Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1358: Một quyền một kiếm

" Khí huyết thật cường đại!"
Trên đài quan chiến, Đông Phương Dật hơi híp mắt lại.
Tây Môn Trạch cũng gật đầu một cái, nói: " Bắc Minh Tuyết này chỉ sợ đã tu luyện huyết mạch tới trình độ máu như duyên hống!"
Trong tam đại thế gia, Tây Môn thế gia luyện thể cường đại nhất.
Nhưng cho dù là Tây Môn Cảnh Thụy ở Kim Đan cảnh, có rất nhiều tài nguyên tu luyện cũng chỉ là tu luyện tới trình độ máu như duyên hống.
Trong lòng Đông Phương Chỉ run lên.
Nàng thân là truyền nhân kiệt xuất nhất ở Kim Đan cảnh của Đông Phương thế gia, lập tức đưa ra phán đoán chính xác nhất, thân hình vội lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách cùng Bắc Minh Tuyết!
Không thể cận chiến cùng Bắc Minh Tuyết!
Võ Đạo chính là khai thác hết tiềm lực của thân thể, không ngừng rèn luyện nhục thân.
Người tu luyện Võ Đạo đều có lực cận chiến cực mạnh!
"Mau!"
Đông Phương Chỉ đập bàn tay xuống túi trữ vật, vung tay áo, trước người trong nháy mắt hiện ra một thanh trường thương màu bạc.
Thân thương chấn động, lóe ra sáu vòng linh văn sáng chói!
Tiên thiên pháp khí- Thiên Nguyên thương!
Tu sĩ Đông Phương thế gia rất ít người ngự kiếm, phần lớn đều sử dụng trường thương.
Trường thương có tính linh động kém phi kiếm rất nhiều, nhưng về mặt sức mạnh, lại vượt qua phi kiếm một bậc!
Thiên Nguyên thương dưới sự khống chế của Đông Phương Chỉ, hóa thành một tia sáng bạc, trong chớp mắt đâm đến trước người Bắc Minh Tuyết, tốc độ nhanh đến kinh người!
Tiên thiên binh khí, tốc độ cùng lực lượng bộc phát đều đã đạt đến cực hạn!
Cũng không thấy Bắc Minh Tuyết có động tác gì, trong tay nàng đã có thêm một thanh trường kiếm lấp lóe hàn quang.
Thân kiếm run rẩy, sáng lên năm vòng linh văn.
Hoàn mỹ linh khí!
Thanh trường kiếm này chính là hoàn mỹ linh khí mà Liễu Hàm Yên đưa cho Bắc Minh Tuyết.
"Bắc Minh Tuyết lại cũng có một hoàn mỹ linh khí!"
" Bắc Minh gia này đúng là vẫn còn giấu đồ tốt đấy!"
Không ít tu sĩ đều lộ ra ánh mắt hâm mộ lẫn ghen ghét.
Bắc Minh Tuyết đột nhiên xuất thủ, vung kiếm chém tới!
Coong!
Trường kiếm trảm trên thân Thiên Nguyên thương, một dải lửa nhỏ hiện ra!
Hoàn mỹ linh khí va chạm cùng tiên thiên linh khí, tình huống bình thường thì chắc chắn là tiên thiên linh khí chiếm thế thượng phong.
Nhưng lực lượng của Bắc Minh Tuyết quá mạnh rồi!
Một kiếm này chém xuống xuống, thân kiếm chấn động, lại có thể đánh bay Thiên Nguyên thương!
Oanh!
Bắc Minh Tuyết bước tiến lên, bàn chân đạp mạnh xuống trên mặt đất, cả người như là một mũi tên, trong chớp mắt đã xông tới trước người Đông Phương Chỉ!
Tốc độ quá nhanh rồi!
Bắc Minh Tuyết bộc phát lực lượng nhục thân cùng huyết mạch, khoảng cách hơn mười trượng chỉ chớp mắt là tới!
Vẻ mặt Bắc Minh Tuyết băng lãnh, giơ kiếm đâm thẳng!
Thân kiếm còn chưa tới, đã bắn ra một luồng khí lạnh thấu xương!
Đông Phương Chỉ cảm giác mi tâm nhói nhói!
"Khốn!"
Mắt thấy không kịp triệu hồi Thiên Nguyên thương, Đông Phương Chỉ cũng phản ứng cực nhanh, trong tay bắt linh quyết, bộc phát ra truyền thừa linh thuật thế gia!
Dưới chân Bắc Minh Tuyết, trên bệ đá lại quỷ dị sinh ra vô số dây leo, quấn quanh tứ chi và thân thể của nàng.
Đông Phương thế gia có sở trường là Mộc Hệ linh thuật.
Đông Phương Chỉ là thiên kiêu Kim Đan cảnh của Đông Phương thế gia thế hệ này, càng am hiểu linh thuật này, chỉ trong chớp mắt, đã ngưng tụ ra linh thuật!
Những dây leo nhánh cây kia cũng không phải cỏ cây bình thường, được Đông Phương Chỉ rót linh lực vào, những dây leo đó không kém gì linh khí!
Mà phía trên dây leo còn có gai nhọn, có thể tuỳ tiện đâm xuyên huyết nhục của tu sĩ!
Một đạo linh thuật này phóng ra, Đông Phương Chỉ nhân cơ hội này, thân hình nhanh chóng lùi lại, lại lần nữa kéo dài khoảng cách cùng Bắc Minh Tuyết.
"Hừ!"
Bắc Minh Tuyết hơi cười lạnh.
Nàng tu luyện Võ Đạo, đã tu luyện tới Võ Đạo đệ bát biến-Kim Cương Bất Hoại, nhục thân sớm đã thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập.
Đừng nói là dây leo do linh lực ngưng tụ ra, cho dù là chân chính linh khí, đều không đả thương được nàng!
Bắc Minh Tuyết khẽ giãy dụa!
Tạch tạch tạch!
Những dây leo kia vừa mới quấn lên, đã bị Bắc Minh Tuyết tránh ra, thân hình nàng khẽ động, lại lần nữa đuổi theo.
Đương! Đương! Đương!
Bắc Minh Tuyết vung kiếm liên tục chém tới!
Đông Phương Chỉ dựa vào thân pháp, Thương Thuật tinh diệu, để ngăn cản trường kiếm của Bắc Minh Tuyết.
Nhưng nàng đã hoàn toàn rơi vào hạ phong!
Bắc Minh Tuyết không có chiêu số kiếm pháp gì, nhưng có Võ Đạo chân thân làm căn cơ, tốc độ cùng lực lượng của mỗi một kiếm đều phát huy được cực hạn!
Nhất lực hàng thập hội!
Đông Phương Chỉ có chiêu thức tinh diệu hơn nữa, cũng không ngăn được kiếm của Bắc Minh Tuyết!
" Bắc Minh Tuyết kia có lực lượng hơi kinh khủng đấy."
"Không ngờ tu luyện Võ Đạo lại có thể đạt tới cảnh giới này, không biết Bắc Minh Tuyết tu luyện tới thứ mấy biến Võ Đạo rồi."
Quần tu khe khẽ bàn luận, không có ai nghĩ đến, một trận chiến này sẽ phát triển đến tình thế như vậy.
"Chỉ ỷ vào một chút man lực thôi."
Tây Môn Cảnh Thụy cười lạnh, nói: "Mọi người đều rõ ràng, tu luyện Võ Đạo, không có linh lực, cũng không tu luyện ra Kim Đan dị tượng, đây là ưu thế lớn nhất của người tu chân chúng ta!"
Đông Phương Dật ngồi chỗ cao, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không lo lắng.
Không có người nào hiểu rõ ràng thực lực của Đông Phương Chỉ hơn hắn.
Một khi Đông Phương Chỉ tế ra Kim Đan dị tượng, một trận chiến này sẽ kết thúc!
"Bắc Minh Tuyết, ngươi rất tốt, vậy mà có thể bức ta đến một bước này!"
Kim Đan trong cơ thể Đông Phương Chỉ chậm chậm vận chuyển, linh lực trong cơ thẻ mãnh liệt, sau lưng hiện ra một luồng tử khí tỏa ra quang mang vạn trượng!
Kim Đan dị tượng-Tử Khí Đông Lai!
Cùng là một đạo dị tượng, lực lượng dị tượng của Đông Phương Chỉ rõ ràng smạnh hơn Đông Phương Hiên mấy lần!
Như thế vẫn chưa hết!
Ở sau lưng Đông Phương Chỉ, đột nhiên lại nổi lên một sóng lực lượng chấn động mạnh mẽ!
Lại có thêm một đạo dị tượng dâng lên!
Ở sau lưng Đông Phương Chỉ đã hiện ra rất nhiều cỏ cây, hóa thành từng binh sĩ hung hãn, chém giết tới Bắc Minh Tuyết!
Kim Đan dị tượng-Thảo Mộc Giai Binh!
Đông Phương Chỉ vậy mà tu luyện ra hai đạo Kim Đan dị tượng!
Trong đám người ồ lên xôn xao!
Ngay cả Nam Cung Hi đều có vẻ mặt nghiêm túc.
Cho dù là hắn khi đối đầu với Đông Phương Chỉ có hai đạo Kim Đan dị tượng, cũng không nắm chắc có thể thắng.
"Kết thúc."
Thân hình Đông Phương Chỉ chậm chậm bay lên, hai đạo Kim Đan dị tượng vờn quanh thân thể của nàng, khí thế cả người đã tăng lên đỉnh, nàng ta từ trên cao nhìn xuống Bắc Minh Tuyết.
"Tiện nhân, hiện tại dù ngươi nhận thua cũng vô dụng!"
Đông Phương Chỉ lạnh lùng nói.
Hai đạo dị tượng này của nàng vốn dùng để đối phó với Nam Cung Hi, không nghĩ tới lại sớm dùng tới.
"Hai đạo dị tượng ?"
Vẻ mặt Bắc Minh Tuyết bình tĩnh, trong mắt không có một chút e ngại cùng kinh ngạc nào.
"Đúng là nên kết thúc."
Bắc Minh Tuyết nhàn nhạt nói ràng: "Nhưng người nhận thua không phải ta!"
Lời còn chưa dứt, Bắc Minh Tuyết đã toàn lực vận chuyển khí huyết!
Rầm rầm!
Khí huyết phun trào, trong cơ thể Bắc Minh Tuyết vậy mà truyền ra từng đợt hải triều đinh tai nhức óc!
Huyết như thủy triều!
Trong đám người truyền đến tiếng thốt lên.
Ngay cả Tây Môn Trạch cùng Đông Phương Dật đều có biến sắc.
Bọn họ đều là Phản Hư Đạo Nhân, biết rõ muốn tu luyện tới cảnh giới huyết như thủy triều khó khăn dường nào, cái này còn hiếm có hơn Kim Đan dị tượng!
Trong Tu Chân giới, người có thể ngưng tụ ra Kim Đan dị tượng có rất nhiều.
Nhưng tu sĩ tu luyện ra huyết như thủy triều lại lác đác không có mấy.
Oanh!
Đối mặt với hai đạo Kim Đan dị tượng của Đông Phương Chỉ, Bắc Minh Tuyết không lùi không tránh, ngược lại vẫn bước lên, cả người đằng không mà lên, tay trái ra quyền, tay phải xuất kiếm, phía trên bao phủ cương khí Võ Đạo, không thể phá vỡ!
Khí huyết trong cơ thể mãnh liệt, giống như nhấc lên kinh đào hãi lãng!
Oanh!
Phốc!
Một quyền, một kiếm!
Tử khí tán loạn, thảo mộc đứt đoạn!
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của vô số người, hai đạo Kim Đan dị tượng mà Đông Phương Chỉ vừa mới ngưng tụ ra lại bị Bắc Minh Tuyết một quyền một kiếm phá nát trong nháy mắt!
Toàn trường xôn xao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận