Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1153: Lôi đình chi nộ

Vũ Văn Vô Song xoay chuyển búa lớn trong tay, vừa mới xông lên, trước mắt đã bị một hào quang hừng hực chói mắt bao phủ.
Phong mang lăng lệ đến cực điểm đã đập vào mặt!
Phong mang còn chưa thật sự đánh tới, hắn đã cảm thấy nhục thân của mình giống như muốn bị xé rách, chém thành hai nửa!
"A!"
Vũ Văn Vô Song ngửa mặt lên trời thét dài, khí huyết trong cơ thể triệt để bộc phát!
Huyết mạch cuồn cuộn dâng lên muốn tràn ra.
Khí huyết cường thịnh mặc dù còn không đạt tới cấp độ huyết như thủy triều, nhưng cũng chỉ kém một chút, đã coi như là đỉnh cấp!
Vũ Văn Vô Song nắm chặt búa lớn, bộc phát ra lực khí huyết, pháp lực trong cơ thể mãnh liệt bùng ra, tóc đen bay múa, cặp mắt nheo lại, hung hăng chém về phía kiếm khí đang bay tới kia!
Thiên Sát Kiếm Khí đã bức toàn bộ lực lượng của hắn ra.
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc đập tay xuống túi trữ vật, trực tiếp lấy từ bên trong ra ra một ngọn núi đen, ném về phía Vũ Văn Vô Song!
Thượng Cổ dị bảo-Huyền Từ Sơn!
Huyền Từ Sơn vừa mới lấy ra, chỉ lớn cỡ bàn tay, một bàn tay là có thể nâng được.
Nhưng khi Tô Tử Mặc rót pháp lực vào, Huyền Từ Sơn lập tức lớn lên theo gió, nhanh chóng nở lớn, trong nháy mắt đã biến thành một ngọn núi!
Huyền Từ Sơn càng lớn, càng tản ra lực huyền từ mạnh mẽ.
Với tu vi bây giờ của Tô Tử Mặc, toàn lực thôi động là có thể để Huyền Từ Sơn đạt tới độ cao mười trượng!
Mặc dù khác ngọn núi chân chính nhưng ngọn núi cao mười trượng này đột nhiên hạ xuóng, khí thế cũng đủ kinh người rồi!
Vũ Văn Vô Song cầm búa lớn trong tay, vốn có thể trảm trúng Thiên Sát Kiếm Khí.
Nhưng bởi vì Huyền Từ Sơn xuất hiện, tản ra lực huyền từ cường đại, tác động đến búa lớn của hắn, lệch khỏi quỹ tích ban đầu!
Khí huyết của Vũ Văn Vô Song cường đại, cho dù có Huyền Từ Sơn hấp xả, thân hình vẫn có thể giữ được ổn định.
Chỉ là búa lớn trong tay hắn đã di động một vị trí ngắn, lại vừa vặn lướt qua Thiên Sát Kiếm Khí đang chém tới từ phía đối diện!
Nhìn như chỉ trong gang tấc, nhưng lại có thể quyết định sinh tử của một trận chiến này!
Vũ Văn Vô Song biến sắc!
Trong chớp mắt, hắn làm ra một lựa chọn chính xác nhất.
Bỏ qua búa lớn trong tay!
Chuôi búa lớn này chính là bản mệnh pháp khí của hắn, ở trong tay của hắn, có thể phát huy ra lực phá hoại cực kỳ cường đại.
Nhưng bị Huyền Từ Sơn tác động, bản mệnh pháp khí của hắn lại thành vướng víu!
Hắn cũng không ra tay ngăn cản Thiên Sát Kiếm Khí.
Vũ Văn Vô Song thoáng suy nghĩ, búa lớn hóa thành một tia sáng, một lần nữa bị hắn nhét vào trong túi trữ vật.
Cùng lúc đó, tay phải hắn bắt pháp quyết, tay phải thuận thế vỗ vào trong túi trữ vật, lấy ra mấy tấm phù lục rồi trực tiếp xé nát!
Ông! Ông! Ông!
Một màn chắn phòng ngự nhanh chóng ngưng tụ ra, ngăn ở trước người hắn, muốn ngăn cản mũi nhọn từ Thiên Sát Kiếm Khí.
Phốc! Phốc! Phốc!
Chỉ là những bùa chú này ở trước mặt Thiên Sát Kiếm Khí lại giống như một tầng giấy cửa sổ vậy, đâm rách bị liên tiếp.
"Lục hào pháp cảnh!"
Mượn lần trì hoãn này, Vũ Văn Vô Song đã ngưng tụ ra pháp thuật.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn, ngưng tụ ra một mặt kính hình tròn màu đỏ vàng, phía trên khắc một đường vân huyền ảo, không ngừng xoay tròn, tản ra ánh sáng hừng hực!
Sau mấy chiêu liên tục ứng đối, đã thể hiện rõ Vũ Văn Vô Song có lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, thiên phú chiến đấu bén nhạy, còn có kỹ xảo chiến đấu cao minh.
Hắn được xưng là đệ nhất Đạo Nhân Bắc vực, hoàn toàn không chỉ là hư danh.
Nhưng thời gian Vũ Văn Vô Song quật khởi quá ngắn.
Tính toán rõ ràng thì chỉ mới hơn mười năm.
Mười năm trước xảy ra chuyện gì ?
Tám vị Phong Hào đệ tử, Phản Hư Đạo Nhân cường đại nhất trên đại lục Thiên Hoang đều bị Tô Tử Mặc chém giết trong truyền đạo chi địa!
Sở dĩ Vũ Văn Vô Song có thể quật khởi, nguyên nhân lớn nhất chính là vì Lưu Ly Đạo Nhân đã chết trong tay Tô Tử Mặc.
Nói cách khác, nếu Lưu Ly Đạo Nhân vẫn còn, Vũ Văn Vô Song chưa hẳn có thể ra mặt!
Mà mười năm trôi qua, Tô Tử Mặc từng chém giết tám vị Phong Hào đệ tử trong truyền đạo chi địa đã trở nên càng thêm cường đại, lực sát phạt của Thiên Sát Kiếm Khí cũng đã tăng lên rất nhiều!
Keng!
Thiên Sát Kiếm Khí liên tục chém vỡ ba màn phòng ngự, chính giữa Lục Hào Pháp Cảnh.
Tạch tạch tạch!
Sau tiếng rạn nứt, trên Lục Hào Pháp Cảnh hiện ra một vết rách, trong nháy mắt đã lan rộng ra toàn bộ mặt kính!
Sắc mặt Vũ Văn Vô Song hoàn toàn thay đổi.
Đạo kiếm khí kia có lực sát phạt quá nặng, liên lúc phá ba tấm phù lục phòng ngự và một đạo pháp thuật phòng ngự, phong mang còn sót lại vẫn chưa ngừng lại!
Không cần nhiều, chỉ cần hai đạo kiếm khí liên tục đánh ra thì chỉ sợ đã có thể chém giết hắn ở nơi này!
Vũ Văn Vô Song cảm nhận được áp lực cường đại khiến hắn cảm thấy ngạt thở.
Giống như tất cả mọi thủ đoạn của hắn hết thảy ở trước mặt Hoang Võ đều không chịu nổi một kích!
Hoang Võ tái tạo nhục thân, lực huyết mạch tất nhiên đã yếu đi.
Vũ Văn Vô Song muốn trước tiên rút ngắn khoảng cách, cận chiến cùng Tô Tử Mặc, nhưng hắn căn bản không đến gần được!
Phốc!
Kiếm khí đâm rách Lục Hào Pháp Cảnh.
Vũ Văn Vô Song muốn thu tay lại trốn tránh thì đã không kịp rồi.
Phốc!
Huyết quang thoáng hiện!
Lòng bàn tay của Vũ Văn Vô Song bị Thiên Sát Kiếm Khí đâm xuyên.
Lực sát phạt bên trong tia kiếm khí này thuận theo vết thương kia, nhanh chóng lan tràn, phá hủy tất cả sinh cơ trong bàn tay hắn!
Bề ngoài thì trong lòng bàn tay của Vũ Văn Vô Song chỉ bị đâm ra một lỗ máu.
Nhưng trong chớp mắt, kinh mạch mạch máu trong bàn tay này đã nhao nhao đứt gãy, sinh cơ bên trong bị Thiên Sát Kiếm Khí phá hủy!
Bàn tay này đã bị phế đi!
Kiếm khí vẫn chưa ngừng, đâm về phía lồng ngực Vũ Văn Vô Song!
Coong!
Kiếm khí chém tới khải giáp trên người hắn, bắn ra một tia lửa rồi mới tiêu tán.
Quần tu trợn mắt hốc mồm.
Cả quá trình, tinh thần đám người đều vô cùng khẩn trương, thậm chí đã quên đi hít thở.
Đến tận khi nhìn thấy kiếm khí tiêu tán, đám người mới thở phào một hơi.
Cho dù là người đứng xem, khi nhìn thấy Thiên Sát Kiếm Khí, bọn hắn đều cảm nhận được áp lực như vậy, huống chi là Vũ Văn Vô Song bị kiếm khí bao phủ!
Trên trán của hắn đã chảy đầy mồ hôi.
Phải biết rằng áo giáp trên người hắn cũng là Tiên Thiên Đạo Nhân pháp khí.
Nhưng kiếm khí còn dư lại vẫn lưu lại một vết rạch trên khôi giáp của hắn!
Nếu không có áo giáp hộ thân này, vừa rồi hắn đã bị đánh bại, bị đạo kiếm khí này đánh trọng thương!
Vũ Văn Vô Song trốn được một kiếp, trong lòng còn sợ hãi, tinh thần có chút thư giãn, lại không nghĩ rằng Tô Tử Mặc căn bản không có cho hắn cơ hội thở dốc!
Khi Lục Hào Pháp Cảnh và kiếm khí đồng thời tán loạn, Tô Tử Mặc trực tiếp vọt lên, duỗi cánh tay ra, chỉ về phía Vũ Văn Vô Song, khẽ quát một tiếng: "Giết!"
Lôi m Sát!
m vực bí thuật bộc phát!
Nếu là đại chiến bình thường, Vũ Văn Vô Song có khí huyết nhục thân như thế, chưa chắc đã bị Lôi m Sát ảnh hưởng.
Nhưng lúc này là thời điểm tâm thần của hắn thư giãn nhất, thế mà lại đột nhiên bị Lôi m Sát trùng kích, cả người chấn động, trong đầu trống rỗng.
Trong nháy mắt khi Lôi m Sát giáng lâm, trên đỉnh đầu của hắn, một cột sáng lôi điện lớn đánh xuống, điện quang lượn lờ, chính giữa đỉnh đầu Vũ Văn Vô Song!
Răng rắc!
Kinh lôi nổ vang!
Tử Điện quyết và Thanh Lôi quyết dung hợp, hình thành « Thái Hư Luyện Thần thiên », đây là một đạo pháp thuật trong đó —— Lôi Đình Chi Nộ!
Chiến giáp của Vũ Văn Vô Song có thể ngăn cản được sực sắc bén của pháp khí nhưng lại không ngắn được Lôi Đình Chi Nộ trùng kích.
Lôi m Sát, Lôi Đình Chi Nộ đồng thời đánh tới, cả người Vũ Văn Vô Song đều bị đánh choáng váng, toàn thân bốc lên khói xanh, đầu tóc cuộn cong lại, ánh mắt đờ đẫn, không nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận