Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2714: Minh Hà

Không qua bao lâu, hai người đã tới Khổ Tuyền cung điện.
Khổ Tuyền lao ngục được xây dựng ở bên cạnh Địa Ngục Khổ Tuyền, chung quanh có Khổ Tuyền vờn quanh, tạo thành một mảnh cấm địa.
Khổ Tuyền Ngục chủ mở lao ngục ra, dẫn Võ Đạo bản tôn không ngừng đi xuống dưới, đi xuống sâu trong lòng đất, sau đó một đường tiến lên, cuối cùng đến một gian mật thất ở chỗ sâu nhất lao ngục.
Khổ Tuyền Ngục chủ giam giữ tên Hư Không Dạ Xoa kia ở nơi này, cẩn thận như vậy, có thể thấy được ông ta rất đểy tên Hư Không Dạ Xoa này.
Đứng ở ngoài mật thất, Khổ Tuyền Ngục chủ cười nói: "Không dối gạt chủ nhân, lão hủ không giết chết hắn, từ đầu đến cuối vẫn luôn giam giữ hắn ở nơi này, cũng là vì nhìn trúng bản lĩnh của hắn, muốn để hắn thần phục ta."
"Hắc! Đáng tiếc, tính tình quái vật này quá cứng rắn, bị lão hủ giam cầm nhiều năm, mà vẫn không chịu nhận thua."
"Quái vật này tướng mạo xấu xí, tính tình bất thường, lát nữa chủ nhân coi chừng một chút."
Võ Đạo bản tôn mặt không biểu tình, không nói một lời.
Khổ Tuyền Ngục chủ thận trọng mở mật thất ra, bên trong u ám âm trầm, truyền ra mùi máu thịt hư thối làm người buồn nôn.
Đột nhiên!
Ở sâu trong bóng tối mật thất, một ngọn lửa màu xanh lục sáng lên, chiếu rọi tới một khuôn mặt xấu xí dữ tợn, một đôi mắt lồi lên vằn vện tơ máu, đang hung ác nhìn chằm chằm hai người đứng ở cửa mật thất.
Khổ Tuyền Ngục chủ tiến vào mật thất trước, thi triển pháp quyết, thắp sáng mật thất, thân thể tên Hư Không Dạ Xoa kia lộ ra.
Tên Hư Không Dạ Xoa này có thân hình cao lớn, cao tầm ba trượng, cao gấp đôi hai người Võ Đạo bản tôn.
Bây giờ, tứ chi của hắn bị từng sợ xích khóa lại, ghim trên vách tường bốn phía mật thất.
Võ Đạo bản tôn nhìn thấy rõ ràng, những vị trí trên người tên Hư Không Dạ Xoa này bị khóa lại, máu thịt sớm đã hư thối, toả ra mùi hôi tanh.
Giống như cổ tay, cổ chân chỗ, dưới máu thịt hư thối thậm chí có thể nhìn đến từng đoạn xương cốt thô lớn bên trong!
Sợi xích trói tên Hư Không Dạ Xoa này, rõ ràng ẩn chứa loại lực lượng đặc thù nào đó.
Không có gì bất ngờ xảy ra, những sợi xích này đều dùng Địa Ngục Khổ Tuyền đúc thành.
Cũng chính bởi vì như thế, mới có thể trói chặt tên Hư Không Dạ Xoa ở nơi này!
Trạng thái của tên Hư Không Dạ Xoa này rất kém, khí tức yếu ớt, cho dù như vậy, khi nhìn đến hai người Võ Đạo bản tôn, hắn vẫn trợn mắt giận dữ, bộc lộ bộ mặt hung ác!
Võ Đạo bản tôn tiến lên, đi đến gần Hư Không Dạ Xoa.
Khổ Tuyền Ngục chủ vội vàng cùng đi theo.
Tên Hư Không Dạ Xoa này đúng là xấu xí dữ tợn, da thịt xanh màu đen, trên đầu có bướu lạc đà, phía trên đầu tóc còn thiêu đốt một ngọn lửa xanh lục.
Ngọn lửa xanh lục lúc đầu bùng lên trong mật thất kia, chính là đến từ đỉnh đầu Hư Không Dạ Xoa.
Tướng mạo của tên Hư Không Dạ Xoa kia là loại lần đầu tiên nhìn thấy sẽ khiến lòng người sinh ra sợ hãi, người bình thường nhìn đến có thể sẽ bị dọa đến hồn phi phách tán.
"Ôi!"
Hư Không Dạ Xoa luôn bình tĩnh, đột nhiên duỗi dài cổ về phía trước, há miệng gào thét nhằm về phía Võ Đạo bản tôn!
Hư Không Dạ Xoa há to miệng, lộ ra hàm răng sắc bén bên trong, lóe ra tia sáng lanh, cách khuôn mặt của Võ Đạo bản tôn chỉ trong gang tấc!
Xiềng xích trên vách tường bốn phía truyền đến từng tiếng vang động kịch liệt.
Nếu không có những sợi xích Khổ Tuyền này lôi kéo, thậm chí Hư Không Dạ Xoa có khả năng trực tiếp bổ nhào vào trên người Võ Đạo bản tôn!
Một khuôn mặt dữ tợn khủng bố như thế, đột nhiên nhào tới, nếu là người nào khác, thì sẽ vô thức né tránh lui lại.
Nhưng Võ Đạo bản tôn không động đạy, thậm chí ngay cả mí mắt đều không có nháy, ánh mắt sâu xa.
Võ Đạo bản tôn bình tĩnh như thế làm tên Hư Không Dạ Xoa này có chút ngoài ý muốn.
"Súc sinh, ngươi dám!"
Khổ Tuyền Ngục chủ kịp phản ứng, trong lòng giận dữ, chỉ sợ Võ Đạo bản tôn giận chó đánh mèo với ông ta, vội vàng vận chuyển pháp quyết, nắm chặt mấy sợi xích chung quanh!
Sợi xích trên người Hư Không Dạ Xoa lại co vào, vòng sắt thậm chí đã mắc vào xương cốt bên, lực lượng Khổ Tuyền ở bên trong từ từ ăn mòn xương cốt Hư Không Dạ Xoa!
Loại đau nhức kịch liệt này, khiến thân hình khổng lồ của tên Hư Không Dạ Xoa này không ngừng run rẩy.
Nhưng hắn vẫn không rên lấy một tiếng, chỉ cắn chặt hàm răng cố chịu đựng!
Võ Đạo bản tôn hơi nhấc tay, ra hiệu Khổ Tuyền Ngục chủ dừng lại.
Khổ Tuyền Ngục chủ hiểu ý, tạm thời buông lỏng sợi xích, thu lại trừng phạt.
Võ Đạo bản tôn nhìn Hư Không Dạ Xoa trước người, lạnh nhạt nói rằng: "Ngươi và ta lần đầu gặp mặt, ta không trách ngươi, đừng để ta nhìn thấy lần thứ hai."
Võ Đạo bản tôn muốn lấy được tin tức từ trên người tên Hư Không Dạ Xoa này nên không muốn dây dưa nhiều với hắn.
Tên Hư Không Dạ Xoa kia tính tình hung mãnh cương liệt như vậy, nếu là thi triển sưu hồn đối với hắn, có lẽ cuối cùng đều sẽ thất bại.
Nghe thấy Võ Đạo bản tôn uy hiếp, sâu dưới đáy mắt Hư Không Dạ Xoa lóe qua một tia khinh thường.
Hắn ngửi ra được vị nam tử áo bào tím trước mắt này, chỉ là một Nhân tộc bình thường!
Nhân tộc yếu đuối, từ trước đến nay đều là đồ ăn của bọn hắn!
Dù có một số nhân tộc tu luyện ra huyết mạch mạnh mẽ, rất nhiều thần thông bí pháp, ở trong mắt hắn cũng là không chịu nổi một đòn!
Khổ Tuyền Ngục chủ trách mắng nói: "Vị này chính là Chủ Địa Ngục bây giờ chín đại địa ngục cộng tôn, súc sinh ngươi tốt nhất nên thành thật một chút!"
"Ờ ?"
Nghe được câu này, tên Hư Không Dạ Xoa kia thốt ra một tiếng cổ quái, vô cùng kinh ngạc nhìn Võ Đạo bản tôn, dường như không thể tin được.
Một Nhân tộc, lại có thể lên làm Chủ Địa Ngục ?
Lão đầu trước mắt này, chính là Chuẩn Đế cường giả, lại là Khổ Tuyền Ngục chủ.
Loại lời nói này nếu không phải từ trong miệng ông ta nói ra, Hư Không Dạ Xoa chỉ coi như một chuyện cười!
Nhưng ngay sau đó, tên Hư Không Dạ Xoa kia đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười đầy mỉa mai.
Không ngờ Địa Ngục giới đã luân lạc đến nước này, lại có thể để một nhân tộc trở thành Chủ Địa Ngục.
Hư Không Dạ Xoa vừa suy nghĩ đến đây, lại đột nhiên nghe thấy Nhân tộc trước mắt mở miệng.
"Ta tới tìm ngươi hỏi thăm một việc, nếu ngươi có thể cho ta một câu trả lời hài lòng, ta có khả năng cho ngươi khôi phục tự do."
Nghe được câu này, trong mắt Hư Không Dạ Xoa đột nhiên lóe qua một tia sáng!
Khôi phục tự do!
Bốn cái chữ này có sức cám dỗ quá lớn đối với hắn!
Hắn bị cầm tù ở nơi này nhiều năm, mặc dù từ đầu đến cuối vẫn không khuất phục Khổ Tuyền Ngục chủ, nhưng vẫn luôn đều nghĩ thoát khỏi nơi này, khôi phục thân thể tự do.
"Ngươi hỏi đi!"
Hư Không Dạ Xoa mở miệng, âm thanh cực kỳ khó nghe, giống như cục đá xẹt qua đồ sắt.
"Ta muốn tiến về trung thiên thế giới, có biện pháp gì ?"
Võ Đạo bản tôn hỏi nói.
Hư Không Dạ Xoa cứ thế ngây ra, dường như không ngờ Võ Đạo bản tôn sẽ có suy nghĩ như vậy.
Nhưng rất nhanh, hắn lắc lắc đầu, nói: "Không có biện pháp."
Võ Đạo bản tôn hơi nhíu mày.
Ngừng lại một chút, Võ Đạo bản tôn lại hỏi nói: "Lúc trước ngươi từ Quỷ giới đi đến Địa Ngục giới như thế nào?"
"Minh Hà!"
Hư Không Dạ Xoa chậm rãi nói ra hai cái chữ, cùng lúc đó, trong con ngươi của hắn lướt qua một tia kiêng kị.
Dường như hai chữ 'Minh Hà ' này, có được một loại lực lượng đặc thù, khiến hắn sinh lòng sợ hãi.
"Minh Hà ?"
Võ Đạo bản tôn nhíu nhíu mày.
Ở trong sách cổ của Địa Ngục giới dường như có một ít ghi chép về Minh Hà, nhưng phần lớn đều nói không tỉ mỉ.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận