Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 754: Biến cố ở Vạn Tượng thành

"Đại thống lĩnh, mau nhìn bên kia!"
Một vị tu sĩ mặc áo bào màu đen chỉ sang phía đông của Vạn Tượng Thành, có hai bóng người một trước một sau, đang bay nhanh về nơi xa.
Bọn họ từ phía nam đi tới, cho nên không thể gặp được hai bóng người này.
Vị tu sĩ mặc áo bào màu đen này trầm giọng nói: "Trên lưng người đằng sau kia có một đôi linh dực, dường như là bí thuật phỏng theo huyết mạch của chúng ta mà sáng tạo ra!"
"Đại thống lĩnh, thuộc hạ chờ lệnh, đi giết hai người kia!"
Một tu sĩ mặc áo bào màu đen khác đằng đằng sát khí nói: "Dám phỏng theo huyết mạch của tộc ta, chính là khinh nhờn đối với chúng ta, tội đáng chết vạn lần!"
Người áo đen cầm đầu hơi liếc mắt, bên trong mũ trùm đầu u ám thâm thúy có hai vệt ánh sáng lạnh lẽo hiện lên, nói: "Ngươi đi nhanh về nhanh, những người khác vào Vạn Tượng Thành cùng ta trước!"
"Thiên kiêu của Nhân tộc tề tụ nơi đây, không biết là sẽ có bao nhiêu bảo vật, vừa vặn có thể một mẻ hốt gọn! Ta nghe nói, lần này Thần Tộc cũng tiến vào Chiến Trường Thượng Cổ, không thể để cho bọn họ nhanh chân đến trước được."
"Tuân mệnh!"
Tu sĩ mặc áo bào màu đen kia khom người lui ra, đang định đuổi theo hai bóng người ở phía đông kia.
Người áo đen suy nghĩ một chút, lại nói: "Ngươi cẩn thận một chút, nhìn tốc độ của hai người này, tất nhiên là thiên kiêu đứng đầu nhất của Nhân tộc, đừng khinh địch để vấp ngã."
"Đại thống lĩnh yên tâm đi."
Tu sĩ mặc áo bào màu đen nhếch miệng cười một tiếng, nói: "Huyết mạch của Nhân tộc yếu đuối, coi như hậu thiên tu luyện như thế nào đi nữa, cũng không thể là đối thủ của chúng ta."
"Ừ, đi thôi."
Người áo đen gật gật đầu.
Thân hình của vị tu sĩ mặc áo bào màu đen này khẽ động, cả người hóa thành một tia sáng màu đen, trong nháy mắt đã biến mất, tốc độ vô cùng doạ người!
...
Vạn Tượng Thành.
Mặc dù Tô Tử Mặc, Đế Dận đã rời khỏi, nhưng Hỗn Nhất Chân Quân vẫn lạc, để cho trận đại chiến này đã triệt để mất khống chế!
Hỗn Nguyên Tông ở dưới sự cầm đầu của Nhiếp Hạo, cùng Từ Thành của Phong Lôi Điện, Tăng Nhân Kiến Không của Huyền Không Tự, bộc phát ra từng đợt thế công mãnh liệt về phía bọn Tiểu mập mạp, Thạch Kiên, Kỷ Thành Thiên, Dạ Linh, Hầu Tử!
Tu sĩ thiên kiêu của Tiên môn, Phật môn rất đông, vây bọn Tiểu mập mạp vào giữa.
May mắn có những tu sĩ của Thiên Hạc Môn, Đan Dương Môn bởi vì Lãnh Nhu, Kỷ Thành Thiên và Tiểu Ngưng, lựa chọn đứng ở bên phía bọn họ, mới không bị mấy vạn thiên kiêu bao phủ.
Phù lục đầy trời, phi kiếm tung hoành!
Ở trong đó, sáu con yêu thú bọn Hầu Tử, Linh Hổ, Thanh Thanh, Dạ Linh, Tiểu hồ ly, Hoàng Kim Sư Tử, thả tay giết chóc, bộc phát ra sức chiến đấu kinh khủng!
Hầu Tử, Linh Hổ, Hoàng Kim Sư Tử mạnh mẽ đánh tới, căn bản là không có bao nhiêu tu sĩ có thể ngăn cản được, kẻ nhẹ thì bị đứt gân gãy xương, kẻ nặng sẽ vẫn lạc tại chỗ!
Thanh Thanh huyễn hóa ra bản thể, giang đôi cánh to lớn, không ngừng xoay quanh ở trên không trung, nanh vuốt sắc bén.
Mà Tiểu hồ ly lại thi triển ra bí pháp dụ hoặc, nhắm chặt vào các tu sĩ có tâm thần không đủ kiên định, trực tiếp mê hoặc họ, tạo thành hỗn loạn to lớn ở trong đám người.
Đáng sợ nhất, chính là Dạ Linh!
Dạ Linh giống như quỷ mị, xuyên qua lại ở trong đám người, chân không chạm đất, căn bản là không có người nào có thể chạm được tới góc áo của hắn.
Nơi bóng dáng này đi qua, tất sẽ có thiên kiêu mất mạng!
Việc chân chính gây ra kinh động, là bởi vì Dị Tượng Bảng thứ tư Từ Thành, ở trong tay Dạ Linh, không chống nổi mười chiêu, đã đầu một nơi thân một nẻo!
Kim Đan Dị Tượng Ngũ Lôi Diệt Thế của hắn, bị Dạ Linh dùng ba quyền đánh cho nát thành mảnh nhỏ!
Trận đại chiến này, càng ngày càng thảm liệt, càng ngày càng tanh máu.
Hai bên đều có tu sĩ thương vong.
Loại đại chiến này, một khi bộc phát, sẽ rất khó kết thúc!
Trên không trung.
Thiên Minh Chân Quân, Bắc Đẩu Chân Quân trông thấy tu sĩ của mấy phe bỏ mình, có vài lần muốn ra tay trấn giết Dạ Linh, nhưng đều bị Ngọc Quân Chân Quân, Lạc Tuyết Chân Quân và Dẫn Lộ Tăng ngăn cản lại.
"Ngọc Quân!"
Thiên Minh Chân Quân híp hai mắt, đằng đằng sát khí, lớn tiếng nói: "Hỗn Nhất Chân Quân bị Yêu tộc đánh lén vẫn lạc, tu sĩ của Tiên môn, Phật môn cũng bị đám súc sinh này trấn giết, chúng ta muốn làm thịt bọn nó, thế mà ngươi lại ra tay ngăn cản "
"Hỗn Nhất Chân Quân vẫn lạc, là hắn gieo gió gặt bão!"
Lạc Tuyết Chân Quân cười lạnh nói: "Thân là người trong Tiên môn, thân là Nguyên Anh Chân Quân, thế mà bỉ ổi đánh lén Kim Đan Chân Nhân như thế, coi như chết một trăm lần cũng không quá đáng!"
"A Di Đà Phật."
Dẫn Lộ Tăng cũng nhíu chặt lông mày, trầm giọng nói: "Một trận chiến này, hoàn toàn là các ngươi dẫn đầu gây ra, chẳng lẽ để những người phía dưới đó bó tay chịu trói, mặc cho các ngươi chém giết?"
Ngọc Quân Chân Quân lớn tiếng nói: "Thiên Minh, Bắc Đẩu, bây giờ các ngươi hạ lệnh dừng tay, những chuyện khác để ta xử lý! Chẳng lẽ các ngươi thật sự muốn nhìn thấy cảnh máu chảy thành sông, thây chất thành núi ở bên trong Vạn Tượng Thành!"
"Dừng tay?"
Thiên Minh Chân Quân cười gằn nói: "Trước hết để cho đám người kia, đám súc sinh kia đều đền mạng rồi lại nói tới chuyện dừng tay!"
"Ha ha!"
Chân Quân của Bá Vương Điện ở bên cạnh xem cuộc chiến vỗ tay cười một tiếng, có chút hả hê nói: "Đánh đi, đánh đi! Đám người trong Tiên môn, Phật môn các ngươi luôn tự xưng là Tiên môn chính đạo, bây giờ nhìn xem, thực sự là xấu xí không chịu nổi, không gì hơn thứ này."
Sở Vũ Chân Quân của Tu La Tông đứng bên cạnh, mặc dù chỉ khoanh tay thờ ơ lạnh nhạt nhìn, nhưng lại khẽ nhíu mày.
"Khặc khặc khặc khặc!"
Nhưng vào lúc này, một tiếng cười âm trầm kinh khủng vang lên, vậy mà còn lớn hơn tiếng ồn ào ồn ào náo động ở trong đại chiến, truyền khắp mỗi một góc của Vạn Tượng Thành!
"Quả nhiên là lũ sâu kiến hèn mọn!"
Câu nói này lơ lửng không cố định, giống như là đến từ bốn phương tám hướng, căn bản là không có cách nào phán đoán ra vị trí cụ thể!
Ngay cả Chân Quân của Bá Vương Điện đều nhíu chặt chân mày, vẻ mặt nghi ngờ không thôi, mi tâm lấp lóe, tỏa ra thần thức khổng lồ, không ngừng điều tra.
"Ừm?"
Chân Quân Sở Vũ của Tu La Tông giống như là đã nhận ra cái gì, bỗng nhiên quay người, nhìn sang phía nam.
Chỉ thấy trên con đường phía nam, có một đám tu sĩ mặc áo bào màu đen đang đi tới, ước chừng có hơn trăm người, thân hình vô cùng cao lớn, cao khoảng chừng hơn một trượng!
Toàn thân trên dưới của đám tu sĩ này phủ dưới áo bào đen, căn bản là không thấy rõ dung mạo, nhưng thân hình rõ ràng không phải là Tu chân giả Nhân tộc.
Thần thức của Sở Vũ quét lên trên mấy người một chút, tâm thần chấn động, lập tức vội vàng thu hồi lại.
Một luồng khí ác nghiệt thật là nặng!
Thần thức của hắn chạm đến thân thể của những tu sĩ này, kém chút đã nhiễm phải những luồng khí ác nghiệt này, làm cho Nguyên Thần của mình bị thương!
Sắc mặt của Chân Quân của Bá Vương Điện biến hóa, rõ ràng cũng cảm nhận được sự quỷ dị của đám tu sĩ mặc áo bào màu đen này.
Hơn mười vị Nguyên Anh Chân Quân đang đại chiến ở trên không trung, vẫn không có ý định dừng tay.
Ánh mắt của mọi người, liếc qua chỗ này, cũng không quá mức để ý.
Chỉ có Ngọc Quân Chân Quân giống như là đã nghĩ tới điều gì, con ngươi co rút lại một chút!
" Nhân tộc các ngươi vốn chính là như vậy, rất thích nội đấu!"
Người áo đen cầm đầu đi tới gần, dừng bước lại, nói: "Theo ta thấy, căn bản là cũng không cần có tai nạn hạo kiếp gì, sớm muộn gì thì Nhân tộc các ngươi cũng sẽ tự chịu diệt vong!"
"Người đến là ai!"
Chân Quân của Bá Vương Điện lớn tiếng hỏi.
"Ai?"
Người áo đen cười hắc hắc một lát, nói: "Ngươi cũng xứng biết?"
"Làm càn!"
"Cuồng vọng!"
"Bọn chuột nhắt từ đâu tới, giấu đầu lộ đuôi!"
Tu sĩ của Bá Vương Điện đều không tham gia vào bên trong trận hỗn chiến kia, lập tức có tu sĩ không nhịn được, thân hình khẽ động, đi tới trước mặt người mặc áo bào màu đen kia, tế ra trường thương, đâm thẳng về phía trước!
Trường thương phá không, phát ra tiếng vang 'Ô ô '.
Có thể thấy được lực lượng mãnh liệt của một thương này!
Người áo đen cầm đầu kia không nhúc nhích.
Sau lưng hắn, một vị tu sĩ mặc áo bào màu đen lắc lư một cái, vọt về phía trước, áo bào đen che trời, trong nháy mắt đã bao phủ cả thanh trường thương lẫn tu sĩ này vào trong đó.
Trong chớp mắt, tu sĩ mặc áo bào màu đen này lại một lần nữa trở lại vị trí cũ!
Thật giống như là cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng di động!
Mà tu sĩ của Bá Vương Điện kia, đã biến mất không thấy đâu nữa!
Lúc mọi người đang kinh hãi, phía dưới vị tu sĩ mặc áo bào màu đen này, truyền đến một trận tiếng vang quái dị.
Rắc! Rắc!
Bẹp! Bẹp!
Giống như là có người đang cắn xé máu thịt, nhai nuốt xương cốt vậy!
Tê!
Lông tơ trên người rất nhiều tu sĩ đều dựng lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận