Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1813: Kiễm gãy

Bình tĩnh mà xét thì Tô Tử Mặc chỉ là Huyền Tiên tứ giai.
Ở Phong Tuyết Lĩnh cũng không tính là lực chiến đấu cấp cao nhất.
Lĩnh chủ Phong Tuyết Lĩnh là Huyền Tiên lục giai, hộ pháp dưới trướng là Huyền Tiên ngũ giai.
Nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng Hạ Thanh Doanh lại giống như có giác quan thứ sáu vậy, nàng cảm thấy nam tử áo xanh trước mắt này đối với nàng, đối với Phong Tuyết Lĩnh đều rất quan trọng.
Nếu người này rời đi, đối với Phong Tuyết Lĩnh chính là một tổn thất thật lớn!
Cho nên, nàng mới muốn cố gắng giữ Tô Tử Mặc lại.
Tô Tử Mặc lại chỉ khẽ lắc đầu.
Hạ Thanh Doanh thấy Tô Tử Mặc đã quyết định đi, chỉ có thể thở dài một tiếng.
Hai người đứng đối mặt, đều hơi trầm mặc, sau đó dường như Hạ Thanh Doanh nhớ tới chuyện gì, lấy ra một chiếc túi trữ vật, đưa cho Tô Tử Mặc, nói: "Tô đạo hữu, lúc đầu chém giết mấy chục tên Ác Lang quân kia, túi trữ vật của bọn chúng đều ở bên trong, ngươi thu lại đi."
Tô Tử Mặc nghĩ một chút rồi cũng không cự tuyệt.
Kỳ thật, dù Hạ Thanh Doanh thu lấy những túi trữ vật này, hắn cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Hắn muốn rời khỏi, vốn là muốn lưu cho Phong Tuyết Lĩnh mấy đồ vật.
Tô Tử Mặc nhận lấy túi trữ vật, dùng thần thức dò xét một chút.
Đồ vật trong túi trữ vật này cũng không khác những túi trữ vật mà hắn lấy được ở chỗ hơn bốn trăm tên Ác Lang quân, đều là một chút pháp bảo, tiên thảo cùng Ngưng Nguyên đan.
Tô Tử Mặc thu lấy tiên thảo cùng Ngưng Nguyên đan, đang muốn trả lại đống pháp bảo binh khí cho Hạ Thanh Doanh, trong lòng đột nhiên hơi động.
Vừa rồi, khi bàn tay hắn vô tình chạm đến một túi trữ vật.
Thanh đồng phương đỉnh vốn đang yên tĩnh ở trong thức hải của hắn, lại quỷ dị chấn động một chút!
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày, cầm lấy túi trữ vật cẩn thận xem.
"Đây là túi trữ vật của tiểu đầu mục kia."
Hạ Thanh Doanh nói.
Tô Tử Mặc gật gật đầu, lấy túi trữ vật bỏ vào trong túi, sau đó lại lấy tất cả pháp bảo mà chính mình thu được từ chỗ hơn bốn trăm Ác Lang quân kia nhét vào một túi trữ vật, giao cho Hạ Thanh Doanh.
"Tô đạo hữu, ngươi, ngươi đang làm gì thế?."
Hạ Thanh Doanh không hiểu ra sao.
Hơn năm trăm kiện Huyền giai pháp bảo!
Mặc dù đều là Huyền giai hạ phẩm, nhưng đối với Phong Tuyết Lĩnh, thì đây cũng là một bút tài phú lớn khó có thể tưởng tượng!
Phải biết rằng hơn một nửa số Huyền Tiên ở Phong Tuyết Lĩnh đều không có Huyền giai pháp bảo.
Ngay cả hộ vệ Phong Tuyết Lĩnh, cũng chỉ có hơn một trăm người có pháp bảo.
Nếu Phong Tuyết Lĩnh có được những pháp bảo này, thực lực tổng hợp sẽ tăng lên một bước lớn!
"Thu lại đi."
Tô Tử Mặc cười cười.
Những Huyền giai pháp bảo này đối với hắn gần như không có ích lợi gì.
Thanh Liên chân thân cửu phẩm của hắn có thể đánh nát pháp bảo Huyền giai hạ phẩm!
"Thế này... Thế này quá quý giá rồi."
Hạ Thanh Doanh vẫn không dám tin tưởng, cũng không dám nhận lấy.
Tô Tử Mặc cười nói: "Đây là đồ mà ngươi nên được, đừng quên khi ta vừa mới rơi xuống Long Uyên tinh, ngươi đã đưa cho qua ta một bình đan dược chữa thương, một tấm Trừ Trần phù."
Hốc mắt Hạ Thanh Doanh ửng đỏ.
Nàng không ngờ năm đó một hành động nhỏ của mình mà Tô Tử Mặc vẫn ghi nhớ.
Hơn nữa còn trả hồi báo nàng lớn như vậy!
Nếu bàn về giá trị, tùy tiện lấy ra một kiện pháp bảo Huyền giai hạ phẩm cũng đủ để đổi lấy mấy chục vạn bình đan dược loại kia và Trừ Trần phù rồi.
Tô Tử Mặc tản ra thần thức, tra xét chung quanh rõ ràng một phen, không phát hiện ra người nào thăm dò, mới nói: "Ngươi yên tâm, mặc dù ta rời đi Phong Tuyết Lĩnh, nhưng trong thời gian ngắn, vẫn không thể rời đi Long Uyên tinh."
"Tấm phù lục đưa tin này ngươi cất kỹ đi, nếu Phong Tuyết Lĩnh xảy ra chuyện gì nguy gấp, ngươi cứ xé nát tấm phù lục này, ta sẽ biết rõ."
Tô Tử Mặc lại lấy từ trong túi trữ vật ra một tấm phù lục đưa tin, đưa cho Hạ Thanh Doanh.
"Ừm."
Hạ Thanh Doanh hơi hé miệng, trong mắt lóe lên một tia không nỡ, nói: "Tô huynh, ngươi cũng phải bảo trọng."
Tô Tử Mặc thoải mái phất phất tay, đang muốn quay người rời đi, lại đột nhiên dừng lại, thấp giọng nói: "Còn phải nhắc nhở ngươi một chuyện nữa, nhớ cẩn thận Trần Huyền Dương."
Trần Huyền Dương cấu kết với Ác Lang quân, hắn không tiện nói rõ.
Dù sao, hắn cũng không có chứng cớ gì, dù hắn có nói ra cũng chỉ là lời nói của một bên.
Hắn chỉ có thể nhắc nhở Hạ Thanh Doanh một chút.
"Ừm."
Hạ Thanh Doanh gật đầu một cái.
Tô Tử Mặc thấy vẻ mặt Hạ Thanh Doanh như thường giống như đã sớm đoán trước, hắn hơi kinh ngạc hỏi: "Ngươi đã sớm biết rồi?"
"Trước đó chỉ là nghi ngờ."
Hạ Thanh Doanh nói: "Ngươi vừa rời đi không lâu, Trần Huyền Dương đã xuất hiện rồi, chuyện này không khỏi quá mức trùng hợp. Hơn nữa ngươi khăng khăng rời đi như thế, giống như đã chắc chắn rằng Ác Lang quân nhất định biết rõ việc này."
"Năm trăm tên Ác Lang quân đã bỏ mình toàn bộ, có khả năng tiết lộ tin tức cũng chỉ có duy nhất Huyết Dương cốc."
Tô Tử Mặc hơi gật đầu, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng.
Nữ tử trước mắt hắn rất thông minh, vậy mà có thể phát hiện được chỗ dị thường, quả thực là rất hiếm có.
Càng hiếm có hơn chính là khi Hạ Thanh Doanh đã hoài nghi Trần Huyền Dương, mà nàng vẫn có thể bình tĩnh, không có biểu lộ ra.
Nếu Hạ Thanh Doanh thật sự vạch mặt cùng Trần Huyền Dương, Huyết Dương cốc, chỉ sợ nàng sẽ lập tức gặp nạn, Phong Tuyết Lĩnh cũng khó có thể giữ được yên ổn!
Mà Hạ Thanh Doanh không vạch trần chuyện này, Trần Huyền Dương dương dượng tự đắc, sẽ tiếp tục ngụy trang tiếp.
"Tô huynh chuẩn bị lúc nào rời đi ?"
Hạ Thanh Doanh hỏi: "Nếu không sáng mai cùng rời đi với chúng ta ?"
Hạ Thanh Doanh vẫn lo lắng Huyết Dương cốc, hoặc là Trần Huyền Dương gây bất lợi đối Tô Tử Mặc.
Dù sao, chuyện hôm nay, bởi vì Tô Tử Mặc xuất hiện, mới phá hỏng kế hoạch của Trần Huyền Dương!
Nhưng nếu Tô Tử Mặc cùng đi với đám người Phong Tuyết Lĩnh thì Trần Huyền Dương sẽ không tiện công khai động thủ.
"Để xem đã."
Tô Tử Mặc trả lời một câu lập lờ nước đôi.
Dừng lại một chút, Tô Tử Mặc lại nói: "Ta có thể sẽ tới Phong Tuyết Lĩnh mang đi một người, hi vọng ngươi có thể đồng ý."
"Không có vấn đề."
Hạ Thanh Doanh không chút do dự gật gật đầu.
Tô Tử Mặc quay người rời đi, quay lưng phất phất tay với Hạ Thanh Doanh.
Hạ Thanh Doanh đưa mắt nhìn Tô Tử Mặc tiến vào một gian phòng rôig mới lưu luyến rời đi.
Đêm dài.
Tô Tử Mặc không nghỉ ngơi, sau khi trở về phòng mình thì trực tiếp lấy túi trữ vật của tiểu đầu mục kia ra.
Hắn hết sức tò mò, trong túi trữ vật này có vật gì lại có thể khiến thanh đồng phương đỉnh sinh ra phản ứng!
Hắn tản ra thần thức, cưỡng ép xóa đi dấu ấn thần thức trên túi trữ vật này rồi, mở ra xem.
Trong túi trữ vật này không có tiên thảo, nhưng chỉ riêng Ngưng Nguyên đan đã có 1 vạn hạt, gần như bằng tổng số linh đan mà những tên Ác Lang quân khác mang theo!
Tô Tử Mặc thu số Ngưng Nguyên đan kia lại rồi tiếp tục xem xét.
Trong túi trữ vật, trừ Ngưng Nguyên đan ra còn có mấy món Huyền giai pháp bảo, một cái tốt nhất, cũng chỉ là Huyền giai trung phẩm.
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Cho dù là Huyền giai trung phẩm cũng không thể lọt vào mắt hắn!
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc chuyển động ánh mắt, khẽ kêu một tiếng.
Ở trong góc túi trữ vật này, hắn thấy một thanh kiếm gãy.
Thanh kiếm gãy này ảm đạm không ánh sáng, cũng không có phong mang, trên thân kiếm che đầy vết rách, hiển nhiên đây là một phế phẩm!
Nhưng khi Tô Tử Mặc cầm lấy chuôi kiếm gãy này, thanh đồng phương đỉnh lại chấn động một chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận