Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3061: Tử chiến đến cùng

Nhìn đầu lâu của Long Phong, bầy rồng bi thương, khí tức tuyệt vọng cấp tốc lan tràn ở trên Chúc Long Tinh.
Có Long tộc, trên mặt thậm chí còn có thể nhìn thấy một tia sợ hãi.
Một khi lòng người tán loạn, đại trận bên trên Chúc Long Tinh có mạnh hơn, cũng không làm nên chuyện gì.
Ngay cả hai vị Vương Giả đỉnh phong là Linh Long Vương, Xán Long Vương, lúc này cũng không còn đấu chí.
Tô Tử Mặc khẽ lắc đầu.
Trong Long tộc lo nạn tới từ bên ngoài, chỉ sợ là sẽ có tai hoạ ngập đầu.
Từ đầu đến cuối, Tô Tử Mặc đều không muốn cuốn vào trong trận đại chiến giữa Long và Phượng, càng không dự định kinh động tới Võ Đạo Bản Tôn.
Thứ nhất, trận đại chiến giữa Long và Phượng này, là bởi vì Long tộc chinh phạt khắp nơi, mới dẫn tới đại họa diệt tộc.
Cục diện bây giờ, xem như là Long tộc gieo gió gặt bão.
Một phương diện khác, vừa mới trải tra trận chiến ở Đại Hoang, Điệp Nguyệt bị thương.
Võ Đạo Bản Tôn phải bảo vệ ở bên cạnh nàng, bế quan tu hành, Nguyên Võ Động Thiên xung kích thành Thế Giới, đồng thời cũng có thể bảo vệ Điệp Nguyệt chu toàn, sẽ không tùy tiện rời đi.
Đương nhiên, một số việc xảy ra ở bên trên Chúc Long Tinh, để cho Tô Tử Mặc có một chút phỏng đoán mới đối với trận chiến giữa Long và Phượng.
Ở phía sau trận chiến giữa Long và Phượng, rất có thể là có Vu tộc quấy gió gọi mưa, trợ giúp!
Long Giới rơi vào hoàn cảnh như bây giờ, có lẽ là cũng không thoát khỏi liên quan với Vu tộc.
Đương nhiên, những chuyện này cũng chỉ là suy đoán của hắn, còn chưa đủ để cho Võ Đạo Bản Tôn rời núi.
"Linh Long Vương, Xán Long Vương."
Thi Thần Vương Giả lại một lần nữa cất giọng nói: "Ta thấy thân rồng của hai ngươi cũng không tệ, nếu như các ngươi chủ động từ bỏ, cúi đầu đầu hàng, ta có thể hứa hẹn, sẽ để cho các ngươi được toàn thây."
Nghe giọng điệu của Thi Thần Vương Giả, để cho hai người bọn Linh Long Vương toàn thây, đã coi như là một sự ban ân lớn lao.
Thi Thần Vương Giả lại cười, nói: "Hơn nữa, các ngươi sẽ có được một cuộc sống mới, lấy một loại hình thái khác, tồn tại ở trên thế gian."
Đông đảo tu sĩ của Mộ Giới nghe thấy vậy, phát ra một tràng cười vang.
Cái gọi là cuộc sống mới kia, chính là bị Thi Thần Vương Giả luyện hóa trở thành Chiến Thi của hắn!
Linh Long Vương, Xán Long Vương lộ ra vẻ mặt âm trầm, không nói lời nào.
Long tộc chưa bao giờ phải nhận sự ức hiếp như thế này?
Từ khi bọn họ tu hành đến nay, chưa từng phải nhận sự khuất nhục như vậy?
Bọn họ chủ động đầu hàng, cũng chỉ có thể được chết toàn thây mà thôi!
"Linh Long Vương, theo ta thấy, chúng ta vẫn nên. . ."
Một vị Long Vương đứng dậy, giống như là có chút khó xử, chần chờ nói.
"Chư vị tộc nhân."
Linh Long Vương không để hắn nói xong, đã ngắt lời hắn, ngắm nhìn bốn phía, trầm giọng nói: "Ta không biết tình hình Đế Chiến ở Long Đảo bên kia như thế nào, nhưng ta tin tưởng, chư vị Long Đế sẽ tuyệt đối là không buông tha, nhất định là sẽ tử chiến đến cùng!"
"Long tộc đã đến thời khắc nguy cấp tồn vong, lui một bước, chính là đại họa diệt tộc!"
"Chư vị phải ghi nhớ rằng, chúng ta là Long tộc! Long tộc thà rằng chết trận, cũng sẽ không bao giờ khuất phục!"
Giọng nói sục sôi của Linh Long Vương, truyền khắp mỗi một góc của Chúc Long Tinh, quanh quẩn ở trong đất trời, đinh tai nhức óc, dần dần gọi tỉnh lại đấu chí trong huyết mạch của một ít Long tộc.
"Thà rằng chết trận, tuyệt đối không khuất phục!"
Sau khi Xán Long Vương lớn tiếng kêu gọi, bầy rồng cũng dần dần phát ra từng tiếng long ngâm cao vút, hình thành một luồng khí thế to lớn.
Nhưng loại khí thế này, so sánh với hơn 5000 vị Động Thiên Vương Giả bên ngoài, vẫn còn kém nhiều lắm.
"Ha ha. . . tội gì phải như thế?"
Thi Thần Vương Giả nhìn bầy rồng ở trên Chúc Long Tinh, còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại, lộ ra vẻ mặt mỉa mai, lắc đầu nói: "Trước thực lực tuyệt đối, đấu chí, huyết tính gì đó, đều không đáng giá nhắc tới, trực tiếp nghiền ép tới là được."
"Chư vị, đánh nát tòa đại trận này cho ta!"
Thi Thần Vương Giả chỉ về phía trước, ánh mắt lạnh lẽo, lạnh giọng nói: "Sau khi phá trận, tắm máu Chúc Long Tinh, một tên cũng không để lại!"
Ầm!
Sau tiếng ra lệnh, hơn 5000 vị Động Thiên Vương Giả đồng thời ra tay, ngàn vạn loại thần binh lợi khí, hóa thành từng luồng sáng thần thánh, dày đặc như mưa, đánh xuống.
Cùng lúc đó, đại trận ở trên Chúc Long Tinh cũng khởi động, ở xung quanh tinh không ngưng tụ ra một cái lồng ánh sáng màu đỏ hồng, phía trên hiện ra rất nhiều phù văn, có ngọn lửa cháy lên.
Rầm rầm rầm!
Đông đảo thần binh đánh xuống, xung kích lên phía trên tòa đại trận này, liên tiếp bộc phát ra tiếng nổ, đinh tai nhức óc.
Đại trận bắt đầu lắc lư, phù văn phía trên lúc sáng lúc tối, có thể tán loạn vào bất cứ lúc nào!
Hơn 5000 vị Động Thiên Vương Giả còn chưa ra tay toàn lực, chỉ mới riêng phần mình tế ra Động Thiên Linh Bảo, đại trận hộ tinh đã không ngăn cản nổi, tràn ngập nguy cơ.
Thấy cảnh này, bọn Thi Thần Vương Giả ngửa mặt lên trời cười to.
Mà ở bên trong Chúc Long Tinh, bầy rồng nhìn thấy cảnh này, trong lòng lập tức lạnh đi một nửa.
Đấu chí vừa mới dấy lên, đã nhanh chóng bị dập tắt.
Chênh lệch quá xa!
Chỉ dựa vào hơn 10 vị Long tộc bọn họ, làm sao có thể ngăn cản được?
"Phốc!"
Hai vị Long tộc bảo vệ trận nhãn, toàn thân đột nhiên bị chấn động mạnh, phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng là không chịu nổi sự xung kích lên đại trận, đã bị trọng thương.
Tạch tạch tạch!
Trận nhãn mà hai vị Long tộc này bảo vệ, truyền đến một tràng tiếng rạn nứt, đã sắp vỡ vụn.
Trên toà đại trận hộ tinh này, cũng hiện ra một vết nứt theo.
"Xong!"
Thấy cảnh này, trong mắt bầy rồng, tràn đầy sự tuyệt vọng.
Ngay cả Linh Long Vương và Xán Long Vương, ánh mắt cũng dần dần ảm đạm xuống, trong lòng chỉ còn lại một ý nghĩ: "Chúc Long Tinh xong rồi!"
Long Nhiên nhìn Tô Tử Mặc, tràn ngập vẻ áy náy, thở dài nói: "Tử Mặc, đều là vì ta, mới hại ngươi bị cuốn vào việc này."
Dừng lại một chút, Long Nhiên dùng thần thức truyền âm nói: "Chỉ có thể hi vọng Võ Đạo Chân Thân của ngươi, về sau sẽ báo thù cho chúng ta."
"Không có việc gì, ta dẫn các ngươi rời đi."
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc vẫn bình tĩnh, truyền âm nói.
"Ừm?"
Long Nhiên giống như là nghĩ tới điều gì, trong mắt lại cháy lên hi vọng, vội vàng hỏi: "Võ Đạo Chân Thân của ngươi đã chạy tới rồi à?"
Tô Tử Mặc hơi lắc đầu.
Long Nhiên nghĩ lại, cười khổ nói: "Cũng đúng, Hoang Võ ở tận Đại Hoang, coi như bây giờ khởi hành, ít nhất cũng phải một ngày sau mới có thể chạy tới đây."
Đối với thủ đoạn của Võ Đạo Bản Tôn, trừ Điệp Nguyệt ra, người khác đều không rõ ràng, Tô Tử Mặc cũng không giải thích.
Hắn chỉ gọi Hầu Tử, Long Nhiên và Long Ly đang có chút lo lắng bất lực ở bên cạnh, bước ra ngoài Chúc Long Tinh.
"Đây là. . . Muốn đi đâu?"
Long Ly hơi mờ mịt.
"Đừng quan tâm nhiều như vậy, đi thôi!"
Hầu Tử nói một tiếng.
Hắn lười nhác suy nghĩ những chuyện phức tạp này, dù sao cứ theo sau lưng Tô Tử Mặc, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Ba người bọn Hầu Tử đi theo Tô Tử Mặc, bước ra bên ngoài Chúc Long Tinh.
Không ít Long tộc đều chú ý tới động tĩnh của bốn người bọn họ.
Linh Long Vương và Xán Long Vương cũng theo bản năng nhìn sang.
Một vị Long tộc nhìn Tô Tử Mặc mới vừa từ chỗ cách đó không xa đi qua, không nhịn được hỏi: "Ngươi làm gì thế?"
"Rời đi."
Tô Tử Mặc đơn giản trả lời một câu.
"A?"
Vị Long Vương kia hơi sửng sốt một chút.
Những Long Vương khác nghe được câu trả lời này, cũng đều ngơ ngác nhìn, trong lòng sinh ra một loại cảm giác hoang đường đến cực điểm.
Nếu không phải là đang ở giây phút nguy cơ sớm tối này, thậm chí bọn họ còn muốn cười ra thành tiếng!
"Vị Vương Giả của Nhân tộc này không phải là đã bị sợ tới mức choáng váng rồi chứ? Bây giờ rời đi? Với đội hình bên ngoài thế kia, hắn muốn đi đâu?"
"Đừng nói là một người, xem như là một con muỗi bên trên Chúc Long Tinh, cũng không bay đi ra nổi!"
"Ha ha, hắn cũng đủ cố chấp nha. Vừa rồi ở trong đại điện, hắn muốn đi, giờ tới lúc này rồi, vẫn còn kiên định như thế."
Vị Long Vương này vẫn còn nhớ rõ, Vương Giả của Nhân tộc này lúc ở trong đại điện cực kì phách lối, giằng co với hơn 10 vị Long Vương bọn họ, còn tuyên bố cái gì mà, nơi này không có ai có thể ngăn được hắn!
"Vâyh ngươi đi đi, chúng ta không ngăn cản."
Vị Long Vương này hơi cười lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận