Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1990: Kiếm Du Thái Hư

Từ trong tính toán vừa rồi của Phương Huyền, nói hắn là 'Cáo già ', cũng không có chút nào quá đáng.
Hắn chẳng những đã tính toán lão giả họ Cát, còn để cho Tô Tử Mặc trở thành một cây đao trong tay hắn.
Diệt trừ được mối họa lớn trong lòng, đồng thời còn phủi sạch sẽ quan hệ với mình, làm người ngoài cuộc.
Coi như trở lại Viêm Dương Tiên Quốc, hắn cũng sẽ không phải chịu bất kỳ xử phạt nào.
Hơi trì hoãn một chút, Tô Tử Mặc lại chấn động hai cánh, tiếp tục bay nhanh về phía ngọc phù.
Lúc này, càng ngày có càng nhiều hạt đậu vỡ vụn, biến hóa ra từng sinh linh mạnh mẽ!
Về sau, dường như đều là âm binh cấp bậc Huyền Tiên cấp chín, thậm chí là cấp bậc Địa Tiên!
Một loài động vật biển có thân thể khổng lồ trôi nổi tới chỗ này, mở rộng miệng, dường như là muốn nuốt cả tòa đại điện vào trong bụng.
Tô Tử Mặc không tránh không né, người đã hóa thành một vệt sáng màu vàng óng, trực tiếp vọt tới!
Rầm!
Con động vật biển kia ngốn một ngụm lớn, nuốt Tô Tử Mặc vào trong bụng.
Tô Tử Mặc cũng không ngừng bước, ngược lại thế xông còn càng thêm hung mãnh, đúng là muốn xuyên qua thân hình khổng lồ của con động vật biển này!
Lúc này, Vân Đình vẫn xa xa dẫn trước đám người.
Tô Tử Mặc không có quá nhiều thời gian để dây dưa với con động vật biển này.
Phốc phốc phốc!
Trong bụng con động vật biển, truyền đến từng đợt tiếng vang.
Chỉ thấy một vệt sáng màu vàng từ vị trí đầu lâu của con động vật biển, tiến quân thần tốc, xuyên thủng lồng ngực, tạng phủ!
Vọt tới đằng sau, khí lực của Tô Tử Mặc, cũng có chỗ giảm sút.
Cũng may là ở bên trong cơ thể con động vật biển này, có khung xương to lớn che lấp, Tô Tử Mặc vận chuyển khí huyết, cũng không cần lo lắng bị người khác phát hiện, bại lộ bí mật Thanh Liên Chân Thân.
Ầm!
Thúc giục khí huyết, Tô Tử Mặc lại một lần nữa bộc phát ra một luồng lực lượng cực kỳ đáng sợ, trực tiếp đi xuyên qua cơ thể con động vật biển, nhanh như điện chớp, một đường chạy vội.
Tô Tử Mặc lại một lần nữa vượt qua Phương Huyền, đuổi theo Vân Đình ở phía trước nhất.
Trong lòng Phương Huyền thầm mắng một tiếng, nhưng hắn thấy một màn như vậy, cũng không thể làm gì.
Ở phía dưới thần thông Rải Đậu Thành Binh, bên trong đông đảo tu sĩ, thiên kiêu yêu nghiệt chân chính, đã trổ hết tài năng.
Lúc này, những thiên kiêu này đã đại khái chia làm mấy đội ngũ.
Xếp ở phía trước nhất, chính là Vân Đình Quận vương của Tử Hiên Tiên Quốc.
Chỉ thấy thân thể của hắn mạnh mẽ, mỗi quyền mỗi cước, mỗi chiêu mỗi thức đều cực kỳ sắc bén!
Nơi mũi nhọn chỉ tới, dường như là không có âm binh nào có thể ngăn cản bước chân của hắn.
Đương nhiên, theo âm binh càng thêm mạnh mẽ, tốc độ của hắn cũng đã dần dần chậm lại.
Xếp thứ hai, chính là Tô Tử Mặc.
Phương thức của Tô Tử Mặc, càng thêm bạo lực hung hãn, hoàn toàn chính là mạnh mẽ lao tới, tốc độ không giảm, khoảng cách ở giữa Vân Đình, đã là càng ngày càng thu ngắn lại.
Xếp hạng thứ ba, chính là Phương Huyền và Đường Tử Y.
Thủ đoạn của hai người khác biệt, đều thể hiện ra thần thông.
Lực lượng của Phương Huyền hung hãn mạnh mẽ hơn, thân pháp của Đường Tử Y, lại biến đổi quỷ quyệt hơn.
Vị trí của Phương Huyền, hơi gần phía trước một chút, Đường Tử Y tụt lại sau một chút.
Xếp ở đội ngũ thứ tư, chính là thiên kiêu của bốn Tiên Tông lớn.
Bốn người này mặc dù đi sau mấy người bọn Tô Tử Mặc, Vân Đình, nhưng chênh lệch cũng không lớn, dường như là đi sát ở sau lưng Đường Tử Y.
Phía sau cùng, chính là một ít người nổi bật bên trong đông đảo tu sĩ, số lượng không nhiều, chỉ khoảng hơn mười người, vụn vặt lẻ tẻ, từng người tự chiến.
Những này người mặc dù cũng ở trên không trung, nhưng đừng nói là xông qua sự ngăn chặn của đại quân âm binh, có thể còn sống chạy đi, cũng đã là vô cùng may mắn!
Chỉ đơn thuần bay đi ở trên không trung, đã có tiêu hao cực kì khủng bố đối với nguyên khí, chớ nói chi là chém giết với âm binh ở trên không trung.
Không phải là thiên tài yêu nghiệt cao cấp nhất, vạn năm mới gặp, căn bản là không xông qua được!
Đông đảo tu sĩ tiến vào Đế mộ, bây giờ chân chính trổ hết tài năng cũng chỉ có rải rác mấy người!
Tu sĩ có chút nhãn lực, thấy tình thế không ổn, đã bắt đầu lùi về phía sau, chuẩn bị thoát khỏi đại điện.
Chỉ là, âm binh rất đông, vô cùng vô tận, coi như là những này người muốn chạy đi, đều là chuyện khó như lên trời!
Khoảng cách giữa Vân Đình và ngọc phù, đã càng ngày càng gần, chỉ còn hai mươi trượng!
Chỉ cần vượt qua hai mươi trượng này, là hắn có thể đến phía dưới chùm ánh sáng rực rỡ do ngọc phù tỏa ra!
Khoảng cách này, đối với hắn mà nói, chỉ là hai ba lần hô hấp mà thôi.
Ngọc phù, dễ như trở bàn tay!
Vân Đình nhếch miệng lên, rốt cục lộ ra một nụ cười.
Chân hắn bước không ngừng, xoay đầu lại, nhìn thoáng qua Tô Tử Mặc ở sau lưng, vẻ mặt đắc ý vung một ngón tay lên, nhẹ nhàng lung lay trước mặt.
Tô Tử Mặc thông minh cỡ nào, trong nháy mắt đã hiểu ý tứ của động tác này.
Vân Đình đang muốn nói, ta mới là đệ nhất, ngươi không được!
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc bình tĩnh, vẫn duy trì Cực Tốc, chỉ là trong mắt hiện lên một tia đùa cợt.
Cùng lúc đó, Vân Đình đột nhiên cảm giác được một tiếng vang bén nhọn, giống như là có một loại vũ khí bén nhọn nào đó đnag đâm tới đây, chớp mắt đã tới!
Trong lòng Vân Đình giật mình.
Chiêu công kích này còn chưa chân chính xuất hiện, áo lót của hắn đã truyền đến một trận nhói nhói!
Chuyện này có nghĩa là, người ra tay có lực lượng vượt xa hắn!
Không kịp suy nghĩ nhiều, thân hình của Vân Đình hơi lắc lư một cái, thân hình đột nhiên bắt đầu trở nên mơ hồ, hình bóng nhạt đi, giống như là trốn vào bên trong hư không, không ở bên trong thế giới này nữa.
Kiếm Du Thái Hư!
Loại bí thuật thân pháp này, cho dù là đặt ở thượng giới, cũng là một trong các loại thân pháp cấp cao nhất, đã chạm đến đạo và pháp của không gian.
Không phải là lúc cực độ hung hiểm, căn bản là Vân Đình sẽ không phóng thích ra Kiếm Du Thái Hư.
Xoẹt!
Một cây thương bằng xương trắng sắc bén rơi vào khoảng không.
Vân Đình quay người nhìn lại, nhìn thấy người ra tay, không khỏi nhíu chặt lông mày.
Nếu như trước đó gặp phải đều có thể xưng là âm binh, vậy thì vị trước mắt này, tuyệt đối có thể được xưng là âm tướng!
Người này không có đầu, cưỡi bên trên một con tiên hạc, cầm thương bằng xương trắng trong tay, toàn thân sát khí nồng đậm lượn lờ, dường như là hóa thành thực chất.
Cảnh giới của vị âm tướng này, đã đạt tới Địa Nguyên Cảnh tầng bảy!
Đây đã có thể được xưng là Địa Tiên cấp cao rồi!
Mặc dù vị âm tướng này không có nguyên thần, không có cách nào phóng thích thần thông bí pháp, nhưng lực lượng mà vừa rồi hắn hiển lộ ra, đủ để giết chết Vân Đình!
Lấy sự kiêu ngạo của Vân Đình, cũng không thể không tập trung ứng đối, không dám khinh thường.
Đây là cửa ải ngăn cản cuối cùng, chỉ cần có thể xông qua sự ngăn chặn của vị âm tướng này, sẽ có thể đến bên trong khu vực ánh sáng rực rỡ do ngọc phù bao phủ kia!
Do sự trì hoãn này, Tô Tử Mặc đã đuổi tới.
Khoé mắt của Vân Đình thoáng nhìn, trông thấy ở phía trước Tô Tử Mặc, cũng có âm tướng Địa Tiên cấp cao mới huyễn hóa ra, hơn nữa còn có hai vị, hiện lên thế hợp lực, ngăn cản hắn lại.
Vân Đình cũng thở ra một hơi.
Có âm tướng khủng bố như vậy ngăn cản, Tô Tử Mặc cũng đừng hòng ở trong khoảng thời gian ngắn tiến lên!
Nhưng rất nhanh, Vân Đình đã phát hiện ra có chút không đúng.
Phía trước có hai vị âm tướng khủng bố cản đường, nhưng tốc độ của Tô Tử Mặc vẫn không có một chút xu thế yếu bớt nào, tốc độ cực nhanh!
"Không tốt, là loại thân pháp kia!"
Vân Đình mặc dù chưa từng tận mắt nhìn thấy, nhưng vừa rồi cũng nghe thấy một ít tu sĩ đề cập nghị luận.
Theo lời những tu sĩ kia, tên Tô Tử Mặc này ỷ vào một loại thân pháp quỷ dị gần như là thuấn di, mới vượt ngang hồ nước, hái được Thất Hà Tiên Tham.
Quả nhiên.
Mắt thấy Tô Tử Mặc sắp đụng lên phía trên đao kiếm của hai vị âm tướng, thân hình của hắn đột nhiên lấp lóe một cái!
Lúc xuất hiện lại, Tô Tử Mặc đã ném hai vị âm tướng ra sau lưng!
Chân Long Cửu Thiểm!
Phía trước là một con đường bằng phẳng, không còn bất kỳ thứ gì ngăn cản nữa.
Tô Tử Mặc xoay người lại, giống như cười mà không phải cười, nhìn Vân Đình ở cách đó không xa, cũng duỗi một ngón tay ra, lung lay trước mặt.
"Ngươi!"
Vân Đình giận dữ.
Từ khi hắn tu hành đến nay, chưa từng bị khiêu khích và nhục nhã thế này.
"Ha ha!"
Tô Tử Mặc cười lớn một tiếng, quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận