Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2097: Toàn quân bị diệt

"Ngươi!"
Hùng thống lĩnh nhìn thấy một thanh kiếm nhỏ tinh xảo màu xanh phá không bay đến, không khỏi ngạc nhiên biến sắc!
Hắn vội vàng ngưng tụ thần thức, để ngăn cản Thanh Liên Kiếm.
Nhưng Thanh Liên Kiếm sắc bén đến cực điểm, trong chớp mắt đã xuyên qua thần thức của hắn, chui vào bên trong thức hải, chém lên bên trên nguyên thần của hắn.
"Keng!"
Cú chém lên bên trên nguyên thần này, lại truyền ra một tiếng kim loại va chạm với nhau.
Thanh Liên Kiếm khẽ run lên, ánh sáng bên trên ảm đạm xuống, hóa thành chín mươi hạt Thanh Liên trở lại bên trong thức hải của Tô Tử Mặc, quay về lỗ sen, một lại một lần nữa được tẩm bổ.
Bên trên nguyên thần của Hùng thống lĩnh, vậy mà mặc một món pháp bảo nguyên thần cùng loại với nội giáp!
Pháp bảo nguyên thần, cực kỳ hiếm có.
Cũng là thứ khó luyện chế nhất, là thứ có thể cứu mạng trong tình huống nguy hiểm, nó giống như là mang theo người một mạng nữa.
Nếu như không có món nguyên thần nội giáp này, Hùng thống lĩnh hẳn sẽ phải chết không cần nghi ngờ!
Đương nhiên, Thanh Liên Kiếm chính là do hạt Thanh Liên của Tạo Hóa Thanh Liên cấp mười ngưng tụ mà thành, quá mức sắc bén, uy lực cực mạnh.
Mặc dù có món nội giáp này, nhưng nguyên thần của Hùng thống lĩnh vẫn bị rung động dữ dội, thậm chí là đã bị thương!
Khí huyết ở trong cơ thể hắn phun trào, trong nháy mắt đã trở nên táo bạo hỗn loạn, toàn thân bị chấn động mạnh, khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi.
Ngay trong chớp mắt này, Tô Tử Mặc bộc phát ra đòn phản kích!
khoảng cách giữa hai người vốn chỉ gần trong gang tấc, Tô Tử Mặc chỉ bước một bước đã tới gần, cong gối thúc lên, giống như ngựa đá, nặng nề đánh lên trên lồng ngực của Hùng thống lĩnh.
Cùng lúc đó, hai tay của Tô Tử Mặc, giống như là hai cái vòng sắt, nắm chặt lấy cổ tay của Hùng thống lĩnh, hướng sang hai bên phát lực kéo một cái!
Tạch tạch tạch!
Áo giáp ở trên hai tay của Hùng thống lĩnh, trong nháy mắt đã bị đánh vỡ, hiện ra từng vết rách!
Cánh tay của hắn truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, giống như là trực tiếp bị xé xác kéo ra vậy.
Trên thực tế, nếu như không có Linh Vũ Giáp màu vàng đen bảo vệ, chiêu vừa rồi cũng đủ để xé hai tay của hắn xuống!
Đương nhiên, Tô Tử Mặc cũng có chỗ kiêng kỵ, từ đầu đến cuối vẫn không vận dụng khí huyết.
Nếu như hắn thúc giục khí huyết của Thanh Liên Chân Thân, chỉ là chiêu vừa rồi cũng đủ để làm cho Hùng thống lĩnh trọng thương!
Nhưng dù vậy, cũng đã làm cho Hùng thống lĩnh sợ vỡ mật, hồn phi phách tán!
Hắn nào đã từng thấy qua loại chiến kỹ hung ác, loại đấu pháp hung ác như thế này.
Từ lúc bắt đầu đại chiến đến giờ, biểu hiện của Tô Tử Mặc căn bản không giống như là một tu sĩ, mà lại giống như là một con mãnh thú ăn thịt người, hung khí cuồn cuộn ngất trời!
Hùng thống lĩnh lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, theo bản năng lùi về phía sau, định thoát khỏi đi nơi này.
Nhưng khoảng cách giữa hai bên quá gần.
Ở phía dưới khoảng cách này, coi như hắn muốn trốn, đều không có cơ hội trốn!
Nếu như không có tòa Huyền Quang Tuyệt Nguyên Trận này, Tô Tử Mặc muốn giết chết hơn mười Hình Lục Vệ, nhất định sẽ phải vận dụng tất cả thủ đoạn át chủ bài.
Thậm chí ngay cả Trấn Ngục Đỉnh, dị tượng Thanh Liên đều phải sử dụng ra.
Nhưng có tòa Huyền Quang Tuyệt Nguyên Trận này, lại giảm bớt đi rất nhiều phiền phức cho hắn.
Có Thanh Liên Chân Thân, xương cốt sấm sét, lại tu luyện « Thần Tượng Thôn Tức Công », phối hợp với các loại sát chiêu trong Bí Điển Đại Hoang Yêu Vương, Thanh Long Chiến Kỹ, hắn có thể dùng tư thái vô địch, chôn vùi tất cả mọi người ở nơi này!
Sự tồn tại của Huyền Quang Tuyệt Nguyên Trận, khiến đám Hình Lục Vệ ở đây giống như là mua dây buộc mình.
Toà trận pháp này, bày ra vốn là để nhằm vào Cổ Thông U và Thu Tư Lạc, ai có thể nghĩ đến, lại xuất hiện một quái vật như Tô Tử Mặc.
Hùng thống lĩnh lùi về phía sau, Tô Tử Mặc như bóng với hình, đuổi theo càng nhanh hơn, lật tay đập một chưởng xuống đỉnh đầu của Hùng thống lĩnh!
Hùng thống lĩnh bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể giơ hai tay lên ngăn cản.
Nguyên thần của hắn đã bị thương, khó có thể vận chuyển khí huyết.
Chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể, căn bản là không ngăn được Thanh Liên Chân Thân!
Răng rắc!
Một chưởng này của Tô Tử Mặc vỗ xuống, trực tiếp cắt ngang hai tay của Hùng thống lĩnh!
"A!"
Hùng thống lĩnh kêu thảm một tiếng, thần thức của hắn hơi động, định lấy phù lục đưa tin từ trong túi trữ vật ra để phát tín hiệu cầu cứu.
Nhưng thế công của Tô Tử Mặc, như mưa to gió lớn, căn bản là không cho hắn có bất kỳ cơ hội nào để thở dốc!
Sau một chưởng đánh xuống, Hùng thống lĩnh chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, thân hình của Tô Tử Mặc vậy mà đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
Ở trong mắt bọn Cổ Thông U, sau khi Tô Tử Mặc đánh ra một chưởng, thân thể đột nhiên cúi thấp, di động về phía trước, giống như một con cự mãng linh động, vòng ra sau lưng Hùng thống lĩnh.
Ngay sau đó, thân thể của con cự mãng này quấn quanh Hùng thống lĩnh, ngửa đầu hít vào một hơi, giống như là muốn hút cả trời trăng xuống!
Thân rắn không ngừng bành trướng phát lực!
Thân thể khôi ngô của Hùng thống lĩnh, ở trong ánh mắt kinh hãi của mấy người, nhanh chóng biến hình, trong cơ thể truyền ra một tràng tiếng răng rắc làm người ta cảm thấy sợ hãi!
Xương cốt trên người Hùng thống lĩnh, đều bị con cự mãng này xoắn cho vỡ nát, thân thể tuôn ra từng màn sương máu!
Vèo!
Một nguyên thần từ bên trên đỉnh đầu bay ra, còn chưa kịp chạy trốn, đã bị cự mãng đong đưa cái đuôi, quất cho vỡ nát, bị tiêu diệt tại chỗ!
Lâm Minh đứng ở một bên khác lộ ra vẻ mặt kinh hãi, đột nhiên lắc lắc đầu, hai tay dụi mắt.
Vừa rồi giống như là hắn đã sinh ra ảo giác.
Hán tử say kia giống như là biến mất không thấy đâu nữa, thay vào đó là một con cự mãng!
Chờ hắn lại một lần nữa tập trung nhìn lại, Hùng thống lĩnh đã trở thành một bãi thịt nhão màu đỏ tươi, chất đống ở trên mặt đất, người chết đạo tiêu tan.
Hán tử say xấu xí kia đang đứng ở bên cạnh, mặt không biểu tình.
Tình cảnh vừa nãy, giống như chỉ là ảo giác của hắn.
Kỳ thật, không chỉ có hắn, ngay cả Tả Trúc Hiên và Thượng Quan Thiên, cũng sinh ra loại ảo giác tương tự.
Cổ Thông U và Thu Tư Lạc liếc nhau, đều có thể nhìn ra sự chấn động ở trong mắt người kia.
Hai người nhìn thấy càng rõ ràng, thông suốt hơn.
Từ xưa đến nay, có không ít loại công pháp chiến kỹ, đều bắt chước hung thú yêu thú mà tạo thành.
Nhưng muốn mô phỏng hình dạng thì dễ, muốn có được thần thái thì thực sự là chuyện rất khó khăn.
Giống như là Tô Tử Mặc, hình thần đều kiêm, thậm chí còn làm cho người ta sinh ra rối loạn thị giác, khó phân biệt được tình huống thật giả, quả thực là chưa từng nghe thấy!
Trận đại chiến này, nói thì chậm chạp, nhưng kỳ thật quá trình diễn ra lại rất ngắn.
Từ khi Tô Tử Mặc bắt đầu ra tay, chém giết ba người bọn Lưu thống lĩnh, đến lúc xoắn giết Hùng thống lĩnh, vẫn chưa tới hai mươi lần hít thở.
Tả Trúc Hiên và Lâm Minh vẫn luôn đứng ở phe Hình Lục Vệ.
Hai người còn chưa từ bên trong sự khiếp sợ do Tô Tử Mặc dám ra tay với Hình Lục Vệ tỉnh táo lại, Hình Lục Vệ ở đây đã bị tiêu diệt toàn bộ, không một ai may mắn thoát khỏi.
Hai người thậm chí còn không có cơ hội ra tay, đại chiến đã kết thúc!
Làm sao có thể có chuyện này?
Vị Mặc Linh này đến tột cùng là ai?
Vậy mà lại dám ra tay với Hình Lục Vệ, hơn nữa còn vung tay chém giết, không lưu tình một chút nào!
Hắn chỉ là Địa Tiên cấp năm, làm sao có thể bộc phát ra lực lượng đáng sợ như thế?
Chẳng lẽ là loại công pháp truyền thừa của Quần Tinh Môn kia?
Chuyện này cũng không hợp lý, từ đầu đến cuối, cũng không thấy hắn sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào của Quần Tinh Môn.
Càng huống chi, ở bên trong tòa Huyền Quang Tuyệt Nguyên Trận, hắn cũng không phóng thích ra được.
Trong đầu của Tả Trúc Hiên và Lâm Minh đã hỗn loạn tưng bừng.
Ngay lúc này, Tô Tử Mặc xoay người, nhìn về phía hai người.
Ánh mắt của Tả Trúc Hiên, Lâm Minh đụng một cái với Tô Tử Mặc, vẻ mặt của hai người biến đổi mạnh, chỉ cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh chạy dọc đi lên, trong nháy mắt trái tim giống như là đã nhảy lên tới cuống họng!
Hai người đều không phải là người ngu, đều ý thức được một chuyện.
Còn chưa kể là trước đó bọn họ đã nhiều lần làm khó dễ, nhằm vào Tô Tử Mặc, chính là một màn mà hôm nay hai người nhìn thấy, cũng sẽ rất khó còn sống để rời đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận