Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2242: Ta muốn định

Chung trưởng lão trầm ngâm một chút, đứng dậy, chắp tay ôm quyền nói với Tạ Linh: "Điện hạ, trong đấu vòng loại Địa bảng lần này, đã xảy ra quá nhiều biến cố."
"Mười tám vị Địa Tiên đỉnh phong liên thủ, cùng vây công một vị đệ tử thư viện ta, khiến hắn tiêu hao quá lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới lực chiến đấu."
"Ta đề nghị, bài danh chiến chậm lại một ngày, như thế mới có thể càng thêm công bằng."
Hạ trưởng lão cũng vội vàng nói: "Đúng là nên như thế."
"Không được!"
Nguyên Tá quận vương là người đầu tiên đứng ra, cười lạnh nói: "Nói đùa cái gì thế, ai ở đấu vòng loại mà không tiêu hao, vì một đệ tử của Càn Khôn thư việ mà lại muốn thay đổi quy tắc ?"
"Không sai!"
Thanh Phong Thiên Tiên cũng trầm giọng nói: "Sau khi đấu vòng loại sẽ lập tức tiến hanhg bài danh chiến, mục đích của nó chính là không cho những Địa Tiên này thời gian nghỉ ngơi."
"Nếu không, xếp hạng đấu vòng loại cũng không có ý nghĩa tồn tại."
"Biến cố xảy ra trong đấu vòng loại cũng là một phần trong tranh đoạt Địa bảng, không thể bởi vì một chút biến cố mà thay đổi quy tắc."
Tu sĩ của Đại Tấn tiên quốc cùng Phi Tiên Môn đều đã bỏ mình.
Nguyên Tá quận vương cùng Bạch Hải Thiên Tiên tự nhiên không muốn nhìn thấy, Tô Tử Mặc giành được vị trí đứng đầu Địa bảng.
Mà Thanh Phong Thiên Tiên đại biểu cho Ngự Phong Quan, cũng không chịu nhượng bộ.
Hắn cũng nhìn ra được nếu như để Tô Tử Mặc nghỉ ngơi một ngày, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, Phong Ẩn cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Mấy vị trưởng lão của Càn Khôn thư viện đều nhìn về Chân Tiên Tạ Linh.
Dù sao Tạ Linh mới là người chủ sự lần vạn năm đại hội này, có quyền lợi quyết định.
Tạ Linh hơi trầm mặc, nhìn qua mấy vị trưởng lão của Càn Khôn thư viện, mặt lộ vẻ áy náy, lắc đầu nói: "Đúng như hai vị đạo hữu Nguyên Tá, Thanh Phong nói, quy tắc đã định ra thì không thể tuỳ tiện sửa đổi. Nếu không, quy tắc này cũng không có ý nghĩa."
Mấy vị trưởng lão Càn Khôn thư viện đối với kết quả này cũng cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Dù sao dựa theo đạo lý thì vạn năm đại hội đúng là không thể bởi vì chiếu cố một vị đệ tử của Càn Khôn thư viện mà thay đổi quy tắc.
Bọn họ đứng ra tranh thủ một chút, cũng chỉ vì ôm lấy một tia hi vọng, muốn thử một phen.
"Nếu đã như vậy."
Chung trưởng lão nhìn về phía Tô Tử Mặc, trầm giọng nói: "Tử Mặc, rời khỏi lần bài danh chiến Địa bảng này đi, không cần thiết tiếp tục nữa."
"Chung trưởng lão, không cần phải lo lắng."
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói: "Đã tham gia chiến đấu Địa bảng, ta sẽ không lâm thời rời khỏi."
Hắn nghĩ muốn giành được vị trí đứng đầu Địa bảng, cũng không phải là bởi vì danh tiếng.
Mà là bởi vì đứng đầu Địa bảng, Viêm Dương tiên quốc sẽ tặng cho phần thưởng phong phú!
Trong đó có không ít tài nguyên tu luyện quý giá như nguyên linh dịch, còn có linh đan diệu dược quý hiếm như Ngô Đồng đan.
Còn có thể tiến vào trong vương cung Viêm Dương tiên quốc, chọn lựa một quyển công pháp bí thuật để tu hành, ở bên trong kho binh khí hoàng cung chọn lựa một pháp bảo mang đi...
Những phần thưởng này sẽ giúp Tô Tử Mặc rất nhiều.
Bây giờ hắn là Địa Tiên bát giai đỉnh phong, không có gì bất ngờ xảy ra thì rất nhanh là có thể đột phá đến Địa Tiên cửu giai.
Nếu luyện hóa hết những phần thưởng này, trong thời gian rất ngắn, hắn có khả năng từ Địa Tiên cửu giai, trực tiếp đột phá đại cảnh giới đến Thiên Nguyên cảnh, trở thành Thiên Tiên!
Nếu muốn ở trên Thiên bảng, tranh phong cùng Vân Đình, hắn nhất định phải mau chóng tăng cao tu vi!
Hắn tuyệt đối không buông tha bất kỳ cơ hội nào có thể gặp được cơ duyên.
Nguyên Tá quận vương thở phào một hơi.
Vừa rồi hắn còn đang lo lắng, Tô Tử Mặc sẽ bởi vì mấy vị trưởng lão của Càn Khôn thư viện thuyết phục mà rời khỏi tranh đoạt bài danh chiến Địa bảng.
Lúc này, hắn mới yên lòng.
"Tô Tử Mặc, ta ở chỗ này chờ, xem ngươi lần này sẽ thảm bại như thế nào!"
Nguyên Tá quận vương cười lạnh một tiếng.
"Vậy sao."
Tô Tử Mặc lạnh nhạt liếc mắt nhìn Nguyên Tá quận vương, nói: "Sợ là khiến ngươi phải thất vọng rồi, vị trí đứng đầu Địa bảng này, ta nhất định muốn rồi!"
Nghe được câu này, Phong Ẩn cũng không nhịn cười được, hơi hơi lắc đầu.
Nếu Tô Tử Mặc ở trạng thái đỉnh phong, hắn không dám chắc thắng.
Bây giờ, trạng thái song phương chênh lệch lớn như vậy, hắn còn không trấn áp được một Địa Tiên bát giai có nguyên thần suy yếu, nguyên khí khô kiệt?
"Tốt!"
Tạ Linh hơi gật đầu, lộ ra vẻ tán thưởng, nói: "Nếu chư vị đều không có vấn đề gì, bài danh chiến hiện tại lập tức bắt đầu."
"Vân Đình quận vương, Tô Tử Mặc chuẩn bị tranh đoạt vị trí đầu bảng Địa bảng, ngươi còn muốn sớm rời đi sao?"
Tạ Linh lại cười hỏi.
"Ta nói rồi, không có gì để nhìn."
Vân Đình hơi nhún vai, nói: "Dù cuối cùng Phong Ẩn thắng rồi, trong lòng ta, vị trí đứng đầu Địa bảng vẫn là Tô Tử Mặc."
"Tô Tử Mặc, bại không sao, nhưng ngươi được giữ được tính mạng, nhớ ước chiến giữa chúng ta!"
Vân Đình lại nói một câu, sau đó quay người rời đi, hóa thành một ánh kiếm, trong nháy mắt đã biến mất ở chân trời.
Kỳ thật, ở trong lòng Vân Đình cũng cho rằng một trận chiến này không có bất ngờ nào, Tô Tử Mặc không có cơ hội.
Cho nên, hắn mới nói ra lời nói kia.
Vấn đề của Tô Tử Mặc không chỉ là trạng thái, mà là rất nhiều thủ đoạn át chủ bài của hắn đều đã sớm dùng hết, bây giờ còn chưa khôi phục.
Một trận chiến này vốn cũng không công bằng.
"Điện hạ, Tô tiên sinh có cơ hội thủ thắng không ?"
Từ Tiểu Thiên lộ vẻ mặt lo lắng, nhỏ giọng hỏi.
Tạ Khuynh Thành trầm ngâm hồi lâu, hơi hơi lắc đầu nói: "Nếu gặp đối thủ bình thường, lấy lực cận chiến của Tô huynh, có lẽ có thể thắng."
"Nhưng nếu muốn tranh đoạt vị trí đứng đầu Địa bảng, chắc chắn sẽ đối đầu với Phong Ẩn, hơn phân nửa là hắn không có cơ hội."
Tạm dừng một chút, Tạ Khuynh Thành lại nói: "Càng huống chi, quy tắc bài danh chiến cực kỳ có lợi đối với người đứng đầu ở đấu vòng loại."
"Có ý gì ?"
Từ Tiểu Thiên hỏi.
Tạ Khuynh Thành nói: "Quy tắc bài danh chiến cực kỳ đơn giản, hai hai quyết đấu, tổng cộng chia làm bảy vòng, quyết ra người đứng đầu Địa bảng và xếp hạng trên Địa bảng."
"Vòng thứ nhất, hạng thứ nhất ở đấu vòng loại đối chiến với hạng cuối; hạng thứ hai đối chiến người xếp hạng thứ chín mươi chín; Tô huynh xếp thứ sáu mươi tám, có lẽ sẽ đối chiến với người xếp ba mươi ba ở đấu vòng loại."
"Vòng thứ hai, còn lại năm mươi người, tiếp tục hai hai quyết đấu. Hạng thứ nhất đối chiến người thứ năm mươi; hạng thứ hai đối chiến người thứ bốn mươi chín, cứ thế mà suy ra."
"Vòng thứ ba, còn lại hai mươi lăm người, có hai mươi bốn người quyết đấu hai hai, một người luân không."
"Vị trí luân không này sẽ để cho người đứng đầu đấu vòng loại, cũng chính là Phong Ẩn!"
Từ Tiểu Thiên nghe rõ, bừng tỉnh nói: "Nói cách khác, Phong Ẩn cũng có được nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn, chiến đấu càng ít."
"Không sai."
Tạ Khuynh Thành gật đầu, nói tiếp nói: "Đến vòng thứ tư, còn lại mười ba người, sẽ có một người luân không, vị trí luân không lần này vẫn là người đứng đầu đấu vòng loại."
"Vòng thứ năm, còn lại bảy người, sẽ lại luân không một người lần nữa, vẫn rơi vào Phong Ẩn. Nói cách khác, trong bảy vòng này có ba cơ hội luân không, Phong Ẩn đều có thể dùng để nghỉ ngơi!"
Vẻ mặt Từ Tiểu Thiên sầu lo.
Kể từ đó, một người ở đây tư giết tranh đấu cùng người khác, một người khác lại luân khôn, được nghỉ ngơi dưỡng sức.
Chênh lệch của song phương sẽ càng ngày càng lớn!
"Nhưng hai hai quyết đấu, chỉ quyết ra người thắng, bài danh sẽ xếp hạng như thế nào?"
Từ Tiểu Thiên lại hỏi.
Tạ Khuynh Thành nói: "Có tam đại tiên quốc cùng tứ đại tiên tông phái ra một vị Thiên Tiên cường giả, đến bình phán thứ tự kẻ bại, cuối cùng xác định xếp hạng của kẻ bại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận