Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2033: Táng Dạ

Chiến trường đã thay đổi trong nháy mắt!
Không có ai nghĩ tới chỉ là trong nháy mắt, ngũ đại Chân Tiên cường giả đã có hai người liên tiếp vẫn lạc!
Biến cố lần này, chẳng những khiến Nguyên Tá Quận Vương chấn động, mà ngay cả Tô Tử Mặc cũng sững sờ nguyên tại chỗ.
Hắn vốn tưởng rằng chính mình nhất định phải chết.
Lại không nghĩ rằng phong hồi lộ chuyển, thế cục lại phát sinh biến hóa!
"Hiện ra chân thân cho ta!"
Kính Nguyệt Chân Tiên quay cổ kính trong tay lại, mặt kính bắn ra một huyết quang, trực tiếp chiếu vào sau lưng Chân Tiên mặc áo bào xám, ngay cả Chân Tiên mặc áo bào xám đều bị bao phủ vào!
Trong nháy mắt khi Chân Tiên mặc áo bào xám vẫn lạc, huyết sắc từ mặt kính bắn tới.
Thân thể Chân Tiên mặc áo bào xám nhanh chóng hư thối, hóa thành một vũng máu.
Mà một đạo thân ảnh phía sau hắn bị huyết quang từ cổ kính bao phủ vào, cũng lộ ra thân hình, người này lại là một vị lão giả gầy còm, mặt mũi đầy nếp nhăn, toàn thân không có điểm nào thần kỳ.
Nhưng chính là một vị lão nhân gầy còm như vậy, vừa mới ra tay đã giết hai đại Chân Tiên cường giả!
Quỷ dị chính là, sau khi Tô Tử Mặc nhìn vị lão giả này, nếu nhắm hai mắt lại rồi mở ra thì sẽ hoàn toàn quên đi bộ dạng của lão giả này!
Hắn lại mở mắt ra nhìn một lần rồi xoay đầu đi, sẽ lại quên bộ dạng của lão giả.
Dáng vẻ của vị lão giả gầy còm này trong đầu của hắn, vẫn luôn mơ hồ không rõ, khó có thể xác định!
"Đây là thủ đoạn gì?"
Tô Tử Mặc hoảng sợ trong lòng.
"Sư tôn!"
Đúng lúc này, Phong Tử Y nhìn thấy người tới, mặt lộ vẻ vui mừng, lên tiếng kinh hô.
"Sư tôn của Phong Tử Y..."
Tô Tử Mặc từng nghe Phong Tử Y đề cập qua sư tôn của nàng, cũng là một trong những người sáng lập ra 'Tàn Dạ'.
Tên Tàn Dạ lấy chữ 'Tàn ' trong Phong Tàn Thiên, mà chữ ' Dạ ' lại đến từ chính vị sư tôn này của nàng!
Bởi vậy có thể thấy được, địa vị của vị lão giả gầy còm này trong Tàn Dạ!
Khó trách vị lão giả này có thể đột nhiên giết chết hai vị Chân Tiên.
Bản lĩnh ám sát của Phong Tử Y đều do vị lão giả này truyền thụ lại, thủ đoạn ám sát của người này hẳn là rất cường đại?
Nói là quỷ thần khó lường cũng không đủ.
"Táng Dạ Chân Tiên!"
Kính Nguyệt Chân Tiên nhind chằm chằm vào lão giả gầy còm, cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi rõ ràng còn chưa chết!"
" Thủ lĩnh Tàn Dạ?"
Đại hán để trần khẽ nhíu mày.
"Ha ha ha ha!"
Lôi Hoàng đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, tinh thần đại chấn, lớn tiếng nói: "Lão bằng hữu, ngươi đã đến rồi!"
Lão giả gầy còm hơi liếc mắt nhìn thoáng qua Lôi Hoàng, đè kích động trong lòng xuống, trong mắt vẫn là vẻ không hề bận tâm, không hề biến hóa, chỉ nhẹ gật đầu.
Tô Tử Mặc ở ngay bên người Lôi Hoàng.
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được sau khi Lôi Hoàng nhìn thấy người nọ, trong lòng vô cùng kích động, huyết mạch cũng muốn bốc cháy lên!
"Táng Dạ, ta giới thiệu cho ngươi một vị tiểu huynh đệ."
Lôi Hoàng chỉ vào Tô Tử Mặc ở trước người, nói: "Hắn tên là Tô Tử Mặc, ở bên trong Thập Tuyệt Ngục, chính là hắn mạo hiểm, đơn thương độc mã xông qua Thập Tuyệt Trận, cuối cùng đã giúp ta thoát khốn!"
"Vừa rồi, hắn lại ôm suy nghĩ hẳn phải chết đến cho ta nửa gốc Thất Hà Tiên Sâm! Phong Tàn Thiên ta có thể kết bạn với một người trọng nghĩa như vậy, đúng là một chuyện vui lớn trong cuộc đời!"
Tô Tử Mặc tâm thần chấn động.
Lôi Hoàng nói lời này có ý là coi hắn ngang hàng để kết giao!
Lôi Hoàng có tu vi cảnh giới, thân phận địa vị gì, từng có uy danh danh vọng như thế nào?
Đừng nói Tô Tử Mặc chỉ là Địa Tiên nhất giai, dù là Chân Tiên cường giả thì có bao nhiêu người có thể lọt vào mắt xanh của Lôi Hoàng?
Nhưng hôm nay, Lôi Hoàng không có một chút ý khinh thường, hoàn toàn coi Tô Tử Mặc là người có thể sóng vai cùng mình.
Táng Dạ Chân Tiên nhìn về phía Tô Tử Mặc, khẽ gật đầu, mở miệng nói: "Hảo hán tử!"
Phong Tử Y thấy một màn như vậy, thì có chút kinh ngạc.
Nàng hiểu rất rõ tính tình của sư tôn.
Sư tôn chưa từng tán thưởng người khác như vậy, hơn nữa còn là một Địa Tiên nhất giai lần đầu gặp mặt?
Dùng thiên phú tư chất của nàng, những năm gần đây gần như cũng không được sư tôn tán thưởng.
Lôi Hoàng vỗ bả vai Tô Tử Mặc, cười nói: "Lão đầu gầy gò kia, tuy ngươi chưa từng gặp qua, nhưng có lẽ ngươi từng nghe nói về."
"Thiên Hoang Ẩn Sát Môn, chính là do hắn một tay sáng lập, không biết hôm nay có còn hay không?."
"A!"
Tô Tử Mặc kinh hô thành tiếng.
Vị Táng Dạ Chân Tiên này, vậy mà cũng tới từ đại lục Thiên Hoang, hơn nữa còn là Thuỷ Tổ của Ẩn Sát Môn!
Sắc mặt Nguyên Tá Quận Vương âm trầm, lạnh giọng nói: "Táng Dạ lão cẩu, ngươi tới rất đúng lúc, giết chết cả ngươi nữa thì đám dư nghiệt Tàn Dạ kia cũng tan thành mây khói!"
" Táng Dạ giao cho ta, các ngươi đi giải quyết Phong Tàn Thiên."
Phi Vân Chân Tiên lạnh lùng nói.
Kính Nguyệt Chân Tiên trầm giọng nói: "Táng Dạ cũng là Động Hư Chân Tiên, ngươi coi chừng."
"Hừ!"
Khóe miệng Phi Vân Chân Tiên hơi vểnh, mỉa mai nói: "Một lão cẩu gần đất xa trời, dầu hết đèn tắt mà thôi, dù có tu luyện tới Động Hư cũng không đủ gây sợ!"
Ngay cả Tô Tử Mặc đều có thể nhìn ra, Táng Dạ Chân Tiên đúng là đã tới tuổi xế chiều, không còn thừa nhiều thọ nguyên lắm.
Người đã bước vào tuổi xế chiều, khí huyết suy bại, nguyên thần suy yếu, lực chiến đấu yếu đi nhiều.
Huống chi, Táng Dạ Chân Tiên am hiểu ám sát, chứ không phải tranh phong chính diện.
Hôm nay, hành tung của ông đã lộ ra, nếu va chạm cùng Phi Vân Chân Tiên đang ở thời kỳ đỉnh phong, đúng là không thể lạc quan.
Mà lúc này, Lôi Hoàng vẫn còn luyện hóa Thất Hà Tiên Sâm.
Lôi Hoàng bị thương quá nặng, dựa theo lời Kính Nguyệt Chân Tiên nói, mặc dù có Thất Hà Tiên Sâm nhưng Lôi Hoàng muốn khỏi hẳn cũng cần cả buổi!
Mà đám người Phu Vân Chân Tiên căn bản sẽ không cho ông cơ hội này!
thân hình Táng Dạ Chân Tiên lóe lên một cái, đi tới trước người Lôi Hoàng cùng Tô Tử Mặc.
Dụng ý của ông rất rõ ràng, chính là sẽ dốc hết toàn lực, tranh thủ thời gian cho Lôi Hoàng.
"Như thế nào?"
Phi Vân Chân Tiên cười lạnh một tiếng: "Ngươi chỉ là một lão cẩu, còn muốn chống lại ba người chúng ta?"
Táng Dạ Chân Tiên không nói lấy một lời, hai tay khẽ run lên, trong lòng bàn tay đã có thêm hai thanh chủy thủ.
"Giết!"
Kính Nguyệt Chân Tiên khẽ quát một tiếng.
Tam đại Chân Tiên đồng thời ra tay!
Cổ kính của Kính Nguyệt Chân Tiên bay lên cao cao, lơ lửng giữa không trung, mặt kính hướng xuống.
Phốc!
Kính Nguyệt Chân Tiên nhẹ cắn đầu lưỡi, nhổ ra một ngụm tinh huyết xuống mặt cổ kính kia.
Mặt kính lăn tăn sóng gợn, rồi ngưng tụ ra một vòng trăng tròn màu máu, bắn về phía Táng Dạ Chân Tiên!
Hô!
Đại hán để trần thúc dục khí huyết, sau thân ngưng tụ ra huyết mạch dị tượng, trong tay cầm đồng giản, đi tới trước người Táng Dạ Chân Tiên, không ngừng đánh tới, tiếng gió gào thét!
Vèo! Vèo! Vèo!
Lúc này Phi Vân Chân Tiên đây cũng không nương tay, ống tay áo rộng thùng thình run run, bên trong bay ra từng tia sáng lạnh, rậm rạp chằng chịt!
Mỗi một tia sáng đều là một phi đao!
Phi Vân Chân Tiên bắn ra những phi đao này, có tổng cộng một vạn tám trăm chuôi, mỗi một chuôi đều là bản mệnh pháp bảo của hắn, rèn luyện cực kỳ tiêu hao tâm thần.
Mỗi ngọn phi đao đều là thông linh pháp bảo, tuy phẩm giai không cao, chỉ là lục giai linh bảo.
Nhưng một vạn tám trăm chuôi phi đao chụm cùng một chỗ, có thể sinh ra đủ loại trận pháp, uy lực tăng mạnh, cực kì khủng bố!
Những phi đao này bay nhanh ở giữa không trung, rất nhanh đã lợi dụng một loại trận thế kỳ diệu, nối liền cùng một chỗ, hình thành một tòa đao trận.
Bên trong có đao khí tung hoành, truyền ra từng tiếng vang giao kích, giống như có thể chém giết tất cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận