Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 901: Cảnh còn người mất

Nghe được tiếng gọi sư tổ này, Cực Hỏa Đạo Quân cũng là chấn động, liên tục gật đầu: "Đứa trẻ ngoan, ngươi cũng tu luyện đến một bước này rồi, rất tốt rất tốt. Mau dậy đi."
Xích Tinh Đạo Quân dùng tay áo lau nước mắt, nhưng chỉ lắc lắc đầu, quỳ mãi không chịu dậy.
Trong lòng Cực Hỏa Đạo Quân dâng lên cảm giác cảm khái không rõ, hít sâu mấy hơi vẫn hỏi: "Sư tôn Thiên Tâm của ngươi... Còn khỏe chứ ?"
Thiên Tâm Đạo Nhân là đại đệ tử của Cực Hỏa Đạo Quân, cũng là một người duy nhất tu luyện thành « Xích Diễm Tâm Kinh » trong bảy đệ tử của ông.
Từ sau khi Cực Hỏa Đạo Quân mất tích, « Xích Diễm Tâm Kinh » có thể truyền thừa xuống cũng là nhờ có Thiên Tâm Đạo Nhân.
Nghe được Cực Hỏa Đạo Quân hỏi thăm, vẻ mặt Xích Tinh Đạo Quân đau buồn, khóc lớn nói: "Sư tôn đã vẫn lạc!"
"A!"
Mặc dù Cực Hỏa Đạo Quân đã có chuẩn bị, nhưng khi nghe thế vẫn không nhịn được hô nhỏ một tiếng, trong đôi mắt toát ra một tia đau xót khó mà hóa giải.
Trầm mặc hồi lâu, Cực Hỏa Đạo Quân không nhịn được lại hỏi nói: "Vậy mấy vị sư thúc của ngươi như Thạch Vũ, Thường Hải, La Linh..."
Cực Hỏa Đạo Quân không hỏi tiếp được nữa rồi.
Xích Tinh Đạo Quân cúi đầu rất thấp, đôi môi mím chặt, hai vai run run, thấp giọng khóc sụt sùi.
"Mấy vị sư thúc không thể bước vào Pháp Tướng cảnh, thọ nguyên hao hết, đều đã về cõi tiên."
Rốt cục Xích Tinh Đạo Quân vẫn nghẹn ngào nói ra.
"Ai."
Nghe đến đó, trong lòng Tô Tử Mặc thở dài một tiếng.
Đối với Cực Hỏa Đạo Quân, trong lòng của hắn đột nhiên dâng lên một tia đồng tình.
Năm tháng vốn vô tình.
Tu sĩ không bước vào Pháp Tướng cảnh, thọ nguyên chi có 5,000 năm.
Ai có thể ngờ được khi Cực Hỏa Đạo Quân trở về, bảy đệ tử của ông đã mất hết.
Năm ngàn năm, thương hải tang điền, chuyện thương cảm nhất chẳng qua chỉ là chuyện cảnh còn người mất thôi.
Cực Hỏa Đạo Quân không nói lời nào, hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt bi thương, trong nháy mắt dường như đã già đi rất nhiều.
Bóng dáng bảy vị đệ tử, giọng nói và tướng mạo hiện lên trong đầu của ông.
Tiếng vui cười đánh nhau của bảy vị đệ tử vô cùng huyên náo dường như vẫn còn vang vọng bên tai.
Khi ông rời đi, tuổi của những đệ tử kia vốn cũng không lớn, lớn nhất cũng chỉ mới hơn một ngàn tuổi.
Thạch Vũ nhỏ nhất mới vừa tròn một trăm tuổi, trong mắt ông, hắn như một đứa trẻ vậy.
Bây giờ khi ông trở, lại không còn gặp lại được những người này.
Tô Tử Mặc đứng một bên yên tĩnh không nói gì, hắn cũng không biết nên an ủi Cực Hỏa Đạo Quân như thế nào.
Đây chính là Tu Chân giới-tàn khốc vô tình!
Ngoại trừ tranh đấu giữ những tu sĩ, giữa các chủng tộc, giữa chính và tà, giữa tiên với ma, Tu Chân giới còn có thời gian như một thanh đao sắc, thời khắc treo ở sau cổ của bọn hắn.
Trên con đường tu hành kia, nếu tu sĩ ngừng bước không tiến thì một đao này sẽ trảm xuống!
Không ai có thể may mắn thoát khỏi!
Đột nhiên!
Cực Hỏa Đạo Quân dường như nghĩ đến chuyện gì đó, hai mắt mở ra, trong đôi mắt tựa như dấy lên hai ngọn lửa!
"Không đúng!"
Cực Hỏa Đạo Quân lắc đầu nói: " Mấy người La Linh, Thạch Vũ không tu luyện thành « Xích Diễm Tâm Kinh », không thể bước vào Pháp Tướng cảnh, cũng có thể lý giải."
"Nhưng sư tôn Thiên Tâm của ngươi rõ ràng đã tu luyện thành « Xích Diễm Tâm Kinh », mà khi ta rời đi, hắn cũng đã đạt tới Phản Hư cảnh viên mãn, bất cứ lúc nào đều có thể bước vào Pháp Tướng cảnh, sao hắn có thể đi về cõi tiên được?"
Nói đến đây, Cực Hỏa Đạo Quân đột nhiên nhớ lại, Xích Tinh Đạo Quân mới vừa nói sư tôn của hắn vẫn lạc chứ không phải đi về cõi tiên!
Nói như vậy, khi dùng từ vẫn lạc trên người tu sĩ thì rõ ràng là người đó đều không phải kết thúc yên lành!
"Thiên Tâm đã xảy ra chuyện gì!" Cực Hỏa Đạo Quân chậm rãi hỏi.
Xích Tinh Đạo Quân đã ngừng thút thít, song quyền nắm chặt, cắn chặt răng, trong mắt lộ ra cuồn cuộn hận ý, nói: "Là Điện chủ Minh Hỏa Điện!"
"Hắn là ai ?"
Cực Hỏa Đạo Quân truy vấn: "Nghe nói người này là phản đồ của Bách Luyện Môn ta?"
Xích Tinh Đạo Quân gật đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Cực Hỏa Đạo Quân, ánh mắt phức tạp, nói: "Hắn đạo hào là Tử Viêm, từng là, từng là..."
"Từng là sư huynh của ta." Cực Hỏa Đạo Quân nói tới đây, âm thanh bình tĩnh.
Trong lòng Tô Tử Mặc chấn động.
Không ngờ Điện chủ Minh Hỏa Điện lại là cường giả cùng thế hệ với Cực Hỏa Đạo Quân, vẫn là sư huynh của Cực Hỏa Đạo Quân!
Cực Hỏa Đạo Quân hỏi: "Trong này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Đại khái là bốn ngàn năm trước, Điện chủ Minh Hỏa Điện mưu phản tông môn, tự lập môn hộ, sáng tạo ra Minh Hỏa Điện."
Xích Tinh Đạo Quân nói: "Hắn có dã tâm cực lớn, từ khi sáng lập ra Minh Hỏa Điện, hắn đã muốn thay thế vị trí của Bách Luyện Môn chúng ta."
" Thái Thượng trưởng lão trong tông môn đang làm cái gì ? Để mặc Minh Hỏa Điện tồn tại đến nay ?" Cực Hỏa Đạo Quân nhíu chặt lông mày.
Xích Tinh Đạo Quân cay đắng nói: "Nghe nói, phía sau Minh Hỏa Điện có siêu cấp tông môn chống lưng, tông môn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ."
Cực Hỏa Đạo Quân lạnh nhạt nói ràng: "Hắn luyện khí đạt thành tựu cao không kém gì ta, lại có siêu cấp tông môn duy trì, chắc hẳn phát triển cực nhanh."
"Không sai."
Xích Tinh Đạo Quân nói: " Trưởng lão trong tông môn thấy đại thế của Minh Hỏa Điện đã thành, quật khởi đã điều tất nhiên, cũng chỉ có thể coi như thôi, chỉ là hi vọng hai tông bình an vô sự."
"Chỉ là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Minh Hỏa Điện chẳng những muốn phải thay thế vị trí của Bách Luyện Môn mà còn muốn mưu đồ cướp « Xích Diễm Tâm Kinh »!"
Hỏa diễm trong mắt Cực Hỏa Đạo Quân càng tăng lên một chút.
Xích Tinh Đạo Quân nói tiếp nói: "Sư tôn đã sớm bước vào Pháp Tướng cảnh, nhưng lại bị Minh Hỏa Điện Điện chủ tính kế, bố trí mai phục bắt sống."
"Hắn tra tấn Nguyên Thần của sư tôn, muốn ép hỏi ra « Xích Diễm Tâm Kinh », sư tôn đến chết cũng không chịu lộ ra một chữ, bị rút tán hồn phách rồi, bỏ mình đạo tiêu!"
Tô Tử Mặc nghe được mà giận dữ.
Loại thủ đoạn này thực sự quá ác độc.
Mặc kệ như thế nào, Điện chủ Minh Hỏa Điện từng là đệ tử Bách Luyện Môn, lại ác độc đối với người đã từng đồng môn như vậy, thật sự là quỷ thần không dung tha!
"Tử Viêm sư huynh, khi Cực Hỏa ta khôi phục nhục thân, nhất định sẽ tới cửa bái phỏng, lấy ngươi hồn phách, tế luyện ba ngày ba đêm trước mộ phần đồ nhi ta! !"
Trong mắt Cực Hỏa Đạo Quân rừng rực lửa giận, giống như biến thành quả cầu lửa vậy, muốn đốt cháy toàn bộ sinh linh trên thế gian, sát khí thao thiên!
"Sư tổ, chớ xúc động."
Xích Tinh Đạo Quân vội vàng nói: " Điện chủ Minh Hỏa Điện kia thật sự xưa đâu bằng nay, sớm bước vào Hợp Thể cảnh, sư tổ vạn lần không cần đặt mình vào nguy hiểm!"
Trên Pháp Tướng cảnh chính là Hợp Thể cảnh, có thể gọi là Đại Năng!
Có nghĩa là không gì làm không được!
Năm ngàn năm qua, Cực Hỏa Đạo Quân vẫn không ngừng giãy dụa giữa sự sống và cái chết, có thể sống sót đã là vạn hạnh.
Nhưng tu vi của Điện chủ Minh Hỏa Điện sẽ không hạ xuống, ngày càng tinh tiến, đã thành 'Đại Năng' rồi!
Song phương chênh lệch đã kéo ra.
Cực Hỏa Đạo Quân lại hồn nhiên không sợ, chỉ cười lạnh một tiếng: "Hợp Thể Đại Năng à, rất tốt. Nếu như hắn vẫn là Pháp Tướng Đạo Quân, ta giết cũng là không thú vị!"
Câu nói này vô cùng khí phách, Tô Tử Mặc nghe mà được khóe mắt giật một cái.
Xích Tinh Đạo Quân nhịn không được hỏi: "Sư tổ, những năm gần đây, ngươi đi đâu ? Nhục thể của ngươi..."
"Việc này nói ra rất dài dòng."
Cực Hỏa Đạo Quân nói: "Ta đã bị hủy nhục thân, lần này trở về, chính là muốn đúc lại nhục thân!"
"Sư tổ yên tâm."
Xích Tinh Đạo Quân rõ ràng cũng có hiểu biết về cổ pháp đoán cốt đúc thân, liền vội vàng nói: "Tông môn còn có không ít đỉnh cấp tài liệu đoán cốt, nếu như sư tổ còn cần gì, ta nhất định sẽ toàn lực giúp sư tổ làm ra!"
"Sư tổ, ngài vẫn nên tranh thủ thời gian cùng ta trở về tông môn đi."
Xích Tinh Đạo Quân lại nói: "Nếu những lão gia hỏa trong tông môn biết rõ ngài vẫn còn sống, sợ là muốn cười đến ngất đi rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận