Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3335: Thiên Địa Dung Lô

Không chỉ là các vị Chí Tôn của Nhân tộc, ngay cả đám đông Chí Tôn của vạn tộc đang ra tay nhìn thấy cảnh này, cũng khó khăn che đậy sự rung động trong lòng.
Mười hai vị Thánh tử Thánh nữ ở trên cao nhìn xuống, nhìn thấy cảnh này, lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.
Bọn họ biết, Tô Tử Mặc căn bản là không thắng được!
Thùy Thiên Thánh tử cất giọng nói: "Tô Tử Mặc, ngươi lấy sức một mình, chống lại Chí Tôn của vạn tộc, thật sự là không biết sống chết."
"Đối kháng với ý chí của vạn tộc, ngươi chống chọi được sao!"
Thanh Ung cũng quát lớn một tiếng.
Thế công của Chí Tôn của vạn tộc càng ngày càng hung mãnh hơn, mà công đức ở trên Công Đức Kim Liên, đã dần dần bị hao mòn hầu như không còn, đang chậm rãi chìm xuống!
Loại lực lượng này quá mạnh mẽ!
Chính như các vị Thánh tử đã nói, Công Đức Kim Liên phải gánh chịu chính là lực lượng của vạn tộc, ý chí của vạn tộc, cũng không phải là lực lượng mà một người có khả năng tiếp nhận!
Tô Tử Mặc vẫn duy trì tư thế nâng cao Công Đức Kim Liên, nhưng sáu cánh tay, lại đang không ngừng uốn lượn.
Phía dưới Công Đức Kim Liên, dường như là đã chạm đến đỉnh đầu của hắn!
Áp lực cực lớn truyền tới, khuôn mặt Tô Tử Mặc đỏ bừng, trên cổ nổi gân xanh, ống tay áo ở trên cánh tay đã sớm bị vỡ vụn!
Ngay cả hắn đều không thể không cúi đầu xuống.
Công Đức Kim Liên chậm rãi hạ xuống lưng của hắn!
"Phốc!"
Toàn thân Tô Tử Mặc chấn động mạnh, hơi lay động, phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Nhưng hắn vẫn không hề buông tay!
Mặc dù cúi đầu, nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp!
Cây trường côn của Hầu Tử, đều bị ép cho uốn lượn thành một đường cong cực kì khoa trương, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị đứt đoạn!
"Tô huynh đệ, ngươi mau trốn đi, mặc kệ chúng ta!"
"Chỉ cần ngươi còn sống, Nhân tộc vẫn còn hi vọng!"
Bọn ngư ông, tiều phu lớn tiếng nói.
Những lời này, các vị Chí Tôn của Nhân tộc nghe thấy, đều cảm thấy hơi kỳ quái.
Tô Tử Mặc rõ ràng là Hỗn Độn Chi Chủ, vì sao hắn sống sót, Nhân tộc lại sẽ có hi vọng.
Nhưng ở dưới loại tình thế này, đám người cũng không có tâm tư đi suy nghĩ kỹ về những chuyện này.
Tô Tử Mặc không nói lời nào, sắc mặt âm trầm đến dọa người!
Phía sau hắn, chính là mấy trăm vị Chí Tôn của Nhân tộc.
Nếu như hắn lui, mấy trăm vị Chí Tôn của Nhân tộc, trong nháy mắt sẽ bị thế công của Chí Tôn của vạn tộc nhấn chìm, hóa thành bột mịn!
Hầu Tử nhe răng trợn mắt đứng dậy, tia sáng màu máu bên trong đôi mắt, đều ảm đạm đi rất nhiều, khập khễnh đứng ở bên cạnh Tô Tử Mặc.
Cho dù chết, bọn họ cũng muốn chết ở cùng một chỗ!
Sắc mặt của Điệp Nguyệt tái nhợt, cũng đi đến bên cạnh Tô Tử Mặc, ánh mắt kiên định.
Cho dù là giờ phút này, nàng cũng chưa từng hối hận mình đã đi vào Thời Không Cấm Địa!
Mấy trăm vị Chí Tôn của Nhân tộc, dắt dìu nhau, từng người giãy dụa đứng dậy, ngẩng đầu mà đứng đối mặt với Chí Tôn của vạn tộc, đối mặt với tử vong sắp buông xuống nhưng vẻ mặt không sợ hãi!
Xung quanh Huyền Tẫn Sơn.
Hàng trăm triệu Nhân tộc tụ tập ở chỗ này, đầy khắp núi đồi, ngửa đầu nhìn cảnh tượng đang diễn ra ở bên trong Thời Không Cấm Địa.
Có người lộ ra vẻ mặt bi phẫn.
Có mắt người chảy lệ nóng.
Cũng có ít người không còn dám nhìn tiếp, cúi đầu xuống, nhỏ giọng khóc. . .
Phẫn nộ, tuyệt vọng, cảm động, bi thương, bất lực. . . Đủ loại cảm xúc, quanh quẩn ở trên bầu trời Huyền Tẫn Sơn, ép cho đông đảo Nhân tộc dường như là hít thở không thông.
Bóng người đối kháng với vạn tộc kia, ở thời khắc này, lại lộ ra bi tráng như thế!
"Còn có ai có thể giúp được hắn không?"
Mặt mũi Hải Đường tràn đầy nước mắt, giọng nói run rẩy, mang theo một tia nghẹn ngào.
"Hai vị Thánh Nhân, các ngươi cứ như vậy đứng nhìn Tô Tử Mặc, nhìn những Chí Tôn của Nhân tộc kia vẫn lạc sao hay sao?"
"Thánh Nhân, không phải là nên che chở cho Nhân tộc hay sao?"
Không ít tu sĩ Nhân tộc nhìn về phía hai vị Thánh Nhân Giang Triều, Huệ Minh, bên trong đôi mắt lộ ra một tia khẩn cầu, một tia hi vọng.
Hai vị Thánh Nhân Giang Triều, Huệ Minh cúi đầu không nói, lộ ra vẻ mặt áy náy.
Trong lòng của bọn họ, cũng cực kì khó chịu, cực kỳ thống khổ!
Bọn họ đương nhiên là không đành lòng.
Nhưng hai người lại không dám đánh vỡ cân bằng, tham dự vào chuyện này.
Ngay cả chính bọn họ đều không rõ ràng, mình đến tột cùng là đang e sợ 5 Đại Thánh Địa giận chó đánh mèo gây phiến phức cho Nhân tộc, hay là e ngại dẫn lửa thiêu thân, phế bỏ vị trí Thánh Nhân.
"Sơn Trưởng, ngài suy nghĩ biện pháp gì đi. . ."
Đông đảo Nhân tộc lại nhìn về phía lão nhân tóc trắng xoá kia.
Sắc mặt của Sơn Trưởng càng thêm đau khổ, bàn tay dùng sức nắm chặt lấy quyển sách nát kia, khẽ run, nhưng lại không nói một lời.
"Nếu như Hoang Võ Đại Đế của Nhân tộc không chết, nhất định là hắn sẽ phi thăng lên Đại Thiên Thế Giới, tuyệt đối là sẽ không tùy ý để Nhân tộc bị vạn tộc ức hiếp!"
Một vị Nhân tộc nắm chặt hai tay lại, đột nhiên nói.
Những năm gần đây, Lâm Huyền Cơ du lịch khắp nơi kể chuyện, truyền thuyết liên quan tới Hoang Võ lập đạo, các vị Đại Đế chinh chiến Cửu Thiên, đã sớm truyền khắp mọi nơi.
Phần lớn các vị Nhân tộc ở đây đều từng nghe nói qua.
Hoang Võ Đại Đế, Huyết Điệp Đại Đế một lần cuối cùng hợp lực phạt Thiên, càng làm cho đám người khắc sâu ấn tượng.
Đương nhiên, kết cục sau cùng của Hoang Võ Đại Đế, cũng làm cho mọi người tiếc hận.
Giờ này phút này, nhìn thấy Chí Tôn của Nhân tộc bị vạn tộc chèn ép ức hiếp, gặp phải nguy cơ sinh tử, trong đầu đám người, không khỏi nhớ lại truyền thuyết liên quan tới Hoang Võ Đại Đế.
Đông đảo tu sĩ Nhân tộc ở đây, có không ít người, tu vi cảnh giới đều ở phía trên Đại Đế.
Nhưng đối với Hoang Võ Đại Đế, trong lòng mọi người cũng đều ôm lấy kính ý cực lớn!
Chỉ là chuyện Hoang Võ lập đạo, bố võ thương sinh, đã để cho đông đảo cường giả của Nhân tộc nổi lòng tôn kính.
Huống chi, về sau còn có chuyện chinh chiến Cửu Thiên, đạp nát Thiên Đình, đánh vỡ phong tỏa trong vô tận năm tháng của các Đại Thánh Địa đối với Trung Thiên Thế Giới!
Loại chuyện đối kháng với Thánh Địa như thế, ngay cả bọn họ cũng không dám làm.
Ở trong lòng các vị Nhân tộc, Hoang Võ Đại Đế, chính là biểu tượng của sự thẳng tiến không lùi, dũng mãnh không sợ, dám chống lại tất cả bất công!
Cho nên, mới có người bật thốt lên, nói nếu như Hoang Võ Đại Đế vẫn còn, sẽ tuyệt đối không tùy ý để Nhân tộc bị ức hiếp.
Lâm Huyền Cơ hơi há miệng, muốn nói lại thôi.
Lúc hắn kể chuyện, vì bảo vệ Tô Tử Mặc, đương nhiên là sẽ không lộ ra chuyện Hoang Võ Đại Đế chính là Tô Tử Mặc.
Ngay mới vừa rồi, hắn đột nhiên có một loại xúc động, muốn nói việc này cho mọi người ở đây biết.
Hoang Võ Đại Đế vẫn luôn tồn tại!
Chính là Hoang Võ Đại Đế, đang dựa vào sức một mình, đối kháng với lực lượng của vạn tộc, ý chí của vạn tộc!
Nhưng làm như thế có tác dụng gì?
Nhưng ngay lúc này, chiến trường bên trong Thời Không Cấm Địa, giống như là đã xảy ra một chút biến hóa.
Ở phía dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, bóng người lung lay sắp đổ đang chống Công Đức Kim Liên lên kia, đột nhiên không còn lắc lư nữa!
Tô Tử Mặc bỗng nhiên ngẩng đầu, trong hai con ngươi vốn thâm thúy kia, đang thiêu đốt lên hai ngọn lửa màu tím sáng tỏ nóng rực!
Hai ngọn lửa màu tím này, sáng chói lóa mắt!
Ngay cả mười hai Thánh tử Thánh nữ liếc nhau, đều không khỏi cảm giác được trong lòng có một trận run sợ!
Ở bên trong cảm giác của bọn họ, khí tức trên người Tô Tử Mặc, đều đang xảy ra biến hóa!
Giống như là đã thay đổi một người hoàn toàn khác!
Biến thành một tồn tại đáng sợ làm cho bọn họ sinh lòng sợ hãi!
"Rống!"
Tô Tử Mặc đột nhiên há miệng, bộc phát ra một tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc, vang vọng đất trời!
Ngay sau đó, ở xung quanh thân thể của hắn, Thiên Địa Dung Lô to lớn mơ hồ hiện ra, lửa lớn bừng bừng, dường như là đã bao phủ toàn bộ Chí Tôn của vạn tộc vào trong!
Đây dĩ nhiên không phải là Thiên Địa Dung Lô chân chính.
Dù sao thì chỉ bằng vào Linh Tê Quyết, Võ Đạo Bản Tôn không có cách nào thực sự buông xuống.
Nhưng vào giờ khắc này, mượn nhờ Linh Tê Quyết, tâm ý của hai đại chân thân tương thông, Võ Đạo Bản Tôn lấy ý chí Võ Đạo mạnh mẽ vô song, không thể lay động, diễn hóa ra cảnh tượng Thiên Địa Dung Lô đáng sợ, dọa sợ vạn linh!
Ý chí Võ Đạo, lần thứ nhất xuất hiện ở trên Đại Thiên Thế Giới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận