện hôm nay của Vân Trúc càng xác minh suy đoán này của hắn!
"Tô Tử Mặc, ta cảnh cáo ngươi, đừng có ý đồ gì với tỷ của ta!"
Vân Đình lại truyền âm, hung ác nói một câu.
Tô Tử Mặc có chút không biết làm sao, nói: "Ngươi hiểu lầm rồi, ta cùng Vân Trúc thật sự không có gì."
Trong suy nghĩ của hắn, Vân Trúc đồng ý đứng ra giúp hắn, chỉ là bởi vì lúc trước hắn ở A Tỳ Địa Ngục từng cứu Vân Trúc một mạng.
Chuyện này liên quan đến Võ Đạo bản tôn, hắn đương nhiên sẽ không tỉ mỉ giải thích với Vân Đình.
"này!"
Đúng lúc này, Vân Trúc đột nhiên dùng thần thức truyền âm cho Tô Tử Mặc, nhìn giống như tùy ý hỏi: "Ngươi và Quân Du quen nhau như thế nào?"
Tô Tử Mặc nói: "Ta không nhận biết nàng, ngày hôm nay cũng là lần đầu tiên nhìn thấy."
Vân Trúc đương nhiên sẽ không tin, trong lòng cười lạnh, bĩu môi nói: "Vốn không quen biết, nàng lại bảo vệ ngươi như thế?"
"Chuyện này... Ta cũng không rõ."
Trong lòng Tô Tử Mặc mơ hồ đoán được một nguyên nhân, nhưng không thể xác định.
"Tô Tử Mặc, ngươi đi theo ta."
Đúng lúc này, Quân Du xoay người đi đến trước người Tô Tử Mặc, nói một câu.
"A?"
Tô Tử Mặc im lăng một chút, vô thức hỏi: "Đi đâu?"
"Đến phòng ta."
Quân Du lạnh nhạt nói, sau đó đi trước dẫn đường.
"Việc này..."
Tô Tử Mặc chần chờ một chút, để ấn chứng suy đoán trong lòng, vẫn quyết định đi theo sau.
Vân Trúc hơi cắn răng, trừng mắt liếc Tô Tử Mặc, trong lòng thầm nghĩ: "Còn nói không biết Quân Du, đều đã đi tới gian phòng của người ta rồi!"
Mặc Khuynh bình tĩnh, cũng không nói gì, nhưng lại đi theo sau lưng Tô Tử Mặc.
"Mặc Khuynh muội muội."
Vân Trúc tranh thủ giữ chặt Mặc Khuynh, nói: "Quân Du mời Tô Tử Mặc, chúng ta vẫn nên đừng đi qua đó."
"Như vậy sao được ?"
Mặc Khuynh hơi nhíu mày, nói: "Ba ngày thời gian, lỡ những kia người không chịu từ bỏ, lại động thủ đối với Tô sư đệ thì sao ? Vẫn nên đi theo thì hơn."
"Cũng đúng."
Hai mắt Vân Trúc tỏa sáng, gật gật đầu, nói: "Đi, hai ta cùng đi xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận