Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2759: Không chết được

Hai đại yêu nghiệt quyết đấu, thu hút vô số kiếm tu vây xem.
Ở Kiếm giới, loại quyết đấu giữa hai yêu nghiệt đỉnh tiêm như vậy cũng không dễ dàng được thấy.
Giống như là Lâm Tầm Chân, ở bên trong cùng cấp, hoàn toàn không có đối thủ.
Mà giữa Vân Đình cùng Lâm Tầm Chân, tu vi cảnh giới chênh lệch không ít, cũng không thể bàn luận với nhau.
Bởi vì Bắc Minh Tuyết đột nhiên dẫn tới Cửu Cửu thiên kiếp, bước vào Chân Nhất cảnh, mới hình thành một trận quyết đấu cùng cấp khoáng thế.
Một trận chiến này không đơn giản chỉ là Bắc Minh Tuyết quyết đấu cùng Vân Đình.
Vô số kiếm tu cũng đều muốn nhìn xem Bắc Minh Tuyết tu luyện võ đạo, ở Chân Nhất cảnh có thể phát huy ra lực chiến đấu thế nào.
Tám đại kiếm phong sôi trào khắp chốn, trong động phủ của Bắc Minh Tuyết vẫn yên tĩnh dị thường.
Tô Tử Mặc không đi tham gia náo nhiệt, hắn hiểu quá rõ về Bắc Minh Tuyết cùng Vân Đình, thắng thua một trận chiến giữa hai người này đối với hắn sẽ không có gì bất ngờ.
Ba năm qua, hơn một nửa tinh lực của hắn đều đặt trên người Bắc Minh Tuyết.
Bắc Minh Tuyết bước vào Chân Võ cảnh, hắn cũng có thể buông xuống một mối bận tâm, chuẩn bị tiếp tục tu hành, tham ngộ đạo pháp.
Tu vi cảnh giới của hắn tăng lên rất nhanh, đã vượt qua Vân Đình.
Nhưng trên thực tế, hiện tại hắn còn chưa đạt tới lực chiến đấu cực hạn của chính mình.
Cho đến trước mắt, mấy đạo thần thông như Tru Tiên kiếm, Chư Phật Long Tượng, Lục Đạo Luân Hồi, Sát Na Phương Hoa, Bốn Đầu Tám Tay, Lục Nha thần lực này, Tô Tử Mặc đều đã tu luyện tới cấp bậc chuẩn vô thượng.
Chỉ là muốn tu luyện thành vô thượng thần thông chân chính, còn cầntiếp tục cảm ngộ.
Đừng thấy chỉ kém rồi một chữ 'Chuẩn', uy lực thần thông chính là khác biệt một trời một vực!
Nếu Tô Tử Mặc có thể tu luyện toàn bộ mấy đạo thần thông này thành vô thượng thần thông, lực chiến đấu của hắn mới có thể đạt tới đỉnh phong nhất!
Đến lúc đó, có Lục Nha thần lực, Bốn Đầu Tám Tay trợ giúp, phối hợp với mấy đạo vô thượng thần thông, rốt cuộc có thể bùng nổ ra lực lượng thế nào, chính hắn cũng khó mà dự đoán.
Từ xưa đến nay, không có bất kỳ một người nào có khả năng đồng thời nắm giữ nhiều đạo vô thượng thần thông như thế!
...
Từ khi Bắc Minh Tuyết rời khỏi đã đi qua nửa ngày.
Cuối cùng, cửa lớn động phủ truyền đến tiếng vang động.
Không qua bao lâu, một bóng người chậm rãi đi đến.
Tô Tử Mặc mở mắt nhìn lại.
Quần áo của Bắc Minh Tuyết có chút lộn xộn, vết máu loang lổ, sắc mặt hơi trắng xanh, khí tức yếu ớt, rõ ràng này một trận chiến tiêu hao cực lớn, đánh cực kỳ vất vả.
Nhưng vẻ mặt Bắc Minh Tuyết vẫn trấn định như cũ, ánh mắt như kiếm, phong mang vẫn còn!
"Thắng rồi ?"
Tô Tử Mặc hỏi.
"Thắng rồi."
Bắc Minh Tuyết gật gật đầu.
Thầy trò hai người một hỏi một đáp, đều không nhiều lời.
Tô Tử Mặc sớm đã có dự liệu, đương nhiên sẽ không hỏi nhiều, cũng không có bất luận hiếu kỳ gì.
Tính tình của Bắc Minh Tuyết chính là như vậy, mặc dù thắng Vân Đình, nàng cũng sẽ không biểu hiện ra vẻ hưng phấn kích động.
Tô Tử Mặc nhắm mắt, đang chuẩn bị tiếp tục tu luyện, trong lòng hắn đột nhiên hơi động, quỷ thần xui khiến hỏi một câu: "Vân Đình không sao chứ ?"
Cả người Bắc Minh Tuyết khẽ cứng đờ, trầm mặc một chút, mới nói: "Không chết được."
Tô Tử Mặc: "..."
...
Bên trong động phủ của Bắc Minh Tuyết lại khôi phục yên tĩnh.
Tô Tử Mặc tham ngộ đạo pháp, Bắc Minh Tuyết yên tĩnh chữa thương.
Nhưng trên Cực Kiếm phong, lúc này giống như ong vỡ tổ vậy, tiếng người huyên náo, náo động khắp nơi!
Bắc Minh Tuyết đã trở lại động phủ mà ở Cực Kiếm phong vẫn tụ tập rất nhiều kiếm tu, chậm chạp không rời đi.
Trận đại chiến giữa hai đại yêu nghiệt này, đánh hơn hai canh giờ, đám người chứng kiến toàn bộ quá trình, vẻ rung động trên mặt vẫn chưa biến mất.
Bắc Minh Tuyết đại chiến giao thủ cùng Vân Đình, thể hiện ra kiếm đạo sát phạt khiến mọi người ở đây được mở rộng tầm mắt.
Lúc bắt đầu đại chiến, có lẽ không quá quen thuộc với chiến đấu giữa các Chân Tiên, Bắc Minh Tuyết rơi ở hạ phong, từ đầu đến cuối bị Vân Đình chỗ áp chế.
Nhưng theo thời gian trôi qua, Bắc Minh Tuyết dần dần thoát khỏi thế yếu.
Đến lúc sau đại chiến, Bắc Minh Tuyết cường thế đánh lại, áp chế toàn diện Vân Đình!
Cuối cùng, Vân Đình bị Bắc Minh Tuyết đánh hôn mê bất tỉnh, một đám đỉnh phong Chân Tiên như Thái Lai Kiếm Tiên vội đỡ hắn đi xuống, trận đại chiến này mới tuyên bố kết thúc.
"Vân Đình cũng quá thảm rồi, cả gương mặt đều bị đánh thành đầu heo, nhìn không ra hình người luôn!"
"Bắc Minh sư muội ra tay quá hung ác, sao ta có cảm giác giống như có thù sâu hận lớn gì với Vân sư đệ..."
"Không hổ là yêu nghiệt dẫn tới Cửu Cửu thiên kiếp, vừa mới bước vào Chân Nhất cảnh, đã có thể trấn áp Vân sư huynh rồi."
"Đây cũng là võ đạo sao ? Thế này cũng quá mạnh rồi! Vân sư đệ có kiếm huyết mạnh mẽ, đều không ép được khí huyết của Bắc Minh sư muội."
"Trong khí huyết của Bắc Minh sư muội tích chứa kiếm ý, rõ ràng càng khủng bố hơn, mà dường như nàng còn chưa thể hoàn toàn khống chế."
"Võ đạo tu hành như thế nào? Không biết hiện tại ta đổi sang tu võ đạo có còn kịp."
Kết quả một trận chiến này, vượt qua dự liệu của tuyệt đại đa số kiếm tu, cũng gây nên chấn động to lớn ở tám đại kiếm phong!
Mấy vị đỉnh phong Chân Tiên như Vương Động, Công Tôn Vũ, Tần Chung đều lộ ra ánh mắt phức tạp, cảm khái ngàn vạn.
Vương Động cười khổ nói: "Không ngờ Bắc Minh sư muội không có đạo quả, lực chiến đấu vẫn khủng bố như vậy, trước đó ta còn nhiều lần khuyên nhủ nàng không cần tu luyện võ đạo."
"Bây giờ nghĩ lại đúng là có chút xấu hổ."
Tần Chung cười toe toét, líu lưỡi nói: "Bắc Minh muội tử quá ác, vừa mới bước vào Chân Nhất cảnh, đã vô địch cùng cấp rồi!"
Công Tôn Vũ cũng cảm khái: "Đúng vậy, nếu tương lai Bắc Minh sư muội lĩnh ngộ ra vô thượng thần thông 'Một Kiiếm Sương Hàn', Vân sư đệ sẽ càng không địch lại nàng rồi."
"Đừng noi là Vân sư đệ."
Trầm Việt nói: "Nếu là cảnh giới của Bắc Minh sư muội đuổi kịp chúng ta, chỉ sợ chúng ta đều không phải là đối thủ của nàng."
Trên đỉnh núi Cực Kiếm phong.
"Võ đạo kia rốt cuộc là cái gì, ta đều có chút hiếu kỳ rồi."
"Theo ta quan sát thì võ đạo hẳn là chú trọng tu luyện nhục thân huyết mạch, nhục thân huyết mạch của Bắc Minh Tuyết rất mạnh, trong cùng cấp không có người có thể địch lại!"
"Có thân thể huyết mạch như vậy, phối hợp với Kiếm Hồn của nàng, kiếm đạo cùng kiếm tâm, Bắc Minh Tuyết chính là một chuôi tiên kiếm tuyệt thế hoàn mỹ!"
"Lục huynh, chúc mừng."
Mấy vị phong chủ chắp tay nói: "Lục Kiếm phong có Bắc Minh Tuyết, tương lai có hi vọng trở thành đứng đầu tám đại kiếm phong."
Trong lòng Lục Vân sớm đã cười tươi như hoa, nhưng bên ngoài vẫn là cố giả bộ trấn định, hơi hơi gật đầu, nói: "Nàng dù sao vừa mới bước vào Chân Nhất cảnh, còn kém xa lắm."
"Bắc Minh Tuyết trở thành Chân Tiên, Lục huynh cũng có thể danh chính ngôn thuận thu nàng vào môn hạ."
Phong chủ Tuyệt Kiếm phong nói: " Kiếm đạo của Bắc Minh Tuyết thiên phú vô song, ngươi phải dạy thật tốt."
Nhắc tới chuyện này, Lục Vân hơi lắc đầu, nói: "Bắc Minh Tuyết còn chưa có ý bái sư, dường như nàng vẫn muốn tu hành cùng Tô Trúc kia."
"Chuyện này nên giải quyết thế nào ?"
Phong chủ Ma Kiếm phong nhíu mày nói: " Tô Trúc kia có tu vi không chênh lệch nhiều so với Bắc Minh Tuyết, để hắn đến dạy Bắc Minh Tuyết, không phải là làm chậm trễ rồi một tuyệt thế thiên tài ?"
"Việc này không dễ làm."
Lục Vân trầm giọng nói: "Mặc kệ thế nào, Bắc Minh Tuyết là tu luyện võ đạo mà người ta sáng tạo, mới lấy được thành tựu ngày hôm nay."
"Mà người này còn cứu Bắc Minh Tuyết khi mạng sống như treo trên sợi tóc trở về, lại truyền sách cổ ghi ba đại kiếm quyết cho Bắc Minh Tuyết, từ góc độ nào đó đến xem, hắn có một phần ân tình đối với Kiếm giới chúng ta."
"Nếu ta để hắn rời khỏi Bắc Minh Tuyết, không khỏi có chút thất lễ."
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận