Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2229: Mù mắt

Thiết Hàn hiểu rất rõ.
Dù lực nguyên thần của Tô Tử Mặc khô kiệt, đã không thể phóng thích ra thần thông bí thuật nhưng nhục thân của hắn, lực cận chiến của hắn cũng cực kỳ đáng sợ!
Cho nên, lần này Thiết Hàn sẽ dốc toàn lực để ra tay, gần như đánh ra tất cả át chủ bài của mình!
"Hàn Băng Thứ!"
Mi tâm Thiết Hàn rộng mở, thần thức khổng lồ không ngừng áp súc ngưng tụ, hình thành một cái gai sắc bén nhọn lạnh lẽo, đâm tới Tô Tử Mặc!
Vừa rồi hắn không phóng thích ra nguyên thần bí thuật, tránh được một kiếp.
Khi nguyên thần của Tô Tử Mặc suy yếu nhất, hắn lại đánh ra đạo nguyên thần bí thuật này, có thể xưng là trí mạng!
"Hàn Băng Chi Mâu!"
Cùng lúc đó, Thiết Hàn phát ra đồng thuật cường đại mà hắn tu luyện!
Nhiệt độ giữa thiên địa chợt hạ xuống.
Đồng thuật là thuấn phát, hai luồng băng sương từ trong đôi mắt Thiết Hàn bắn ra, gần như chỉ trong chớp mắt, đã đanh tới trước mắt Tô Tử Mặc!
"Băng Phong Vạn Dặm!"
Thiết Hàn gầm nhẹ một tiếng, lại phóng thích ra một đạo đại thần thông.
Đạo đại thần thông này do nguyên thần cùng khí huyết hàn băng của hắn thôi động, uy lực đã có thể sánh với tuyệt thế thần thông!
Cuối cùng, khí huyết của Thiết Hàn mãnh liệt phun trào, trong hai tay ngưng tụ ra một thanh đao bằng hàn băng rất lớn, chém tới Tô Tử Mặc!
Thiết Hàn chuẩn bị xông tới cận chiến, nhưng lại bộc phát ra nguyên thần bí thuật, đồng thuật, đại thần thông để phối hợp.
Tổn thất của Phi Tiên Môn cùng Đại Tấn tiên quốc đã rất lớn rồi.
Hắn tuyệt đối không cho phép xảy ra bất kỳ biến cố gì nữa!
Hắn tuyệt đối không cho Tô Tử Mặc bất kỳ cơ hội chạy trốn cùng hi vọng nào!
Một bên khác.
Thái Hoa tiên nhân phóng thích ra Sinh Sôi Không Ngừng, lực nguyên thần cũng khôi phục, thấy một màn như vậy, cũng không biết là không thể bỏ nỡ thời cơ này.
Hắn thôi động nguyên thần, phóng thích ra đạo nguyên thần bí thuật thứ hai!
Bạch!
Một đạo nguyên thần chi kiếm phá không bắn đi, đâm tới sau ót Tô Tử Mặc.
Trong thời khắc này, giữa thiên địa dường như cũng đã đứng im.
Trong ngoài Cửu Trọng Thiên, vô số tu sĩ nhìn một màn này, đều nín thở ngưng thần.
Đại Tấn tiên quốc cùng Phi Tiên Môn đúng là chỉ còn hai người, nhưng hai người này có lực chiến đấu xếp trong mười vị trí đầu của Địa bảng.
Hai người này liên thủ cùng tấn công, còn đáng sợ hơn so với mười tám Địa Tiên cùng liên thủ khi nãy!
Rơi vào cảnh ngộ này, không có người nào tin tưởng Tô Tử Mặc có thể giữ được tính mạng.
Đây là một tử cục!
"Muốn giết ta, ngươi còn kém xa lắm!"
Tô Tử Mặc quát một tiếng chói tai, trong cơ thể đột nhiên bắn ra một luồng khí tức mênh mông, sinh cơ bừng bừng, còn lớn hơn động tĩnh vừa nãy của Thái Hoa tiên nhân, cả người không còn vẻ suy yếu nữa!
Tuyệt thế thần thông, Sinh Sôi Không Ngừng!
Trên quảng trường lại vang lên từng đợt la lên.
Đám người vừa mới an tĩnh lại đã sôi trào một lần nữa!
Sinh Sôi Không Ngừng, chính là bản mệnh thần thông của Thanh Liên chân thân, lúc ở hạ giới, Tô Tử Mặc đã lĩnh ngộ ra.
Đạo tuyệt thế thần thông này, Thanh Liên chân thân phóng thích ra có hiệu quả càng thêm kinh người!
Gần như chỉ trong chớp mắt, nguyên thần của Tô Tử Mặc đã khôi phục lại tới trạng thái đỉnh phong.
Sức sống tràn trề, đại thần thông Đóng Băng Vạn Dặm của Thiết Hàn, trong nháy mắt tán loạn.
Đóng Băng Vạn Dặm chỉ là đại thần thông, dù uy lực có mạnh hơn nữa cũng không đóng băng được Thanh Liên chân thân phóng thích ra sinh sôi không ngừng!
Tô Tử Mặc không để ý tới nguyên thần bí thuật của Thái Hoa tiên nhân, đột nhiên quay người, nhìn về phía Thiết Hàn đang xông tới.
Tạch tạch tạch!
Lực lượng của Hàn Băng Chi Mâu đánh đến đầu tiên.
Nơi đồng thuật đi xuyên qua, trong hư không lưu lại một đường sương lạnh!
Tô Tử Mặc không tránh không né, mắt phải đột nhiên biến thành hừng hực chói mắt, bắn ra một ánh sáng rực rỡ sáng chói loá mắt, giống như mặt trời chói chang!
Chúc Chiếu chi nhãn!
Chúc Chiếu thạch đã dung nhập vào mắt phải Tô Tử Mặc.
Đạo đồng thuật này là chí dương chí cương.
Trong nháy mắt khi lực lượng của hàn băng chi mâu va chạm vào Chúc Chiếu chi nhãn thì đã bắt đầu tan rã, căn bản không ngăn cản nổi!
Oanh!
Ánh sáng rực rỡ từ Chúc Chiếu chi nhãn tiến quân thần tốc, trong nháy mắt đã bắn đến khuôn mặt Thiết Hàn.
Thiết Hàn đang xông đến, tốc độ đạt tới cực hạn, hắn căn bản không ngờ sẽ xảy ra biến cố như vậy.
Hơn nữa đồng thuật vốn là thuấn phát, hắn muốn muốn trốn tránh cũng đã không kịp rồi!
Hắn chỉ có thể cố nghiêng đầu.
Phốc!
Mặc dù tránh được điểm yếu hại là mi tâm, nhưng ánh sáng rực rỡ này vẫn là bắn vào mắt trái hắn, xuyên thủng con mắt này, đánh ra một lỗ thủng!
Không có một giọt máu nào chảy ra, huyết dịch vừa mới xuất hiện đã bị ánh sáng rực rỡ từ Chúc Chiếu chi nhãn đốt cháy!
Sau khi Chúc Chiếu chi nhãn va chạm với hàn băng chi mâu, lực lượng cũng tiêu hao không ít, cho nên không thể trực tiếp giết chết Thiết Hàn, chỉ có thể bắn mù mắt của hắn.
Đương nhiên, với lực lượng còn sót lại của Chúc Chiếu, Thiết Hàn muốn khép lại thương thế này cũng cần tĩnh dưỡng thời gian rất lâu.
"Đáng tiếc."
Trong lòng Tô Tử Mặc thầm nghĩ.
U Huỳnh thạch trong mắt trái của hắn ở trong Đế Phần từng hấp thu một lực lượng hắc ám rất lớn, bây giờ lâm vào yên lặng, không thể thúc dục.
Nếu không phải thế, hắn bộc phát cả U Huỳnh chi đồng thì Thiết Hàn sẽ bị hai đại đồng thuật của hắn chém giết tại chỗ!
Thiết Hàn không hổ là đại thống lĩnh của Hình Lục địa vệ, bị y trọng thương như thế, đau đớn đến mức ngũ quan vặn vẹo, gương mặt trở nên vô cùng dữ tợn nhưng hắn không rên lên một tiếng!
Hắn cố trừng con mắt còn sót lại, trong đó lộ hung quang, phối hợp với nguyên thần bí thuật, nâng thanh đao bằng hàn băng trong tay lên chém tới Tô Tử Mặc!
Sau lưng Tô Tử Mặc còn có Thái Hoa tiên nhân chặn đánh.
Trong suy nghĩ của Thiết Hàn, dù nguyên thần của Tô Tử Mặc khôi phục tới đỉnh phong, cũng không thể lại phóng thích ra nghịch lân, không thể chống đỡ được nguyên thần bí thuật của hắn cùng Thái Hoa tiên nhân!
"Như Lai Pháp ấn!"
Tô Tử Mặc thôi động nguyên thần, mặc niệm kinh văn, nơi mi tâm lấp lóe ánh vàng, bay ra một đạo phạn văn vô cùng thần thánh bay ra, nở rộ ra ánh vàng vạn trượng, giống như có thể trấn áp tất cả tà ma, siêu thoát vạn vật!
Đạo nguyên thần bí thuật thứ hai của Tô Tử Mặc bộc phát!
Như Lai Pháp ấn không chống lại nguyên thần chi kiếm của Thái Hoa tiên nhân, mà là đánh tới Hàn Băng Thứ của Thiết Hàn!
Răng rắc!
Hai đại nguyên thần bí thuật va chạm ở giữa không trung.
Toàn thân Thiết Hàn run lên, tia sáng ở mi tâm lúc sáng lúc tối, đột nhiên há mồm, phun ra một ngụm máu tươi lớn!
Cảnh giới nguyên thần của hắn không đủ, nên không thể ngăn cản Như Lai Pháp ấn.
Lần này nguyên thần tranh phong, mặc dù hắn không mất mạng, nhưng nguyên thần lại bị thương!
Một bên khác.
Tay phải của Tô Tử Mặc sờ nhẹ mi tâm, vận chuyển bí pháp, rút từ trong mi tâm ra một sợi trường tiên lóe ra lôi quang, quất về phía nguyên thần chi kiếm đang đánh tới kia!
Đạo nguyên thần bí thuật thứ ba!
Đông đảo tu sĩ trên quảng trường đều thấy kinh hãi!
Tu sĩ bình thường phần lớn đều có thể tu luyện ra một loại nguyên thần bí thuật, có thể tu luyện thành hai loại đã là thiên kiêu khó có được.
Đối với đám người thì có tu luyện nhiều hơn cũng không cần thiết, bọn hắn không có nhiều tinh lực như vậy.
Lực nguyên thần vốn có hạn, không có người nào có thể liên tục phóng thích nguyên thần bí thuật.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc lại bộc phát ra ba đạo nguyên thần bí thuật!
Bị Thái Hoa tiên nhân cùng Thiết Hàn công kích khủng bố như thế, Tô Tử Mặc vãn chưa chết, còn bộc phát ra phản kích vô cùng cường hãn!
Thủ đoạn thể hiện ra trong trận đại chiến này đã vượt xa khỏi hiểu biết của Địa Tiên bình thường.
Ba!
Kiếm và roi chạm vào nhau, tạo ra từng gợn sóng thần thức!
Cảnh giới nguyên thần của hai người không chênh lệch quá nhiều, lần này nguyên thần tranh phong cũng không phân ra thắng bại.
Nhưng lần này, trong mắt Thái Hoa tiên nhân lại bộc lộ ra ý muốn lùi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận