Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1574: Quyết đáu đồng thuật

"Cơ hội!"
Trong mắt hai đại thái tử Kim Ô tộc sáng rõ!
Bọn hắn là Hung tộc nên hiểu rất rõ về Tử Vong Nhãn rồi!
Bên trong cùng giai, không có bất kỳ thiên kiêu yêu nghiệt nào, có thể toàn thân trở ra khi bị Tử Vong Nhãn bao phủ!
Thất thái tử liên thủ cùng Thập thái tử, thân pháp tốc độ của hai người lại càng nhanh, toàn lực xông tới giết về phía Tô Tử Mặc!
"Các ngươi còn không xuất thủ!"
Quỷ Vu công tử cũng chú ý tới một màn này, quát một tiếng chói tai.
Giáo chủ Thiên Cương giáo, giáo chủ Địa Sát giáo vốn đang rục rịch, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, đột nhiên đứng dậy, ngưng tụ pháp quyết, bộc phát ra hai đạo pháp thuật cường đại!
"Thiên Cô!"
"Địa Ích!"
Hai đại giáo chủ cùng hét lớn một tiếng.
Pháp lực mênh mông khổng lồ ngưng tụ phía trước hai người, lại hiện ra hai ngôi sao to lớn thực chất, giống như ngôi sao trên bầu trời vậy!
Hai ngôi sao bắn xuống, sinh linh có tu vi hơi kém đều lên tiếng rên rỉ!
Thiên Cô tinh, chính là một viên trong ba mươi sáu thiên cương.
Địa Ích tinh, chính là một viên trong bảy mươi hai địa sát.
Hai đại giáo chủ sư dụng bí pháp vô thượng, dùng pháp lực ngưng tụ thành hai ngôi sao này!
Bề ngoài Thiên Cô tinh tràn ngập thiên cương phong.
Mà mặt ngoài Địa Sát Tinh lại có địa sát hỏa hừng hực thiêu đốt lên!
"Đi!"
Hai đại giáo chủ đằng đằng sát khí, khẽ quát một tiếng, đánh hai đạo pháp thuật này về phía Tô Tử Mặc!
Hai ngối sao lớn mang theo khí thế kinh thiên, hung hăng đụng tới phía Tô Tử Mặc!
Thân hình Tô Tử Mặc so sánh với hai ngôi sao này thì có vẻ nhỏ bé như một hạt bụi, dường như chỉ tuỳ tiện đụng vào là hắn sẽ bị ép thành bột mịn!
"Các ngươi dám!"
Cung chủ Huyền Cơ Cung thấy cảnh này, vẻ mặt đầy tức giận.
Nhưng hắn đang chém giết cùng cường giả sáu đại Hung tộc, căn bản không thể phân thân.
Hai đại giáo chủ Thiên Cương giáo, Địa Sát giáo bất ngờ xuất thủ, khi hắn phát hiện ra, muốn xông lên ngăn cản thì đã không kịp!
Trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt!
Trong nháy mắt, Hoang Võ lâm vào tình cảnh bị tấn công tứ phía, hung hiểm vạn phần!
"Thật sự là quá vô sỉ!"
"Thiên Cương giáo, Địa Sát giáo lại ra tay với Hoang Võ vào lúc này!"
Không ít tu sĩ thấy cảnh này, đều giận tím mặt,
"Các ngươi là đang tìm cái chết!"
Tô Tử Mặc cảm nhận được sau lưng truyền đến sóng pháp lực, vẻ mặt băng lãnh, gằn từng chữ!
Hắn không quay đầu nhìn lại.
Bởi vì, uy hiếp lớn nhất đối với hắn là tới từ Tử Vong Nhãn của Tàn Mục ở phía trước!
Ngọc La Sát nhìn một màn này, khẽ nhíu mày, trong lòng của nàng, lại dâng lên một hồi lo lắng.
Nàng rất rõ ràng, khi Tử Vong Nhãn mở ra, Tô Tử Mặc chắc chắn sẽ bị trọng thương!
Mà hai đại thái tử Kim Ô tộc sắp giết tới, hai đại giáo chủ Thiên Cương giáo, Địa Sát giáo ngưng tụ ra pháp thuật cũng đã đánh đến.
Quỷ Vu công tử tỉnh táo lại, cũng sẽ xuất thủ.
Dạng thế công này, Tô Tử Mặc căn bản sẽ không ngăn cản nổi!
Như trời xui đất khiến, nàng theo bản năng bước về phía trước nửa bước.
Không phải muốn xuất thủ đối với Tô Tử Mặc, mà là muốn ngăn cản hai đại thái tử Kim Ô tộc, cố gắng trợ giúp Tô Tử Mặc hóa giải nguy cơ trước mắt.
Ngọc La Sát biết rõ tu sĩ áo xanh trước mắtnày chỉ là một đạo phân thân của ác nhân kia.
Nhưng cũng không biết sao, nàng như mê muội vậy, chẳng những không muốn thương tổn ác nhân kia, thậm chí nàng còn không muốn thương tổn tới phân thân của tên ác nhân đo.
Sâu trong nội tâm của nàng, thậm chí muốn trợ giúp ác nhân kia!
"Ngọc La Sát, ngươi muốn làm cái gì!"
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lẽo truyền tới.
Ngọc La Sát khẽ liếc mắt, khi thấy Tiêu Tương thần nữ đang chữa thương cách đó không xa, nàng ta híp mắt, vẻ mặt băng lãnh, thâm ý nhìn chằm chằm nàng!
Trong lòng Ngọc La Sát hoảng hốt, giống như tất cả bí mật sâu trong nội tâm mình, đều bị Tiêu Tương thần nữ nhìn thấu!
Nhưng rất nhanh, Ngọc La Sát đã trấn định lại, nhàn nhạt nói: "Không có gì, muốn ra tay mà thôi."
"Ồ?"
Khóe miệng Tiêu Tương thần nữ hơi cong lên, không chịu từ bỏ, truy vấn nói: "Ngươi muốn ra tay đối phó với Hoang Võ, vẫn là muốn ra tay trợ giúp Hoang Võ a?"
"Ngươi đang nói cái gì, ta nghe không hiểu."
Ngọc La Sát mặt không đổi sắc, trả lời một câu.
"Ha ha."
Tiêu Tương thần nữ cười lạnh nói: "Ngọc La Sát, ta mới chú ý tới ngươi dị thường rồi!"
"Chúng ta chém giết cùng Hoang Võ, ngươi lại không động thủ, chờ sau khi chuyện hôm nay kết thúc, Ngọc La Sát ngươi nhất định phải được cho chúng ta một lời giải thích!"
"Có gì cần giải thích."
Ngọc La Sát thân là thiếu chủ Hung tộc, căn bản không sợ Tiêu Tương thần nữ, cũng cười lạnh một tiếng: "Các ngươi có lực chiến đấu cường đại, ta vốn cho rằng, các ngươi xuất thủ cũng đã đủ rồi. Ai ngờ các ngươi bị tên Hoang Võ kia đánh thảm như vậy, thật là mất mặt!"
"Ngươi!"
Tiêu Tương thần nữ chán nản.
Ngọc La Sát ngoài miệng cường ngạnh, nhưng trong lòng lại thở dài một tiếng.
Nàng bị Tiêu Tương thần nữ để mắt tới, nên không có khả năng ra tay trợ giúp Tô Tử Mặc rồi.
Khi hai người Ngọc La Sát cãi lộn, trên chiến trường, song phương đã giao thủ!
Tô Tử Mặc nhìn qua chùm sáng kia, đôi mắt nhanh chóng biến thành đen kịt như mực, dường như trong đôi mắt là một vực sâu vô tận u ám, không nhìn thấy đáy!
U Huỳnh Đồng!
Những năm gần đây tu hành ở Côn Lôn Khư, Tô Tử Mặc đã sớm tu luyện U Huỳnh Đồng tới đại thành.
Trong mắt trái Tô Tử Mặc cũng bắn ra một vệt sáng, đen kịt như mực.
Nhiệt độ giữa thiên địa chợt hạ xuống, âm phong nổi lên từng trận!
"Ừm ?"
Tàn Mục nghiêng nghiêng đầu, sắc mặt biến hóa!
Hắn mù hai mắt, cảm giác đối với ngoại giới đã vượt xa người ngoài.
Trong cảm ứng của hắn, phía trước lại bắn ra một luồng sức mạnh cực kỳ đáng sợ, thậm chí không kém gì Tử Vong Nhãn của hắn!
Đáng sợ hơn chính là, loại sóng lực lượng này dường như đã thức tỉnh lại một cảm giác sợ hãi giấu ở chỗ sâu huyết mạch Tàn Mục!
Oanh!
Chùm sáng màu đen và chùm sáng màu xám đụng vào nhau.
Trong hư không chỗ va chạm không ngừng sụp đổ, pháp lực chung quanh, trong nháy mắt đông kết, bịt kín một tầng băng sương!
Hai loại lực lượng không ngừng thôn phệ giao phong, không ai nhường ai!
Ngắn ngủi dừng lại!
Hai loại lực lượng va chạm lẫn nhau sau đó đều tán loạn!
Ngang tay!
Thấy cảnh này, vạn tộc sinh linh, các thiếu chủ Hung tộc đều có vẻ mặt chấn động!
Hoang Võ kia tu luyện đồng thuật, thế mà có thể bất phân thắng bại cùng Thiên Nhãn tộc Tử Vong Nhãn!
Đen kịt trong mắt Tô Tử Mặc, dần dần biến mất.
Mà Tàn Mục không nhúc nhích.
Đột nhiên!
Tàn Mục há miệng, kêu lên một tiếng thảm thiết!
Chỉ thấy trong thiên nhãn của hắn, lại chậm chậm chảy ra một tia máu tươi, nhìn thấy mà giật mình!
Không phải ngang tay!
Tàn Mục Thiên Nhãn thụ thương rồi!
Vạn tộc sinh linh chấn kinh!
Đông đảo người tu chân trông thấy một màn này, đều có vẻ mặt phấn chấn, reo hò một tiếng.
"Là U Oánh Đồng! Là U Oánh Đồng!"
Tàn Mục bịt chặt thiên nhãn ở mi tâm, một đôi lỗ thủng đen như mực trên mặt, đối diện Tô Tử Mặc, cuồng loạn gào thét nói: "Không có khả năng! Điều đó không có khả năng! Ngươi làm sao lại hiểu được đạo đồng thuật kia!"
Tàn Mục rốt cục nhớ ra, loại sóng lực lượng để hắn cảm thấy sợ hãi kia là cái gì.
Các thiếu chủ Hung tộc tâm thần đại chấn!
U Huỳnh Đồng!
Đây chính là đồng thuật của cấm kỵ Thần Hống ở thời đại Thái Cổ!
Không nghĩ tới, hôm nay lại tái hiện trên người một Nhân tộc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận