Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 744: Ngọc tỉ Đại Càn

Trăm năm qua, với thủ đoạn của Đế Dận, khi chiến đấu với những người cùng giai, hắn chỉ dựa vào đôi bàn tay cũng đã có thể trấn áp tất cả!
Bàn tay của hắn thậm chí có thể dễ dàng bẻ gãy hay đánh nát Linh khí cực phẩm.
Cho dù là hoàn mỹ Linh khí cũng khó đả thương được đến hắn!
Nếu thật sự có tu sĩ tế ra Tiên Thiên Linh Khí, hắn cũng có thể dựa vào rất nhiều kỹ xảo chiến đấu, dễ dàng tránh né mũi nhọn rồi trấn sát đối thủ.
Bây giờ, đối mặt với thế công mãnh liệt của Tô Tử Mặc, Đế Dận rốt cục không nhịn được nữa, bàn tay vỗ lên trên túi trữ vật, trong lòng bàn tay đã có thêm một ngọc tỉ.
Ánh sáng lưu chuyển trên đó, nhìn cực kỳ bất phàm!
"Đi!"
Đế Dận đưa tay chỉ về phía trước, ngọc tỉ rời tay mà bay đi, ở giữa không trung nó nhanh chóng nở lớn, tựa như một tòa núi cao, tản ra uy áp cực kỳ kinh khủng, có thể khiến tứ phương thần phục!
Phía dưới ngọc tỷ có khắc tám cái chữ lớn, thụ mệnh vu thiên, ký thọ vĩnh xương!
"A!"
"Đây hình như là ngọc tỉ truyền quốc của Đại Càn đế quốc!"
"Không sai, chính là nó! Không ngờ Đại Càn đế quốc bị hủy diệt, món bảo vật này lại rơi vào tay Đế Dận, người này quả nhiên là có được khí vận lớn!"
Ngọc tỷ truyền quốc này chính là một khối ngọc thạch cướp đoạt thiên địa linh khí, nhật nguyệt tinh hoa mà thành, bên ngoài ngọc thạch đã khắc ra sáu vòng Linh Văn.
Sau khi được Luyện Khí Tông Sư gia công, mới trở thành ngọc tỉ truyền quốc.
Trong truyền thuyết, ngọc tỉ này hàng năm đều ở bên trong Đế cung Đại Càn, được khí tức Long mạch tẩy lễ rèn luyện, Đại Càn Hoàng đế luôn mang theo, dần dần cũng dưỡng dục ra uy áp của Đế Hoàng!
Ngọc tỉ này mặc dù chế từ ngọc thạch, nhưng lại vô cùng cứng rắn, có thể đánh nát và trấn áp vạn vật!
Đây mới thật là binh khí quốc gia!
Năm đó Đại Càn đế quốc bị hủy diệt, các nước chư hầu bốn phía ở Bắc Vực cùng nổi lên, chiến hỏa tán loạn, mỗi nước chư hầu đều muốn có được ngọc tỉ truyền quốc của Đại Càn đế quốc.
Còn có truyền ngôn rằng người nào đạt được ngọc tỉ truyền quốc thì người đó có thể một lần nữa thành lập ra một Đế quốc hùng bá một phương, thống ngự vạn cổ!
Trong vạn năm nay, tứ đại vương triều là Đại Chu, Đại Hạ, Đại Thương, Đại U ở bốn phía Bắc Vực vẫn luôn không ngừng tìm kiếm ngọc tỉ truyền quốc, chỉ tiếc đều không công mà lui.
Không ngờ rằng Đại Càn ngọc tỉ lại nằm trong tay Đế Dận!
"Quỳ xuống cho ta!"
Hai mắt Đế Dận sáng như đuốc, hét lớn một tiếng.
Đại Càn ngọc tỉ chậm rãi hạ xuống, ở chung quanh ngọc tỷ này dường như hóa ra một lực lượng của cả đại đế quốc trấn áp xuống!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không chút thay đổi, bàn tay cũng vỗ vào túi trữ vật, trong lòng bàn tay đã có thêm một đại ấn.
Đại ấn này vuông vức, toàn thân vàng óng, có một đầu Thần Long nằm ở trên đại ấn, sinh động như thật!
"Đây là..."
Trên đám mây, rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân khẽ biến sắc, cảm thụ được khí tức từ đại ấn kia tản ra, tất cả không khỏi ngưng thần nhìn lại.
"Ừ"
Đế Dận khẽ nhíu mày.
Ở bên trong chiến trường Thượng Cổ này, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, bên trong đại ấn màu vàng óng này ẩn chứa lực lượng!
Bây giờ, loại lực lượng này còn chưa phóng ra.
Một khi phóng ra, rất có thể sẽ không thua kém gì Đại Càn ngọc tỉ!
Rốt cuộc là cái gì lại có thể chống lại Đại Càn ngọc tỉ của hắn?
"Đây chính là bảo vật trong Nhân Hoàng điện."
Mặc dù Lâm Huyền Cơ chưa từng thấy Bàn Long Ấn, nhưng lại có thể suy đoán ra.
Xét về uy áp và khí thế, có thể chống lại Đại Càn ngọc tỉ thực sự không nhiều, bảo vật của Nhân Hoàng tuyệt đối là một loại trong đó!
Mặc kệ như thế nào, chủ nhân của Đại Càn ngọc tỷ chỉ là Hoàng Đế của một Đế quốc.
Mà chủ nhân của Bàn Long Ấn lại là Vạn Cổ Nhân Hoàng!
"Muốn ta quỳ xuống?"
Tô Tử Mặc cười lạnh một tiếng, nâng Bàn Long Ấn lên, rót linh lực vào.
Xoạt!
Sáu vòng linh quang lấp lóe sáng chói mắt.
Thần Long nằm trên đại ấn giống như thức tỉnh lại, đột nhiên mở hai mắt ra, tản ra uy áp làm người ta sợ hãi, giống như có thể đánh nát hư không, trấn áp vạn vật sinh linh!
"Ngang!"
Tiếng long ngâm vang lên.
Bàn Long Ấn rời tay bay ra, hóa thành một vệt kim quang, hung hăng đụng tới Đại Càn ngọc tỉ.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn!
Nơi hai Linh Khí va chạm bắn ra từng vầng sáng hoa mỹ.
Chỉ thấy kim quang bắn ra bốn phía, Long Đằng bay múa, Đại Càn ngọc tỉ lại bị Bàn Long Ấn chèn ép gắt gao, không ngừng run rẩy, ánh sáng trên ngọc tỉ đều ảm đạm đi rất nhiều!
Nhưng sao Đại Càn ngọc tỉ dù cũng là Tiên Thiên Linh Khí, tuy rằng uy áp Bàn Long Ấn rất mạnh nhưng muốn trấn áp được Đại Càn ngọc tỉ trong khoảng thời gian ngắn thì cũng không khả năng.
Thủ đoạn của Đế Dận nhiều lần bị Tô Tử Mặc phá giải, sát ý trong mắt hắn càng tăng lên, bàn tay lại vỗ lên trên túi trữ vật, trực tiếp lấy ra hai cây Huyền Thiết giản đầy khí lạnh!
"Đây là binh khí trăm năm trước Đế Dận đã sử dụng, tên là Cực Hàn Giản, Tiên Thiên Linh Khí!"
Lâm Huyền Cơ trầm giọng nói: "Giản này chính là do Đại Năng của Hỗn Nguyên tông tự mình tiến về nơi sâu trong Bắc Cực Băng Sơn, thu thập hàn thiết khoáng thạch, sau đó tìm Luyện Khí Tông Sư của Bách Luyện môn luyện chế, dài chừng bốn thước, nặng vạn quân, có thể khai sơn nứt bia!"
Cơ Yêu Tinh cũng gật gật đầu, nói: "Chiến trường Thượng Cổ trăm năm trước, binh khí bị đôi Cực Hàn Giản này đánh nát có vô số kể, thiên kiêu chết dưới Cực Hàn Giản cũng không ít."
"Giết!"
Thân hình Đế Dận lấp lóe, hai tay cầm Cực Hàn Giản, lần thứ hai vọt về phía Tô Tử Mặc.
Bạch!
Giữa không trung, một luồng hàn khí từ trên trời giáng xuống.
Không khí chung quanh gần như cũng bị đông kết lại!
Những nơi bị Cực Hàn Giản bao phủ, Tô Tử Mặc rõ ràng cảm nhận được, huyết mạch, linh lực vận chuyển trong cơ thể mình đều thoáng chậm lại.
Tô Tử Mặc thầm kinh hãi.
Với nhục thể của hắn, huyết mạch, phẩm chất Kim Đan mà vẫn chịu ảnh hưởng như thế, nếu đổi lại là người khác thì chỉ thoáng tiếp xúc như thế sợ rằng huyết mạch, linh lực đã bị đông kết!
Tô Tử Mặc vận chuyển huyết mạch, tiếng hải triều phun trào.
Kim Đan điên cuồng vận chuyển.
Bàn tay hắn cũng lướt qua túi trữ vật, Huyết Thối đao đã xuất hiện trong lòng bàn tay!
"Nghịch Lưu!"
Soạt!
Tiếng Hải Triều bắn ra, huyết quang đại thịnh, đi ngược dòng nước!
Đối mặt với thế công của Đế Dận, Tô Tử Mặc lại không lùi nửa bước, cường thế phản kích, chém ra Nghịch Lưu Thức trong Định Hải Quyển, đao thế triển khai ra, giống như có sóng nước hiện lên trùng trùng điệp điệp vậy!
Hàn khí từ Cực Hàn Giản tản ra có thể đông kết dòng sông, có thể đông kết hồ nước, nhưng lại không thể đông kết được biển rộng vô tận với sóng nước cuồn cuộn.
Huyết như hải triều.
Linh lực dựa vào Triều Tịch Kình phóng thích ra, liên tục không ngừng.
Đao thế như biển.
Dù là huyết mạch, linh lực, hay đao pháp, đều không hề bị Cực Hàn Giản đông kết!
Coong!
Huyết Thối đao nặng nề va chạm cùng Cực Hàn Giản!
Tạch tạch tạch!
Trên thân Huyết Thối đao lại bị một tầng sương lạnh bịt kín, nhanh chóng lan tràn lên chuôi đao phía trên, bao phủ tới bàn tay của Tô Tử Mặc!
"Cho dù là Tiên Thiên Linh Khí cũng phải bị phế!"
Ánh mắt Đế Dận băng lãnh, âm u cười một tiếng.
"Chưa hẳn!"
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không hề thay đổi, bàn tay nhẹ nhàng lướt trên lưỡi đao.
Một tia máu tươi bắn xuống lưỡi đao.
Nóng hổi như lửa!
Ông!
Huyết Thối đao giống như bị kích thích, đột nhiên trở lên phấn khởi.
Thân đao rung động, không ngừng reo vang, huyết mang tăng vọt, trực tiếp phá vỡ lớp băng sương trên thân đao!
Huyết Thối đao có thể tấn thăng đến Tiên Thiên Linh Khí, chính là bị máu của vô số cường giả ở hậu viện cổ tháp dưới đáy Táng Long cốc thối luyện, tẩy lễ, nên mới thuế biến.
Huyết Thối đao là đại hung khí!
Vô cùng khát máu!
Huyết mạch càng mạnh, nó lại càng phấn khởi!
Bây giờ, nó đột nhiên nếm được máu tươi của Tô Tử Mặc, trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng kinh khủng, huyết khí tràn ngập, vậy mà có thể bao phủ lấy một đôi Cực Hàn Giản!
Huyết khí này, ngay cả Cực Hàn Giản đều không đông kết được!
Mà phản kích của Tô Tử Mặc lại chỉ vừa mới bắt đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận