Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2583: Ba đại sát chiêu

Trên thực tế, Tông Phi Ngư cùng rất nhiều tu sĩ đều đã đánh giá thấp Tô Tử Mặc cùng Vân Đình rồi.
Sau một trận chiến, nguyên thần của hai người đúng là tiêu hao cực lớn.
Nhưng còn chưa tới mức không thể phóng thích ra nguyên thần bí thuật, hay thần thông bí pháp.
Trong khi hai người giao thủ, chưa từng dùng tới nguyên thần bí thuật.
Đây lad sự hiểu ngầm giữa hai người.
Dưới đáy mắt Tông Phi Ngư lướt qua một tia kiêng kị, trong lòng nghĩ lại mà sợ, sinh ra ý lui.
Hắn phát hiện hắn căn bản không thể nhìn thấu Tô Tử Mặc!
Người này đại chiến cùng Vân Đình một trận, thế mà vẫn sâu không thể đo được!
Bây giờ, nguyên thần của hắn đã bị chấn động, mặc dù không bị thương, nhưng cũng không thích hợp tiếp tục chém giết tranh đấu.
Chỉ tiếc là Tông Phi Ngư muốn đi, Tô Tử Mặc lại không có dự định buông tha cho hắn!
Không chờ Tông Phi Ngư hạ quyết tâm, Tô Tử Mặc đã lại lần nữa tấn công tới!
Tuyệt thế thần thông-Sát Na Phương Hoa!
Không cần thăm dò, ra tay đã dùng tới sát chiêu mạnh nhất!
Tuyệt đại đa số tu sĩ cũng chỉ từng nghe nói Tô Tử Mặc có một loại thần thông bí pháp có thể cắt giảm thọ nguyên.
Nhưng mọi người không rõ đạo thần thông bí pháp này đánh xuống sẽ có uy lực ra sao.
Thậm chí không có bao nhiêu người biết rõ ngay cả một trong ba đại kiếm tiên-Tuyệt Vô Ảnh cũng gián tiếp mất mạng vì đạo tuyệt thế thần thông này của Tô Tử Mặc!
Tông Phi Ngư không dám không chú ý, tạm thời bỏ qua suy nghĩ chạy trốn, vội vàng ngưng tụ thần thức, phóng thích ra một đạo tuyệt thế thần thông khác để chống lại.
Trong nháy mắt khi hai đạo tuyệt thế thần thông va chạm, bên tai Tông Phi Ngư đột nhiên nghe đến một tiếng trống quỷ dị, ầm ầm nặng nề, tràn đầy khí tức tĩnh mịch.
"n ?"
Tông Phi Ngư biến sắc!
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng thọ nguyên của mình đang nhanh chóng giảm bớt!
"Không tốt!"
Tông Phi Ngư giật mình, vội vàng phóng thích ra các loại thần thông bí pháp, huyết mạch dị tượng, để chống đỡ hóa giải loại lực lượng quỷ dị này.
Nếu chỉ là Sát Na Phương Hoa, đương nhiên không uy hiếp được Tông Phi Ngư.
Nhưng bên trong Sát Na Phương Hoa, còn xen lẫn đạo pháp trống chiều.
Mặc dù hai loại đạo pháp còn chưa hoàn mỹ dung hợp, nhưng đạo tuyệt thế thần thông này, cũng đã chạm đến ngưỡng cửa vô thượng thần thông!
Nói không hề khoa trương, bây giờ Sát Na Phương Hoa đã có thể so sánh với huyết mạch dị tượng-Tru Tiên kiếm mà Vân Đình cô đọng ra rồi!
Cuối cùng, sau khi lại liên tục phóng thích ra rất nhiều thần thông bí pháp, nguy cơ bị cắt giảm thọ nguyên mới dần dần biến mất.
Mà lúc này, Tông Phi Ngư cũng cảm giác được sự yếu ớt trên nguyên thần của mình.
Chống lại Nghịch Lân, nguyên thần của hắn đã bị chấn động một chút.
Bây giờ, trong thời gian ngắn, hắn lại liên tục bùng nổ ra nhiều thần thông bí pháp như thế, muốn làm được việc này nguyên thần phải cực kỳ cô đọng!
Huyết mạch dị tượng của hắn dần không chống đỡ nổi, lúc sáng lúc tối.
Đúng lúc này, trong lòng hắn lóe lên báo động!
Không kịp nghĩ nhiều, Tông Phi Ngư muốn mượn nhờ thân pháp để trốn khỏi vị trí mình đang đứng.
Rống!
Đột nhiên, một tiếng hổ gào khiến trời long đất lở, tiếng gào vang vọng thiên địa, đinh tai nhức óc, tràn đầy vô tận uy nghiêm, khiến tâm thần người nghe run cầm cập!
Ngay sau đó, ở giữa không trung phía Tây vị trí của Tông Phi Ngư đột nhiên hiện ra một thân thể lão hổ màu trắng to lớn, toả ra nồng đậm sát khí!
Trên người lão hổ này có lớp lông màu trắng, một đôi mắt như chuông đồng màu đỏ tươi, toả ra sát cơ lạnh thấu xương!
Bạch Hổ thánh thú!
Mặc dù chỉ là một đạo hư ảnh do sát khí ngưng tụ thành, nhưng quần tu ở đây vẫn cứ cảm giác được huyết mạch của mình bị áp chế.
Đây là một loại uy áp đến từ sâu trong linh hồn, khó mà ngăn cản!
Huyết mạch dị tượng của Tông Phi Ngư vốn đã lung lay sắp đổ, sau khi Bạch Hổ thánh thú giáng lâm, huyết mạch dị tượng lập tức sụp đổ!
Hai con ngươi Bạch Hổ đỏ như máu, vừa mới hiện thân đã khóa chặt Tông Phi Ngư cách đó không xa, miệng to như chậu máu mở ra, nhào tới giết!
Bạch Hổ thánh thú gầm gừ khiến toàn thân Tông Phi Ngư chấn động, vẻ mặt mờ mịt, xuất hiện trạng thái thất thần trong ngắn ngủi.
Trong khoảnh khắc thất thần này đã đủ để cho hắn chôn thân trong miệng hổ!
Phốc phốc!
Bạch Hổ ngậm chặt Tông Phi Ngư, hàm răng sắc bén cắn ngập vào người Tông Phi Ngư, lưu lại từng lỗ máu nhìn mà giật mình!
Máu tươi phun ra, cả người dường như đều bị cắn đứt!
Sát khí nhập thể, thân thể và sinh cơ của Tông Phi Ngư đã đứt.
Nguyên thần của hắn đều không có cơ hội trốn ra ngoài, đã bị sát khí trong miệng Bạch Hổ phá hủy, thân tử đạo tiêu!
Hí!
Quần tu nhìn một màn này thì cùng hít vào một ngụm hơi lạnh, vẻ mặt kinh sợ!
Toàn bộ quá trình nói thì dài, nhưng chỉ xảy ra trong vòng mấy lần hít thở.
Hai bên nguyên thần tranh phong, Tô Tử Mặc phóng thích ra một đạo tuyệt thế thần thông, tiếp nữa là đạo sát phạt bí thuật khủng bố này!
Một Bạch Hổ đằng đằng sát khí, từ phương Tây hiện ra, dựa vào một tiếng gầm gừ, nuốt Tông Phi Ngư vào trong miệng, trực tiếp cắn chết!
Bạch Hổ này đứng sừng sững ở phương Tây, trong miệng ngậm một cỗ thi thể, toàn thân toả ra sát khí ngút trời, giống như chúa tể thiên địa, khiến chúng sinh quỳ bái!
Đây chính là bí pháp sát phạt vô song ghi chép trên Trấn Ngục đỉnh-Bạch Hổ ngậm thi!
Ban đầu ở bên trong Tu La chiến trường, Tô Tử Mặc phóng thích ra Bạch Hổ ngậm thi, có thể một chiêu miểu sát Tống Sách, chính là mượn nhờ lực lượng huyết sát bên trong hồ nước.
Bây giờ, tu vi của Tô Tử Mặc đạt tới Thiên Tiên bát giai, uy lực của đạo bí pháp này càng thêm hung mãnh!
Mà trước đó có Nghịc Lân và Sát Na Phương Hoa trùng kích cùng tiêu hao, lại bộc phát Bạch Hổ ngậm thi, Tông Phi Ngư hoàn toàn không ngăn cản nổi!
Toàn bộ quá trình, nhìn giống như đơn giản.
Nhưng trên thực tế, Nghịch Lân, Sát Na Phương Hoa, Bạch Hổ ngậm thi đều là thuật sát phạt mạnh mẽ nhất của Tô Tử Mặc!
Khi nãy tranh đấu cùng Vân Đình, hắn sợ thương tới tính mạng Vân Đình, nên không phóng thích ra.
Bây giờ, ba đại sát chiêu một mạch đều đánh lên trên người Tông Phi Ngư, hắn có thể còn sống sót mới là kỳ tích!
"Xảy ra chuyện gì rồi? Tông Phi Ngư lại bị giết rồi ?"
"Đạo bí pháp kia hẳn là chính là bí pháp mà Tô Tử Mặc dùng để giết Tống Sách trong Tu La chiến trường kia."
"Quá ác! Xếp thứ tư trên dự đoán Thiên bảng-Tông Phi Ngư, vậy mà ở trong tay Tô Tử Mặc lại sống không quá ba chiêu!"
"Không chỉ như vậy, đừng quên là Tô Tử Mặc vừa mới ác chiến một trận cùng Vân Đình, tiêu hao cực lớn."
Đại điện Thần Tiêu rơi vào một thoáng yên lặng, sau đó rất nhanh lại bùng nổ ra tiếng nghị luận ầm ĩ.
Quần tu sôi trào!
Rất nhiều tu sĩ đều nghĩ rằng Tông Phi Ngư đang ở đỉnh phong, Tô Tử Mặc đã dùng hết át chủ bài, trạng thái yếu ớt, hai bên chắc chắn sẽ có một trận khổ chiến.
Thật không ngờ hai bên giao thủ mới mấy lần hít thở, Tông Phi Ngư đã phơi thây tại chỗ, ngay cả cơ hội chạy trốn đều không có!
"Thắng rồi!"
Rất nhiều tu sĩ của Càn Khôn thư viện nhao nhao đứng dậy, vẻ mặt phấn khởi, hoan hô lên đến.
Mấy người Mặc Khuynh, Dương Nhược Hư cũng thở phào một hơi, yên tâm hơn.
Vân Trúc đối với một màn này cũng không bất ngờ gì, trên mặt vẫn nhẹ cười mỉm.
Quần tu Phi Tiên Môn đều có sắc mặt khó coi, như cha mẹ chết.
Cầm Tiên Mộng Dao càng có vẻ mặt như băng sương, căng bờ môi, không nói một lời.
Nàng thật sự không ngờ Tông Phi Ngư lại bị Tô Tử Mặc chém giết trong ba chiêu!
Sớm biết như vậy, nàng cũng sẽ không để Tông Phi Ngư đi lên chịu chết.
Kế hoạch của nàng đã thất bại toàn bộ, bại một lần quét đất.
Tu sĩ nhìn giống như thư sinh nho nhã yếu ớt, kì thực trong lòng có mãnh hổ kia, tốc độ trưởng thành quá nhanh rồi!
Thậm chí khiến nàng cảm giác trở tay không kịp!
Nhìn lên trên chiến trường đá lớn, tu sĩ áo xanh chắp tay mà đứng kia, trong lòng Mộng Dao không cam, nhưng lại trở nên có chút phức tạp.
Nàng dần dần ý thức được, có lẽ nàng đã mất đi cơ hội cuối cùng để giết chết Tô Tử Mặc.
Không được bao lâu, người này sẽ trưởng thành đến cấp độ có thể sánh vai cùng nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận