Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2366: Nghiền ép

"Ngươi..."
Thương Viêm Chân Ma đột nhiên cảm giác thấy trái tim đập nhanh, giống như có đại nạn sắp ập xuống đầu!
Khi Võ Đạo bản tôn nói ra câu này, ngữ khí bình thản, không có uy hiếp, không có vẻ hung ác, tựa như chỉ đang trình bày một sự thực.
Nhưng càng như vậy, hai tên Chân Ma lại càng kinh hồn táng đảm!
Đột nhiên!
Trong chớp mắt, hai người cảm thấy trước mắt dường như có một bóng người lắc lư, khí tức tử vong đột nhiên kéo tới, âm trầm khủng bố, rợn cả tóc gáy!
"Không tốt!"
Trong lòng Tà Phong Chân Ma thấy kinh hãi, lập tức vận chuyển bí pháp, cả người hóa thành một luồng gió, trong nháy mắt đã biến mất nguyên tại chỗ.
Mà Thương Viêm Chân Ma lại chậm một bước.
Phốc!
Một nắm đấm dường như đột nhiên xuất hiện vậy, trực tiếp đánh nổ đầu Thương Viêm Chân Ma, máu đỏ văng khắp nơi!
Khoảng cách hơn một trượng đối với Võ Đạo bản tôn vốn chỉ chớp mắt đã áp sát.
Loại tốc độ này, Võ Đạo bản tôn không cần sử dụng bất kỳ thần thông bí pháp, cũng không dựa vào khí huyết, chỉ thuần túy dựa vào lực lượng nhục thân bạo phát.
Cho nên cũng không bị thiên kiếp cảm ứng.
Nhưng dù là như thế, Thương Viêm Chân Ma cũng hoàn toàn không có cơ hội phản ứng, bị một quyền đánh nổ đầu, nguyên thần tịch diệt!
Võ Đạo bản tôn thuận tay thu đạo quả của Thương Viêm Chân Ma vào trong túi.
Trong túi trữ vật hắn còn có đạo quả của đám người Bạch Cốt Quan chủ, mười bốn Cốt Ma, Ngọc Cốt phu nhân, Khô Cốt lão nhân, chờ lúc hắn bế quan thì có thể luyện hóa toàn bộ.
Đương nhiên, ở bên trong A Tì Địa Ngục, dạng bảo vật này còn có rất nhiều, khó mà tính toán.
Những bảo vật này đặt ở bên trong A Tì Địa Ngục, người ngoài không thể mang đi được.
Tà Phong Chân Ma trốn ra ngoài, quay đầu nhìn thấy Thương Viêm Chân Ma bị Tô Tử Mặc chém giết chỉ bằng một chiêu thì bị dọa đến hồn phi phách tán!
Lúc đầu hắn còn định quan sát một lúc, nhìn xem vị tông chủ Thiên Hoang tông này có thủ đoạn thế nào rồi lại tính toán sau.
Mà bây giờ, trong đầu hắn chỉ còn một suy nghĩ.
Trốn!
Tà Phong Chân Ma không chút do dự, trực tiếp phóng thích ra thuật thuấn di, cả người biến mất ở nguyên tại chỗ.
Khi hắn xuất hiện thì đã đi tới cửa ra vào đại điện!
Đột nhiên!
Tà Phong Chân Ma cảm nhận được sau lưng truyền đến một luồng lực lượng mênh mông tràn đầy áp tới, Võ Đạo bản tôn đã xuất hiện ở sau lưng hắn!
Tê!
Tà Phong Chân Ma biến sắc!
Hắn dùng tới thuấn di mà vẫn không thể thoát khỏi vị tông chủ Thiên Hoang tông này!
Theo lẽ thường, khoảng cách thuấn di sẽ không vượt qua trăm trượng.
Mà khoảng cách trăm trượng đối với Võ Đạo bản tôn cũng chỉ cần chớp mắt đã áp sát, gần như không có gì khác biệt!
Tà Phong Chân Ma còn muốn trốn tiếp thì đã không kịp.
Thân hình hắn vẫn đang giữa không trung, đã phóng thích ra toàn bộ lực nguyên thần, trong thức hải, đạo quả tràn ngập đạo pháp, sau đầu hiện lên vầng sáng!
Hai tay Tà Phong Chân Ma biến ảo pháp quyết, giữa hai tay ngưng tụ ra một cơn lốc khủng bố, đánh về phía Võ Đạo bản tôn.
Lúc này, Tà Phong Chân Ma còn đồng thời thôi động nguyên thần bí thuật!
Đứng trước sống chết, hắn không thể nương tay nữa.
Đối mặt với phản kích của Tà Phong Chân Ma, Võ Đạo bản tôn không tránh không né, cũng không biến chiêu, vẫn vô cùng đơn giản đánh thẳng tới một quyền.
Nguyên thần bí thuật đánh tới trước, Ma La mặt nạ như mặt nước, nổi lên từng gợn sóng, đột nhiên hiện ra mấy khuôn mặt quỷ dị.
Ngay sau đó, khôi phục lại bình tĩnh.
Đạo nguyên thần bí thuật kia đã bị Ma La mặt nạ dễ dàng ngăn cản lại.
Ầm!
Tà Phong Chân Ma đánh ra cơn lốc kia cũng như bị nghiền nát vậy, bị một quyền của Võ Đạo bản tôn đánh vỡ nát, hóa thành vô hình!
Cơn lốc này thậm chí không thể ngăn cản được Võ Đạo bản tôn một lát!
Nắm đấm của Võ Đạo bản tôn đánh lên trên người Tà Phong Chân Ma.
Thời gian giống như đã đọng lại.
Lực lượng tràn đầy trong nháy mắt tràn vào trong cơ thể Tà Phong Chân Ma.
Tà Phong Chân Ma trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ!
Phốc!
Sau một khắc, thân thể Tà Phong Chân Ma bị lực lượng khổng lồ kia trong nháy mắt chấn thành một đoàn sương máu, nguyên thần tịch diệt, hài cốt không còn!
Giữa không trung, chỉ còn một viên đạo quả nổi lơ lửng.
Võ Đạo bản tôn tiện tay ném vào túi trữ vật.
Bên trong đại điện tĩnh lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Thiên Lang, đám người Thất Tình Ma Tướng, Cổ Thông U, Thu Tư Lạc nhìn một màn trước mắt, đều trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt rung động.
Chỉ hai quyền, hai vị Chân Ma đã thân tử đạo tiêu!
Mà từ khi Võ Đạo bản tôn ra tay đến lúc kết thúc chỉ cần thời gian hai ba lần hít thở.
Lấy một địch hai, hoàn toàn nghiền ép!
Đến tận lúc này, Thiên Lang mới xác định được Võ Đạo bản tôn đã bước vào một cảnh giới Võ Đạo khác!
"Bái kiến tông chủ."
"Chúc mừng tông chủ trở về, thần công đại thành!"
Thất Tình Ma Tướng chột dạ, vội vàng tiến lên nhao nhao hành lễ.
"Hừ!"
Thiên Lang nhớ lại biểu hiện vừa rồi của Thất Tình Ma Tướng thì sầm mặt lại, lạnh lùng nói: "Vừa rồi, mấy người các ngươi không phải muốn đi theo bọn hắn sao ? Còn muốn chắp tay nhường Thiên Hoang tông cho bọn hắn?"
"Thiên Lang đại nhân, vừa rồi là chúng ta không đúng, nhất thời hồ đồ."
"Mong Thiên Lang đại nhân thứ tội!"
Thất Tình Ma Tướng thấy tình thế không ổn, vội vàng quỳ rạp xuống đất, buồn bã cầu xin tha thứ.
"Tội này không thể tha thứ!"
Thiên Lang hít sâu một hơi, vận chuyển bí pháp, thôi động thần thức, kích phát cấm chế trên nguyên thần Thất Tình Ma Tướng !
Vẻ mặt bảy vị Ma Tướng đại biến, ánh mắt dần dần ngốc trệ, sinh mệnh khí tức chợt giảm, sau đó ngã xuống đất, bỏ mình tại chỗ!
Kiếp trước Thiên Lang từng là Thất Tình Ma vương, thực chất bên trong vẫn luôn là người sát phạt quyết đoán, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho thủ hạ phản bội như thế.
"Chủ nhân..."
Thiên Lang quay đầu nhìn Võ Đạo bản tôn, đang muốn mở miệng nói chuyện, Võ Đạo bản tôn đã nâng tay, đánh gãy lời của hắn.
"Thiên Lang, giữa ngươi cùng ta đã không còn là quan hệ chủ tớ."
Võ Đạo bản tôn nói: "Ta biết năm đó ngươi chịu nhận ta làm chủ, nguyên nhân lớn nhất không phải khuất phục thủ đoạn của ta, mà là bởi vì ngươi cho rằng Ba Tuần Đế Quân đã chết."
"Bây giờ, Ba Tuần Đế Quân xuất thế, ngươi lại khôi phục thân tự do. Đi kiếm hắn đi, ta không ngăn cản."
Dùng thủ đoạn của Võ Đạo bản tôn, nếu muốn chế trụ Thiên Lang, hạ xuống cấm chế mời thì dễ như trở bàn tay.
Nhưng Thiên Lang che chở Yến Bắc Thần trở về, còn duy trì Thiên Hoang tông đến bây giờ, xem như báo đáp, Võ Đạo bản tôn còn cho hắn chân chính tự do.
Thiên Lang trầm mặc.
Võ Đạo bản tôn nói không sai, hắn và Võ Đạo bản tôn đã không còn là chủ tớ nữa.
Bây giờ hắn đã tự do.
Rời đi toà đại điện này chính là trời cao biển rộng!
Nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng hắn đột nhiên thấy vắng vẻ, không có hưng phấn vui sướng, ngược lại có chút không nỡ, có chút mờ mịt.
Mặc dù Ba Tuần Đế Quân đã xuất thế, nhưng lại biến mất ngàn năm, xa ngút ngàn dặm không có tung tích.
Thiên Lang cũng không biết nên đi chỗ nào tìm Ba Tuần Đế Quân.
Dù tìm được Ba Tuần Đế Quân thì làm thế nào đây ?
Thiên Lang đột nhiên cảm thấy mất hứng, cực kỳ không thú vị, than nhẹ một tiếng, chạy ra ngoài đại điện.
Đến khi muốn bước chân ra khỏi đại điện, Thiên Lang đột nhiên dừng lại, dường như đã nghĩ thông suốt chuyện gì.
Thiên Lang xoay người lại, nhìn qua Võ Đạo bản tôn, hơ nhíu mày, nói: "Thiên Hoang tông mặc dù là ngươi khai sáng, nhưng lại là do một tay ta phát triển lớn mạnh, trong đó ta tốn không ít tâm huyết, dựa vào cái gì mà ta phải đi!"
"Lão tử cứ không đi, cứ ở lại đây đấy!"
Thiên Lang há miệng rống một câu, ngẩng đầu ưỡn ngực, lại quay người đi trở về.
Khi hắn quyết định lưu lại, mới cảm nhận được cả người nhẹ nhõm, ở sâu trong nội tâm thậm chí lướt qua cảm giác vui sướng nói không nên lời.
Dưới mặt nạ màu bạc, khóe miệng Võ Đạo bản tôn hơi hơi cong lên, hỏi nói: "Xác định không đi à ?"
"Không đi nữa!"
Thiên Lang khoát tay áo, nói: "Ta vẫn phải ở lại đây, nhìn Thiên Hoang tông từng bước quật khởi, cuối cùng quét ngang Ma Vực, trở thành bá chủ Ma Vực!"
"Tùy ngươi."
Võ Đạo bản tôn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận