Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1073: Để thiếu chủ của các ngươi tới gặp ta

"Thế này..."
"Quá dễ dàng rồi ?"
Bầy long dần dần ý thức được thực lực của Long Mặc có lẽ còn đáng sợ hơn so với bọn hắn tưởng tượng!
Bí thuật của Vân Long tộc-Vân Mê Sương Mù Khóa ở trước mặt Long Mặc lại giống như một thứ để bài trí, bị hắn nhìn lướt qua đã xuyên thấu!
Tô Tử Mặc tu luyện là bí điển Đại Hoang Yêu Vương, nói một cách không khoa trương thì dù là công pháp truyền thừa của Thái Cổ cửu tộc cũng không có công pháp nào có thể so sánh!
Trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương mặc dù không có đồng thuật, nhưng sự cường đại của thị lực, cũng đủ để có thể khám phá đa số mê hoặc hư ảo!
Huống chi, Long tộc chân thân của Tô Tử Mặc còn tu luyện Chúc Long Chi Nhãn, bên trong mắt phải còn có Chúc Chiếu thạch.
"Ào ào ào!"
Không hề báo trước, trên đỉnh đầu Tô Tử Mặc đột nhiên xuất hiện một đám mây đen, mưa rào xối xả rơi xuống!
Từng giọt mưa như châm như kiếm, không ngừng rơi xuống thân thể Tô Tử Mặc.
Một thanh niên thuộc Vũ Long tộc đã ra tay, nhưng người này không hề xông lên cận chiến với Tô Tử Mặc, mà lại lựa chọn đứng ở một nơi không xa, đánh ra bí thuật của Vũ Long tộc.
"Hừ!"
Tô Tử Mặc ngửa đầu nhìn lại, hai mắt bình tĩnh, đối mặt với đợt mưa đang rơi xuống mà vẻ mặt không hề sợ hãi, đột nhiên hét lớn một tiếng: "Tan cho ta!"
Ầm ầm!
Tiếng như kinh lôi.
Chỉ thấy đám mây đen xoay quanh trên đỉnh đầu Tô Tử Mặc ầm ầm tán loạn, mưa như trút nước cũng giống là cảm thấy e ngại vội vàng tránh đi!
Giọt mưa dày đặc rơi xuống lại không có một giọt nào rơi vào trên thân Tô Tử Mặc!
Bầy long chấn động!
Long Mặc kia không hề nhúc nhích, chỉ quát lớn một tiếng mà bí thuật của Vũ Long tộc lại tán loạn!
Đây là thủ đoạn gì ?
Huyết mạch áp chế à ?
Chuyện này quá vô lý!
Cho dù là ở trong ngũ mạch Long tộc cũng không có người nào có huyết mạch khủng bố như vậy.
Huống chi, Long Mặc này có huyết mạch không thuần, tại sao lại có thể có dị tượng như vậy ạng này!
Vẻ mặt của thanh niên thuộc Vũ Long tộc đầy ngạc nhiên, cứ đứng đờ ra nguyên tại chỗ, trong đầu trống rỗng.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc vẫn như thường, một tay thả lỏng sau lưng, dạo bước đi tới trước người hắn, bàn tay vươn ra đè xuống trước người hắn.
Ầm!
Toàn thân thanh niên Vũ Long tộc run lên, quần áo ở ngực vỡ vụn, hiện ra một chưởng ấn lớn, cả người bay ra ngoài, gân cốt vỡ vụn, nằm trên mặt đất, đã không đứng dậy nổi nữa.
Kỳ thật, Mặc mặc dù trong lòng Tô Tử đầy lửa giận nhưng hắn vẫn duy trì lý trí.
Hắn cũng không hạ sát thủ.
Trong Long tộc, ngoại trừ ở Long Huyết chiến tràng, chém giết tranh đấu ở những khu vực khác không cho phép đấu đến mức người sống ta chết.
Nhưng Tô Tử Mặc ra tay cực nặng!
Động một tí là đứt gân nứt xương, loại thương thế này cho dù là Long tộc có huyết mạch cường đại, chắc cũng phải dưỡng mười ngày nữa tháng.
Trong lúc nhất thời, bầy long đều có chút sững sờ.
Tô Tử Mặc lại không có ý muốn ngừng lại, bước chân giống như đang nhàn nhã đi bộ vậy, từ từ đi tới gần bầy long, lại lần nữa vươn bàn tay ra, đánh tới một thanh niên của Bàn Long tộc!
Lần này, đến lượt Tô Tử Mặc chủ động ra tay!
"Ngươi..."
Vẻ mặt của tên thanh niên Bàn Long tộc kia đày giận dữ, mặc dù hắn bị thủ đoạn của Tô Tử Mặc dọa sợ nhưng cũng chịu không nổi loại khiêu khích này!
Tên thanh niên Bàn Long tộc đột nhiên há miệng, phun ra một màn sương đen như mực!
Màn sương đen này mang theo hơi thở tanh hôi nồng đậm, vừa mới lộ ra đã có một hồi tiếng vang 'Xì xì'!
Linh khí trong hư không cũng bị màn sương đen này ăn mòn!
Trong huyết mạch của Bàn Long tộc có chứa kịch độc, bọn hắn cũng giỏi về dùng độc.
Nhưng hắn không ý thức được mình đang đối mặt với nhân vật ở cấ bậc gì!
Với huyết mạch của Long tộc chân thân, loại kịch độc này căn bản không uy hiếp được Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc đi xuyên qua màn sương mù đen kịt, bàn tay không chút dừng lại, thuận thế ép xuống, trực tiếp đập bay thanh niên của Bàn Long tộc!
Phốc!
Tên thanh niên của Bàn Long tộc này phun ra một ngụm máu đen, ngất đi tại chỗ.
Tô Tử Mặc xông vào trong bầy long, những nơi hắn đi qua, máu tươi không ngừng bắn ra, bầy long đều bị đụng bay ra ngoài, không có một người nào có thể ngăn cản bước chân của hắn!
Hơn một trăm Long tộc trong nháy mắt đã bị Tô Tử Mặc phế đi một nửa!
Nếu là đổi lại ở Tu Chân giới bên ngoài, đám người tu chân còn lại thấy tình hình như vậy, chỉ sợ sớm đã bỏ chạy tán loạn rồi.
Nhưng ở trong Long tộc, cho dù là bốn thể lực Long tộc có huyết mạch mỏng manh nhưng cũng không có người nào lui lại!
Kết quả của việc không lui lại chính là bị trấn áp đầy huyết tinh!
Tô Tử Mặc chắp một tay sau lưng, tới tới đi đi cũng chỉ có một chiêu, xòe bàn tay ra, ép về phía đối phương.
Nhưng chính là một chiêu như vậy mà hơn một trăm Long tộc lại không có một người nào nào có thể ngăn cản được!
Một đường nghiền ép!
Những Long tộc đã kéo tới đây đánh Cô Vân không có một kẻ nào là vô tội.
Bọn hắn đều từng ức hiếp qua Cô Vân.
Trong nháy mắt, hơn một trăm Long tộc đã bị Tô Tử Mặc trấn áp!
Hoặc là triệt để ngất đi.
Hoặc là nằm ở trên mặt đất, thỉnh thoảng hét thảm một tiếng.
Bẻ gãy nghiền nát!
Trên chiến trường, huyết khí ngút trời!
Có thể đứng tại nguyên ngoại trừ Tô Tử Mặc cũng chỉ còn lại một thanh niên thuộc Giao Long tộc!
Tô Tử Mặc đi tới trước mặt người này, mặt không biểu tình, ánh mắt bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào người này mà không nói lời nào.
Khoảng cách giữa hai người rất gần!
Tên thanh niên Giao Long tộc kia có sắc mặt tái nhợt, cánh tay khẽ run, toàn thân đã đầm đìa mồ hôi!
Mặc dù hắn có tôn nghiêm của Long tộc, nhưng đối mặt với cảnh tượng như vậy, muốn nói trong lòng không sợ hãi chút nào thì tuyệt không có khả năng.
Hai người mặt đối mặt, tên thanh niên thuộc Giao Long tộc này căn bản không dám ngẩng đầu lên!
Dưới khí thế kinh khủng khí của Tô Tử Mặc, người này cúi thấp đầu, động một cái cũng không thể, trong lòng hắn thậm chí có xúc động muốn quỳ rạp xuống đất!
Người trước mắt này đã gợi lên sự sợ hãi từ tận sâu trong linh hồn, sâu trong huyết mạch khiên hắn khó có thể kiềm chế!
Lúc này, động tĩnh bên này đã kinh động đến không ít Long tộc ở Tạp Long nhất mạch.
Thậm chí, cách đó không nơi xa đã có bóng dáng của ngũ mạch Long tộc xuất hiện!
Dưới ánh mắt chin chăm chú của một đám người, tên thanh niên Giao Long tộc lại đột nhiên quỳ xuống, thân thể đang không ngừng sợ run, giống như phải thừa nhận một nỗi sợ hãi và áp lực lớn lao!
Một màn này khiến bầy long ồn ào xôn xao.
Ra tay trấn áp bầy long là một chuyện, nhưng chỉ chắp tay đứng đó đã làm cho một Giao Long phải tự mình quỳ xuống lại là một chuyện khác rồi!
"Xì!"
Có Long tộc dùng sức nhổ ra một ngụm nước miếng, vẻ mặt xem thường, cười lạnh nói: "Đúng là mất mặt, dù đánh không lại cũng không thể quỳ xuống! Tôn nghiêm của Long tộc không cho phép kẻ khác khinh nhờn!"
"Hừ, theo ta thấy thì chỉ sợ về sau Giao Long kia không thể lăn lộn ngoài đời nổi nữa, chắc là sẽ bị đám Giao Long tộc còn lại khi dễ chết đấy."
Nghe tiếng nghị luận của bầy long, thanh niên Giao Long tộc chỉ cảm thấy trong lòng đắng chát.
Không đứng đối diện với nam tử tóc đỏ này thì mãi mãi không cảm giác được loại áp lực kinh khủng tuyệt luân kia!
Hắn căn bản không ngăn cản nổi!
Nam tử tóc đỏ này mang đến cho hắn một cảm giác quả thực còn đáng sợ hơn so với người trong ngũ mạch Long tộc!
"Biết vì sao ta không trấn áp ngươi không ?"
Tô Tử Mặc lạnh nhạt hỏi.
"Không, không biết."
Trong lòng thanh niên Giao Long tộc run lên, giọng nói cũng lắp bắp run rẩy.
Tô Tử Mặc nói: "Ngươi trở về bảo thiếu chủ Giao Long tộc các ngươi tới gặp ta!"
Ngữ khí của câu nói này vẫn bình tĩnh, nhưng lại tràn đầy vẻ bá đạo không thể nghi ngờ!
"Vâng!"
Cũng không biết vì sao, thanh niên Giao Long tộc kia chỉ có thể đồng ý theo bản năng.
Người này như được đại xá vội đứng dậy, ngay cả quay người cũng không dám.
Hắn chỉ là cúi đầu, chậm rãi lui lại, đi mấy trượng về sau mới quay người vội vàng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận