Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1060: Thái Cổ Thần Tuyền

Được Long Viêm dẫn đường, hai người xuyên qua từng tòa kiến trúc.
Dọc theo con đường này, Tô Tử Mặc thấy không ít Long tộc, khí tức cường đại, ánh mắt hung ác, va chạm chém giết xảy ra khắp nơi!
Huyết mạch của Long tộc vốn vô cùng kinh khủng, cho dù chém giết đến mức trên người đầy thương tích, chỉ cần không thương tổn tới nội phủ thì chỉ cần nghỉ ngơi một hai ngày là có thể khỏi hẳn!
Chém giết va chạm không ngừng xảy ra, trên người mỗi một Long tộc đều mang khí tức thiết huyết sát phạt, không ngừng tôi luyện kỹ năng cận chiến!
Tô Tử Mặc âm thầm líu lưỡi.
Sống trong hoàn cảnh tàn khốc này, muốn không cường đại chỉ sợ cũng khó.
Không ít Long tộc thuộc Chúc Long nhất mạch nhìn thấy Long Viêm thì vẫn bình thường, nhưng nhìn thấy Tô Tử Mặc đi theo phía sau thì trong mắt bọn hắn đều lộ ra địch ý, lóe ra ánh sáng hung tàn!
Dù là ai đi nữa, cho dù là huyết mạch của đại trưởng lão, muốn đặt chân ở trong Long tộc thì đều phải dựa vào nắm đấm!
Từ trình độ nào đó để nói thì nơi đây là một hoàn cảnh khá công bằng.
Sinh sống trong hoàn cảnh công bằng mà tàn khốc này, mới có thể ma luyện ra cường giả!
"Long Mặc, mặc dù có đại trưởng lão duy trì, nhưng tình cảnh của ngươi vẫn không lạc quan."
Long Viêm do dự một chút, cuối cùng vẫn hảo tâm nhắc nhở: "Sau khi thương thế của ngươi khép lại, nhớ là cố gắng đừng chạy loạn, trước tiên cứ bế quan tu hành một khoảng thời gian đã."
Mặc dù Long Viêm không đoán ra suy nghĩ của đại trưởng lão, nhưng hắn có thể đoán đượcsau khi Tô Tử Mặc từ Thái Cổ thần tuyền đi ra, tất nhiên sẽ có vô số phiền phức tìm tới cửa!
Hắn thấy người trẻ tuổi này căn bản không thể đối phó được.
"Ừm, đa tạ Viêm thúc nhắc nhở."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Cũng không lâu sau, Long Viêm mang theo Tô Tử Mặc ra khỏi khu vực của Chúc Long nhất mạch, tiến vào khu vực trung tâm mà Lục Mạch Long tộc bao quanh.
Mặc dù nơi này gọi là Long Hài cốc, nhưng trên thực tế, khu vực mà mỗi một mạch Long tộc chiếm đều lớn hơn diện tích mà các đại tông môn ở Tu Chân giới chiếm!
Khu vực ở giữa này cũng rộng lớn như vậy, thật sự là không nhìn thấy bờ, những tòa kiến trúc xuất hiện trước mắt đều tràn ngập một luồng khí tức cổ xưa đầy tang thương.
Ở nơi nghỉ lại của Chúc Long nhất mạch, gần như đều là Long tộc thuộc Chúc Long nhất tộc.
Trong khu vực công cộng này, khắp nơi có thể thấy được Long tộc, có Cầu Long nhất tộc mặc trường bào màu vàng kim, có Ly Long nhất tộc mặc trường bào màu bạc, còn có Thương Long nhất tộc mặc áo xanh.
Rất nhanh, Long Viêm mang theo Tô Tử Mặc đi tới trước một cửa hang.
Cửa hang hai bên cửa có hai vị Long tộc trấn thủ!
Khí tức của hai vị Long tộc tương đương với Long Viêm, vậy mà cũng là Hợp Thể cảnh!
Long tộc có tu vi Hợp Thể cảnh, thậm chí có thể chiến một trận cùng Đại Thừa Lão Tổ nhân tộc, trấn sát Hợp Thể Đại Năng của Lưu Ly Cung là chuyện dễ như trở bàn tay!
Giai đoạn trưởng thành của Long tộc chia thành còn nhỏ, thanh niên, trưởng thành, đỉnh phong.
Nói như vậy, Long tộc còn nhỏ có lực lượng tương ứng với Ngưng Khí đến Nguyên Anh cảnh ở Tu Chân giới.
Long tộc thành niên tương ứng với Nguyên Anh cảnh đến Pháp Tướng cảnh.
Long tộc trưởng thành chính là Hợp Thể cảnh.
Long tộc đỉnh phong chính là Đại Thừa cảnh!
Hai vị Long tộc trưởng thành trấn thủ sơn động này, có thể thấy nơi này quan trọng thế nào.
Long Viêm móc ra một tấm lệnh bài, hoa văn phía trên là một Chúc Long, tản ra khí tức cực nóng, giao tấm lệnh bài này cho hai vị Long tộc trưởng thành.
Trong lệnh bài này có một chút tin tức mà đại trưởng lão lưu lại.
Hai vị trưởng thành Long tộc nhận lấy, điều tra một phen xong thì hơi có kinh ngạc nhìn Tô Tử Mặc một chút, sau đó mới gật đầu nói: "Đi vào đi."
Động cửa được mở ra, một luồng khí tức sinh cơ nồng đậm đập vào mặt, như gió xuân ấm áp, đau đớn trên m Thần tóc đỏ cũng giảm bớt mấy phần.
Tô Tử Mặc hít sâu một hơi rồi đi vào trong sơn động.
Xuất hiện trong tầm mắt là một cái hành lang thật dài.
Ở cuối hành lang tản ra ánh sáng vàng óng ánh.
Tô Tử Mặc tiến lên, càng đi sâu vào trong đó, càng có thể cảm nhận được sinh cơ mạnh mẽ từ nơi cuối hành lang truyền đến!
Không đi bao xa, trước mắt đã sáng lên, trong lòng Tô Tử Mặc cũng phải rung động, trong đôi mắt lộ ra sự rung động!
Cảnh tượng trước mắt căn bản không giống như ở trong sơn động, mà là một thế giới riêng.
Cỏ cây phong phú, xanh um tươi tốt.
Giữa những cây cổ thụ là một mảnh hồ, khó mù mờ mịt lượn lờ, tiên khí dạt dào, trong hồ phun ra nước suối, toàn bộ nước đều là màu vàng kim, ẩn chứa ánh sáng trong suốt!
Thái Cổ thần tuyền!
Có thể cứu sống người chết, sinh thịt từ xương trắng, khởi tử hồi sinh!
Mảnh thiên địa này lộ ra một luồng khí tức thuần khiết đầy sinh cơ!
Tô Tử Mặc mới vừa bước vào nơi này, nhục thân vốn âm u đầy tử khí đã lập tức có thêm một tia sinh cơ!
Lúc đầu hắn còn có chút thấp thỏm.
Dù sao bộ thân thể này bị lực lượng Bản Tổ va chạm, sinh cơ đã biến mất, toàn bộ xương cốt trong cơ thể vỡ vụn, tạng phủ đều bị chấn thành bùn máu.
Ngay cả Quỷ Tóc Đỏ là Đại Thừa Lão Tổ cũng bó tay không có cách nào.
Nhưng khi Tô Tử Mặc nhìn thấy Thái Cổ thần tuyền, hắn đã biết thần tuyền này, nhất định có thể giúp nhục thể của hắn khôi phục như lúc ban đầu!
Tô Tử Mặc tranh thủ mang Cô Vân từ trong túi trữ vật ra ngoài.
Cô Vân vốn đang hôn mê bất tỉnh.
Nhưng khi hắn vừa mới đến nơi này, trong hôn mê Cô Vân đã phát ra một tiếng ú ớ.
Tô Tử Mặc không do dự nữa, mang theo nhục thể của hắn và Cô Vân trực tiếp nhảy vào bên trong Thái Cổ thần tuyền.
Hai cỗ nhục thân ngâm bên trong thần tuyền màu vàng kim, vô cùng vô tận sinh cơ tràn vào cơ thể, sinh mệnh tinh khí nồng đậm tẩm bổ chữa trị hai cỗ nhục thân!
So với Tô Tử Mặc thì thương thế trên người Cô Vân nhẹ hơn.
Tô Tử Mặc thấy rõ chỉ mới ngâm trong Thái Cổ thần tuyền không đến mấy hơi thở, màu vàng kim thần tuyền đã tràn vào vết thương trước ngực Cô Vân.
Trái tim của Cô Vân bị Đế Dận đánh nát bằng một chưởng!
Mà bây giờ, trái tim của Cô Vân được Thái Cổ thần tuyền tẩm bổ, đang khép lại với tốc độ mà mắt trần có thể thấy được.
Nói một cách chính xác là tái tạo!
Tái tạo lại trái tim này còn cường đại hơn so với trái tim lúc đầu của Cô Vân!
Trong lồng ngực, xương cốt đứt gãy đang từ từ được nối liền, từng điểm sáng tinh hoa màu vàng kim tràn vào trong vết thương, dung nhập vào trong huyết nhục.
Thương thế trên thân hai người đều đang không ngừng khép lại!
Tô Tử Mặc thoải mái ngâm khẽ một tiếng.
Chỉ sau mấy chục nhịp thở, hắn đột nhiên phát hiện chính mình lại có thể khống chế cỗ Long tộc chân thân này!
Trong lòng Tô Tử Mặc mừng rỡ!
Đương nhiên, tay chân tứ chi của thân thể này còn chưa khôi phục như lúc ban đầu, tạng phủ thương thế cũng không khép lại.
Muốn chữa khỏi hoàn toàn còn cần thời gian tương đối dài.
Bây giờ hắn chỉ có thể làm một chút động tác đơn giản.
Tô Tử Mặc cúi thấp đầu, không ngừng thôn phệ thần tuyền màu vàng kim, sinh mệnh tinh khí cuồn cuộn theo yết hầu tràn vào cơ thể, trong nháy mắt nổ tung!
Vết thương trên m Thần tóc đỏ cũng đang dần dần khép lại!
Tô Tử Mặc cảm giác dường như mình đang nằm trên một chiếc giường ấm áp, khí lạnh trong cơ thể đang từ từ tan đi, chưa bao giờ dễ chịu như lúc này.
Từng đợt mệt mỏi trào lên.
Từ Vạn Yêu cốc đi ra, hắn đã liên tục đại chiến ở Thiên Hạc trà hội, và truyền đạo chi địa, thậm chí bị Bản Tổ cường giả truy sát, gần như không có lúc nào được nghỉ ngơi qua.
Mà vào thời khắc này, hắn đột nhiên muốn ngủ một giấc, nghỉ một chút.
Chí ít, nơi này là Long Hài cốc, ở chỗ này không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Hắn chính là muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị nghênh đón Long tộc muốn khiêu chiến!
Nghĩ đến đây, Tô Tử Mặc nằm bên trong Thái Cổ thần tuyền, ngủ thật say.
Bạn cần đăng nhập để bình luận