Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1271: Thảm bại

"Lôi Hoàng bí thuật!"
Trong mắt nam tử mặc tố bào sáng lên, bật thốt lên lai lịch của Diệt Thần Tiên.
Lần này, hắn không hề khinh thường, cũng vận chuyển tâm pháp, trong miệng ngâm tụng mấy đạo pháp quyết, ngưng tụ ra bí thuật Nguyên Thần!
Tô Tử Mặc nghe thấy mấy đạo pháp quyết này khá quen tai.
Rất nhanh, hắn đã ý thức được, đó chính là Nguyên Thần bí thuật trong « Luyện Huyết Ma Kinh »—— Tích Huyết quyết!
Trong thức hải của nam tử mặc tố bào bay ra một giọt máu đỏ tươi, tản ra lực lượng kinh khủng tà ác, đụng vào Diệt Thần Tiên.
Xì xì xì!
Gần như chỉ trong nháy mắt, lôi điện trên Diệt Thần Tiên đã bị giọt máu tươi này trấn áp xuống!
Bình thường lực lôi điện là lực lượng khắc chế tà ma mạnh nhất.
Nhưng lực lượng tà ma này đã cường đại đến trình độ nhất định, ngay cả lôi điện cũng không trấn áp được!
Mắt thấy Diệt Thần Tiên muốn tán loạn, Tô Tử Mặc lại lần nữa vận chuyển tâm pháp, thúc dục Nguyên Thần, bộc phát ra đạo Nguyên Thần bí thuật thứ ba!
Như Lai Pháp ấn!
Một ký tự lấp lóe kim quang từ mi tâm Tô Tử Mặc bắn ra vô cùng thần thánh hoàn mỹ, dường như ẩn chứa lực lượng của vạn quân, có thể trấn áp vạn vật!
Ký tự này chậm rãi bay về phía nam tử mặc tố bào.
Bộc phát ra Nguyên Thần bí thuật này, thân hình Tô Tử Mặc hơi lắc lư một chút, sắc mặt đã trở nên tái nhợt.
Lúc trước hắn đã đại chiến mấy trận với đám tu sĩ trong đại điện, Nguyên Thần pháp lực đều đã tiêu hao không ít.
Bây giờ, cưỡng ép đánh ra ba đạo Nguyên Thần bí thuật, đã đạt đến cực hạn của hắn!
Tô Tử Mặc cắn chặt răng, cố nén đau đớn từ Nguyên Thần truyền đến, tiếp tục khống chế Tạo Hóa Thanh Liên đánh về phía thiên linh cái của nam tử mặc tố bào!
Khoảng cách giữa hai người vốn rất gần, Tạo Hóa Thanh Liên gần như chỉ chớp mắt là áp sát, còn nhanh hơn Như Lai Pháp Ấn một phần.
Nam tử mặc tố bào không sử dụng bất kỳ binh khí nào.
Nhìn Tạo Hóa Thanh Liên đang bắn tới kia, hắn chỉ duỗi bàn tay trắng noãn ra, trực tiếp nắm lấy Tạo Hóa Thanh Liên, không nhúc nhích tí nào!
Hai mắt Tô Tử Mặc híp lại.
Phải biết rằng lúc trước hắn đã dùng Tạo Hóa Thanh Liên đánh nát đầu của Lôi Liệt trưởng lão- Đại Năng của Hỗn Nguyên Tông.
Mà bây giờ, nam tử mặc tố bào này lại dùng huyết nhục chi khu, nắm lấy Tạo Hóa Thanh Liên, đây là cấp bậc nhục thân gì, đây là lực lượng gì!
Toàn thân nam tử mặc tố bào hoàn toàn không có bất kỳ sơ hở gì!
Tí tách!
Trong lòng bàn tay nam tử mặc tố bào chảy ra một tia máu tươi, rơi trên mặt đất.
Tay không tiếp lấy Tạo Hóa Thanh Liên, nam tử mặc tố bào vẫn bị thương rồi.
Đương nhiên, đây chỉ là da thịt tổn thương.
Chỉ trong nháy mắt, vết thương trong lòng bàn tay nam tử mặc tố bào đã khép lại.
"Phật môn thánh vật."
Nam tử mặc tố bào nhìn đài sen xanh biếc trong lòng bàn tay, trong mắt cũng lướt qua một tia yêu thích, nói: "Tu vi lực chiến đấu của ngươi, chắc hẳn cũng là yêu nghiệt trong các đệ tử phật môn, ta thật sự là có chút không nỡ giết ngươi rồi."
"Đáng tiếc, ngươi thực sự không nên tới Thái Sơ miếu cổ, không nên có lòng tham."
Nam tử mặc tố bào nhẹ nhàng thở dài, lòng bàn tay nâng lên Tạo Hóa Thanh Liên, nhìn Như Lai Pháp ấn đang đánh tới, hắn cũng vận chuyển tâm pháp, bộc phát ra một đạo Nguyên Thần bí thuật!
Tô Tử Mặc không khỏi trừng lớn hai mắt.
Trong mi tâm nam tử mặc tố bào vậy mà cũng bắn ra một đạo kim quang, chói lóa mắt, một ký tự càng thêm to lớn, càng thêm thần thánh, càng thêm sáng chói bắn ra!
Như Lai Pháp ấn!
Nam tử mặc tố bào vậy mà cũng hiểu được Như Lai Pháp ấn!
Hơn nữa hắn có thể ngưng tụ ra bốn đạo chí tôn pháp tướng, Nguyên Thần khẳng định cường đại hơn Tô Tử Mặc.
Như Lai Pháp ấn được hắn phóng xuất ra có lực lượng cũng càng thêm đáng sợ!
Oanh!
Hai đạo Như Lai Pháp ấn ầm ầm đụng vào nhau!
Cả tòa đại điện dường như đều tĩnh lại!
Những tu sĩ ở chung quanh hai người cách đó không xa, thân hình đều chấn động, ánh mắt ảm đạm xuống, khí tức sinh mệnh trong cơ thể nhanh chóng trôi qua, ngã xuống.
Trong thức hải của bọn hắn, Nguyên Thần đã vỡ vụn!
Cho dù là hai đạo Như Lai Pháp ấn va chạm, bắn ra gơn sóng thần thức ba động, không ít tu sĩ đều không chịu nổi!
Ngắn ngủi đình trệ.
Tô Tử Mặc ngưng tụ ra ký tự bắt đầu vỡ vụn!
Mà nam tử mặc tố bào ngưng tụ ra ký tự, cũng hiện ra một vết rách, nhưng rõ ràng vẫn cường đại hơn Tô Tử Mặc!
Rất nhanh đã trấn áp xuống, nghiền nát ký tự của Tô Tử Mặc rồi vọt tới Tô Tử Mặc!
Thảm bại!
Cho dù Tô Tử Mặc liên tục bộc phát ra ba đạo Nguyên Thần bí thuật, nhưng toàn bộ đã bị nam tử mặc tố bào ngăn cản.
Mà Nguyên Thần bí thuật của nam tử mặc tố bào tạo thành phản kích có lực uy hiếp cực kỳ lớn!
Nguyên Thần của Tô Tử Mặc đã đạt tới cực hạn, lúc này, Nguyên Thần truyền đến từng đợt nhói nhói, cũng không thể ngưng tụ ra bất kỳ Nguyên Thần bí thuật nào nữa.
Dù vậy, Tô Tử Mặc vẫn không hề từ bỏ.
Hắn ngưng tụ ra một tia thần thức, không ngừng trung kích vào Minh Vương Niệm Châu ở cổ tay trái, muốn đánh thức Nguyên Thần pháp khí này!
Dù sao hắn đã đeo kiện pháp khí này nhiều năm, nối liền cùng tâm thần và huyết mạch.
Cảm nhận được Tô Tử Mặc gặp phải nguy hiểm, Minh Vương Niệm Châu bắn ra một kim quang hừng hực, hình thành quanh Tô Tử Mặc một lồng ánh sáng màu vàng.
Trên lồng ánh sáng này khắc hoạ một đạo ký tự thần bí, từng chữ đều ẩn chứa sức mạnh to lớn thần bí!
Oanh!
Như Lai Pháp ấn vỡ vụn, đâm vào lồng ánh sáng màu vàng do Minh Vương Niệm Châu hình thành, rồi ầm ầm vỡ vụn.
Thần thức của Tô Tử Mặc đã cạn kiệt, mà lồng ánh sáng này cũng không thể chèo chống được bao lâu, quang mang nhanh chóng ảm đạm xuống, biến mất vô ảnh vô tung.
Thua rồi.
Trong cơ thể Tô Tử Mặc không còn chút pháp lực nào, Nguyên Thần khô cạn, đã tới tình trạng kiệt sức, ngay cả pháp thuật đơn giản nhất cũng không thả ra được.
Mà nam tử mặc tố bào chỉ cần vận dụng một chí tôn pháp tướng cũng đủ để trấn sát Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc khẽ cong lại, thở dốc từng ngụm.
Thanh Liên chân thân vẫn lạc ở nơi này, mặc dù không có cam lòng, nhưng cũng không có gì.
Hắn còn có Long tộc chân thân, còn có Võ Đạo chân thân!
Cuối cùng cũng có một ngày, hắn sẽ một lần nữa giết trở lại, tìm Huyết Ma Đạo Quân báo thù rửa hận!
Trong đầu Tô Tử Mặc hiện lên một suy nghĩ.
Đầu của hắn thậm chí đã trở nên hơi u ám.
Nhưng nam tử mặc tố bào mãi vẫn không xuất thủ.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, Tô Tử Mặc rốt cục ý thức được có chút không đúng, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại.
Không biết từ khi nào, nam tử mặc tố bào đã đi tới trước người hắn!
Nam tử mặc tố bào đột nhiên xuất thủ, cầm lấy cánh tay trái của hắn.
Tô Tử Mặc muốn trốn tránh, muốn chống cự, nhưng trên người không có một chút sức lực nào, chỉ có thể để mặc nam tử mặc tố bào kéo lấy cánh tay trái của mình!
Xoẹt xẹt!
Nam tử mặc tố bào khẽ vận lực, ống tay áo trên cánh tay trái của Tô Tử Mặc trong nháy mắt vỡ vụn.
Ánh mắt nam tử mặc tố bào rơi vào trên cổ tay trái Tô Tử Mặc, nhìn chằm chằm vào một chuỗi Minh Vương Niệm Châu kia, thật lâu không nói gì, ánh mắt phức tạp khó rõ ràng.
Chỉ là ý thức Tô Tử Mặc đã hôn mê, cũng không chú ý tới.
"Đây là Minh Vương Niệm Châu."
Hồi lâu sau, nam tử mặc tố bào mới chậm rãi lên tiếng.
Tô Tử Mặc đã không còn chút sức lực nào, khẽ cười lạnh, đều không muốn trả lời.
Bốn vạn năm trước, Minh Vương Niệm Châu là vật mà Đại Minh tăng đeo.
Huyết Ma Đạo Quân chính là địch nhân của Đại Minh tăng, hai người đại chiến, làm sao hắn lại không nhận ra bảo vật phật môn này chứ.
"Sao ngươi có thể có bảo vật này."
Nam tử mặc tố bào hỏi: "Ngươi là phong hào đệ tử đời này của Đại Minh tự?"
Trong lòng Tô Tử Mặc thầm nghĩ: "Huyết Ma Đạo Quân bị trấn áp vài vạn năm, cũng không biết rõ trên đại lục Thiên Hoang đã thay đổi rất nhiều, ngay cả Đại Minh tự đều đã tan thành mây khói rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận