Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1289: Dương mưu

Có thi hài là hình dáng phi cầm, mở rộng hai cánh, lớn chừng hơn trăm trượng, dưới thân là ba đoạn xương chân, xương cốt đều là màu vàng kim!
Tam thái tử Kim Ô nhìn thấy bộ thi hài này, sắc mặt tái nhợt đi.
Trong dãy núi liên miên vô tận kia có đủ loại hài cốt chất đống vào nhau, bên trong không chỉ có chín đại hung tộc, còn có vô số thi hài của các sinh linh khác!
Bên kia tản ra sát khí ngút trời, chỉ nhìn một chút đã cảm thấy hãi hùng khiếp vía!
Những cường giả trong sáu đại hung tộc này từng là những kẻ tâm cao khí ngạo, nhưng khi ánh mắt nhì tới hướng kia, khí thế lại yếu đi một phần, ánh mắt né tránh, lộ ra vẻ kiêng kị e ngại.
Nếu như nói, trên đại lục Thiên Hoang có chín đại cấm địa, Nhân tộc không dám đặt chân.
Vậy dãy núi liên miên bất tuyệt kia chính là cấm địa của Thái Cổ cửu tộc!
Ở nơi cực Tây-Côn Lôn khư!
Một người thuộc Thần tộc tên là 'Hàn Linh' nói với vẻ sợ hãi: "May mắn là sớm cản lại súc sinh này, nếu để cho hắn chạy trốn tới bên kia, sợ là thật sự không bắt được hắn rồi."
Sắc mặt Vu Hạt, cũng có chút khó coi, thúc giục nói ràng: "Đi thôi, chúng ta vẫn nên mau rời khỏi nơi này thôi."
Mặc dù cách Côn Lôn khư một đoạn rất dài, nhưng người trong sáu đại hung tộc, đã cảm giác được có chút khó chịu.
"Xử lý súc sinh này như thế nào, trực tiếp chém giết ?"
Phong Thiên La Sát lộ ra răng nanh khát máu, đằng đằng sát khí hỏi.
Một người thuộc Thiên Nhãn tộc gật đầu nói: "Ta thấy được, giết đi để chấm dứt hậu hoạn, để treanhs sinh ra biến cố gì."
"Không thể."
Gốc dây leo treo hồ lô máu trên mặt đất hóa thành hình người, quả quyết lắc đầu, nói: "Trong máu tươi của súc sinh này ẩn chứa lực lượng cường đại, nếu chém giết hắn thì sẽ biến thành tử huyết, lực lượng suy giảm nhiều lắm!"
"Không sai!"
Hàn Linh thần gật đầu nói: "Toàn thân kẻ này là bảo vật, cứ giết như vậy thì có chút qua loa. Ta lấy Thiên Thần Khóa của Thần tộc vây khốn hắn, hắn tuyệt đối không có khả năng tránh ra!"
"Đến lúc đó, mang hắn còn sống về, sáu đại hung tộc chúng ta lại thương lượng một chút xem nên xử lý như thế nào."
"Có thể."
Ánh mắt Vu Hạt lấp lóe như đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Trên người Dạ Linh, dù là miếng vảy, nanh vuốt hay huyết dịch, đều là thiên địa chí bảo, sáu đại hung tộc đều mang tâm tư, tự nhiên không chịu để một tộc nào đó độc chiếm.
Hàn Linh đạp tay vào trên túi trữ vật, xách ra một sơi xiềng xích lấp lóe kim quang.
Trên xiềng xích có năm vòng sắt kim cương, trong vòng sắt có khảm từng gai nhọn tạo thành móc câu vô cùng sắc bén!
Nhìn thấy Thiên Thần Khóa này, đồng tử của đám người Vu Hạt đều co rút lại một chút.
Thiên Thần Khóa xem như một loại binh khí nổi danh nhất của Thần tộc, cho dù chín đại hung tộc bọn hắn bị Thiên Thần Khóa trói buộc lại, thì vẫn khó mà tránh ra!
Gai nhọn trên vòng sắt của Thiên Thần Khóa có thể tuỳ tiện đâm thủng huyết nhục, móc thật sâu vào thân thể!
Hơn nữa những gai nhọn này còn trống rỗng, có thể không ngừng hấp phệ máu tươi, sinh linh bị Thiên Thần Khóa buộc lại, mãi mãi không thể khôi phục khí huyết!
Khí huyết khôi phục được một chút là sẽ bị gai nhọn trên vòng sắt hấp phệ!
Hàn Linh ném Thiên Thần Khóa trong tay về phía Dạ Linh.
Rầm rầm!
Thiên Thần Khóa rơi xuống, trong nháy mắt đã quấn chặt lấy Dạ Linh, thần lực cường đại không ngừng đè ép, thân thể Dạ Linh biến ảo, huyễn hóa thành hình người.
Răng rắc! Răng rắc!
Năm vòng sắt trong nháy mắt đã khóa lại hai tay, hai chân và cổ của Dạ Linh, gai nhọn đâm thật sâu vào trong huyết nhục Dạ Linh!
Dạ Linh kêu lên một tiếng đau đớn, chau mày, vẻ mặt thống khổ.
"Ha ha ha ha!"
Phong Thiên La Sát hưng phấn, cười to nói: "Tiểu súc sinh, để ngươi phách lối nữa, để ngươi lại trốn đi!"
"A ?"
Đúng lúc này, Thiên Cơ nhìn thấy Dạ Linh huyễn hóa thành hình người, vẻ mặt không khỏi khẽ động, lẩm bẩm nói: "Lại là hắn ?"
"Thế nào, ngươi gặp qua hắn ?"
Vu Hạt chú ý tới vẻ mặt Thiên Cơ khác thường, quay đầu hỏi nói.
Thiên Cơ gật gật đầu, nói: "Hắn tên là Dạ Linh, ở Tu Chân giới từng lộ diện rất nhiều lần, lực chiến đấu kinh khủng, nhưng chưa bao giờ lộ ra bản thể. Hắn còn có một vị huynh đệ sinh tử, thậm chí Tu Chân giới còn nghĩ rằng hắn chính là linh thú của người kia."
"Điều đó không có khả năng!"
Một người thuộc Thiên Nhãn tộc quả quyết lắc đầu nói: "Có người nào có khả năng thu phục cấm kỵ nhất tộc chứ!"
Thiên Cơ nhìn đám người Thần tộc cùng La Sát tộc, cười thần bí, nói: "Lúc trước, trên chiến trường trung cấp Thượng Cổ, hắn cùng người kia còn từng liên thủ, chôn vùi toàn bộ người thuộc hai đại hung tộc các ngươi ở Vạn Tượng thành!"
"Ừm ?"
Phong Thiên La Sát biến sắc, lạnh giọng nói: "Là người kia! Hắn tên là gì!"
"Hoang Võ Đạo Quân!"
Thiên Cơ chậm chậm nói ràng: "Bây giờ, hắn sáng lập ra Võ Đạo, để phàm nhân trong thiên hạ không có linh căn, cũng có thể tu hành, lực chiến đấu của hắn khá kinh khủng, từng trấn sát rất nhiều vị phong hào đệ tử của siêu cấp tông môn, ngưng tụ ra ba đạo Thiên Địa Pháp Tướng, thanh danh cực thịnh!"
"Ba đạo Thiên Địa Pháp Tướng ?"
Đám người của sáu đại hung tộc nhíu nhíu mày.
Tô Tử Mặc ngưng tụ ra ba đạo Thiên Địa Pháp Tướng, khiến toàn bộ Tu Chân giới chấn động, nhưng khi sáu đại hung tộc nghe tới, cũng chỉ cảm giác có chút ngoài ý muốn thôi.
Giống như bọn người Vu Hạt, Hàn Linh Thần, Phong Thiên La Sát đều là Hợp Thể Đại Năng.
Đừng nói Tô Tử Mặc ngưng tụ ra ba đạo Thiên Địa Pháp Tướng, cho dù có ngưng tụ ra mười đạo, bọn hắn cũng không để trong mắt.
Hợp Thể Đại Năng của sáu đại hung tộc có lực chiến đấu cường đại cỡ nào ?
Cho dù là Bán Tổ của Nhân tộc cũng không dám đi trêu chọc bọn hắn!
"Hắn hiện tại ở đâu ?"
Phong Thiên La Sát đằng đằng sát khí hỏi: "Ta hiện tại sẽ lập tức lên đường, lăng trì kẻ này!"
Thiên Cơ lắc đầu nói: "Sau lưng Hoang Võ còn có một vị Lão Tổ Đại Thừa, ngươi bây giờ đi qua, chỉ sợ không đả thương được hắn. Huống chi, thân pháp người này cực nhanh, nếu như hắn toàn lực bỏ chạy, cũng rất khó tiêu diệt đi."
"Hừ! Hắn thân pháp có nhanh hơn nữa, còn có thể vượt qua La Sát tộc!"
Phong Thiên La Sát hừ lạnh một tiếng.
Lời tuy như thế, nhưng hắn nhưng không có tiếp tục kiên trì.
Đối đầu với Bán Tổ thì hắn không sợ hãi, nhưng nếu đối mặt với một vị Đại Thừa Lão Tổ, hắn vẫn còn có chút kiêng kị.
Tu luyện tới Đại Thừa cảnh, đã lĩnh ngộ thần thông, loại lực lượng kia tuyệt đối không phải Hợp Thể cảnh có khả năng chống lại!
Thiên Cơ lại nói: "Hơn nữa nếu đánh rắn động cỏ, để Hoang Võ chạy đi, trốn, ta cũng không thể thôi toán ra vị trí của hắn."
"Ngươi còn không tính ra ?"
Vu Hạt nhíu nhíu mày.
Phải biết rằng ngay cả cấm kỵ nhất tộc mà Thiên Cơ đều có thể thôi toán ra một phạm vi đại khái.
Một Nhân tộc nho nhỏ, Thiên Cơ lại không thôi toán ra!
Thiên Cơ vẻ mặt thản nhiên, nói: "Từng có cao nhân giúp Hoang Võ nghịch thiên cải mệnh, trên người hắn bao phủ một tầng mê vụ, ta không nhìn ra."
"Vậy làm sao bây giờ ?"
Phong Thiên La Sát lạnh giọng nói: " Hoang Võ kia, ta nhất định phải giết!"
"Không sai, kẻ này từng giết tộc nhân ta, ta cũng sẽ không buông tha hắn!" Hàn Linh Thần cũng chậm chậm nói ràng.
Tam thái tử Kim Ô tà mị cười một tiếng, nói: "Các ngươi nói mà ta cũng thấy hiếu kỳ rồi, muốn chiếu cố tới Hoang Võ Đạo Quân kia."
"Thiên Cơ đạo hữu có thượng sách gì?"
Vu Hạt hỏi nói.
"Thượng sách thì chưa nói tới, một dương mưu mà thôi."
Thiên Cơ chỉ vào Dạ Linh cách đó không xa, khẽ cười nói: "Đã sắp tới tranh đoạt Pháp Tướng bảng ngàn năm một lần, đến lúc đó dùng con thú này làm mồi nhử, mặc dù biết rõ có hung hiểm, Hoang Võ cũng nhất định hiện thân!"
"Lấy tính tình của Hoang Võ, khẳng định sẽ xuất thủ cứu con thú này, đến lúc đó, không cần chư vị xuất thủ, tự nhiên có vô số tông môn thế lực, sẽ động thủ tru sát, chư vị chỉ cần sống chết mặc bây là được, thưởng thức trò hay!"
Tam thái tử Kim Ô vỗ tay cười nói: "Thú vị, thú vị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận