Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1992: Tranh đấu

"Người này rất mạnh!"
Tô Tử Mặc nhìn Vân Đình ở cách đó không xa, trong lòng thầm nói.
Sau khi phi thăng lên thượng giới, người có thể làm cho hắn phải liên tục phóng thích Chân Long Cửu Thiểm hai lần, lại không thể làm gì, trừ Đường Tử Y ra, cũng chỉ có tên Vân Đình trước mắt này.
Hơn nữa, Tô Tử Mặc có một loại dự cảm, coi như hắn còn có thể phóng thích ra lần lấp lóe thứ ba, cũng không trấn áp được người này.
Đây là một đối thủ cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí còn có thể uy hiếp được hắn!
Từ khi tu hành đến nay, cũng không có nhiều tu sĩ có thể để cho hắn cảm nhận được uy hiếp.
Ở bên trên Thiên Hoang Đại Lục, cũng chỉ có rải rác mấy người.
Quan trọng hơn, giữa tên Vân Đình Quận vương này và hắn, còn có một loại liên hệ đặc thù nữa.
Trước đó, lúc Vân Đình phóng thích ra luồng kiếm khí khủng bố kia, trong đầu hắn đã hiện lên một sự suy đoán.
Chỉ là, tình thế lúc đó nguy gấp, hắn không có cách nào phân tâm nghĩ kỹ.
Bây giờ, Tô Tử Mặc nhìn Vân Đình đang tỏa ra khí thế sắc bén, đã càng thêm xác định được suy đoán của chính mình.
"Xem ra là ngươi đã đoán được."
Vân Đình khẽ cười một tiếng.
Tô Tử Mặc nói: "Nhân Sát Kiếm Quyết?"
Có thể có sát ý đáng sợ như thế, thậm chí vượt qua Thiên Sát, Địa Sát, khả năng lớn nhất chính là Nhân Sát Kiếm Quyết!
"Không sai!"
Vân Đình cũng không giấu diếm, thản nhiên nói: "Ta tu luyện Nhân Sát Kiếm Quyết, mà ngươi tu luyện Thiên Sát Kiếm Quyết."
"Sớm có tin đồn, Thiên Sát, Địa Sát đã bị mất ở hạ giới, không nghĩ tới người tu luyện Thiên Sát Kiếm Quyết lại phi thăng lên thượng giới, còn bị ta gặp được, đây chính là ý trời! Đây chính là cơ duyên!"
Tinh thần của Vân Đình phấn chấn, trong lời nói lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
"Ba đại kiếm quyết bị phân tán nhiều năm, ngay cả thượng thiên đều muốn để cho ba đại kiếm quyết lại một lần nữa dung hợp làm một."
"Thiên Sát đã hiện, không có gì bất ngờ xảy ra, Địa Sát cũng sẽ mau chóng xuất hiện, chờ ta chiếm lấy Thiên Sát Kiếm Quyết của ngươi, lại đi tìm kiếm Địa Sát Kiếm Quyết."
"Đến lúc đó, ba đại kiếm quyết dung hợp, Vân Đình ta sẽ thành đệ nhất kiếm trên Thần Tiêu Đại Lục, Cửu Tiêu Tiên Vực, thậm chí là toàn bộ Thiên Giới!"
"Tương lai ta sẽ còn tiến về Kiếm Giới, khiêu chiến tất cả cường giả kiếm đạo ở Kiếm Giới!"
"Vân Đình ta, sẽ dùng kiếm trong tay, đánh bại hết cường giảtrong thiên hạ, xưng tôn vạn thế!"
Mỗi khi Vân Đình nói xong một câu, khí tức trên người đều sẽ trở nên sắc bén hơn một phần, khí thế cũng mạnh mẽ hơn một tầng!
Vân Đình đang súc thế!
Mỗi một câu nói của hắn, nhìn như là đang nói một mình, nhưng kỳ thật đều là đang tích súc đại thế cho mình, tạo áp lực với Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Hắn đã rất lâu rồi chưa gặp phải đối thủ nào mạnh mẽ đáng sợ như thế!
Người trước đó để hắn sinh ra loại áp lực, chính là Đại Minh tăng.
"Ba đại kiếm quyết hòa làm một thể, là ý trời không phải giả."
Tô Tử Mặc đột nhiên cười cười, chậm rãi nói: "Nhưng đó chưa hẳn đã là cơ duyên của ngươi!"
Vân Đình muốn dung hợp ba đại kiếm quyết, Tô Tử Mặc lại làm sao không có ý tưởng như thế.
Vân Đình nhìn Tô Tử Mặc chằm chằm, gật đầu một cái, cười nói: "Ngươi nói không sai, ý nghĩ của chúng ta giống nhau, cho nên, coi như không vì chuyện tranh đoạt ngọc phù, ngươi và ta cũng tất sẽ có một trận chiến!"
Ánh mắt của Vân Đình như kiếm, trong đôi mắt tỏa ra tia sáng, thậm chí làm cho người khác cảm thấy từng đợt đau nhói!
Nếu không phải là Tô Tử Mặc có được hai đại thần thạch Chúc Chiếu, U Huỳnh, tu luyện hai loại Đồng thuật, thậm chí đều không có cách nào nhìn thẳng vào ánh mắt của Vân Đình!
Mà Tô Tử Mặc rất rõ ràng, nếu như hắn chỉ cần hơi né tránh ánh mắt đi, ở phía dưới sự dẫn dắt của cảm giác, khí cơ, chắc chắn là Vân Đình sẽ ra tay, bộc phát ra thế công mãnh liệt nhất!
Đây chính là sự đáng sợ của Vân Đình!
Một bên khác, đánh giá của Vân Đình đối với Tô Tử Mặc trong lòng, cũng đang không ngừng tăng lên.
Nếu đổi lại là người khác, đã sớm không ngăn cản nổi ánh mắt của hắn.
Không nghĩ tới, người phi thăng từ hạ giới này, vậy mà có thể nhìn thẳng hắn, không rơi xuống thế yếu!
Bề ngoài thì hai người chỉ giằng co lẫn nhau, nhưng kỳ thật đã bắt đầu thăm dò giao thủ!
Bất kỳ một chút sóng chấn động nhỏ bé nào, thậm chí là sự hít thở, mạch đập của một phương xuất hiện khác thường, đều sẽ bộc phát đại chiến kinh thiên!
Hai bên đều đang xem kĩ đối phương, chú ý cẩn thận tìm kiếm sơ hở.
Mà trong đại quân âm binh, bọn Phương Huyền còn đang ra sức tiến tới bên này.
Chờ bọn Phương Huyền chạy đến, tất nhiên sẽ sinh ra những biến cố khác.
Thời gian lưu lại cho hai người cũng không nhiều.
"Rất tốt."
Vân Đình lên tiếng trước, trầm giọng nói: "Ngươi đúng là một đối thủ rất không tệ, đáng giá ta phải dùng toàn lực ứng phó!"
Vừa mới nói xong, trong hai mắt của Vân Đình, con ngươi đột nhiên co rút lại nhỏ như lỗ kim, sau đó bắn ra hai ánh kiếm sắc bén đến cực điểm, dày đặc khí lạnh!
Hai ánh kiếm này xẹt qua hư không, thậm chí cón truyền ra tiếng kiếm reo.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, thực sự là khó có thể tưởng tượng, ánh kiếm đáng sợ như vậy, lại từ trong đôi mắt bắn ra.
Đồng thuật, Băng Phách Kiếm Nhãn!
Hai luồng ánh kiếm bắn ra, hư không xung quanh giống như là đều bị đông cứng, nhiệt độ đột ngột hạ xuống.
Tô Tử Mặc trực tiếp thúc giục nguyên thần, không giữ lại một chút nào, bộc phát hai đại Đồng thuật Chúc Chiếu, U Huỳnh!
Nhưng ngay lúc này, lại xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn.
Chúc Chiếu Chi Nhãn phóng thích ra bình thường, tỏa ra một chùm sáng hừng hực chói mắt, hung hăng đụng tới hai ánh kiếm.
Nhưng U Huỳnh Chi Đồng, lại không có phản ứng gì.
Thần thức của Tô Tử Mặc chui vào trong mắt trái, giống như là gặp phải trở ngại gì đó, không kích thích ra một chút gợn sóng nào.
Trước đó ở trên tòa đảo hoang, U Huỳnh Thạch hấp thu rất nhiều lực lượng hắc ám, lấy lực lượng nguyên thần bây giờ của Tô Tử Mặc, căn bản là khó có thể thúc giục.
Đương nhiên, luồng lực lượng kia cũng chưa biến mất, vẫn đang giấu ở bên trong U Huỳnh Thạch.
Nếu như một ngày nào đó, một khi bạo phát đi ra, sẽ tạo thành cảnh tượng cực kỳ đáng sợ!
Ầm!
Hai luồng ánh kiếm va chạm với chùm sáng hừng hực, băng tuyết tan rã, rất nhanh lại một lần nữa sinh ra.
Nếu như Chúc Chiếu, U Huỳnh đồng thời bộc phát, tuyệt đối là có thể thắng Băng Phách Kiếm Nhãn một bậc.
Nhưng lúc này, chỉ có Chúc Chiếu Chi Nhãn, lần Đồng thuật va chạm này, lại là Tô Tử Mặc rơi xuống thế yếu.
Trên người hắn, nhanh chóng ngưng kết ra từng tầng từng tầng băng sương, hàn ý lạnh thấu xương.
Ầm!
Vân Đình ngang nhiên ra tay, vượt ngang hư không, chớp mắt đã tới, đánh ra một quyền!
Trên người Tô Tử Mặc, vừa mới bị phủ kín sương lạnh, hành động hơi bị ảnh hưởng, Vân Đình đã ra tay!
Loại tranh đấu giữa những yêu nghiệt đỉnh cấp, sẽ không bỏ qua một chút sơ hở, sẽ không bỏ qua bất kỳ thời cơ nào!
Vân Đình vừa rồi tích súc đại thế, toàn bộ ngưng tụ ở bên trên một quyền này, khí thế cuồn cuộn ngất trời, sắp bén không chịu nổi!
Tô Tử Mặc thậm chí còn cảm nhận được một trận ngạt thở, quyền chưa đến, trên mặt đã bị quyền phong làm cho đau nhức!
Quá mạnh rồi!
Đối mặt với một quyền này, Tô Tử Mặc tránh cũng không thể tránh, trở tay đánh ra một quyền, giống như là ngưng tự ra một cái ấn lớn, nghênh đón nắm đấm của Vân Đình đang đánh tới!
Ầm!
Từng quyền va chạm, máu thịt, xương cốt ma sát với nhau, phát ra một tràng tiếng vang khiếp người.
Lực lượng của hai người, ở bên trong một quyền này, phát tiết ra toàn bộ, không giữ lại một chút nào!
Lực lượng thân thể của hai người, vậy mà khó phân cao thấp!
Nhưng rất nhanh, Tô Tử Mặc cảm thấy ở trên nắm tay, truyền đến một trận đau nhức kịch liệt.
Vân Đình đã tu luyện kiếm đạo tới các nơi trên toàn thân, lông mày, lọn tóc, ngay cả lông tơ ở trên người hắn, đều là vũ khí sắc bén để giết người.
Một quyền này của Vân Đình, trừ lực lượng thân thể bộc phát ra, còn có mũi nhọn phun ra nuốt vào!
Những mũi nhọn của kiếm đạo này, mặc dù không thể phá vỡ phòng ngự của Thanh Liên Chân Thân, nhưng lại làm cho Tô Tử Mặc cảm thấy đau nhói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận