Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 940: Đấu luyện khí

Không có bao nhiêu người thấy rõ Tô Tử Mặc xuất thủ như thế nào.
Chỉ trong chớp mắt, Diệp Thất đã vẫn lạc!
Một kiếm kinh diễm!
"Vị này đúng là hạng người tâm ngoan thủ lạt, mỹ nhân như hoa như ngọc như thế, nói giết là giết đi, không chần chờ một chút nào."
"Kiếm tu phần lớn đều sát phạt quyết đoán, chuyện này rất bình thường."
"Chỉ là từ lúc nào mà Bách Luyện Môn lại có một kiếm tu cường đại như thế?"
Không ít tu sĩ khe khẽ bàn luận.
"Hảo kiếm."
Bàng Lan Chân Quân cười một tiếng.
Ánh mắt Kiếm Vô Tung đỏ hòng, cắn răng nói: "Nếu không phải là Kinh Hồng Pháp kiếm của ta, hắn có thể dùng một kiếm chém giết đối thủ chắc!"
Không riêng gì Kiếm Vô Tung nghĩ như vậy.
Đại đa số tu sĩ ở đây đều nghĩ một kiếm này có thể có uy lực kinh người như thế, là bắt nguồn từ Tiên Thiên Chân Quân pháp khí Kinh Hồng Pháp kiếm!
Ánh mắt Hàng Thu Vũ của Kiếm Tông ngưng lại, đáy mắt hiện lên một tia mê hoặc, nhíu mày trầm tư.
Hắn nhìn ra được.
Dù không có Kinh Hồng Pháp kiếm, thì Diệp Thất kia chỉ sợ cũng khó thoát được kết cục mất mạng này!
Uy lực một kiếm này cực lớn, nhưng kiếm pháp lại có chút cổ quái.
Có vẻ không giống kiếm pháp, mà lại khiến hắn có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết!
Chỉ là thời gian Mặc Linh xuất thủ quá ngắn, kiếm quang đột nhiên lóe lên, hắn muốn xem xét tỉ mỉ hơn cũng không có cơ hội gì.
Thị nữ của Diệp Thiên Thành bỏ mình, tất cả mọi người ý thức được sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
"Ngươi muốn chết!"
Diệp Thiên Thành chậm rãi đứng dậy, cả người tản ra một luồng uy áp nóng nảy, khiến đình viện Thông Huyền đều trở nên run rẩy lên!
"Ô —— "
Không chờ Diệp Thiên Thành có hành động, Diệp Nhất đã đưa ống sáo lên miệng bắt đầu thổi.
Tiếng địch u oán, không chỗ nào có thể loại bỏ tiếng địch này, giống như ma âm này có thể chui vào trong thức hải đám người, trực tiếp tổn thương tới Nguyên Thần!
"Giết!"
Hai thị nữ Diệp Nhị, Diệp Tam dường như không bị tiếng địch này ảnh hưởng, mà khí tức lại tăng vọt, cả hai cùng giết tới Tô Tử Mặc!
Diệp Tứ vung tay áo, một chùm cánh hoa phấn nộn bay xuống.
Cánh hoa nhìn như yếu đuối, nhưng rơi tới nơi nào lại có thể cắt ngang hư không ở nơi đó!
Diệp Ngũ cầm quạt lông trong tay, rót vào pháp lực.
Trên quạt lông lóe ra năm vòng pháp văn!
Hoàn mỹ Chân Quân pháp khí!
Ngay cả thị nữ bên người Diệp Thiên Thành đều dùng pháp khí hoàn mỹ!
"Các ngươi chơi cái gì thế!"
"Muốn dùng nhiều bắt nạt ít !"
Ở chỗ Bách Luyện Môn, lấy Ngọc Đỉnh Đạo Nhân, Nam Cung Lăng cầm đầu, quần tu nhao nhao đứng dậy, lộ ra pháp khí, tay nắm pháp quyết.
Tu sĩ của Hỗn Nguyên Tông cũng đều đứng dậy.
Đại chiến vô cùng căng thẳng!
Tình thế phát triển đến bước này, đã sắp mất khống chế, Lam Nguyệt Đạo Quân nhíu chặt lông mày, không thể không đứng ra ổn định cục diện!
Nếu để mặc mọi chuyện, song phương cùng xuất thủ, tu sĩ trong đình viện này chỉ sợ đều sẽ bị cuốn vào trong đó, ai cũng khó mà may mắn thoát khỏi.
Trận Thiên Hạc trà hội này cũng không cần tiến hành tiếp nữa.
Thiên Hạc Môn, Lam Nguyệt Đạo Quân bà ta đều sẽ trở thành một chuyện cười!
"Đi!"
Lam Nguyệt Đạo Quân hét lớn một tiếng, uy áp khổng lồ mênh mông tản ra, bao phủ xuống!
Trong tiếng quát này chẳng những ẩn chứa lực lượng của Pháp Tướng Đạo Quân, mà còn kèm theo một tia hạc ré, trong nháy mắt phá hư tiếng địch của Diệp Nhất!
Cánh hoa của Diệp Tứ dừng lại ở giữa không trung, không nhúc nhích.
Pháp quyết của rất nhiều tu sĩ, dù là của Hỗn Nguyên Tông hay Bách Luyện Môn dù đã ngưng tụ ra hay vẫn chưa thành hình đều tán loạn trong nháy mắt!
Thủ đoạn của Pháp Tướng Đạo Quân, hiếm khi có thể thấy được!
"Nơi này là Thiên Hạc Môn!"
Lam Nguyệt Đạo Quân chậm rãi nói: "Hiện tại là Thiên Hạc trà hội, các ngươi muốn làm gì! Có để ý đến tông chủ một tông như ta không hả? !"
Diệp Nhất chỉ vào Tô Tử Mặc, lạnh lùng nói ràng: "Người này không nhìn quy củ Thiên Hạc Môn, ra tay giết người, tội đáng chết vạn lần!"
"Đánh rắm!"
Tiểu mập mạp không nhịn được, chửi ầm lên: "Ngươi nhìn có dáng dấp trắng trẻ xinh đẹp, nhưng tâm cũng quá đen tối rồi!"
"Các ngươi có nói đạo lý hay không?"
Như Huyên cười lạnh nói: "Rõ ràng là do nữ nhân kia động thủ trước, chẳng lẽ còn không cho phép chúng ta hoàn thủ ? Hừ, nàng chết cũng là đáng đời!"
"Chuyện này tạm thời đặt xuống."
Vẻ mặt Lam Nguyệt Đạo Quân uy nghiêm, trầm giọng nói: "n oán giữa các ngươi để đến khi thiên kiêu tranh phong hãy giải quyết, đến lúc đó ta sẽ không ngăn cản."
Tông chủ Thiên Hạc Môn ra mặt, rốt cục đã ổn định lại tràng cảnh.
Tu sĩ Hỗn Nguyên Tông, Bách Luyện Môn đều lui trở về.
Diệp Thiên Thành đột nhiên nở nụ cười, nhìn quần tu Bách Luyện Môn, chậm rãi gật đầu, nói: "Tốt, rất tốt! Bách Luyện Môn các ngươi thật là can đảm, hiện tại dám giằng co tranh phong cùng Hỗn Nguyên Tông! Ha ha, ha ha ha!"
"Diệp huynh yên tâm."
Minh Hàn lớn tiếng nói: "Sau trận đấu luyện khí này, Bách Luyện Môn sẽ bị xóa tên khỏi tứ đại bàng môn!"
"Tốt!"
Diệp Thiên Thành nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, sâu kín nói ràng: "Ta ngược lại muốn xem xem, Bách Luyện Môn còn có thể che chở ngươi bao lâu!"
Tô Tử Mặc cười nhạt một tiếng.
Diệp Thiên Thành đã nghĩ sai một chuyện.
Tô Tử Mặc dám giằng co cùng Diệp Thiên Thành, không phải vì có Bách Luyện Môn làm chỗ dữa, mà là chính hắn!
Lam Nguyệt Đạo Quân nhìn về phía Lãnh Nhu, nói: "Ngươi đi tham gia phù lục quyết đấu trước, về phần hôn sự của ngươi..."
Dừng lại một chút, Lam Nguyệt Đạo Quân nhìn thoáng qua Tô Tử Mặc, có chút cười lạnh, nói: "Nếu có người đã không biết tự lượng sức mình, muốn khiêu chiến Diệp Thiên Thành, chờ đến khi thiên kiêu tranh phong, ta cho hắn một cơ hội!"
"Nếu Diệp Thiên Thành thắng, Nhu nhi, ngươi phải nghe theo lời vi sư an bài, như thế nào ?"
"Được."
Lãnh Nhu không chút do dự đáp ứng.
Ngay cả Lam Nguyệt Đạo Quân đều sửng sốt.
Lãnh Nhu trả lời khiến bà ta có một loại cảm giác dường như trong lòng đệ tử của bà ta, Diệp Thiên Thành căn bản sẽ không thể thắng!
Chuyện này sao có thể chứ ?
Lam Nguyệt Chân Quân tự cười một chút, khẽ lắc đầu.
Ở trong mắt nàng, điểm duy nhất mà Mặc Linh có thể thắng được Diệp Thiên Thành chính là tu vi cảnh giới.
Nhưng đối với yêu nghiệt như Diệp Thiên Thành, chênh lệch giữa Nguyên Anh sơ kỳ và Nguyên Anh hậu kỳ thực sự không tính được là gì.
Ngay cả Phản Hư Đạo Nhân mà Diệp Thiên Thành đều từng chém giết!
Hay Mặc Linh này muốn dựa vào chuôi Kinh Hồng Pháp kiếm này ?
Chuyện này lại càng buồn cười hơn.
Lam Nguyệt Đạo Quân tin tưởng, trên thân Diệp Thiên Thành cũng có được Tiên Thiên Chân Quân pháp khí, mà không chỉ có một cái!
Lãnh Nhu sảng khoái đáp ứng, khiến Thiên Hạc trà hội khôi phục lại quỹ đạo.
Chẳng biết tại sao, Lam Nguyệt Đạo Quân cảm giác được từ khi nãy, Lãnh Nhu giống như đột nhiên biến thành người khác.
Mặc dù Lãnh Nhu vẫn giữ vẻ mặt đạm mạc như cũ, nhưng trên gương mặt lại lơ đãng toát ra một tia vui sướng.
Lam Nguyệt Đạo Quân lắc lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Mặc kệ như thế nào, cục diện trước mắt còn nằm trong khống chế của bà ta!
Mới xuất hiện một chút nhạc đệm, chỉ là một chút ngoài ý muốn mà thôi.
Trà hội tiếp tục tiến hành.
Lãnh Nhu xem như tu sĩ Thiên Hạc Môn phái ra, để tiếp thu các đại sư phù lục đến từ các nơi Trung Châu khiêu chiến!
Trận đấu phù lục này tiến hành lại càng nha hơn.
Chỉ tầm nửa canh giờ đã quyết ra thắng bại!
Các phù lục sư khác còn chưa luyện chế thành bùa chú của chính mình, Lãnh Nhu đã luyện chế ra một tấm Cửu Thiên Thần Lôi phù!
Uy lực của tấm phù này đã đạt tới Nguyên Anh cảnh đỉnh phong!
Thậm chí, ngay cả Phản Hư Đạo Nhân đều phải kiêng kị!
Những phù lục sư khác thấy thế đều từ bỏ nhận thua.
Lãnh Nhu thuận lý thành chương được phong thành phù lục đại sư, uống một chén Thông Huyền Trà cực phẩm!
Sau trận đấu phù lục chính là trận đấu luyện khí.
Cũng là trận đấu quan trọng nhất lần Thiên Hạc trà hội này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận