Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1055: Dùng giết chóc ngăn giết chóc

Ở rìa Táng Long Cốc, vẻ mặt rất nhiều Hợp Thể Đại Năng cùng biến đổi!
Không gian truyền tống!
Loại thủ đoạn xé rách không gian này, từ nơi khác truyền tống tới chính là một trong những thần thông chỉ có Đại Thừa Lão Tổ mới có thể khống chế!
Vị tu sĩ vừa tới này có khí tức kinh khủng, thật sự đã vượt qua Hợp Thể cảnh, nhưng dường như còn chưa chân chính đạt tới Đại Thừa cảnh.
Bản Tổ!
Trong đầu đám người lão giả Thiên Cương Giáo dần hiện ra tin tức ba ngày trước, Bản Tổ xuất thủ, trấn sát Hoang Võ.
Đúng lúc này, thiếu niên Hỗn Nguyên Tông vội vàng tiến lên, khom người cúi đầu, trầm giọng nói: "Bái kiến Đế Phạm Trưởng lão!"
Quả nhiên!
Bản Tổ của Đế thị nhất tộc!
Trong lòng đám người hiểu rõ.
Ánh mắt Đế Phạm lạnh lẽo, đảo qua đám lão giả Thiên Cương Giáo, trong mắt mang theo vô tận uy nghiêm.
Hợp Thể Đại Năng gần như là cường giả đỉnh cao của Tu Chân giới, nhưng đối mặt với một vị Bản Tổ thì vẫn phải cúi đầu xưng thần!
Vị Đế Phạm Bản Tổ này, rõ ràng đã nắm trong tay lực thần thông!
Nếu không lão cũng không thể xé rách không gian, truyền tống tới đây.
"Bái kiến Đế Phạm Bản Tổ."
Đám lão giả Thiên Cương Giáo mặc dù bị Đế Phạm mắng một tiếng là phế vật nhưng vẫn không dám lộ ra một chút bất mãn nào, tất cả cùng vội vàng tiến lên, chắp tay hành lễ.
Đáy đáy Táng Long Cốc.
Tô Tử Mặc nhìn Viên Bi lão tăng bên cạnh, vẻ mặt lo lắng.
Tình huống tốt nhất đương nhiên chính là không cần ra tay đã có thể chấn nhiếp đối phương.
Nhưng bây giờ, Đế Phạm đuổi tới, thế cục rõ ràng đã dần thay đổi rồi!
Với trạng thái bây giờ của Viên Bi lão tăng, khí huyết của ông đã suy bại, cho dù toàn lực xuất thủ cũng chưa chắc có thể ngăn cản được Bản Tổ đỉnh phong!
Chỉ nghe Đế Phạm lạnh lùng nói: "Một lão tăng đã dầu hết đèn tắt mà có thể dọa cho các ngươi thành thế này! Đúng là mất mặt!"
"Tán cho ta!"
Đế Phạm quát lớn một tiếng.
Sương mù vốn vờn quanh trong cốc lại bắt đầu khuếch tán sang một bên, trở nên mỏng manh hơn, cổ tháp dưới đáy cốc đã dần dần hiện ra!
Loại thủ đoạn này đúng là đã vượt qua hiểu biết của Tô Tử Mặc.
Đây là thần thông!
"Ha ha, một Bản Tổ lại ra tay với Phản Hư Đạo Nhân, một kích không trúng, còn có mặt mũi đuổi tới, ngươi cũng đủ mất mặt. Đế thị nhất mạch quả nhiên không có chim tốt gì!"
Ở hậu viện cổ tháp đột nhiên truyền đến một tiếng cười lạnh, tràn đầy vẻ trêu tức cùng khinh thường.
Nghe được câu nói này, Tô Tử Mặc nhẹ nhàng thở một hơi.
Khi giọng nói này vang lên, sương mù vốn muốn tán đi lại lần nữa khôi phục, không ngừng chồng chất vào nhau, ngăn cách đáy cốc với phía trên!
"Ừm ?"
Đế Phạm nhắm hai mắt lại.
Dưới đáy cốc ngoại trừ Viên Bi lão tăng, lại còn có người khác!
"Hạng người giấu đầu lộ đuôi cũng dám phát ngôn bừa bãi chế giễu ta!"
Đế Phạm cười lạnh một tiếng, nói: "Phía dưới là người nào, báo danh hào lên, Đế Phạm ta không giết vô danh hạng người!"
"Oắt con, ngươi cũng xứng hỏi danh hào lão tử!" Đáy cốc lại có tiếng nói vang lên.
Đế Phạm giận tím mặt!
Lão đã là Bản Tổ thế mà lại bị người khác nhục mạ như thế, quả thực là vô cùng nhục nhã!
Đế Phạm tung người nhảy lên, muốn giết xuống đáy Táng Long Cốc.
Cạch lang lang!
Đúng lúc này, chỗ sâu trong đáy cốc, truyền đến tiếng xiềng xích nặng nề.
Hô!
Thân hình Đế Phạm còn chưa kịp rơi xuống, một hắc ảnh từ trong sương mù dày đặc đã chui ra đánh tới Đế Phạm!
Đám người ngưng thần nhìn lại.
Đây là một xiềng xích lớn bằng cánh tay, phía trên loang lổ vết rỉ, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
"Nát cho ta!"
Đế Phạm đạp không mà đứng, tế ra một thanh cương giản màu vàng đen, phía trên lấp lóe sáu vòng sáng, tràn ngập khí tức kinh khủng, đập về phía xiềng xích kia!
Trong lòng mọi người đều run lên.
Chuôi cương giản này có lẽ là Tiên Thiên Đại Năng pháp khí.
Nhưng trên thực tế, phía trên đã có một sợi khí tức thần thông!
Ý nghĩa là kiện pháp khí này đang dần trở thành pháp bảo!
Binh khí của Đại Thừa Lão Tổ chính là pháp bảo.
Pháp bảo có thể tiếp nhận lực thần thông, uy lực kinh khủng, có thể dễ như trở bàn tay đánh pháp khí thành mảnh vỡ!
Oanh!
Trong chớp mắt, xiềng xích va chạm với cương giản, bộc phát ra một tiếng vang thật lớn, tia lửa tung tóe khắp nơi!
Toàn bộ không gian đều run rẩy, lực lượng khổng lồ bắn ra xé rách cả hư không!
Thân hình Đế Dận dừng lại ở giữa không trung!
Toàn bộ không gian, thời gian, dường như đều đã đọng lại!
"Đế Phạm trưởng lão, ta đến giúp ngươi!"
Thiếu niên Hỗn Nguyên Tông phản ứng lại nhanh nhất, cất bước tiến lên, vươn bàn tay che trời ra bắt tới xiềng xích vừa bắn ra từ trong màn sương mù dày đặc kia!
Đế Phạm đưa lưng về phía hắn.
Nếu hắn có thể nhìn thấy sắc mặt Đế Phạm thì tuyệt đối se hối hận chính mình đã xuất thủ!
Phốc!
Đế Phạm đột nhiên há mồm, phun ra một ngụm máu tươi lớn, trên mặt lập tức tái nhợt đi, trên người bắn ra một màn sương máu, cả người ngã về đằng sau!
Ở đây có rất nhiều Hợp Thể Đại Năng đều biến sắc!
Một vị Bản Tổ vậy mà sau một lần va chạm đã bị thiệt hại nặng như vậy!
"Ha ha ha ha!"
Dưới đáy cốc truyền đến một tiếng cười to: "Đế thị oắt con, chỉ có ngần ấy thủ đoạn, còn dám đi ra mà không ngại mất mặt!"
Đế Phạm căn bản không dám phản bác, không chút do dự, thân hình vội rút lui, trở tay xé rách hư không, cả người nhảy vào, trong nháy mắt chui vào trong bóng tối, biến mất không thấy gì nữa.
Vết nứt trong hư không dần dần khép lại.
Đám lão giả Thiên Cương Giáo theo bản năng nhìn về phía thiếu niên Hỗn Nguyên Tông.
Lúc này, tay của thiếu niên Hỗn Nguyên Tông vừa mới chạm đến đầu xiềng xích lớn kia.
Nhìn thấy bên cạnh xảy ra biến cố, hắn muốn thu tay lại thì đã không kịp!
Cạch cạch!
Xích sắt run run, đâm vào trên lòng bàn tay của thiếu niên Hỗn Nguyên Tông!
Phốc phốc!
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mấy vị Hợp Thể Đại Năng, của thiếu niên Hỗn Nguyên Tông tay bị xích sắt kia nhẹ nhàng chạm vào, sau đó lập tức bị chấn thành một đoàn sương máu!
Lực lượng khổng lồ kia thuận theo cánh tay lan tràn lên!
Phốc! Phốc! Phốc!
Cánh tay của thiếu niên Hỗn Nguyên Tông bị dư lực từ sợi xiềng xích kia chấn động đến mức huyết nhục nổ tung, gãy đoạn từng khúc!
"A!"
Thiếu niên Hỗn Nguyên Tông kêu thảm một tiếng, thân hình nhanh chóng rút lui, trên đường đi vẩy xuống đầy máu tươi.
Cạch cạch!
Sợi xích sắt kia đằng đằng sát khí, giống như có linh tính vậy, thế mà lại tiếp tục truy sát theo!
Tên thiếu niên của Hỗn Nguyên Tông bị dọa đến sắc mặt trắng bệt.
Trước sợi xích sắt này, hắn căn bản không có một chút lực phản kháng nào!
Ầm ầm!
Xích sắt rơi xuống, mặt đất run rẩy, trực tiếp đánh thiếu niên Hỗn Nguyên Tông thành hai nửa, huyết nhục văng tung tóe!
Gãy mất một cánh tay, Hợp Thể Đại Năng có thể mọc lại.
Nhưng bây giờ, nhục thân và Nguyền Thần của thiếu niên Hỗn Nguyên Tông đều bị xích sắt đạp nát, chết đến mức không thể chết thêm nữa!
Một Hợp Thể Đại Năng lại bị một sợi dây xích đập chết, hình thần câu diệt!
Đám lão giả Thiên Cương Giáo cũng bị dọa đến mức một cử động nhỏ cũng không dám, chỉ cảm thấy lông tơ dựng hết lên, tay chân lạnh buốt!
Bọn hắn sợ mình hành động thiếu suy nghĩ sẽ bị xích sắt tru sát!
Nhưng không biết sao, sợi xích sắt kia đột nhiên dừng lại, sau đó dưới ánh mắt đầy hoảng sợ của đám lão giả Thiên Cương Giáo, sợi xích sắt dần dần rụt về, chui vào trong sương mù dày đặc.
Mấy người kia như được đại xá, từng ngụm từng ngụm thở dốc.
Bọn hắn chưa bao giờ có cảm giác tử vong cách bọn hắn gần như thế.
Chỉ cần sợi xích sắt kia tiếp tục đuổi giết, mấy người bọn hắn chỉ sợ đều khó thoát khỏi cái chết!
Dưới đáy Táng Long Cốc.
Viên Bi lão tăng xòe bàn tay ra, kéo xích sắt của Quỷ Tóc Đỏ trở về.
"Lão lừa trọc, ngươi ngăn lão tử làm gì, đồ chơi của ngươi vô dụng! Đối phó vơi bọn hiếp yếu sợ mạnh này thì phải lấy sát ngăn sát!"
Quỷ Tóc Đỏ lạnh lùng nói ràng.
Viên Bi lão tăng nói: "Chấn nhiếp một chút như vậy là đủ rồi, nếu như thật sự giết hết bọn hắn thì ngày sau đáy Táng Long Cốc cũng không được an bình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận